Vạch Ra


Người đăng: ❄ᗪưσηᎶ ࿇ Ɫυâη෴✒️

Tốt, quyết định như vậy đi.

Kenji cười khẽ một cái sau đó tựa như làn khói tiêu tán ngay trước mặt Rigora.

Rigora nhìn đến Kenji rời đi, cả người chìm vào trong đăm chiêu, không rõ suy
nghĩ gì. Xác thực tuổi thọ chúng không nhiều, bọn chúng từ lúc sinh ra đã mang
trong người một ý nghĩ, ý nghĩ duy nhất chính là tạo ra chiến tranh. Đúng như
hắn nói là vậy, tuổi thọ bọn chúng không có nhiều, cho nên chúng phải hoàn
thành bản thân nhiệm vụ, chết mới có ý nghĩa.

Làm thế nào lại không muốn sống lâu, đặc biệt với cương vị là một vị thần, bọn
chúng càng muốn, nhưng ý chí không cho phép, Ankhseram càng không, như vậy sẽ
làm cán cân cân bằng thế giới này sụp đổ.

"Hi vọng nếu ta thắng, ngươi có thể thực hiện được". Tự nói một câu, Rigora
cũng rời đi rồi.

Đứng trên cao nhất đỉnh tháp, lặng yên nhìn hết thảy trận chiến, tuy rằng
chiến thắng nhưng là thắng thảm, tử thương vô số, đây cũng là vì Rigora đừng
đằng sau giật dây tạo thành kết quả.

Kenji đối với vũ khí của Rigora không hề có hứng thú, có chăng chỉ vì lấy làm
lí do cá cược mà thôi, dù sao thì trên đời không có món ăn miễn phí không phải
sao.

Còn ba năm phát thời hạn, như vậy liền để các ngươi thua thêm vài trận nữa,
sau đó ta mới xuất hiện đi, tính toán còn có vài tháng nữa mới phát động kế
tiếp chiến tranh.

"Đáng tiếc ta không rảnh đợi.'

Dứt lời khung cảnh xung quanh bắt đầu lấy mắt thường cũng có thể nhìn thấy
xoay tròn, từng đợt từng đợt biến ảo, cuối cùng cứ vậy dừng lại.

Tiến về phía trước ba tháng rồi, trong đầu Kenji lại một tầng kí ức được lưu
trữ ào ào đổ lên đầu, đây là thời gian ba tháng qua biến động, tất cả đều tràn
lên đầu Kenji.

"Năng lực này thật tốt, có lẽ về sau nghĩ cách đào móc nó đi."

Trong lòng Kenji lúc này tràn đầy khát vọng, tiến về tương lại, hơn hết còn
giống như bản thân trải qua, đúng chính xác mà nói là bản thân tuy xuyên qua
nhưng toàn bộ thời gian trống kia đều in lên đầu Kenji, giống như tua nhanh
lại không phải tua nhanh, có thể nói là xuyên qua cùng với trải qua nhanh kết
hợp lại đi.

Mà những thứ đó không quan trọng, bỏ qua vấn đề đó một bên, Kenji lần nữa xuất
hiện là thư viện chung của Bosco, nơi đây Gronoz hẳn hay lui tới đi.

Bản thân tự chui ra có vẻ hơi quá lố, tốt nhất chờ được gọi sau đó bước ra sẽ
tự nhiên hơn nhiều, nghĩ là làm Kenji thả ra một cuốn sách cổ bụi bặm ở đó.

Đây cũng chỉ là Kenji tùy tiện sáng tạo ra mà thôi, tất nhiên bên trong không
có gì về ma thuật hay đại loại vậy, trong đó chỉ có vài thông tin về Kenji
cùng chư thần mà thôi, đây coi như là gợi ý để đối phương tìm cách kêu gọi
mình.

Làm xong bước này Kenji chính là lui ra quan sát.

Trong lúc đó cả đất nước đang đau đầu vì thua trận nhiều lần, lãnh thổ cũng bị
cắt đi một vài phần rồi.

