Đúng Thật Là Nhị Thứ Nguyên Có Khác


Người đăng: Nhionelove

Cọ cọ

Stella, công chúa của Vương triều Vermillion, đang mặc đồ bơi và đang quỳ
trước mặt Sword, lau người cho cậu, người chỉ quấn một cái khăn quanh hông.

Ch-Chuyện gì đang diễn ra vậy…? Đầu óc Sword lúc này đang cực kì rối rắm. Hoặc
có lẽ nó vốn đã như vậy từ sáng nay rồi. Cậu không thể hiểu được lí do mà cô
làm chuyện này.

"Hãy nhớ lấy lời hứa của em đó. Hôm nay,anh làm theo ý em nhưng từ ngày mai
trở đi thì chắc chắn là không đâu."

"E-Em biết rồi. Em đâu có làm chuyện vì em muốn vậy, anh biết mà. Em đã thua,
và trở thành người hầu của anh, vậy nên đây là chuyện mà em phải làm."

…Vậy tại sao em không thể đừng làm chứ?

Nhưng hỏi cô điều đó thì không khôn ngoan chút nào, kinh nghiệm của Sword kiếp
trước nói cho cậu biết điều đó. Theo như Stella, đây là nhiệm vụ của người hầu
nên cô phải làm, ít nhất là một lần. Sword không thể hiểu nổi điều đó, nhưng
một khi động tới vấn đề lòng kiêu hãnh của Hoàng gia thì cô đặc biệt cứng đầu,
cậu không thể khuyên ngăn được.

Dù sao thì cũng chỉ có hôm nay mà thôi. Hôm nay mình chiều ý cô ấy rồi quên
hết chuyện này là xong…!

Sword tự nhủ với mình như vậy khi Stella đang lau người cho cậu. Nhưng―

"…Uh."

Đôi mắt cậu dán vào thân hình trong bộ đồ bơi của Stella. Lí trí nói rằng
không được nhìn nhưng bản năng của cậu thì không tuân theo sự điều khiển đó.
Cậu vờ như đang nhìn đi nơi khác nhưng ánh mắt lại cứ liếc nhìn cô.

Ngay lúc này đây, Sword đang nhìn thấy cơ thể hoàn mĩ, không chút tì vết của
cô bạn cùng phòng quyến rũ mà nhiều lúc cậu cũng không thể hiểu được cô. Hiện
giờ cơ thể Stella còn lộ ra nhiều hơn so với những gì cậu đã thấy trong cái
ngày đầu tiên đó. Cái cổ mảnh mai, đôi vai ngay ngắn, eo nhỏ, đôi chân dài
thon thả, làn da trắng như tuyết. Và nổi bật nhất trên thân hình cực kì dụ
người đó là… bộ ngực của cô. Chúng màu trắng và cực kì lớn, tới mức bó sát vào
chiếc áo bơi của cô. Cho dù là lúc cô mặc đồng phục thì Sword cũng không thể
không chú ý tới sự hiện diện của nó. Bộ ngực căng đầy đó đang đung đưa ngay
trước mắt cậu mỗi khi Stella cử động dù chỉ một chút. Điều này làm cho Sword
cảm thấy như máu trong não bộ đã bị rút hết rồi vậy, còn cổ họng cháy khô vì
khát.

Mình... không thể rời mắt khỏi cô ấy được…

Sword đơn giản là không thể quay đi hay nhắm mắt lại được. Dù bình thường cậu
điềm tĩnh, ôn hòa hơn bất cứ thằng con trai nào, có lẽ còn hơi quá nghiêm túc
nhưng lúc này lại không phải tình huống bình thường và cậu chỉ là một thiếu
niên mới mười tám tuổi mà thôi. Cậu không đủ chín chắn để có thể rời sự chú ý
khỏi cơ thể mê hồn của một cô gái đang ở ngay trước mắt. Mắt cậu dán vào thân
hình quyến rũ quá mức cho phép của Stella. Cậu thầm tạ ơn Chúa vì cô đã không
nhận ra điều đó.

…Stella đẹp quá, đúng là nhị thứ nguyên có khác.

Tất nhiên, Stella là một cô gái rất xinh đẹp, nhưng nếu nhìn từ quan điểm của
một hiệp sĩ thì cô cũng đẹp không kém. Sword hiểu được cô đã rèn luyện bản
thân khắc nghiệt tới mức độ nào để có được sức mạnh như bây giờ. Cô không bao
giờ để bản thân tự mãn về sức mạnh của mình, dù cho đã sở hữu một tài năng ma
thuật tuyệt vời. Cô cũng đẹp như chính tinh thần bất khuất của mình vậy.

Cô ấy thực sự rất đẹp.

Đây là lần đầu tiên Sword biết được thân hình Stella đẹp tới mức nào. Và cũng
là lần đầu tiên mà cậu muốn chạm vào cô đến vậy. Tất nhiên cậu biết cô sẽ
không bao giờ tha thứ cho điều đó, nhưng―

Cùng lúc đó, từ góc nhìn của Stella….

Anh ấy đã nhìn mình từ nãy đến giờ…

Stella đã chú ý tới cái nhìn của Sword từ đầu, vì con gái rất nhạy cảm với ánh
mắt của con trai, đặc biệt là người trong mộng của họ. Cái đó có thể gọi là
"trực giác của con gái", một loại cảm giác mà con trai không bao giờ có. Trực
giác đó nói cho Stella biết mỗi khi Sword nhìn cô.

"…Uu…fu…uu."


Nhi Thứ Nguyên Truyền Nhân Sáng Thế Thần - Chương #42