Nhà Hàng Trên Biển Baratie


Người đăng: Darksoul561

"Thật là hiếu kì trước đây ngươi làm cái gì đâu ??" Gion nỉ non một câu, ánh
mắt lại câu trực như chờ đợi người này nói gì đó.

"Ta a...rất lâu đó ta làm sát thủ, cũng giống như tổ chức CP của chính phủ thế
giới vậy, chỉ khác ở chỗ chúng ta làm là vì tiền."

"Trước đây ngươi rất thiếu tiền ??." Gion không tin tưởng được, người giàu
nhất thế giới trước đây sẽ rất thiếu tiền. Cái gọi là sát thủ kia rốt cuộc là
thế lực như nào mới có thể bồi dưỡng được loại quái vật này đâu, Gion càng
nghĩ càng hiếu kì hơn, người trước mặt này vẫn luôn tại trong sương mù, bất kể
chính phủ thế giới hay là hải tặc.

"Có thể nói thêm về sát thủ không..." Khẽ liếc liếc Gion lại hỏi một câu, quá
tò mò rồi...

"Sát thủ chúng ta bước lên con đường này không được phép có cảm tình, phải vứt
bỏ đi hết thảy, cho tới khi ta sinh ra một tia cảm tình, ta biết rằng ta còn
sống, ta không phải một cái vũ khí sống, nhưng vậy thì thế nào, ta không thể
thoát khỏi trừ phi chết, và rồi ta đã chết, chỉ ngắn gọn vậy thôi."

"Chẳng phải ngươi còn sống hay sao ? Mà thôi, ngươi nghĩ ta có nên hay không
rời đi hải quân."

"Tùy ngươi thôi, đó là quyết định của ngươi, ngươi nên tự hỏi bản thân liệu có
nên hay không rời khỏi hai quân mà không nên hỏi ta. Khác với các ngươi, sát
thủ nhưng chỉ có chết mới có thể rời khỏi, còn hải quân các ngươi chỉ việc
viết một đơn từ chức là xong xuôi." Kenji không quan trọng một dạng khoát tay.

"Ngươi liên tục nói rằng ngươi chỉ có chết mới thoát được, vậy chẳng phải
ngươi còn sống đây sao, hoặc là nói ngươi cũng không thoát khỏi."

"Ha... Xét theo một góc độ nào đó ta đã chết, mà thôi tạm biệt." Kenji cười
nhạt cũng không có nhìn lại trực tiếp rời đi.

"Uy đợi đã !!!" Gion lắc đầu thở dài, chuyện hôm nay quá mức đau đầu, bản thân
vỗn dĩ nghĩ hải quân là chính nghĩa... Nhưng không nghĩ đến hải quân thực ra
chỉ là công cụ của bên trên, còn những thứ kia được thờ phụng lại là rác rưởi
thậm chí cặn bã cũng không bằng, nhiều năm làm hải quân điều đó thực sự là một
đả kích lớn.

Lại tựa như có quyết định gì đó, Gion cắn răng quyết định, dứt khoát về nhà đè
tay lên bút bắt đầu viết lách, nàng lựa chọn...vẫn là lựa chọn từ chức.

Bất quá những việc này Kenji không được biết rồi, Kenji cùng mọi người vẫn tại
trên thuyền lăn lội trên biển đấy.

Dựa theo cốt truyện hẳn giờ này Băng Mũ rơm cũng sớm sẽ xuất hiện tại nhà hàng
trên biển, cũng vừa vặn đi ăn một bữa, dù sao đến với thế giới này lâu vậy
cũng muốn thưởng thức một lần một lần cho biết.

Nghe đến có thể chạm mặt Zoro, Kuina cũng biết điều dịch dung thoáng cái, cũng
không muốn vì mình mà để đối phương mất đi phương thức mạnh lên.

"Ha ha, cũng đã nhiều năm không có trở lại quá, không biết mọi người hiện tại
thế nào, thật là chờ mong đâu ha ha." Makino cao hứng phi thường,rời quê hương
lâu như vậy rồi hiện tại mới có cơ hội trở về thăm quê nhà. Đồng thời Kuina
cũng vậy tuy bên ngoài vẫn đạm bạc che dấu tốt nhưng trong mắt vẫn luôn ẩn
hiện sự nhớ nhung.

Điều khiển hướng thuyền cẩn thận về sau, Kenji từ đâu lại móc ra một cái kính
vải che lại con mắt tiếp tục phơi người ở mũi thuyền ngủ rồi.

