Người đăng: ❄ᗪưσηᎶ ࿇ Ɫυâη෴✒️
Nhìn phía dưới biến thành tu la tràng vô cùng khủng bố, phân thân Kenji tựa
như nhưng con hung thú điên cuồng mà càn quét, những người kia thậm chí phản
ứng dường như là không thể, chỉ biết ngơ ngơ ngác ngác rồi nằm xuống.
Quét mắt một vòng, Kenji mới đứng lên đến,
"Là nên ra sân diễn nốt đoạn kịch."
Đứng lên vỗ đi người một chút không tồn tại bụi bẩn, Kenji chính là lặng yên
nhàn nhã tiến về phía trước.
Hiện tại bên đó có lẽ cũng chỉ còn sót lại mỗi Yugao một người, nhưng phân
thân Kenji một chút vết thương cũng không có, đang không ngừng tiến sát đến,
một cái trong đó hung ác nhất chính là dùng tốc độ nhanh đến không tưởng công
kích qua.
Yugao nhìn cái kia thanh kiếm càng ngày càng phóng đại... Không, phải nói là
càng ngày càng đến gần mới đúng.
Nhắm chặt mắt lại, Yagao không dám nhìn, hoặc có lẽ hôm nay phải chết tại đây.
Ngay tại bản thân nghĩ rằng sẽ chết một khắc, dị biến chính là phát sinh.
Một luồng gió mát chính là tạt qua cô, dưới chiếc mặt nạ Yugao ánh mắt trừng
lớn lên. Phía trước mặt cô xuất hiện một thân ảnh cao lớn che khuất đi tầm
nhìn, nhưng cô vẫn cảm nhận được trước đó đòn tấn công nhưng bị người này cho
cản lại.
Kế tiếp đó trước mặt người này chính là làm một điều mà cô sẽ chẳng bao giờ
quên cảnh tượng, chỉ thấy trước mặt người này hai tay khẽ vung một cái, từng
người từng người trước mặt như gặp trọng kích một dạng, toàn bộ bị quét bay tứ
tung, xung quanh khu rừng hàng cây cũng vậy mà đổ nghiêng ngả.
"Mạnh quá!! " Nhìn trước mặt một đống lộn xộn, người xung quanh cũng bị quất
bay tứ tung không còn một ai, Yugao không khỏi ngơ ngác lấy.
Đang tại chấn kinh vì cái kia sức mạnh thì người đến mở miệng rồi.
"Không sao chứ?"
Mang theo thanh âm từ tính, Kenji xoay người lại dơ xuống cánh tay.
Nhìn cái kia gần gũi cánh tay lại nhìn khuôn mặt mỉm cười, Yugao vô ý thức
nhấc lên tay nắm lấy.
"Cảm ơn..."
"Nhấc tay mà thôi, không có chuyện gì, như vậy...tạm biệt."
Mỉm cười một cái, Kenji dứt khoát xoay người, mái tóc bạc khẽ bay lướt tạt qua
khuôn mặt cô. Đích thật thì cũng chỉ nhấc tay mà thôi, Bát Thập Quyền Không
Kích, tám mươi đòn nhưng Kenji vẻn vẹn chỉ vung một đòn, như vậy đã có dạng
này uy lực, vậy nếu hết sức đâu?
Yugao giờ phút này không khỏi thất thần một chút, nhất thời miệng cũng không
biết nói thêm gì.
"Hạt giống gieo xuống, chỉ đợi hái quả."
Khẽ tươi cười, Đúng lúc này.
"Uy, Kenji !! Nhiệm vụ hoàn thành, trở về thôi."
Giờ này Juzo cũng đang xách lấy một túi vải dơ lên gọi.
Kenji cũng không có chậm trễ, cất bước về phía trước, xong hành cùng Juzo rời
đi.
"Hóa ra tên là Kenji sao? Ta nhớ kĩ."
Lẩm bẩm giọng nói, Yugao lại nhìn xung quanh tràng cảnh, hít sâu một hơi, dứt
khoát rời đi. Hết cách, lớn như vậy động tĩnh, sẽ rất nhanh có người đến xem.
