Chia Đôi Công Việc


Người đăng: Darksoul561

"Ha ha ha, vậy thì không cần... Cứ vậy kịch tính không phải sẽ vui hơn sao?"

Quá được thời gian Momonga chính là xuất hiện bên cạnh rồi, cùng với là
Albedo. Trước đó cũng đã tại chào hỏi cũng không tiếp tục nữa rồi.

"Nên là ông ra sân thời điểm nha Momonga-san." Kenji cười khẽ một cái, lại
cướp đi chô Momonga đứng cạnh Albedo tay chậm rãi gõ gõ lên mặt nạ.

"Lấy ra sẽ xinh đẹp hơn rất nhiều Albedo."

"Vâng, theo ý ngài." Albedo vui sướng, thánh thót một tiếng gỡ ra mặt nạ, xuất
hiện lần nữa là khuôn mặt ửng hồng đôi mắt ướt át nhìn lấy Kenji.

"Tsk ! Chủ nhân, ta nhưng so ả đẹp mắt." Hana nũng nịu một tiếng cánh vỗ vỗ
bay đến nắm chặt Kenji tay, nguyên bộ ngực trực tiếp ép thẳng vào đấy.

Albedo thấy vậy, tóc lại bồng bềnh lên, ma lực màu tím bắt đầu chạy quanh lấy
cơ thể.

"Kuuu....theo lẽ ngươi phải gọi ta một tiếng Senpai đấy, ngu ngốc."

"Ara... Ta nhưng được chính ta Kenji-sama tạo ra đấy, cả cơ thể này, linh hồn
này, tất cả mọi thứ là của ngài ấy ahahaha~~."

Hana nào có yếu thế, khủng bố ma lực đen kịt cũng bắt đầu chạy loạn, bất cứ
lúc nào cũng có thể tuyên chiến đến.

"Ha ha, thật giống Akeno cùng Rias đâu..." Kenji ác thú vị cười một cái, hoàng
đế khi xưa cho dù cung đấu cũng không ngăn cản, có phải hay không cũng có cảm
giác thích thú khi quan sát?

"Xem ra Momonga đã xong rôi, chúng ta có hay không xuống xem."

Hai người đang tại võ mồm thời điểm, Kenji lên tiếng nhắc nhở,cũng đồng thời
kéo hai người trở lại rồi. Phía dưới Momonga đứng đợi ba người xuống đến, đã
xem qua kịch tính Kenji cũng biết cái gì rồi nên cũng không có đi hỏi lại làm
gì, nhưng không hỏi không có nghĩa Momonga không nói.

Kenji vừa xuống một khắc, Momon liền đem mọi truyện vừa làm hỏi quá Kenji.

"Kenji-san, ông thấy tôi làm vậy có được không?"

"Tùy a, tôi không có ý kiến gì nhiều, tôi chỉ muốn đánh nhau mà thôi, cho nên
là cái này mặt quản lý ông cầm lấy mà làm, còn điều binh khiển tướng là việc
của tôi a."

Kenji lắc lắc đầu, thực sự Kenji không hứng thú với việc bày mưu tính kế và
rất hiếm khi dùng đến, có thực lực nghiền ép hết thảy tại sao phải tính kế.

Hiện tại hai người chính tại trong phòng riêng đơn độc trò chuyện, không cho
phép ai khác bước vào đến.

"Ông đối với giết người có cảm giác gì? "

Nghe Momonga hỏi Kenji cũng cau mày, từ lâu rồi thực sự Kenji cũng quên mất
cảm giác nó là gì, Kenji nhưng giết người từ năm 9 tuổi cơ.

"Cảm giác gì? Bình thường mà, chúng ta nhưng không phải nhân loại, cần chi
phải cố tìm hiểu cảm giác?"

"Ông thấy bình thường sao? Quả thực, có lẽ tại chúng ta trở thành khác nhân
loại hay sao, ta cũng không có nhiều cảm giác khi giết người."

