Người đăng: ❄ᗪưσηᎶ ࿇ Ɫυâη෴✒️
"Có đôi khi bánh xe vận mệnh huyền ảo vô định, cùng là đi trên một con đường,
dẫu vậy chỉ lệch một đoạn nhỏ, cứ vậy hai người vốn dĩ đi chung một hướng,
nhưng chỉ vì cái đoạn nhỏ chênh lệch kia mà càng lúc càng xa, vốn dĩ liền đã
tách biệt, thế nhưng lại giao nhau một đoạn nào đó, nối lại con đường đứt gãy
kia...thật buồn cười bao nhiêu a, đúng không Naori."
"Đang nói chúng ta, Hinata cùng Yugao và cả Kurenai ?"
Naori cười khẽ âm thanh lanh cảnh nói, giọng nói như thấm vào ruột gan khiến
người nghe vô cùng thoải mái, đây là chỉ có Kenji hưởng loại này ưu đãi, những
người khác nếu không phải Naori muốm nói, dù có cậy miệng cũng không có được
nghe đâu.
"Không phải đâu Naori, tất cả mọi người trừ Sinon, Kimiko, Uzume và Hana ra
thì đều là ta mạnh mẽ thay đổi số mệnh, lẽ ra họ sẽ không gặp ta, không chung
đường, không quen biết, nhưng ta thay đổi tất cả chiếm làm của riêng. Có đôi
lúc ta cảm thấy thật trẻ con, nhưng ta thật khó chịu nếu như ruồi nhặng vây
quanh họ, những đóa hoa xinh đẹp thì ruồi nhặng làm sao được phép bâu vào
đây."
Nói đến đây, Naori không khỏi buột miệng cười.
"Nhưng là chúng ta tự nguyện không phải sao? Không rõ lẽ ra chúng ta sẽ có cái
gì kết quả!, nhưng hiện tại ta đã thật hạnh phúc, sáu mươi lăm năm trước chúng
ta gặp gỡ, ta thật muốn đánh ngươi một trận, tuy thật vui nhưng cũng thật bi
hài."
"Ha ha, đó cũng không trách ta rồi, hiện tại ngươi cũng có hơn bảy mươi rồi a,
thời gian đúng là không bỏ sót một ai."
Kenji lắc đầu thở một hơi, như vậy trôi qua thật nhanh, Hai người oanh oanh
không dứt câu chuyện mãi cho đến tận tối mới dừng lại.
Hôm sau cứ vậy mà qua, hai người lại đến Hyuga gia tộc, Hinata trở lại biết
được Kenji đang muốn tìm cho nên đã chuẩn bị từ sớm. Lẫn nhau nó vài câu ba
người chính thức lên đường rồi.
Người khác có lẽ cần đường tắt, nhưng ở đây Kenji không làm như thế, Kenji
trực tiếp dịch chuyển cho nhanh.
Ba người một lần nữa xuất hiện là tại trên mặt trăng rồi, mà lại là trung tâm
Otsutsuki nội địa, dù sao thì cũng lười bay lượn cho mệt.
"Đây là ?"
"Là mặt trăng, ta từng bị phong ấn tại đây." Kenji cười nhạt một cái còn có
chút hồi ức mới mẻ đây.
"Phong ấn?? ai có khả năng phong ấn ngươi."
Naori a một tiếng kinh ngạc, trước nay Kenji nói nhiều thứ liên quan đến sau
này, nhưng là không có đề cập quá khứ bị phong ấn đâu, chỉ rõ ràng đến sau này
giúp Kaguya thu hồi Chakra từ thế giới này thôi.
"Hai anh em nhà lục đạo, Lục Đạo Hiền Nhân Otsutsuki Hagoromo và Hyuga tổ tiên
Otsutsuki Hamura, hoặc có thể gọi là hai đứa con ngoan của ta."
"Kenji-nii Lục đạo hiền nhân, người này thực sự có tồn tại hay sao?"
Hinata khó tin gật gù một câu, hết thảy còn có câu tổ tiên của mình có phần
tham gia vào phong ấn Kenji cơ.