Juzo đi đoạn đường không nhịn được hỏi lấy:
"Kenji? Ta còn tưởng ngươi không muốn gây lớn động tĩnh?"
"Giải trí một chút, đồng thời chuyển mũi nhọn về hướng Konoha, tính toán sớm
thôi đám kia làng đá sẽ phát hiện xác Konoha Ninja lẫn người bọn chúng, đồng
thời cũng phát hiện tên này bị giết."
"Hiểu được."
Kinh ngạc một cái, không nghĩ rằng Kenji lại nghĩ được xa như vậy, trong lòng
đối với Kenji khâm phục lại cao hơn một phần, tất nhiên bên ngoài cũng không
có bao nhiêu biểu lộ, dù sao thì những cái này tính kế hắn cũng không quen
thuộc, giết là tốt rồi.
Cũng may Kenji không có biết Juzo đang nghĩ gì, nếu không chắc cười phun, xin
lỗi ta nhưng chỉ là tán gái mà thôi.
"A, vậy tại sao không giải quyết tên kia luôn."
"Để một người sống còn lấy cơ hội giải thích hai phe, chí ít cũng không đến
nỗi chiến tranh sảy ra, dù sao một phía nói cũng chưa chắc tin tưởng, nhưng có
nhân chứng vẫn là hơn, dù sao không ảnh hưởng gì đến chúng ta."
"Cũng vậy."
Được đến đáp án Juzo gật đầu một cái, hai thân ảnh lại từ từ biến mất khỏi thổ
quốc.
Thời gian cứ từng điểm từng điểm trôi qua, chẳng mấy chốc 5 năm thời gian lại
trôi qua rồi.
Đứng tại ngọn núi, hai thân ảnh đang nhắm nghiền mắt lại, hai người vẫn ở đây,
nhưng trên thực tế hai người tâm thần đã xuất hiện ở nơi khác, nhìn đến xung
quanh bóng mờ huyền ảo, có chăng cũng chỉ thấy được đôi mắt từng người mà
thôi.
Đứng tiếp đó không xa, đôi mắt đỏ như máu, đó là Sharingan của Naori, bên cạnh
còn có bóng mờ của Konan nữa, kế tiếp thì toàn bộ thành viên Akatsuki xuất
hiện rồi.
Pain bệnh Chuninbyou giai đoạn cuối, tự xưng bản thân to như trời xong lại bắt
đầu diễn thuyết kế hoạch thần thánh về việc bắt lại vĩ thũ, các loại...
Đối chuyện này Kenji chẳng quan tâm, cũng chẳng muốn nghĩ ngợi nhiều, các
ngươi cứ vậy mà vận hành, ta chỉ đi chơi rồi thu hoạch thành quả rồi chim cút.
Người khác nghe Pain nói chuyện đều ghi nhớ trong lòng, duy nhất chỉ có Kenji
cùng Naori vẫn đang truyền âm oanh oanh yến yến vui vẻ cho đến lúc kết thúc.
Mở mắt một khắc, hai người bình tĩnh khuôn mặt đứng lên phủi áo tiếp tục tiến
về phụ cận Làng mưa một nơi ẩn náu, Pain nói rất rõ ràng, đây là lệnh triệu
tập, bắt đầu tìm kiếm thêm thành viên cho Akatsuki, còn nhân tuyển đã tìm được
rồi, Hidan kẻ được gọi là bất tử, tất nhiên mọi người vẫn tìm kiếm tung tích
chưa ra.
" Chỉ sớm thôi Uchiha tộc sẽ bị thảm sát, những cái kia Sharingan nhưng là rất
nhiều a."
Nghĩ đến thôi Kenji lập tức vui vẻ rồi, tất nhiên Kenji sẽ không đi thu nhặt,
nhớ không lầm thì Obito lấy đi phần lớn thì phải, còn Danzo cũng lấy được
không ít, có lẽ sau này lấy cũng chưa muộn.
