Người đăng: ❄ᗪưσηᎶ ࿇ Ɫυâη෴✒️
"Khoan đã!!"
Vài bóng người chính tại lao vun vút mà đến, Hiruzen chính tại đang thở hồng
hồng đứng đó ngăn cản lại Kenji, sau đó vài thân ảnh khác cũng đứng đó, nhìn
qua liền rõ ràng ngay vài cái thượng nhẫn quen thuộc, tất nhiên Kenji cũng
không để vào mắt, nói trắng ra là không nhìn.
"Hoh, làm sao đây? Là ngươi định ngăn cản ta sao?"
Cầm lấy băng kiếm lạnh băng băng từ từ xoay tròn cạnh cổ, máu tươi Danzo cũng
từ đó mà rỉ ra, lại bị nhiệt độ lạnh đông lại sền sệt chảy xuống, chỉ cần
nhích nhẹ thêm một li nữa là chết không thể nghi ngờ.
"Dừng...từ từ nói, Kenji-sama, Danzo tất nhiên có phần sai, nhưng từ từ nói
a."
Hiruzen lâm vào tiến thoái lưỡng nan, một bên là bậc tiền bối thực lực mạnh mẽ
đến đáng sợ, một bên là bạn thân cũng là đối thủ...
"Có cái gì tốt nói nào, hiện tại ta muốn giết hắn, ngươi nghĩ thế nào, hay là
nghĩ ngươi cùng đám người này ngăn nổi ta rồi?"
Nói đến, xung quanh Kenji sát khí bắt đầu thả ra, từng tia sương lạnh thấu găm
vào ngực từng ngươi nơi đây, cá biệt hơn phía dưới Danzo đã sắp không thở nổi,
càng ngày càng thở gấp yếu ớt.
"Không dám...thế nhưng là."
"Cũng được, ngươi nghĩ xem lấy cái gì mua lại mạng hắn đâu?"
Kenji miệng tễu ý, nghiền ngẫm trên tay vẫn không ngừng xoắn trên tay băng
kiếm đào ra ít máu nữa.
"Kenji-sama, hẳn ngài còn nhớ chúng ta ước định cái kia sao, ta đồng ý lấy nó
đổi lại mạng Danzo."
Vốn dĩ Hiruzen định để lại cái kia dành sau này có việc cần nhờ, nhưng cái này
ngu ngốc Danzo vậy mà...nghĩ đến đây Hiruzen càng tức giận.
Nghe đến Hiruzen lời nói Kenji chính là vui vẻ rồi, trước đó rời đi từng cho
Hiruzen cái này hứa hẹn, hiện tại cái này ngu xuẩn Danzo rất không tệ.
"Đích thật chính là có chuyện này, vậy được thôi, tạm thả hắn một mạng, để lần
sau lấy vậy."
Gót chân gõ gõ đầu Danzo, Kenji chính là quay người hướng Naori, Naori cũng
hiểu ý, hai tay hợp ấn giải đi cửu diện.
Cửu diện hộ thuẫn đang tại Root phân bộ, có thể nói hiện tại Root chính là trở
thành một bãi thây biển máu rồi, tất nhiên những thứ này chẳng ai thèm quan
tâm đâu, đó là hạ tràng Danzo đáng được nhận.
"Như vậy, tạm biệt... Lần kế tiếp chúng ta nhưng là địch nhân nha."
Dứt lời Kenji cùng ba người chính là hư không biến mất, thậm trí một hơi thở
cũng không còn, có chăng chỉ còn lại mảnh băng vụn bên cạnh cùng Danzo đang
hấp hối yếu ớt.
"Hokage-sama..."
"Không có chuyện gì, trở về sau rồi nói, mang theo Danzo đi bệnh viện phòng
đặc biệt chăm sóc đi."
Phất tay tỏ ý không nói, Hiruzen vẻ mặt tựa như già thêm vài tuổi, một mảnh
chán nản trở về, Danzo làm cái bước này kì thật khiến bản thân vô cùng tức
giận, nhưng nhiều hơn là thất vọng.