"Có chứ, hắn nhưng là con ta, nhưng đáng tiếc không có quan hệ huyết thống,
chỉ là phàm thể nên sớm chết già rồi, cả em trai hắn Hamura cũng vậy, di sản
hắn để lại chính là cái này nhẫn giới mặt trăng, nhưng cũng bởi vì phân chia
Tông gia và Phân gia dẫn đến con đường hủy diệt."
"Thật khó tin ngươi nhưng bị phong ấn."
Naori ánh mắt khác thường nhìn Kenji, nếu như lục đạo hiền nhân thì chuyện
cách đây cũng khoảng một ngàn năm trước rồi, quá lâu không ai biết nhưng cô
vẫn là tin tưởng Kenji nói.
Kenji mạnh bao nhiêu cô cũng không rõ, nhưng từ trước đến nay mấy cái gọi là
cấp S hay ảnh nhẫn gì đó tại trước mặt Kenji đề chỉ là miểu sát, thậm chí
Kenji cũng không hề dùng một chút chú tâm.
"Hm, nói thế nào đây, thực tế thì là ta tự nguyện cho chúng phong ấn, ta chỉ
muốn thử xem phong ấn bọn chúng làm có bao nhiêu mạnh mẽ mà thôi, nhưng xem ra
cũng chỉ có vậy, thế nên ta liền cùng Kaguya đi ra rồi."
Không biết sau này Hamogoro gặp Kenji cùng Kaguya xuất hiện sẽ có cảm tưởng
gì, nhưng hẳn rất đặc sắc đi.
"Không nói chuyện đó, ta dẫn các ngươi qua nhìn, di sản của nhẫn giới mặt
trăng."
Gật đầu một cái, Kenji cùng ba người ngay tại đó thẳn một phương hướng khác
đi.
"Ta có cảm giác chúng ta bị phát hiện rồi, làm sao bây giờ?"
Naori ánh mắt lấp lóe cảm nhận xung quanh có ánh mắt đang dòm ngó, ngay lúc
này Hinata Byakugan cũng bật lên quan sát.
"Không phải con người, chỉ là con rối."
"Được rồi đứng vững, ta giải quyết nhanh gọn rồi đi, không nên tốn quá nhiều
thời gian, dù sao Hinata lát nữa cần thời gian tiêu hóa sức mạnh mới."
Nói xong cả cơ thể Kenji bắt đầu phiêu động lên, một tầng có như không lửa vô
hình bắt đầu nhen nhóm, kế tiếp đó một tầng huyền ảo màu đỏ pha lần một chút
tím tái, đó là hủy diệt lực lượng.
Bay lên đến trung tâm không gian nơi đây, từng tầng lửa tựa như muốn ngay lập
tức bạo tạc, tuy nhiên được khống chế rất tốt ngăn không cho bùng nổ.
"Hakai!!!"
Nhẹ thả giọng, từng tầng lửa bắt đầu lấy bản thân làm trung tâm, tựa như một
cơn sóng thủy triều khuếch tán tràn ra khắp mọi phía, ngọn lửa đi đến đâu năng
lượng hủy diệt bù đắp đến đó từng mảnh đất nhánh cây, từng ngôi nhà ngọn núi,
tất cả theo ngọn lửa mà yên diệt gọn gàng.
Thời gian không bao lâu, một nửa diện tích mặt trăng mang đúng nghĩa một hành
tinh bằng phẳng.
Hinata cùng Naori xung quanh có một tầng năng lượng bao phủ nên cũng không có
chuyện gì, tất cả cũng đều vì Kenji khống chế rất tốt không cho ảnh hưởng.
Tuy vậy tất cả mọi thứ nơi đây không có may mắn như thế, tầng năng lượng sống
cuối cùng Kenji cảm nhận được cũng đã biến mất, đó là của Toneri.
Đáng tiếc nhân vật này thậm trí còn chưa kịp ho một tiếng, chỉ đơn giản nằm
ngốc trên giường cũng bị tai bay vạ gió, chết cũng không rõ ràng vì sao chết.
"Đã xong! Đi thôi, Tenseigan ngay trước mặt."