Chạy được vài ngày, rốt cuộc cũng đến nới, nơi đây là nhà hàng Baratie, một
căn nhà hàng nhỏ, so với Chiến hạm hoàng kim nhỏ nhiều lắm, hình dáng khá kì
lạ, giống như là một con cá vậy, năm người rốt cuộc đến nơi ai nấy cũng thu
xếp rời giường đi ra ngắm nghía.

Biển đông rất rộng, so ba biển kia rộng hơn nhiều, nhưng chính vì rộng lớn nên
sẽ càng ít hải tặc, hải tặc ở đây cũng quá yếu không đáng nêu lên.

Nguyên nhân đến từ sáng sớm, Baratie cũng không có khách khác, Kenji chính là
người đầu tiên đến đây, nhìn ngang dọc xung quanh cũng không phát hiện mới
người mới âm thâm may mắn, đỡ đông là tốt tránh phải giành chỗ.

"Ông già ông già... Mau qua đây mau qua đây, nơi đây trước mặt có con tàu lớn
đỗ này." Một thanh niên tóc vàng với khỏa lông mày xoắn ốc trên người vẫn mặc
lấy một bộ lễ phục đen, lấy nhanh nhất tốc độ thông báo với Zeff.

"Rồi làm thức ăn đi, đến chỗ chúng ta còn thiếu tàu hay sao ?." Zeff một bên
thái rau một bên nói hoàn toàn không quan trọng những lời Sanji nói,hay nói
cách khác vùng biển đông này không có hải tặc nào đáng để ông để vào mắt, phải
biết rằng nhiều năm trước ông nhưng là vang danh đại hải trình Zeff chân đỏ,
giờ tuy mât đi một chân nhưng cũng không phải đám này tạp nham hải tặc có thể
so với.

"Không phải !! Lần này nhưng là tàu lớn, so với Baratie còn lớn hơn gấp 10 lần
hơn nữa con tàu này cũng quá khoa trương, toàn bộ bằng vàng, không nói... Tốt
nhất lão tự ra mà xem." Sanji thở hổn hển nói.

"Sanji? Ngươi có phải mơ ngủ hay sao, ở biển đông thuyền lớn hơn Baratie không
phải không có, ngưng nếu đòi gấp 10 lần trừ phi là Moby Dick trong truyền
thuyết râu trắng."

"Không !!! Còn một người nữa... Hoàng kim.." Tất cả ra ngoài tiếp khách, cho
ta thái độ cung kính điểm nếu không sống chết tự lo.

"Bếp trưởng???" Mọi người kinh ngạc nhìn thái độ Zeff chuyển biến, đây không
phải lần đầu ông nói đến chuyện sống chết, nhưng sống chết tự lo vẫn là lần
đầu, chả lẽ nói người bên ngoài rất lợi hại hay sao ?.

"Thôi mọi người lập tức ra thôi, không bếp trưởng sẽ mắng chúng ta mất."

Trong khi đó Kenji chân chuẩn bị bước xuống thuyền một khắc, Baratie bên trong
đồng loạt một đám ngườ xuất hiện xếp hai hàng, ở giữa còn trải ra một tấm thảm
đỏ lót đường.

"Đồ chơi gì !!!." Kenji không khỏi nhíu mày, trong nguyên tác không có cảnh
này đâu...

Cũng không suy nghĩ nhiều, mọi người cũng đồng thời bước vào.

"Hoan nghênh quang lâm, Tử Thần đại nhân." Zeff cúi đầu chào một cái cũng
không có làm dáng mà kì kì thực thực cúi chào.

"Ngươi biết ta ?.", Câu hỏi này nói ra nhiều người sẽ cười ai lại không biết
ngươi đâu nhưng Kenji cũng không phải ý này, Kenji ý là trước kia có nhận thức
qua sao.

"Haha, đại nhân chê cười, 11 năm trước may mắn đi qua được ngài tha cho một
mạng hiện tại ta mới có hôm nay, Zeff hồi ức cười cười nói, mà không hề để ý
người khác phản ứng."

Makino đám người không nói, nhưng Baratie thì kinh đào hải lãng rồi, Zeff là
ai ? Zeff là chân sắt một đời cước pháp ngang dọc đại hải trình, nhưng trước
mặt thanh niên mặt trắng nhìn có thể búng ra sữa còn tha cho Zeff một mạng.

"A được rồi, có chút đói các ngươi chuẩn bị cho chúng ta một chút đồ ăn đi a."

"Được được, ngài ngồi vào chỗ chúng ta sẽ chuẩn bị món ngon nhất."