Bao nhiêu lâu nay hai người tranh tranh, đấu đấu, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là
vì lợi ích làng, Danzo nhiều lần làm hỏng chuyện cũng như làm những việc không
thể tha thứ, có lẽ đây chính là bài học tốt nhất cho hắn, thế nhưng Hiruzen
càng lo lắng câu nói sau cùng của Kenji.
"Lần kế tiếp gặp nhau sẽ là địch nhân sao..."
Trong lòng ám đạo thở dài, Hiruzen một mảnh chán nản nắm thật chặt nắm đấm,
Kenji rất mạnh, mạnh đến dọa người...chưa bao giờ chứng kiến Kenji ra tay,
nhưng nhìn tràng diện hồi nãy đơn giản chính là dễ dàng trèn ép.
Đối với Danzo thực lực, Hiruzen vô cùng hiểu rõ, tuyệt đối không thua mình quá
nhiều, mà bản thân thực lực cũng được coi là ảnh cấp bên trong mạnh mẽ nhất
một trong.
Nhưng Kenji đâu? Ngoài ra còn có bên cạnh nhân vật khủng bố Uchiha Naori, chưa
hết vẫn là Kushina cùng Mikoto, hai người thực lực tinh anh thượng nhẫn vẫn
còn đó. Càng nghĩ Hiruzen càng cảm thấy thật sâu sợ hãi, còn nữa bộ trang phục
kia vẫn còn có chút quen thuộc, tựa như đại chiến lần 3 nhìn thấy trên nhóm
lính đánh thuê.
"Đây là?"
Mang theo vẻ mặt ngơ ngác, Mikoto đánh giá xung quanh tràng cảnh, thác có,
nước có, nhà có, đèn đuốc sáng trưng vô cùng thơ mộng.
Kenji chưa kịp mở miệng, Kushina chính là nhanh nhảu đoảng dắt tay Mikoto từng
bước giới thiệu,
Đây là Thiên Hồ Lâm... Các loại bla..bla
"Cái kia thế lực chính là mang theo cái này một thân kì lạ áo choàng sao ? Um,
cũng rất đẹp."
Naori sờ cằm đánh giá tổng thể từ trên xuống dưới, thấy vậy Kenji không khỏi
chiều ý xoay một vòng.
"Xem ra trước đó trong gia viên, ngươi nói cái thế lực gọi là Akatsuki khởi
chạy rồi à..."
Hăng hái kéo tay Naori lại vào ngực, ngồi xuống vuốt tóc cười đùa nói.
"Đúng, là đã khởi chạy, muốn không cùng gia nhập cho vui?"
"Cũng được, coi như vào đó giúp cho nhiệm vụ của ngươi sớm hoàn thành đi, ta
cũng muốn đi nhìn xem rốt cuộc thế giới mới như thế nào."
Khẽ mỉm cười, giọng nói lanh canh như chuông bạc dễ nghe như mọi khi, Naori ưa
thích cảm giác này, thật an toàn hạnh phúc cảm giác.
"Uy !! Kushina, Mikoto...~"
"Muốn hay không vào cái này thế lực, vui lắm."
Hai người đến nơi, khẽ liếc hai người Kenji, kế tiếp đó chính là suy nghĩ một
thoáng rồi đồng loạt lắc đầu.
"Ha, được rồi..."
Hai người không muốn liền thôi đi, một mình Naori là được rồi, dù sao cái này
Akatsuki cũng không có nhiều như vậy nhẫn phân phát.
"Cái kia..."
Đúng lúc này Mikoto lại mở miệng nói thêm một câu, lời nói rất nhẹ còn theo vẻ
ấp úng, sau đó chính là bá một cái mặt đỏ không nhìn tiếp Kenji.
"..."
Kushina:...
Naori:...
Cái này là ý gì?
Khó hiểu nhìn Mikoto, bản thân lại quay xuống kiểm tra xem có hay không chưa
kéo khóa quần, không đúng...trang phục này lấy đâu ra khóa quần, vậy thì làm
sao?.
"20 năm trước... Cái kia... Yakou thực sự là ngươi sao?"
Mang một chút kích động, tuy là sớm nghe Kushina nói, Yakou là Kenji đem thân
phận ra trêu đùa, nhưng là cái này mặt dày ngủ lại nhà mình tận một tuần đấy,
còn câu kia...