Đánh tỉnh hai người từ trong ngây ngốc, hai người cũng nhìn qua theo hướng
Kenji chỉ tay, quả nhiên nơi đó một khổng lồ quả cầu đang lơ lửng tỏa ra ánh
sáng huyền ảo.
"Đây đích thật là một con mắt...có thật sự gán được vào sao..."
"Không! không cần làm vậy, ta chỉ cần hấp thu toàn bộ năng lượng bên trong con
mắt này liền đủ, đợi chút."
Tháo ra cặp mắt kính, một đôi mắt huyền ảo lóe sáng ra, Rinseigan căng cứng
hết mức, bàn tay khẽ đẩy lên Tenseigan, một lực hấp từ con mắt trái đang điên
cuồng thu lại toàn bộ năng lượng từ bên trong đó, kế tiếp mắt phải cũng lóe
ra, trên tay bên kia đang dần ngưng tụ lấy một viên đỏ lòm trái cây càng lúc
càng lớn.
Ban đầu khổng lồ Tenseigan tỏa ra ánh sáng mãnh liệt, kế thêm đó chính là
không ngừng mà thu lại nhỏ bé, đồng thời trên đó ánh sáng cũng dần yếu bớt,
còn trên tay viên kia Chakra nguyên bản chỉ lớn cỡ viên bi, nhưng hiện tại
đang dần có xu hướng tăng lớn lên cỡ nắm đấm, màu sắc cũng đậm hơn rất nhiều
lần.
Kế tiếp vài phút đồng hồ, ở nơi đó Tenseigan đã hoàn toàn biến mất, còn trên
tay Kenji viên này màu sắc đã sẫm màu như máu, thỉnh thoảng vẫn còn có vài tia
tựa như sương máu rung động.
Thu hồi đi toàn bô, Kenji trả lại trên mặt cặp kính đen đưa viên kia thuốc cho
Hinata.
"Ăn toàn bộ nó đi."
Khóe miệng cong lên, Kenji hiện tại giống như thanh niên lấy kẹo lừa trẻ con
một dạng.
Run tay cầm lấy viên thuốc, Hinata gật gù đem lên miệng cắn. Không có vị, thế
nhưng một luồng khổng lồ Chakra chính đang không ngừng đè ép cơ thể cô.
Cố cưỡng lại khó chịu, Hinata đem chọn cả viên cho vào miệng nuốt xuống.
"!!!"
"Đồ ngốc này..."
Kenji vô ngữ nhìn Hinata, tay cũng không chậm trễ, ngay lập tức một vòng tròn
ma thuật mang tiêu chí riêng của bản thân xuất hiện bao phủ lại Hinata.
Đây là ma thuật cùng với bản thân tiên thuật trị liệu.
Chakra khổng lồ từ cơ thể Hinata hễ như muốn tràn ra ép vỡ cơ thể, vòng tròn
ma thuật lại ổn định lại ép trở lại.
Nhìn Hinata khuôn mặt trắng bệch, Kenji bất đắc dĩ sử dụng thêm ma thuật ru
ngủ khiến cô lâm vào ngủ say, cách này có thể giảm thiểu đau đớn.
Lẽ ra từng chút tiêu hóa sẽ không sao, nhưng một lần hết sạch lại có chuyện,
cơ thể Hinata cũng không đủ để chứa đựng nó ngay lập tức, thế nhưng cũng không
thể trách cô, là do Kenji nói ăn hết nhưng không có nói ăn từ từng chút một.
Ban đầu không sao, nhưng hiện tại xung quanh cơ thể Hinata một tầng mỏng
Chakra màu xanh bắt đầu thực chất hóa xung quanh cơ thể, tóc, quần áo cũng bởi
vậy nhuốm thành hào quanh xanh tỏa ra tứ phía, ẩn ẩn vài câu ngọc tomoe tại cổ
áo cũng mập mờ đi ra, xung quanh cũng bắt đầu xuất hiện từng viên từng viên
cầu đạo ngọc.
Cứ như vậy thời gian vài tiếng đồng hồ, rốt cuộc Chakra cơ thể Hinata không
tiếp tục tăng lên nữa.
"Hoàn tất hấp thu Tenseigan !"