Người đăng: Nhionelove
…Có lẽ mình đùa hơi quá đà rồi.
Sword chỉ muốn đùa giỡn Stella một chút vì ăn nói bất cẩn và đem bản thân mình
ra đánh cược quá dể dàng như vậy nhưng có lẽ cậu đã hơi quá đà. Ngay từ đầu,
cậu chưa bao giờ có ý muốn Stella làm người hầu của mình. Cậu bước lại gần
Stella đưa tay lên sờ đầu cô và nói:
"Đây là mệnh lệnh cho cậu. Stella-san, từ nay Cậu làm bạn cùng phòng với tôi
và lúc tôi sờ đầu cậu không được tránh hay là trốn, mà đây là lần đầu tôi sờ
tóc của người khác."
―để họ có thể sống chung phòng với nhau mà thôi.
"Hả… vậy… vậy thôi saol?"
"Đúng vậy. Tôi nghĩ trận chiến đó chỉ để cho chúng ta có một mối quan hệ hòa
bình thôi và tôi cũng muốn làm bạn với Stella-san nữa hơn nữa cậu không được
thất hứa khi tôi sờ đầu cậu đó. Nó giống như mong muốn của tôi hơn là một mệnh
lệnh."
Sword muốn biết nhiều hơn nữa về cô gái này, người cũng sở hữu ý chí nỗ lực
mạnh mẽ giống bản thân mình. Câu nói vừa rồi của cậu―
"Phù…."
―khiến mặt cô đỏ bừng lên.
"C-Cậu, bị...bị sao vậy...cậu nói tôi xinh đẹp...và giờ muốn làm bạn với tôi
và còn muốn sờ đầu tôi. Nói những điều đó với một công chúa chưa chồng nhẹ
nhàng như không vậy. Cậu thực sự chẳng tế nhị chút nào cả…."
Stella không thể nhìn thẳng vào Sword được nữa. Kể cả hai tai cô cũng đang đỏ
bừng lên vì xấu hổ. Nhưng Sword lại nghĩ là cô đang nổi giận.
"V-Vậy cậu không muốn ư? Xin lỗi vì đã nói điều thô lỗ như vậy, lại muốn cậu ở
chung phòng với con trai mà còn là hai người. Hãy cùng đi tìm hiệu trưởng nào.
Nếu chúng ta năn nỉ, tôi nghĩ cô ấy sẽ sắp xếp cho cậu một phòng khác―"
"Chờ đã!"
Stella nắm tay cổ tay Sword trước khi cậu rời đi.
"…Không sao đâu."
"Hả?"
"T-T nói là…Tôi không phiền đâu!"
"Hả? Nó thực sự ổn chứ?"
"T-Tôi nói vậy chỉ vì đây là một mệnh lệnh thôi! Sẽ không hay chút nào nếu cậu
nghĩ Hoàng gia Vermillion là những người nói dối. Chỉ có vậy thôi! Kh-không
phải vì tôi muốn làm bạn với cậu hay gì đâu!"
Stella đứng đó và nhìn khắp phòng. Cô hơi vòng vo nhưng Sword hiểu rằng đó là
sự đồng ý. Điều đó làm cậu rất vui.
"Vậy hãy chung sống hòa bình nhé, Stella-san."
"…Không còn cách nên mong cậu hãy giúp đỡ tôi... hmph!"
Stella bắt tay cậu trong lúc nhìn đi nơi khác. Bàn tay cô nhỏ nhắn hơn cậu
nghĩ và ấm hơn rất nhiều so với tưởng tượng của cậu.
Ngay sau khi họ giải quyết xong vấn đề bạn cùng phòng thì tiếng chuông đồng hồ
của kí túc vang lên.Điều đó cho thấy đã tám giờ tối rồi, rồi Sword nhìn xung
quanh phòng không thấy Ikki mới hỏi.
"Ugh, hình như tôi đã ngủ quá lâu. Giờ thì đã quá muộn rồi, mà Ikki đâu ."
"Có gì bất tiện vào lúc tám giờ sao, còn Ikki thì lúc tôi tỉnh dậy đã không
thấy?"
Cô vừa nói ra thì nghe tiếng mở cửa ra, thì Sword và cô nhìn thấy Ikki đi vào.