"Gronoz, ngươi nghĩ xem chúng ta nên thế nào tiếp theo a, đã bốn trận rồi, thế
nhưng chúng ta liên tục thất bại..."

"..."

"Bệ hạ, trước tiên bình tĩnh đã."

"Bình tĩnh? Ngươi nói xem làm thế nào bình tĩnh đây, chúng ta nhưng thất bại
liên hoàn và không chiến thắng."

"..."

Cả đám người bên dưới giữ im lặng, đúng là vậy, đã liên tục thất bại trong ba
tháng trở lại, bên kia tin tức truyền đến nhưng là được thần bảo hộ không rõ
thực hư đây này.

"Được rồi, bỏ qua chuyện đó, ngươi nghĩ thế nào về tin tức bên đó."

"Ý ngài là bên kia truyền đến tin tức bọn họ được thần dẫn dắt?"

Lúc này Gronoz cũng kinh ngạc, đức vua nhưng chưa từng tin vào những thứ này,
lẽ nào là do thua quá nhiều nên bắt đầu tin tưởng hay sao?

"Thưa bệ hạ, trước nay những thứ này vẫn rất vô căn cứ, thế nhưng lời đồn cũng
phải có lý do mới được người ta đồn."

"Được rồi, được rồi...ngươi nói theo quan điểm của ngươi, rốt cuộc ngươi tin
là có hay không?"
Hắn cũng không đủ kiên nhẫn nghe Gronoz nói thêm, cái hắn muốn là cần kết quả.

"Thần tin là có..."

"Được, chỉ cần ngươi nói câu này ta cũng yên tâm, trước hết ngươi về tìm hiểu
sau đó cho ta kết quả."

Để tất cả thuộc hạ lui xuống, Jirvia yên lặng gõ bàn, hắn không muốn kết quả
như vậy, tất cả cơ nghiệp được tổ tiên để lại, nhưng đến hắn lại muốn mất đi
lãnh thổ vào tay người khác, đây là chuyện không thể chấp nhận.

Cronoz sau khi trở về cũng tiến về thư viện lục tung lại sách cổ, tất cả các
loại, có những thứ vẫn chỉ ghi lại trên vài tấm gỗ, thậm chí là khắc trên đá,
chẳng mấy chốc thư viện biến thành một đống lộn xộn.

Quá nửa ngày sau, một tiếng cười vang vọng từ trong thư viện phát ra, Cronoz
vui vẻ ôm lấy một cuốn sách chạy vội đi ra, đến những người xung quanh cúi
chào hắn cũng không mảy may suy nghĩ đáp lại mà một đường chạy trở về.

Bất kể cuốn sách có bám đầy bụi đất, hắn vẫn ôm ấp như bảo bối, trên miệng vẫn
không ngậm được vẻ vui thích.

Đóng cửa cận thận, hắn mới bắt đầu vừa dở vừa thổi đi bụi, cẩn thận từ từ đọc
lấy từng loại cổ tự, cũng không cần sợ Kenji không biết chữ, thực tế thì Kenji
tới đâu đều được hệ thống quán thông chữ viết.

"Đây...đây rồi, quả thực là có."

Cronoz vui vẻ cẩn thận đọc từng chữ lo sợ bỏ sót đi cái gì, đối với Kenji hiện
tại ngồi cười không ngậm được miệng.

"Thế nào giống như viết về vị thần này...có phải hay không quá tâng bốc một
chút."

Cronoz càng đọc mồ hôi lạnh càng chảy nhiều, trong đó chỉ đơn giản ghi chép
thần Cân Bằng, thế nhưng vì cái gì bên dưới ghi đủ thứ loại, tỉ như hoàn mĩ
nhất trong các vị thần, vẻ ngoài không có đối thủ...cái này lẽ nào là tên nào
không có việc bịa chuyện ra hay sao.

"Không, không có khả năng, những này cổ ngữ cùng với cách vận dụng ma pháp
tuyệt đối không giả, chí ít bản thân không thể nào viết ra được quy luật như
này.

