Người đăng: sealsou
Sau khi Nagami biến mất và Hitsugi thấy được kẻ từng đả thương nàng đã chết
thì nhóm Black Label đi giải cứu con tin lần này không tìm được Suzue ở đâu.
Black Label lần này quay về chỉ được một thành viên đắc lực của Syringe còn
con tin bị bắt cóc thì không tìm được nên chỉ quay về với một cái xác chết và
một nhóm thiếu nữ bệnh hoạn bị đánh ngất mang đi.
Khi họ đi mất thì những tên bảo vệ trốn gần đó xuất hiện tụ lại với nhóm như
đang chờ đợi lo so ai đó tới vậy, nhưng họ lại không dám trốn mà chỉ có thể
chờ mà thôi.
“Ùn…”
“Cạch.”
“Khốn khiếp … con khốn Goryu sao còn chưa tới đón ta … chuyện quái quỷ gì thế
này ? ai nói cho ta biết tại sao hầm bí mật của ta có một lổ thủng thế kia.”
Không lâu sau một chiếc xe màu đen to lớn như chở những vị khách quý mới có
thể sử dụng di chuyện xuất hiện tại đây.
Người lái xe là một trung niên lực lưỡng bước xuống liền chạy ra sau mở cửa xe
cho một tên mập bước ra trong trang phục cao quý màu trắng, vừa xuất hiện
liến chủi rủa không thôi hắn vô cùng bực tức nô lê trung thành không đến đón
hắn tới đúng giờ hẹn nên tức giận không thôi.
Chỉ là khi nhìn thẩy cánh cửa sắt bị thủng một lỗ lớn thì hai mắt trợn tròn
điên cuồng gào thét nói bước tới đạp một tên trong nhóm người trước mặt hỏi.
“Thưa ngài Kyoji … chỗ này của ngài vừa bị một nhóm người tập kích …” Một
người ra dáng thủ lĩnh lúc này bước tới trong vẻ nom nóp lo sợ nói rằng.
Đúng vậy người xuất hiện là con trai độc nhất của gia tộc Tobishiro
“Mẹ khiếp … các ngươi là lũ ăn hại à, bảo vệ một nơi cũng làm không xong …
khôn khiếp.” Kyoji nghe xong gương mặt liền đổi dạng vô cùng nổi điên bước tới
tên thũ lĩnh đạp liên tiếp không chút lưu tình làm hắn hét thảm thiết không
thôi.
“Goryu đâu ?!” Hắn lúc nhớ tới nô lệ xinh đẹp trung thành kia liền tức giận
hỏi.
“Thưa ngài … nàng … nàng … mất tích cùng chiến lợi phẩm với những món (đồ
chơi) kia của ngài rồi ạ.” Thủ lĩnh vừa nói xong liền nằm dưới đất run rẩy lên
, còn đàn em phía sau vốn nằm trên mặt run lên sợ hãi rồi.
“…Mất tích … chiến lợi phẩm và cả đồ chơi của ta mất hết rồi.” Kyoji sau khi
nghe liền ngạc nhiên ra mặt nhìn chúng với vẻ không tin được.
“Dạ phải …”
“…MẸ KHIẾP…Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra ?” Hắn sau khi nghe câu trả lời
khẳng định một lần nữa của tên thũ lĩnh liền nổi điên gầm thét lao tới định
đánh tên thủ lĩnh thì bất ngờ một giọng nói vang lên hấp dẫn chú ý của mọi
người ở đây.
“Ta biết có việc gì đang diễn ra ở đây này ?”Nagami lúc này đang ngồi trên một
cái cây trong trang phục tử thần nhìn hắn cười cười nói.
“Tử Thần ?!” Nhóm người bảo vệ lẫn tên lái xe vừa nhìn thấy hắn đều kinh hãi
kêu lên một tiếng đây sợ hãi.
“Tử Thần … à ngươi chính là thành phần đang nổi tiếng nhất nhật bản gần đây đó
à.” Kyoji khi nghe đám người kêu lên như vậy liền ngạc nhiên một cái nhìn hắn
nói.
“Thì sao ?” Nagami bất ngờ biến mất đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn với khí
tức âm u hỏi.
“Hít … trán …”Sự xuất hiện bất ngờ của hắn khiến mọi người lạnh cả sống lưng
liền hít một ngụm khí lạnh, khi thấy tên này đang ám sát chủ nhân của họ vừa
định lao tới thì Nagami quay sang tán cho tên này một chưởng
“Rắc …”
Một âm thanh gảy xương vang lên chỉ đầu của tên bị hắn tán cho vặn ngược ra
phía sau chết tại chổ để lại mọi người lạnh từ chân lên đằng đầu.
“Ngươi không ý kiến việc ta giết hắn chứ.” Nagami quay đầu lại nhìn con trai
độc nhất của gia tộc nắm trùm thành phố này mỉm cười hỏi.
“Tất nhiên rồi … hắn dám nhảy vào chổ chúng ta nói chuyện chết là xứng đáng.”
Kyoji lúc này cảm giác sợ hãi thầm nuốt một ngum nước rồi mỉm cười nói như
không có gì xảy ra chỉ là hai bàn tay lúc này đổ đầy mồ hôi vì áp lực của
Nagami đối với hắn quá lớn từ sự xuất hiện cho đến ra tay đều không thể nhìn
thấy được cứ như ma quỷ vậy.