Nghĩ lại không nhịn được, mặt Mikoto lại thoáng cái trở nên phiếm hồng, đỏ đến
tận mang tai.
Kenji giờ này mới tỉnh ngộ, ha hả cười lớn một cái, không khỏi khiến Naori
cùng Kushina ngơ ngác, lẽ nào còn có chuyện gì mà Kenji cùng Mikoto che giấu
hay sao?
"Thế, giờ là gấp gáp hay sao? "
Mang theo trêu tức, kéo lại tay Mikoto xuống, Kenji miệng nhẹ thổi vào tai,
không khỏi khiến cô run nhẹ một cái.
"Không... Không có!!"
Đang run người định tránh thoát, Kenji chính là thả xuống Naori bế nguyên
Mikoto chạy vụt đi, còn kịp vọng lại cho hai người kia một câu nói:
"Có chứ!! Vậy hai người ngủ sớm đi, Mikoto có chuyện cần cùng ta nói."
Kushina:...
Naori:...
Đây rốt cuộc mẹ nó là chuyện gì sảy ra, có thể nói cho ta biết một điểm.
Kushina vẻ mặt mộng đứng ngơ ngác nhìn bóng lưng hai người đi xa, kế tiếp đó
Naori chính là đừng lên lắc đầu nỉ non.
"Mikoto xong!!"
Tiếp theo chính là kéo theo cổ áo Kushina rời đi.
Trong phòng ngủ, Mikoto chính là rúc tại chăn không giám nhìn thẳng Kenji,
nhưng cáo già lão tài xế lại có gì không biết, đây chính là Mikoto đồng ý biểu
hiện, nếu không chính là đâu có như vậy ngoan ngoãn bị bế vào trong.
(Đừng... Chỗ đó nhột...)
[Thôi abc dừng tại đây, cắt cảnh cho trẻ con]
Sáng sớm hôm sau, tinh thần phấn chấn, Kenji ngáp dài một cái, hôm qua chinh
chiến có chủ dã man, cái này Mikoto nhìn qua vậy nhưng đơn giản chính là nữ
tướng trong truyền thuyết, mới đầu đau đớn vì lần đầu nhưng rồi hiệp hai mạnh
mẽ, hiệp 3 hiệp 4 Kenji chính là trở thành ngựa cho người ta cưỡi rồi, cũng
may thể lực Mikoto có hạn, nếu không e là bản thân sớm bị ép khô.
Nhìn đến trong ngực ngủ như con mèo nhỏ, Kenji ánh mắt không khỏi hiện lên một
vẻ yêu chiều.
Ngay tại lúc này cửa bị mở ra.
"Mikoto dậy chưa, sớm ăn điểm tâm, đây là chị Naori đặc biệt làm cho.... Không
tốt, các ngươi tiếp tục."
Kushina vẻ mặt khẽ biến, cười cười khép lại cửa, nhưng là được sao?
『Basho Tein』
"A.. A.. Thả ra, cái này ta đem thức ăn qua cho hài người."
Rất nhanh trong phòng tiếng thét đau đớn lại vang lên, kế tiếp từng tiếng
vang, xuân ý dào dạt bắn ra tứ phía.
Vài tiếng sau, Kushina thở không ra hơi, trên mặt vài tầng mồ hôi phủ phục
trong ngực Kenji.
"Ngươi, chết tiệt, lần đầu của ta không thể nhẹ tay sao..."
U oán lời nói, trong lòng vẫn đem theo vẻ ngượng ngùng không có khí lực năm
đấm gõ lên ngực Kenji, giống như bé nhỏ khí lực đánh boss vậy...
"Vừa nãy vậy mà có người kêu ta mạnh tay."
Kenji không cho là đúng xấu xa cười hắc hăc một thanh. Kenji không nói thì
thôi, nói xong gương mặt Kushina càng đỏ.
"Ta nhưng đến đưa cơm a..."
"Hừ, đưa cơm... Không biết sáng sớm đàn ông nhưng là căng thẳng nhất thời gian
sao? "
Kushina khóc không ra nước mắt: "Ta nào biết, đây là Naori dặn mang đến đấy."
Nào đó một căn đình viện, Naori ngồi thưởng trà, khuôn mặt vẫn còn mang theo ý
cười nhìn hướng căn phòng.