Xem Ra Cũng Chỉ Có Vậy, Chiến Trường Gặp Tam Nhẫn


Người đăng: Darksoul561

Nhìn những cái kia mang theo đầy rẫy cám dỗ, Kenji thử tùy ý mặc nó xâm nhập
cơ thể xem sao.

Hít lấy toàn bộ không khí nơi đây vào cơ thể, lại cố gắng thả lỏng hết sức
tinh thần, vừa mới xong xuôi bản thân chính là xuất hiện trong một tầng không
khí đỏ lòm như máu, xung quanh khắp nơi từng dãy núi đắp bằng thây cốt, từng
dòng suối chảy đầy huyết dịch, từng ngọn đèn đắp bằng xương sống, nếu nói địa
ngục trần gian thì nơi đây chính là ví dụ dễ hiểu nhất.

Đang khi đánh giá xung quanh, một giọng nói chính là đột ngột xuất hiện.

"Thanh niên...ngươi đang tìm kiếm sức mạnh? Tìm kiếm sự vĩnh hằng...vậy tới
nơi đây đi, tiến lên đây..."

Lời nói từ bốn phương tám hướng truyền đến vẫn còn vang khắp không gian, âm
thanh khe khẽ như như có ma lực vậy.

"Hả hả...thật hiếu kì dài lớn ra sao..."

Mang theo nụ cười cợt nhả, Kenji đạp bước về phía trước.

Xuất hiện lần nữa, đứng tại nơi đó là hai bức tượng vẻ mặt giống Atula đang
nhe nanh múa vuốt về hướng trung tâm. Ở nơi đó một vòng tròn thêm hình tam
giác tiêu biểu nguyên tác Hidan thường dùng để tế nghi lễ, nơi đó đang đứng
lấy một thân ảnh khuôn mặt vặn vẹo tươi cười kì dị nhìn Kenji.

Thân ảnh cao gầy tựa như bộ xương khô, khuôn mặt cùng Hidan kích hoạt nguyền
rủa, từng đồ án trắng tinh in lên khuôn mặt vặn vẹo đen kịt công thêm đôi mắt
sáng quắc, khóe miệng thỏ thẻ cười khẽ cộng thêm làn khói như một đầu thú dữ.

"Là ngươi đang tìm kiếm sự vĩnh hằng sao?"

"..."

"Thanh niên nhân??"

Vài lời gọi không thấy Kenji đáp lời, Jashin có chút khó chịu, ánh mắt cũng
sắc bén hơn vài phần tựa như đang muốn ăn tươi nuốt sống trước mặt người một
dạng.

"Tsk! Phế vật."

"Ngươi nói cái gì !!!" Jashin bỗng chốc đôi mắt chuyển đỏ lòm đang tại định
tấn công, dưới chân vòng tròn máu cũng tỏa ra ánh sáng đậm đặc, nhưng ngay tại
lúc này đột nhiên như thấy cái gì đó sợ hãi vật lại co rút lại không dám động
đậy.

Bên cạnh Kenji đã có động tác rồi.

"Cút ra..." nhẹ nhàng lời nói, Kenji đôi mắt sắc bén trừng lớn, tinh thần lực
bản thân như nổ tung ra chấn nát vụn huyễn cảnh nơi đây.

"Vỗn dĩ còn tưởng có bao nhiêu cường đại có thể cùng mình chơi đùa một chút
nhưng thất vọng là đối phương quá yếu kém thậm chí nhìn mình sâu cạn khả năng
cũng không có một phế vật...hết hứng thú rồi." Nhàn nhạt lắc đầu Kenji hư ảo
biến mất khỏi nơi đây.

Thực tế mà nói cái kia chỉ là huyễn cảnh nho nhỏ, chân chính Jashin hiện tại
đã an vị ở tịnh thổ rồi. Xem ra bất tử cũng chỉ như vậy, không có thần thể,
Không có thần cách, một cái phàm vật lách khỏi ranh giới sự sống và cái chết
che giấu đi sinh tử luân hồi mà thôi, cái này quỷ tộc hồi ở DxD sớm đã gặp
nhiều, vốn dĩ còn tưởng ghê gớm lắm - xem ra cũng chỉ có vậy, gặp Akeno hẳn
tắt nắng trong một nốt nhạc, dù sao Akeno chính là điều khiển tử vong lực
lượng.

