Mỗi Ngày 1 Lít Máu


Người đăng: Nhionelove

Những tiếng than vãn vang lên khắp lớp, tất nhiên là không phải tất cả đều
hứng thú với Lễ hội Thất Tinh Kiếm Vũ như hai người (tg: vì nvc chưa nhìn thấy
bao giờ. Chỉ nhìn thấy ở phim mà thôi). Vì một lí do: Lễ hội không cho phéo sử
dụng vũ khí ở dạng ảo ảnh, điều đó khiến các trận đấu trở nên nguy hiểm hơn.
Một số người không muốn liều lĩnh chịu những vết thương đó chỉ để tăng thứ
hạng của mình. Tốt nghiệp trong an toàn, nhận được chứng nhận năng lực hiệp sĩ
ma thuật, tìm được một công việc lương cao bằng cách siêng năng học tập bình
thường là một con đường mà rất nhiều học sinh lựa chọn.

Một trong số những học sinh đó hỏi.

"Có hình phạt nào khi bị thua trận hay bỏ cuộc không ạ?"

"Không hề~♪ Không có hình phạt gì cũng như không có điểm đen nào vào thứ hạng
của các em hết, nhưng sẽ có điểm thưởng nếu các em thắng~☆ Và tất nhiên, các
em cũng có thể bỏ cuộc, những ai không muốn tham gia Lễ hội có thể gửi thư đến
Ủy ban điều hành nói rằng em không muốn tham dự. Tên người đó sẽ biết mất khỏi
danh sách ngay lập tức. Nhưng các em biết đấy…."

Oreki nhìn về hướng hai người Sword trong giây lát rồi mỉm cười dịu dàng.

"Cho dù nó rất khó khăn, tôi vẫn nghĩ rằng đây là một cách thức tuyệt vời cho
mỗi người có cơ hội bình đẳng để chiến thắng Lễ hội Thất Tinh Kiếm Vũ và trở
thành một Thất Tinh Kiếm Vương. Đó là lí do tại sao tôi muốn tất cả các em đều
khao khát nếu có thể. Tôi chắc rằng các em sẽ có trải nghiệm quý giá đó.”

Hai người gật đầu biết ơn với ánh mắt vừa hướng về phía mình. Bọn họ biết
Oreki từ trước vì cô chính là giáo viên kiểm tra đầu vào của bọn họ. Hai người
vẫn còn ở lại học viện Hagun cho đến lúc này cũng là nhờ cô đánh giá một cách
chuẩn xác.

Khi tâm trí đang miên man nhớ về sự kiện đó hồi một năm trước, cậu bỗng nhớ ra
một điều.

Chờ đã, không phải Oreki-sensei―

"Vậy nên, tất cả mọi người hãy nỗ lực hết mình kể từ bây giờ nhé! Hãy...ẶC
ẶC!!!"

―có thể trạng rất yếu hay sao? Nhưng ngay khi hai người vừa nhớ ra điều đó,
Oreki đã ói ra máu rồi.

"Yu-Yuri-chaaaaan!?"

Bạn cùng lớp của hai người hét lên khi Oreki ói ra một lượng máu lớn và hai
người lập tức rời chỗ, tiến lên đỡ lấy Oreki. Hai người nhìn Oreki một lúc
rồi, Ikki nói:

"À, cô ấy sẽ ổn thôi. Mọi người hãy bình tĩnh lại đi. Không cần lo lắng quá
đâu. Chỉ là sức khỏe Oreki-sensei rất kém thôi."

"Không, điều đó đáng lo đấy! Sao lại mất nhiều máu như vậy chứ!?"

Dù đang ho dữ dội những Oreki vẫn cố gắng trấn an học sinh đang lo lắng với
một nụ cười yếu ớt.

"Ồ, tôi sẽ ổn thôi, giống như Kurogane-kun nói đó. Cô giáo của các em... luôn
ói ra một lít máu mỗi ngày kể từ khi tôi nhỏ…."

"Chuyện đó làm sao mà ổn được chứ!?"

"…À, tôi đã sống như vậy hơn hai mươi năm rồi. Chỉ cần một tuần là lại bình
thường thôi. Haha… thật tuyệt, phải không nào?"

Ikki thở dài, còn Sword thì nghe hai người bọn ho nói chỉ có thể lắc đầu. Vừa
mới lắc đầu thì lại nghe Ikki nói tiếp:

"Cô làm ơn đừng tự hào vì chuyện buồn như vậy. Ừm, bây giờ tôi sẽ đưa cô ấy
xuống phòng y tế. Các cậu có thể dọn sạch vết máu ở đây chứ?"

" Rõ rồi. Cứ giao cho bọn em!"

Sau khi thấy một cô gái tóc vàng gật đầu, Sword phụ Ikki dìu Oreki đi tới
phòng y tế.

Trên đường đi, Sword nghe Ikki hỏi cô giáo của mình về một chuyện mà Ikki lo
lắng nãy giờ.

"Oreki-sensei, hôm nay cô có vẻ hơi gắng sức. Có phải là do chào mừng các tân
sinh không?"

Khụ khụ "…Đúng vậy, dù sao hôm nay cũng là ngày đi học đầu tiên mà… vậy nên để chào đón mọi người và thắp lên ngọn lửa nỗ lực của họ, tôi đã hơi gượng ép bản thân."

Quả đúng như dự đoán. Đúng là điều mà cô giáo tốt bụng của hai người sẽ làm.
Ikki lại tiếp tục hỏi:

"Oreki-sensei, có điều quan trọng em muốn nói."

"Là gì vậy?"

"Em nghĩ họ hơi phiền về việc đó đấy."

"Urgh…."

Có thể Ikki hơi thô lỗ nhưng cũng là vì muốn tốt cho cô mà thôi. Cô phải lo
cho bản thân chứ.


Nhi Thứ Nguyên Truyền Nhân Sáng Thế Thần - Chương #30