Sword mới hỏi đi đâu, thì Ikki nói hiệu trưởng kêu lên nói truyện. Sword hỏi
Ikki ăn chưa, người sau trả lời ăn rồi, nên Cậu giới thiệu với cô về Ikki.
Giới thiệu xong mới sực nhớ về việc quan trọng, Sword quay lại nói với Stella.
"Phòng ăn ở đây sẽ đóng cửa lúc tám giờ. Tính sao về bữa tối của chúng ta
đây?"
Giờ giới nghiêm bắt đầu lúc chín giờ. Có lẽ mình nên tới siêu thị và mua thứ
gì đó. Nhưng cơ thể mình vẫn còn đau sau khi sử dụng Ittou Shura( Cái này à kỹ
năng kia đọc dài quá nên chơi cái tên này luôn) nên thực sự mình chẳng muốn
nấu nướng gì….
Với tình trạng hiện giờ của cậu thì sẽ rất tệ nếu cắt vào ngón tay trong khi
nấu. Trong lúc Sword lo lắng thì Stella đã đưa ra giải pháp với giọng nói hứng
thú.
"Kh-Không sao đâu, nếu vậy tôi sẽ nấu món gì đó."
"Hả? Cậu không thấy phiền chứ?"
"Ý tôi là, Sword là...ch-chủ nhân của tôi nên dù không sẵn lòng chút nào thì
nấu cho chủ nhân một bữa ăn vẫn là nhiệm vụ của người hầu mà."
"…Ừm, chúng ta có thể quên chuyện chủ nhân và người hầu đi không?"
"Th-Thế không tốt chút nào! Hoàng gia không bao giờ nuốt lời. Cứ để tôi nấu
cho cậu!"
Người hầu như cô thật thú vị. Sword nghĩ rằng nếu được thử đồ ăn do cô nấu
cũng rất hấp dẫn đấy chứ.
"Tôi hiểu rồi. Chúng ta hãy tới siêu thị gần đây nào. Ít nhất thì tôi cũng nên
mua nguyên liệu cho cậu, Stella-san."
"Hứ―"
…Hả? Sao cô ấy lại dỗi rồi?
"…Cấm đó."
"Cấm gì cơ?"
"Gọi em là 'Stella-san' ấy. Sword là chủ nhân, lại còn lớn tuổi hơn em nữa.
Nếu anh thêm kính ngữ vào nghe lạ lắm. Vậy nên hãy bỏ '-san' đi."
"Err… Không nên đâu. Ý tôi là, dù sao Stella-san cũng là công chúa mà…."
"Và ai là người muốn làm bạn với cô công chúa này thế nhỉ?"
"À…."
"Anh không thấy bạn bè mà cứ theo kiểu cách như vậy rất kì cục sao?"
Cô ấy nói đúng nhưng―
"Chẳng phải người hầu và chủ nhân làm bạn với nhau còn lạ hơn sao?"
"Chuyện đó khác, chuyện này khác."
"Hả??"
"Dù sao thì!"
Ngón tay Stella điểm nhẹ vào đầu mũi Sword.
"Nếu anh không gọi em là Stella, em sẽ không trả lời đâu."
Cô tuyên bố với vẻ giận dữ đáng yêu nhưng cũng có vẻ xấu hổ vì cũng có người ở
đây. Sword không muốn xưng hô với một công chúa theo cách không thích
hợp...nhưng cậu thực sự muốn họ trở thành bạn bè, nên nếu từ chối cô cũng
không tốt chút nào.
"….Anh hiểu rồi, Stella."
Cuối cùng, Sword đã từ bỏ. Nói đúng hơn, cuộc nói chuyện này diễn ra theo đúng
ý Stella. Cô thực sự là một người hầu thú vị!
"Có vậy chứ. Đi thôi nào, Sword. Em không rõ về Nhật Bản lắm đâu nên hãy hộ
tống em đó."
"Được, được rồi."
Dù Sword gọi tên cô không theo đúng lẽ nghi chút nào nhưng điều đó vẫn làm cô
rất vui. Và cô còn vui hơn khi cậu sẽ gọi cô như vậy từ giờ trở đi. Cô vui
sướng nở nụ cười. Thấy nụ cười quyến rũ đó của Stella, Sword bất giác cũng mỉm
cười. Rồi chào Ikki hai người đi ra ngoài.Còn Ikki thì không biết vì sao trái
tim mình lại đau và mất mát thứ gì đó.