"Ha ha, thoải mái đi giết người mà thôi."

"Ông có vẻ như rất bình thường nhỉ, thật là.."

Mamonga lắc đầu cười hả hả một cái.

Theo như hệ thống Kenji còn là những thành viên đầu tiên kìa, chẳng qua hệ
thống cài vào thành, thành viên hiếm khi online mà thôi, đối chuyện này Kenji
cũng không đề cập lại nữa, tuy nhiên hệ thống cho cái này thân phận thực sự
rất tốt, còn may không phải hố cha thân phận như là nông dân hoặc là thợ săn,
mạo hiểm giả vớ vẩn gì đó..

"Vậy, giờ kế tiếp ông có kế hoạch gì không ?"

Thấy Momonga hỏi Kenji cũng không biết thế nào, hiện tại ngoài ăn rồi năm sẽ
còn làm gì đâu nhỉ?

"Ta sao? Ta nghĩ đi làm mạo hiểm giả, ông phụ trách bên trong, còn bên ngoài
tình hình ta nghĩ ta sẽ đi xem, đến lúc đó trong ứng ngoại hợp sẽ rất nhanh
thu kết quả."

Kenji lời nói không khỏi khiến Momonga bừng tỉnh lấy, quả thực như vậy sẽ rất
dễ cho việc mở rộng cùng chinh phục lãnh thổ, mà Kenji lại là một trong những
thành viên, Momonga cũng không có chút nghi ngờ, ai lại biết Kenji mục đích
chỉ muốn đi chơi đâu.

Kenji rút lại tai, mái tóc cũng chuyển đen, một bộ quần áo mới trắng tinh
không tì vết, chào hỏi một tiếng cuối cùng rời đi, Lần này Kenji không có mang
theo Hana, mang theo chính là Narberal.

"Kenji-sama, chúng ta định cùng đám kia thấp kém chung một chỗ hay sao?"

Narberal hoàn toàn cùng con người không có cảm giác gì tốt sống chung, nghe
được đến cùng Kenji ra ngoài chung trong lòng tuy vui mừng và hãnh diện nhưng
lại không thoải mái khi biết được Kenji muốn làm mạo hiểm giả một chút nào.

"Kì thực con người cũng không phải như vậy đáng ghét, à ý ta không phải ở
đây,ý ta là vẫn còn tùy từng cách họ như thế nào thể hiện, tất nhiên ta cũng
không có đồng cảm với họ, mà chúng ta cũng đâu phải đi làm mạo hiểm giả, chúng
ta chỉ cần thân phận, không cần thiết phải tốn sức."

"Kenji-sama cảm ơn ngài đã vì thuộc hạ giải thích, tuy nhiên câu sau đó, xin
thứ lỗi cho trí thông minh của thuộc hạ không đủ."

"Há, chúng ta không cần phải tham gia để tăng cấp, trực tiếp đánh lấy một cái
cấp cao nhất là được rồi." Kenji không quan trọng nhún vai, có Rinseigan, ảo
thuật lại quá dễ dàng, bất quá Kenji cũng không tính sử dụng ảo thuật.

"Vâng."

Nhìn Narberal cung kính ngoan ngoãn, Kenji có chút lắc đầu, so với tự nhiên
giao tiếp phần này lễ nghi có chút không được tự nhiên, nhưng mà cũng thôi đi,
thay đổi cũng không được, Kenji cũng không muốn tại thế giới này vận dụng quy
tắc.

"Chúng ta đi thôi." vạch ra một cổng không gian Kenji dẫn đầu đi trước,
Nerberal cũng lật đật theo sau, chỉ cần Kenji không cùng nhóm kia mạo hiểm giả
một chỗ là tốt rồi, nhưng nếu có muốn bản thân cũng phải chấp nhận thôi.

