Ảo Mộng


Người đăng: Darksoul561

"Tạ ơn Kenji-sama." Entoma nguyên bản không hiểu rõ ràng nhưng khi cất lên
tiếng nói, lại ngẩn ngơ.

"Kenji-sama.. Kenji-sama ... Ha ha, Entoma cũng có riêng biệt, từ nay không bị
Albedo-sama trách mắng nữa..." Entoma vui sướng nhảy kên, tay áo rộng hầu gái
cũng liên tục vung múa, đó là một chuyện vô cùng vui sướng.

"Ngươi sống bao nhiêu lâu rồi."

Bất chợt câu hỏi từ miệng Evileye vang lên, Entoma cũng phát hiện bên cạnh còn
người ngoài cũng bình tĩnh lại đứng đó.

"Nếu nói theo lẽ thường thì ta dừng lại ở tuổi 20,còn nếu không tính theo lẽ
thường thì ta ắt hẳn khoảng hơn 10 ngàn tuổi đi."

Đính xác tính theo yêu lực cùng thiên hồ tích hợp lại, có thể coi Kenji là vạn
năm lão yêu được rồi.

"Mười ngàn năm....vậy rốt cuộc cái kia thế lực ẩn giấu bao nhiêu lâu, tại sao
bên ngoài người không biết..." Evileye tự ngẫm tự cảm thấy sợ hãi, một đám
quái nhân bất tử âm thầm ẩn giấu từ xa xưa đến hiện tại sao... Tại sao đột
ngột lại muốn xuất đầu...là yên tĩnh quá lâu sao...

"Quyết định đi, Nazarick mới là nhà của ngươi, thế giới con người hoàn toàn
chỉ coi ngươi là vật bị lợi dụng thôi, ta tin ngươi sống đủ lâu để biết, ngươi
nhận lại được gì khi ngươi giúp những người kia diệt dị tộc, hay chỉ là những
lời oán trách và nguyền rủa. Mà thôi tùy ngươi vậy, đất nước này à
không...toàn bộ sẽ nhanh thôi, tất cả đều về Nazarick hết thảy, quyết định là
ở ngươi, hãy khôn ngoan mà tìm nơi thuộc về." Mở miệng tràn đầy tính câu dẫn,
mị hồ phát huy đến cực hạn, Kenji lời nói tựa như ma quỷ câu dẫn, vừa ma mị
vừa đầy tính thuyết phục, từng câu từng chữ thấm nhuần lên não hải người trước
mặt.

"Ta đi theo ngươi..."

Cắn răng một cái, bước theo sau lưng Evileya bắt đầu bước chậm đến, Kenji thấy
vậy khóe miệng khẽ nhếch lên dừng lại cước bộ, vẫy tay một cái từ dưới đất,
một cái tái nhợt hình người từ dưới mặt đất mọc lên.

"Thông báo cho Momonga, nói rằng bên đây có thêm thành viên nữa, bảo hắn sắp
xếp cho Shalltear bộ hạ một ví trí, từ nay người này do Shalltear dẫn dắt."

Zetsu nghe vậy gật đầu một cái lại lặn xuống đất, Kenji thấy vậy liền xoay
người lại nhìn hai người.

"Entoma, cô cùng Evileya tiếp viện cho Momonga, hẳn hiện tại bắt đầu đang đi
đến Pháp Quốc rồi, ta mở cổng cho, các ngươi đi nói rằng ta cho phép tham gia,
vậy là được, Narberal cũng ở đó rồi."

Nói xong, Kenji lại mở ra một cổng không gian, dựa theo Zetsu truyền tải vị
trí,cũng không đợi hai người nói thêm cái gì Kenji trực tiếp truyền tống hai
người đi.

"Hm. Nên đến thánh quốc Roble một chuyến." nhiệm vụ cũng nên bắt đầu tiến hành
đến.