Tội nghiệp Orochimaru a, một quãng thời gian thèm khát Sharingan, nhưng buổi
thịnh yến diệt tộc Uchiha lại không có mặt, tin tưởng với khả năng Orochimaru
chắc chắn sẽ trị được cái kia mù lòa mắt tai họa, dù sao thì hắn có thể tự cải
tạo khiến bản thân bất lão, gần như bất tử tồn tại thì cũng hiểu hắn có bao
nhiêu thông minh rồi.
Hai người tiếp tục đi vài ngày đường, cuối cùng xuất hiện lần nữa cách Làng
mưa không có quá xa.
Khi hai người xuất hiện, những người khác cũng đã đầy đủ rồi. Pain, Konan,
Kakuzu, Zetsu, Juzo, Naori, Kenji.
Tổng cộng có chín người, riêng Sasori và Orochimaru chưa đến
Lẽ ra đủ chín vị trí rồi nên thôi, nhưng vẫn là muốn tìm thêm thành viên, lí
do thì tương đương đơn giản, phần lớn công lao phải kể đến Kakuzu kìa, ba năm
qua vị trí thứ mười, cũng chính là đồng bạn Kakuzu liên tục bị giết, mà kẻ
giết chính là Kakuzu, tất nhiên Nagato cũng sẽ không trách, năng lực không đủ
chết thì lại như nào?.
Nhìn đám này cợt nhả vui đùa vớ vẩn, lại còn vài câu châm chọc nhau, Kenji
không nhịn được đánh ngáp một cái, thực sự vì nó quá buồn chán, vậy mà bắt ở
lại xung quanh nơi đây vài ngày đợi thành viên mới đến a.
Mà thành viên mới thì khỏi nói cũng biết chính là Itachi rồi, chậc chậc mười
bốn tuổi tàn sát nguyên gia tộc, sau đó chui vào Akatsuki... Chiến tích này
không tặc lưỡi không được. (Theo lịch thì là 11 thôi, nhưng thông tin lại cho
rằng 14, mà nghĩ lại nếu như 11 tuổi lại vô lí quá, vì lúc cửu vĩ tấn công
làng Itachi cũng tương đối lớn rồi, hơn nữa cũng đã tham gia học viện nên đoán
chừng khoảng 5-6 tuổi, dứt khoát cho lên 14 tuổi.)
Đứng bên ngoài cửa hang động, Kenji lặng yên nhìn bầu trời đêm, kế bên cạnh
còn có Naori nữa, hiện tại tu la tràng đã sắp sửa diễn ra rồi.
"Muốn không trở về nhìn Uchiha tộc địa một chuyến?"
Nhìn đến bên cạnh, Kenji nào không rõ Naori đang nghĩ cái gì, mới mở miệng hỏi
thăm.
"Có thể."
Naori gật đầu một cái, dù không lưu lại bao nhiêu cảm tình, nhưng dù sao cũng
là nơi cô sinh ra, chết hết cũng có chút cảm khái.
"Pain? Ta ra ngoài một chuyến!"
Sau lưng bên trong hang động, Pain Rinnegan lóe ra một cái lại ảm đạm xuống,
hiển nhiên đây là đồng ý, đương nhiên dù cho không đồng ý cũng không ngăn cản
được, Kenji chỉ là nói cho có mà thôi.
Hai người nhảy đi một đoạn đường dài mới, mở ra cổng không gian đen kịt, hai
người cứ vậy chui vào biến mất, xuất hiện một lần nữa đã tại Uchiha tộc địa,
tất nhiên hai người vị trí đang đứng là ở không gian kép đằng sau.
"Kia rồi, trực tiếp liền sắp bắt đầu."
Hai người đứng trên không trung nhìn xuống hết thảy, tường tiếng thét dài,
từng tiếng la thảm thiết, máu tươi cuồng phun bắn lên vách tường, mỗi lần như
vậy một ngôi nhà đèn lại tắt đi.
"Đủ tàn nhẫn..."
Naori thần sắc có chút không tự nhiên nhìn, cuối cùng khuôn mặt lại trở về như
cũ.
"Không, hắn không tàn nhẫn với người khác, hắn nhưng là đang tàn nhẫn với
chính bản thân mình."