"Một bí ẩn mà nguyên tác không đề cập bị giải khai, không biết còn cái gì lạ
lẫm đây."

Đứng một bên mải mê lẩm bẩm suy nghĩ, tính toán đến hình như là hết cái gì bí
ẩn rồi.

"Ở đây lâu vậy không có gặp quá Keiko đâu nghỉ phép vài năm vậy."


Trở lại gia viên giành thời gian cho Keiko hai ngày, bên ngoài chiến tranh
cũng đã phát động rồi vẫn còn là gần đến hồi kết loại kia, bởi lẽ bên ngoài
chạy qua cũng hơn 5 năm, đại chiến lần 2 kéo dài cũng không bao lâu, chiến
tranh chỉ kéo dài tới 5 năm mà thôi.

Hiện tại là 33 năm trước cốt truyện, 2 hôm không có gặp qua Naori, nhưng Naori
lại khác, cô ta nhưng đã 5 năm chưa có chạm mặt đâu, nói đúng hơn là 10 năm
trong mắt cô ấy chứ ?

Kenji vẫn có thể rõ ràng cảm nhận được Chakra Naori dù khoảng cách có xa thế
nào đi chăng nữa, hơn hết vẫn còn cảm nhận được yếu ớt ba hơi thở, cùng một
cái mạnh mẽ khác."Tưởng như ngọn lửa sẽ vụt tắt nhưng lại bùng lên một cách
mạnh mẽ... Sannin cũng bởi vậy mà sinh ra."

Nhẹ nhàng nói vài tiếng, Kenji điểm nhẹ bước chân di chuyển khỏi nơi này rồi.

Nơi đây là chiến trường, khắp mọi nơi thây xác đều xếp đống, đứt chân đứt tay
có, thậm chí bị nổ nát bét toàn thân bã thịt vung vãi khắp nơi, từng mùi hôi
thối theo nước mưa và sự ẩm mốc bốc lên tạo nên một mùi hôi thối kinh khủng,
thậm chí do nhiều năm chiến tranh hơi nước bốc lên tạo mưa cũng không phải
sạch sẽ nước, những cơn mưa tất cả đều có màu đục và mang theo từng mùi tanh
tưởi của máu.

Ở nơi đó một thân ảnh với sự kết hợp bởi một bộ áo dài cộng thêm mái tóc trắng
đang nhẹ thổi ngược bất kể nước mưa, nhưng nếu để ý kĩ có thể thấy nước mưa
hoàn toàn né tránh người này mà tách bay ra cho nên dù mưa to cỡ nào đi nữa,
người này vẫn không hề bị ướt dù chỉ một chút. Nhìn hắn đi rất chậm nhưng có
nhãn lực người chắc chắn sẽ khiếp sợ không thôi, bởi lẽ nhìn bước chân chậm
chạp kia chính là như đang thuấn di một dạng liên tục thoắt ẩn thoắt hiện.

Người này không phải ai khác chính là Kenji. Hiện tại đang không có mục tiêu
cho riêng mình mà chỉ tùy ý đi lại mà thôi,hoặc có lẽ bị bốn người phía đó hấp
dẫn mới dừng chân lại.

Nơi xa kia một người đàn ông khá cơ bắp, có chiều cao trên trung bình, với mái
tóc vàng dài buông xuống sau lưng, hắn đội một chiếc mũ tối màu trên đầu và
mặt dưới của hắn hầu như bị che khuất bởi mặt nạ bảo hộ giống như mũ bảo hiểm,
giờ phút này hắn đang đứng hiên ngang, cùng với bên cạnh một con vật khá giống
đuông dừa, nói là vậy chứ thực chất nó là một con mập mạp kì nhông. Hắn chính
là được phong bán thần người, Hanzo.

Bên dưới đó ba thân ảnh có vẻ như sắp không ổn vì mệt mỏi, cũng đúng thôi hiện
tại ba người còn quá yếu để đối đầu với người này dù sao hiện tại ba người tối
đa cũng chỉ là cao cấp nhất thượng nhẫn thực lực, còn đối phương đã đứng tại
ảnh cấp.