Xuất hiện lần nữa, Kenji đứng tại giữa không gian xếp chồng và không gian thứ
hai,người khác có thể thấy được Kenji ẩn ẩn hiện hiện, tuy nhiên không cách
nào tổn thương đến, mục đích Kenji cũng không phải bảo vệ bản thân, chỉ là lấy
thân phận hồn ma đi lại mà thôi, cần thiết thì đứng tại giữa hai chiều, không
cần thiết sẽ ẩn tại thứ hai không gian.

Hiện tại Kenji chính là biến mất trong tầm mắt mọi người mà đi, chân đạp nhẹ
nhàng bước vào cổng thành mà không ai biết.

Kenji có thể dễ dàng đi xuyên qua vật thể cho nên cánh cổng hay đại loại thế
đều không có ý nghĩa.

Thánh quốc... Quả nhiên so những nơi khác yên bình không ít, thật đáng buồn
nếu nơi đây bị Nazarick đè bẹp, nhưng cũng không quan hệ. "True Excalon
:Ekusukariā Naitomea" Thức dậy đi Ác Mộng Chi Kiếm.

Ta là người điểu khiến giấc mơ, ta là người ban phát cơn ác mộng, mộng cảnh là
của ngươi... Chưởng khống nó lại là ta... Cùng ngâm lên đi thánh kiếm của
ta... (xạo l một đoạn)

Tay rút nhẹ True Excalon, Kenji lặng lẽ ngâm nga từng câu cổ ngữ, từng tiếng
vọng xuyên qua từng không gian, âm thanh tựa như vị thánh đang hòa tấu một
khúc nhạc bất tận, âm thanh vang vọng đến từng ngóc ngách, vang đến tận vùng
xa xôi của đất nước Roble, nghe xong thánh ca, True Excalon lơ lửng trên không
tỏa ra vạn tượng hào quang chiếu rọi khắp nơi, từ những vùng tăm tối nhất.

"Giờ đây các ngươi sẽ mơ, giấc mơ về một mặt trăng không bao giờ lặn,giấc mộng
về một mặt trời không bao giờ lên...một giấc mông tuyệt đẹp, về một vị thánh
sẽ cứu rỗi các ngươi...và trong đó các ngươi nhìn thấy chính là các vị thánh
của các ngươi,những vị thánh không hề tồn tại. "

Trong giấc mộng toàn bộ mọi người thấy, trên bầu trời toàn bộ Roble, vùng tăm
tối bắt đầu bao phủ, mặt trăng đỏ rực như máu chậm rãi mọc lên đứng tại trung
tâm nơi bầu trời không sao, từng tia ánh sáng còn sót lại bắt đầu bị bóng đêm
bao phủ, từng chút...Từng chút một cuối cùng chỉ còn ánh sáng đỏ rực của mặt
trăng tóa xuống.

Bọn họ thấy những con người đang cố gắng giết nhau, họ thấy con người với
những cuộc thí nghiệm thân thể, họ thấy những mặt tối của xã hội, họ thấy máu
chảy, họ thấy con người đang cố gắng giết nhau chỉ vì một câu nói, họ thấy sự
tham lam, sự ngu ngốc...tất cả mọi thứ trong giấc mơ, một ác một xinh đẹp và
hoàn mĩ.

Giấc mơ lại một lần nữa chuyển cảnh, trong đó một vùng đất u tối, một thân thể
hoàn mĩ như ngọc mở mắt ra,từng ngọn lửa trắng huyền ảo đang thiêu thực con
người ấy, sau lưng là binh đoàn địa ngục, binh đoàn của quỷ, họ thấy những con
quỷ vui vẻ sinh hoạt, họ thấy một nhóm hầu gái cười đùa với nhau vui vẻ, những
con quỷ không có vẻ độc ác, những con quỷ thật hạnh phúc sinh hoạt, kế tiếp
hơn một ngàn con người, họ có sức mạnh của những vị thánh, họ đến phá vỡ sự
vui vẻ của những con quỷ... Họ cố gắng phá vỡ sự hòa bình... Để rồi chịu diệt
vong.