Hắn tự tin hiện tại trên thế giới sở hữu ma thuật bằng được hắn rất ít, thế
nhưng hắn vẫn phải cố gắng từng chút mới hiểu được một phần nhỏ lí giải.

"Cũng còn may, cũng còn may cách thức triệu hồi ra cũng không đến mức quá khó
hiểu...chỉ là hơi khó thực hiện một chút đây."

Cronoz sờ lên bộ râu trắng của mình lặng yên suy tính, dứt khoát hắn bước vội
về phía lâu đài.

Kenji đến đây không có tiếp tục quan sát nữa, sớm thôi bọn chúng rồi sẽ có
riêng mình cách nghĩ, nhưng không phải hiện tại.

Đúng như Kenji suy đoán, Jirvia nghe xong câu chuyện của Cronoz cũng không có
đồng ý ngay cách làm, hắn không dám thực nghiệm, nếu như làm vậy thành công
không nói, nhưng nếu thất bại sẽ chỉ khiến thần dân thất vọng sĩ khí quân đội
đại giảm mà thôi.

Yêu cầu không quá cao, trong đó ghi lại là toàn bộ người dân quỳ xuống cung
kính mời gọi mà thôi, thế nhưng cái này nghe có vẻ đơn giản, thật sự nếu như
thất bại, kết quả không thể nào đoán nổi.

"Cronoz, trước tiên ngươi trở về tìm hiểu bên trong ghi chép, nếu như có tác
dụng lẫn như thực dụng liền có thể kiểm định cuốn sách này ghi lại là thật hay
giả."

"Vâng bệ hạ, thần sẽ cố gắng."

Cronoz gật đầu một tiếng lui ra ngoài, hắn lại tiếp tục về nghiên cứu bên
trong tri thức, hắn thân là đệ nhất pháp sư trong vương quốc, cho nên tài năng
không thể nghi ngờ.

Kenji không có việc làm chính là trở lại gia viên sau đó trực tiếp mở ra
Dantalian nghiên cứu, cứ vậy nháy mắt lại qua một năm.

Một năm tìm hiểu được rất nhiều thứ, thế nhưng chẳng là gì so với Dantalian.
Kenji cũng không có học bên trong ma thuật, chỉ là đọc thoáng qua coi như tiếp
thêm tri thức mà thôi.

Nói rằng bên trong có 900 666 cuốn sách ma pháp, thế nhưng lại không phải như
vậy, bên trong sở hữu ma thuật không hề lên đến một nửa, phần lớn đều là tri
thức lẫn như những cuốn sách bị nguyền rủa khiến cho nó biến thành ma thư mà
thôi.

Dù như vậy, tất cả chúng đều quý giá, đáng được tham khảo học tập, tất nhiên
ngoài Kenji thì đã có vài con ong chăm chỉ đang tại đó rồi, với những người
khát khao tri thức như Robin, Sinon cùng Sona, ba người cắm rễ ở đó còn trước
cả Kenji nữa kìa.

Một năm đi qua, tính toán nên là lúc đi xem đám người này quyết định, hi vọng
không làm bản thân thất vọng đi.

"U...?"

"Sao thế con."

Nhìn dưới chân không biết lúc nào đã xuất hiện một thân ảnh nhỏ nhắn đang kéo
lấy chân mình, Kenji không khỏi cong lên miệng chụp lấy bế lên.

"Là muốn nói gì với ba ba sao?"

Aiko vẻ mặt đăm chiêu một thoáng khẽ gật đầu, thế nhưng lại nhanh chóng mạnh
mẽ lắc đầu.

Chưa đến hai tuổi vẫn còn da sữa cho nên bộ dáng vẫn có chút mập mâp đáng yêu.

"Được rồi, lần tới ta sẽ lắng nghe câu chuyện của con, hiện tại có lẽ khó khăn
giao tiếp nhỉ, ở nhà ngoan."

Khẽ hôn lên trán Aiko một thoáng, Kenji mới trả lại cho Kaguya, còn riêng bản
thân thì trở ra ngoài rồi.


Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả - Chương #331