Hầu hết ma thuật tại cái này thế giới cũng rất phát triển, Kenji tự chia giai
cấp rồi, về cơ bản từ lv30 có thể so với hạ cấp quỷ tinh anh, lv50 hẳn có thể
đạt đến trung cấp quỷ tinh anh, hẳn có thể so với Akeno thời điểm Kenji vừa
gặp mặt, lv80 thượng cấp quỷ, còn như các thủ hộ giả lv100 có thể đạt đến quỷ
tối thượng hoặc magica như Georg, Mamonga chắc cũng tối đa ngang ngửa với
Serafall Leviathan mà thôi, đó là Kenji còn cho cao đẳng đánh giá, thực tế thì
cũng chưa chắc được đến, Kenji cũng chưa ép ai dùng được hết thủ đoạn quá, hầu
như toàn là giữa trận đâm ra chán nản nên trực tiếp giết luôn, nếu Momonga
không nhận sát thương dưới cấp 60, như vậy Kenji chính là cấp 80 và còn hơn
thế nếu tận lực phủ ma lực.

World Item hệ thống cũng không cho hối đoái cũng không cho dung hợp, Kenji
cũng có thấy vài món world item khá thú vị, tuy nhiên chỉ ở mức thú vị mà
thôi. Hiện tại Yggdrasil, không!! Phải nói là tân thế giới mới đúng chứ.

Yggdrasil đã bị chia thành chín thế giới rồi, đây cũng không phải trong game
cái kia, sớm nhất rơi vào thế giới này người hẳn là 600năm trước. Đừng hiểu
lầm, đó là tính theo giời gian tuyến của thế giới này, tức là những người tham
gia game, thì sẽ ngẫu nhiên một người bị dịch chuyển đến cái này song song thế
giới và vào mốc thời gian tuyến ở đây là 100năm một lần, có thể nói Momonga
chính là người thuộc đẳng cấp cao nhất vì là thời điểm kết thúc game và cũng
là người cuối cùng bị dịch chuyển đến thế giới này, ngoại trừ Kenji. Vậy thế
giới này đã từng có người bên ngoài thế giới thực ít nhất là 7 người từng được
đến, họ đến cùng kiến thức khổng lồ ở Yggdrasil rất nhanh sẽ lưu lại tên tuổi
của mình,ở đâu đó quanh đây vẫn còn những con người cũ bị dịch chuyển đến còn
sống và Momonga lại là người kì cựu đến tận cuối game đóng cửa, không nói thực
lực vượt xa những người trước đây mà cả kiến thức cũng vượt xa, không dừng lại
ở việc dịch chuyển Momonga mà lần này nhưng là toàn bộ lăng tẩm Nazarick.

Việc Kenji xuất hiện tại đây chắc hẳn hệ thống muốn đẩy nhanh tiến độ đi, bởi
lẽ cho dù không có Kenji, thống nhất thế giới này chỉ là chuyện sớm muộn mà
thôi.

Hai người lần nữa xuất hiện là tại một hẻm nhỏ của một khu phố, nơi đây khá
bẩn thỉu và hôi hám đó cũng là lí do Kenji đóng lại hô hấp, và Narberal cau
mày bịt mũi.

"Thật bẩn thỉu, thần không nghĩ chúng ta nên tiếp tục ở lại một nơi như vậy."

"Hm... Ngươi nói đúng, chúng ta đi thôi, lấy một cái bằng chứng cho thuận tiện
làm việc, sau đó chính là tìm một nơi ở mới cho thời gian sắp tới."

Hai người lại tiếp tục rời khỏi hẻm nhỏ đến với rộng lớn đường cái, dân cư xác
thực cực kì đông đúc, từng tiếng ồn ào vang vọng như những phiên chợ cái, điếc
tai đến mức Kenji phải dùng ma lực tạo sức đẩy vô hình nhẹ nhàng gạt từng
người tránh đường mà không ai có thể hay biết đến, quá đỗi một đoạn thời gian
cuối cùng hai người đạp chân đã đến rồi trước hiệp hội mạo hiểm giả.


Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả - Chương #193