Nhìn trước mặt ba người, Hanzo ánh mắt cực cao tuy nhiên bên trong đó vẻ tán
thưởng không mất, mở miệng nói chuyện lại có chút cảm khái:

"Thật mong gặp được cô gái kia, người được gọi là mạnh nhất Konoha, Uchiha
Naori. Ta muốn thử xem ta cùng thú cưng so với cô ta cùng con sói huyền thoại
kia rốt cuộc ai mạnh."

"Ha, ngươi rất mạnh...chúng ta ba người không phải đối thủ, nhưng so với người
đó...ngươi còn kém, nếu ngươi xưng bán thần, vậy người đó phải được xưng nhẫn
giới chi thần, tất nhiên đó là tự cho mà thôi."

Mang theo cường liệt tính khí, Jiraiya ngay lập tức phản bác lời Hanzo,
Jiraiya từng cùng Naori hành động chung nhóm biết được đối phương có bao nhiêu
mạnh mẽ, thậm chí đến hiện tại chưa ai có thể ép cô ta nghiêm túc dùng toàn
lực.

"Các ngươi đi đi, ta đoán được Làng Lá sẽ có cơ hội chiến thắng trong trận
chiến này, ba người các ngươi rất mạnh...cũng rất trẻ."

"Không cần ngươi quan tâm, chúng ta còn có thể chiến đấu."

Mở miệng vẫn là Jiraiya, tuổi trẻ bồng đột làm sao có thể chấp nhận đối thủ
tha chết, đó có phải hay không là nhục nhã.

"Các ngươi đi đi, các ngươi đã thể hiện sự mạnh mẽ của mình bằng cách sống sót
trong chiến trường này. Ta, bán thần Hanzo, ban cho các ngươi danh hiệu
"Tamnin làng Lá."

Nói xong Hanzo cũng không để ý ba người biểu cảm có bao nhiêu biến hóa, cùng
kì nhông béo ú rời đi.

Nhìn đến Hanzo rời đi, Jiraiya nắm chặt nắm đấm đập mạnh xuống đất.

"Chết tiệt!!"

Hai người bên cạnh biết Jiraiya tính cách hiện tại cũng không có nói thêm cái
gì, ai cũng giữ nguyên trầm mặc, mưa như thác đổ không có ngừng nghỉ quá ba
người giờ nãy không có di chuyển chỉ để mưa dội đi phần nào máu tươi còn nhiễm
trên người qua đi.

"Bao giờ mới kết thúc cảnh này đâu..." Giọng nói khàn khàn vang lên,
Orochimaru khoác nhẹ tay lên vai Jiraiya kéo đứng dậy.

Hiện tại Orochimaru vẫn chưa bị hắc hóa, vẫn còn giữ phần nào một tia tình
cảm, hắn trong lòng vẫn cảm thấy có lỗi bởi cái chết của Senju Nawaki, dù sao
Nawaki cũng là do hắn dẫn đội, hơn tất cả Nawaki là em trai của Tsunade.

Lạnh bạch tiếng bước chân vang lên trong mưa, một cái kia kì bí tiểu hồ ly
xuất hiện bên cạnh, nơi đó Tsunade lượng mưa cũng biến mất không thấy.

Cũng bất ngờ lấy, hai người bên cạnh kinh hoàng rút ra bên hông kunai chĩa
thẳng hướng Kenji. "Cái gì Từ lúc nào xuất hiện ở đây."

Còn phần Tsunade đã ngơ ngác đến ngây ngốc, bởi cô nhận ra cái này tiểu hồ ly.

"Tsunade cẩn thận !!" Jiraiya là người đầu tiên lên tiếng, còn Orochimaru lập
tức liền sông lên rồi, Kunai mạnh mẽ mà đâm thẳng hướng Kenji, thời chiến
tranh ai mà nghĩ nhiều cho được, trước tiên hạ thủ vi cường, cho dù bản thân
Chakra còn ít đến đáng thương hoặc nhìn đối phương chỉ là vô hại động vật đi
chăng nữa.


Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả - Chương #250