"Kết thúc ảo mộng..." Đóng nhẹ thánh kiếm vào Avalon, Kenji vẫy tay một cái
biến mất không thấy, giờ đây chỉ còn lại Kenji lẳng lặng ở giữa mặt trăng, một
khuôn mặt lạnh nhìn xuống chúng sinh, tà áo choàng nhẹ bay trong gió cùng chín
chiếc đuôi vũ động như hoa, lúc này Kenji lại mở miệng.

『Shin : Jukai Koutan』 Dưới chân một cây đại thụ cùng dây leo khổng lồ cấp tốc
mọc lên như gió, một cây cột khổng lồ cao vun vun vút tựa như đâm thẳng đến
bầu trời đầy sao, từng cây dây leo cũng tách ra một đường tại trung tâm thánh
quốc đến tận đó.

"Từ nay ta liền làm vị thánh của các ngươi đi,là thời điểm nên hoàn thành
nhiệm vụ thứ hai trước." nhẹ nhàng đi đến chiếc cây trước mặt Kenji cứ vậy mà
bay lên đỉnh cây, âm độn sáng tạo một chiếc đền thờ, bên trong một chiếc thần
tọa dựng ngay ở đó, kenji chính là ngồi yên vi tại chỗ.

Theo chân Kenji, cây cao vút đó cũng xuất hiện từng nấc bậc thang kéo dài đến
đỉnh cũng chính là đền thờ. Kenji chính là dựa theo Izanami mà chế tác, lên
đến có thưởng, không lên đến vậy liền ngã xuống.

Quy tắc liền như vậy mà đặt ra, những người thành tâm muốn gặp Kenji mới có
thể lên đến nơi an toàn không chịu áp lực, những người chỉ là hiếu kì sẽ chịu
áp lực vô tình, những người thờ phụng Kenji không cho phép cầu nguyện theo đạo
khác, mang vũ khí không được phép đi lên. Đó là tất cả.


Đối với giấc mơ đêm qua cùng với khổng lồ cây cao mọc tại trung tâm thủ đô
thánh quốc Roble, toàn bộ người dân vẫn đang sôi trào lên, đặc biệt khi hỏi về
giấc mơ, toàn bộ tất cả đều có cùng nhau một giấc mơ, cứ vậy lời đồn thổi bắt
đầu vang lên, ngay tại hoàng tộc cũng chính đang sôi trào lấy.

Đã có rất nhiều người có và đang có ý định leo lên ngọn cây, để xem rốt cuộc
thực hư ra sao, cũng có người từng muốn thử đốn cây xuống, nhưng đáng tiếc vũ
khí họp chặt lên cây tựa như chặt vào khối thép dày và cứng rắn vậy, ngay cả
ma thuật vũ khí cũng chỉ làm vài vết xước nhẹ, sau đó chính là lại tại tạo y
như cũ.

Thực tế cây cũng không phải vô cùng cứng rắn, chỉ là họ quá yếu để có thể chặt
đứt được cây mà thôi, bắt đầu hoàng tộc cũng đã có động tác rồi, trong khi
nhiều người vây quanh khổng lồ cât cao, từng đội nhân mã chính tại đang dẹp
đường để cho hoàng gia người đến xem.

Ở trên cao haki quan sát Kenji có thể rõ ràng lấy bên dưới cảnh tượng, tất
nhiên cũng không phải chỉ riêng người hoàng gia, mà kèm theo đó chính là những
người tôn sùng đạo,

- việc giấc mơ đêm qua bọn chúng cho rằng là phép thuật gây ra, một phép
thuật cao cấp gây ảnh hưởng đến tâm trí người dân và tất cả mọi người bao quát
họ, đó là điều khủng khiếp biết bao nếu như cái cây này lại là một cái nào đó
ác quỷ muốn thao túng loài người.

(Tip: Đây chỉ là bản nháp do nhiều người yêu cầu quá, Overlord quá ít tư liệu
mọi người thông cảm, cầu Np)


Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả - Chương #214