"Hử!!!." Kuina nhận thấy có người đang trực câu về đây không khỏi nhíu mày
lấy, trước mắt một bên là Sanji người tựa như cái giẻ khô một dạng liên tuc
mềm dẻo rũ rượi xuống đất, Máu mũi cũng theo đó mà tràn lan, đôi mắt đã nháy
kịch liệt như muốn nổ ra đến, Kuina không khỏi lặng im tỏa ra sát khí đến.

"Không tốt." Zeff hung hăng một chân đá vào đầu Sanji, một tay nắm bắt đầu
dùng tốc độ nhanh chóng lui đi.

"Ngươi bỏ ngay cái tật đó nếu không muốn chết lời nói, không được! Ngươi hiện
tại ở đây đi không cần để ngươi phục vụ bàn đó."

Zeff tức giận trừng mắt Sanji, ai không dây vào lại đúng chính người này.

"Biết rồi biết rồi!! Cũng không nên đá mạnh vậy a lão già, mà rốt cuộc người
đó là ai mà khiến ông kiêng kị vậy." Sanji xoa xoa đầu một tay cầm điếu thuốc
đã đốt sẵn đưa lên miệng, giọng nói nghiêm túc không có vẻ đùa giỡn ý tứ hỏi.

"Nghe qua thất vũ hải chưa,hắn là kẻ nguy hiểm nhất trong đó, hắn cũngla kẻ
nguy hiểm nhất đối với toàn bộ hải tặc, thực lực của hắn không chỉ mạnh mẽ đến
đáng sợ hắn cũng là kẻ tàn nhẫn nhất 11 năm trước không phải ta may mắn ta
hiện tại e rằng đã táng thân nơi biển sâu, bởi hay mang theo một bộ áo trắng
giết người cũng không có lưu lại máu trên đó nên người ta gọi hắn là, Tử Thần
Trắng."

"A nguyên lai là hắn, mà không đúng !! Hắn mới có bao nhiêu tuổi ??." Sanji
kinh hãi lặng lẽ liếc qua bên ngoài nhìn đang ăn Kenji.

"Hừ trên đời này thiếu gì cái lạ, 11 năm trước cùng 22 năm trước khuôn mặt hắn
chính là vậy chưa có thay đổi qua, đó mới là đáng sợ, nếu như tùy tiện một tên
ngu xuẩn nào đó vì nhìn bề ngoài mà đánh giá hắn, chắc chắn sẽ chết được vô
cùng thảm."

"Sanji nghe xong cũng nuốt một ngụm nước miếng, sống lâu vậy mà giữ được như
vậy khuôn mặt trẻ tuổi, nếu mình cũng có thể cộng với bề ngoài như mình có
phải hay không sau này sẽ có một nhà tràn ngập mĩ nữ..." Sanji không nhịn được
hai mũi lại đỏ chót khóe miệng cũng xì ra hai làn khói.

"Nhắc lần cuối, đừng có dại mà đánh chủ ý hay ngó nghiêng lung tung bên cạnh
người kia nữ nhân, đã có thể đi cùng như vậy thân phận cũng không nhỏ, tốt
nhất chớ có ngu mà động vào." Nhắc nhở thêm vài câu Zeff mới yên tâm tời đi
chuẩn bị mọi thứ cùng với chỉ đạo người khác làm thức ăn.

"Haizz được rồi...." Sanji cũng thở dài, cầm thức ăn bắt đầu chạy đông chạy
tây, cũng không còn dám liếc ngó lung tung, cũng không phải hắn sợ hay gì, chỉ
là muốn cho Zeff vì mình mà liên lụy thôi.

Kenji nhìn biết điều Sanji ánh mắt cũng có chút tán thưởng lấy, cũng là có thể
kiềm chế chứ đâu phải không thể đâu, quả nhiên trong truyện hoàn toàn gạt
người.

Giữa trưa khách khứa cũng đông, tuy nhiên phần lớn vẫn là nhìn nhiều hơn bên
ngoài tàu khổng lồ nhưng khi thấy tiêu chí lại run một phép, làm hải tặc tất
nhiên có nghiên cứu qua ai nên chọc và ai không nên, Kenji hiển nhiên chính là
cấm kị.

Kenji cùng ba người đi dạo vài vòng rất nhanh chính là đến bữa trưa, mọi người
lại ngồi vào bàn, những người khác hết bàn ý định cướp hoặc đánh chủ ý Makino
đám người lập tức bị một vô hình luồng sát khí dọa đến sắp không đứng nổi mới
sợ hãi chạy đi.


Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả - Chương #42