“Vậy việc cách đây mười năm trước ta đá gãy chân giữa của ngươi cũng chẳng có
vấn đề chứ.”
Nagami bất ngờ nói một câu làm mọi người sửng sốt, còn Kyoji gương mặt tái
xanh tái trắng.
Đột nhiên run rẩy nhớ lại ngày đó một tên quái thai giết người với đôi môi
cười thản nhiên cứ như hắn đang chơi đùa với cỏ rác vậy, ngày đó tên ấy sút
mạnh vào chân giữa của hắn nên bây giờ đã trở thành thái giám, hắn còn không
dám nói thật cho lão cha biết việc này nữa.
“Ngươi ….”
“Xoẹt”
Ngay khi Kyoji định nói gì đó bắt ngờ cảm giác bên má phải mát lạnh cùng một
hàng tóc đen rơi xuống khắp nơi trên đất làm hắn định nói gì đó thì cắt không
nổi thành lời cảm giác như muốn đứng tim vậy.
“Tất … nhiên … không … ý … khiến rồi.” Hắn run rẩy cuối đầu nói rằng đôi bàn
tay nắm chặt trong run rẩy sợ hãi bất lực lẫn tức giận không dám rên một tiếng
nữa, kẻ mà hắn muốn trả thù nhất không ngờ là tên ma quỷ này.
“Tốt rồi … để ta nói cho người biết Goryu là ta mang nàng đi, vì vậy ta đến
gặp người là muốn hỏi nàng làm nô lệ cho ngươi có ký giấy hay cam kết gì không
? nếu như có thì ta muốn người viết giấy chuyển nhượng nàng sang làm nô lệ cho
ta.” Nagami lúc này nói một câu khiến cho Kyoji trợn tròn mắt lên phải biết
rằng nữ nô lệ đó không chỉ đẹp còn rất trung thành và đặc biệt còn là bảo kê
của hắn do lão cha phái tới.
“Xoẹt…”
“Để nói cho người rõ tình hình hiện tại, ta vốn muốn lấy mạng ngươi … nhưng
ta lại hứng thú với nàng cho nên việc này coi như là nàng hoàn thành bổn phận
chức trách bảo vệ người rồi đó, ta nói đúng không ? Kyoji.”
Còn kịp cho Kyoji nói gì thì hắn lại chém một đường bên còn lại mỉm cười nói
nhẹ nhàng nhưng không thiếu phần uy hiếp trắng trợn.
“Ngài nói phải … để nàng làm nô lệ cho ngài là việc hoàn toàn xứng đáng với
một kẻ như ta không đáng chút nào … ngươi bước vào lấy tui xách kia ra đây cho
ta cùng với đó lấy một bàn để phía sau xe ra luôn.”
Kyoji sau một hồi cúi đầu run rẩy thì bất ngờ ngước mặt lên với vẻ vô cùng
ngoan ngoãn tỏa sáng như nở hoa của một đứa trẻ vui mừng còn không quên nịnh
hót hắn, rồi sau đó quay về phía tên tài xế nói rằng.
Tên kia nghe vậy liền khôi phục tinh thần liền vào chỗ của hắn ngồi lúc nãy
lấy một chiếc vali nhỏ rồi ra sau lấy một cái bàn màu đen đặt ra bên cạnh
Kyoji.
“Đây thưa ngài, mong nàng ta sẽ phục vụ ngài vui vẻ.”
Tên này mỉm cười mở vali ra kiếm trong đóng giấy tờ rồi lấy ra một tờ giấy với
bản quyền nô lệ của Goryu đặt lên bàn rồi sau đó cầm tờ giấy khác với đề mục
chuyển nhượng viết vào rồi ký tên đưa tới cho hắn với vẻ tươi cười.
“Rất tốt…”
Nagami nheo mặt nhìn tên này một cái mỉm cười rồi thầm than trong lòng rất
giống kiêu hùng dù có nhục nhã đến đâu vẫn cười tươi không biến sắc và những
tên nhịn được nhục mà người thường không thể nhịn đó là những thành phần nguy
hiểm.
“Ngoài ra, ta còn chuẩn bị một máy ghi hình ta muốn ngươi ghi lại cảnh bản
thân dặn dò nàng chăm sóc ta thật kỹ, cùng đó nói rõ ràng là nàng không còn
thuộc sở hữu của ngươi nữa mà quyền sở hữu của ta và chính là chủ nhân mới của
nàng.”
Nagami đột nhiên từ hư không lấy ra một cái máy quay ghi hình nói một câu làm
cho Kyoji run lên một trận hai tay xiết chặt vào lòng thật mạnh rồi buông lỏng
mỉm cười đồng ý.
Sau đó bật máy lên quay lại cảnh bản thân dặn dò nàng chăm sóc Nagami thật tốt
rồi nói hắn không còn chủ nhân của nàng nữa mà là người kế bên hắn lúc này ,
Nagami.
Cả hai bắt tay nhau thân mật như anh em tốt vậy, xong tất cả Nagami liền thu
lại máy ghi hình cùng hai tờ giấy kia rồi biến mất tại chỗ để lại mọi người
sửng sờ nơi đó.
“Chó chết ... A …”Rồi một âm thanh gào thét điên cuồng tức giận vang lên trong
khu rừng.