Ta Chỉ Giả Vờ Đáng Thương


Người đăng: Darksoul561

Dựa theo hai người nói chuyện Kenji có thể nghe ra tiếp theo hai người sẽ đến
Anteiku uống Cafe, đồng nghĩa với cốt truyện sẽ bắt đầu khởi động trong vài
ngày tiếp theo, Vừa vặn Kenji không biết đường, Kenji cũng lợi dụng hai người
mà lẽo đẽo theo sau, tất nhiên cũng không phải là che dấu hành vi.

Kenji cũng cất luôn áo bào trắng, cả người mặc một bộ sơ mi thoải mái ,trên
mắt cũn đeo một chiếc kính mát 0° rất giống một tri thức gia thành công, còn
kính ở đâu thì tất nhiên do Phiên Vũ biến ảo mà thành, tuy nói không sử dụng
được ma lực nhưng Phiên Vũ vẫn có thể thoải mái biến đổi.

Kenji cũng buộc lại mớ tóc dài ghim bằng vài chiếc ghim sắt gọn gàng trên đầu,
tổng thể mà nói Kenji hiện tại để người khác đánh giá, chắc chắn so đại minh
tinh còn hơn, Kenji đi đến đâu mị lực tung ra đến đó, người già trẻ em, phụ nữ
cho con bú, "Khục" trở về vấn đề chính.

Kenji đi sau lưng Kaneki cùng Hide cũng không có tận lực che dấu, hai người
rất nhanh phát hiện có người theo sau nhưng cũng không có cặn kẽ nghi ngờ, đơn
giản suy nghĩ cùng đường mà thôi.

Trên đường đi Kenji cũng có phát hiện vài ngôi nhà cho thuê, Kenji vẫn cố gắng
ghi nhớ để xem có căn nào gần Anteiku chuyến đến ở chứ không thể nào suốt ngày
ngủ trên nóc nhà đợi buổi sáng theo đít được, thế này không khả thi, không nói
yếu tố thân thể Kenji, cho dù phơi nắng uống sương vài trăm năm cũng không
chết được nhưng mà trên nóc nhà quá cứng, cùng với tiếng ồn ào mấy đứa ăn
khuya nữa. Có nhà vẫn là tốt nhất.

Đi một đoạn đường dài Kenji có để ý đến Hide liên tục cúi người nói nhỏ với
Kaneki rằng có người theo dõi bất quá Kenji không để ý lắm cứ vậy duy trì tiếu
dung tung tăng theo sau.

Rất nhanh ba người đến Anteiku, Kenji thật sự khâm phục những người này, tại
sao có thể nhớ kĩ những con đường quanh co như thế đâu, chết tiệt hệ thống.

Hai người kia bước vào quán Kenji cũng không có vào luôn, đơn giản Kenji đang
chờ đợi, đúng chính là chờ đợi, nếu tính toán không nhầm Rize sẽ xuất hiện tại
đây vài phút nữa, Kenji chỉ muốn kiểm tra xem cốt truyện có giống không mà
thôi, Haki quan sát thả ra, rất nhanh bắt được thân ảnh, Rize vẫn như sáng
phong cách ăn mặc, tay cầm túi sách, một tay lẳng lặng lật sách đọc.

Khà khà, Kenji cười tà một cái, "Đáng tiếc không phải hệ thống nhiệm vụ ta
liền diễn một bài anh hùng cứu mĩ nhân cho ngươi cảm động đến khóc." Bất quá
cơ hội còn nhiều.

Đẩy cửa đi vào, Kenji ánh mắt lướt nhẹ một vòng cuối cùng cũng không có ngồi
vào bàn mà đến chưởng quầy chỗ kia ngồi xuống.

"Kenji-Sensei hôm nay nhưng là đến sớm nha." Yoshimura tay pha cafe trên mặt
nở một nụ cười phúc hậu nói.

"Nào có, chỉ dạy có một khóa cũng ít việc về sớm, thuận tiện ghé qua đây."

Hai người cũng giao lưu một chút ít sự tình, hầu như vẫn là Kenji hỏi lấy,
Yoshimura phụ trách trả lời, Kenji phải công nhận, Yoshimura chính xác là cao
thủ, biểu hiện cùng một ông lão phúc hậu, ẩn tàng quá sâu, nếu không phải
Kenji mũi thính vẫn có thể ngửi được một chút mùi máu trên cơ thể mà nói,
Kenji đúng là liền tin đây là con người.

"Uy Kaneki, người theo chúng ta hồi nãy, hình như cùng quán Cafe này quen
nhau."

"Đừng có nói người ta theo sau, người ta cũng là đến đây uống Cafe thì sao,
không thấy hắn cùng chủ quán quen biết sao."

"Lanh canh..." Cửa lại một lần nữa đẩy ra, Rize chậm rãi đi vào, trên người
mặc một bộ váy trắng dài khá là tinh tế, trên tay treo lấy môt túi sách đồng
thời còn cầm một quyển sách chăm chú đọc, tay còn lại lặng lẽ vuốt tóc về sau.

"Mẹ nó, tất cả các ngươi đều giỏi diễn vậy sao..." Kenji có chút im lặng nhìn
trước mặt vừa bước vào cửa.

Yoshimura âm thầm nhíu mày một cái, Yoshimura cũng không ghét Rize chẳng qua
là đây an ổn khu, còn Rize lại là Ghoul phàm ăn, đến đây không chỉ để Ghoul
khác nguy hiểm, còn dẫn đến CCG tìm đến.

Rize bước vào một khắc, Kaneki như tìm được một thế giới mới vậy, đặc biệt là
nhìn cuốn sách trên tay Rize giống với trên tay mình cuốn sách đang đọc, trong
lòng không khỏi lộp bộp lên.

"Lanh canh...." Touka trên người một bộ đồng phục cùng túi sách cũng mở cửa
bước vào, Touka cùng Rize nhìn nhau một thoáng, Rize vũ mị cười một cái, riêng
Touka vẫn giữ nguyên vẻ lạnh nhạt bước qua trực tiếp đi ngang hoàn toàn không
để ý, hai người đều là Ghoul cấp S, tuy nhiên Rize sức chiến đấu lại trên một
mảng lớn, chí ít là hiện tại.

Khi nhận đến Kenji tại đang ngồi về sau, Touka bước chân bỗng dừng lại, ánh
mắt có chút nghi hoặc nhưng vẫn lễ phép chào một tiếng.

"Kenji-Sensei."

"Yo, Touka-chan." Kenji cười híp mắt nhìn Touka hảo ý chào lại, mới đó cũng
hấp dẫn không ít khách khứa. Hiển nhiên Touka lạnh lùng đã trở thành tiêu
điểm, của quán, thấy Touka chủ động lên tiếng bắt chuyện mới là hiếm lạ sự
tình.

"Sensei??? Tên này vậy mà giáo viên sao." Kaneki cùng Hide đồng thanh hô nhẹ
một cái, có giáo viên nào theo dõi học sinh không.

"Hi Rize-chan." Kenji nụ cười không giảm nghiền ngẫm kéo nhẹ một thanh về phía
Rize.

Rize đang bận đọc sách, đột ngột nghe tiếng Kenji, giật mình ngẩng đầu lên
nhìn, trong nháy mắt, trên đầu hai cục gân xanh nổi lên trên miệng cứng ngắc
nụ cười.

"Kenji-Sensei..."

Kenji gật gật đầu một cái.

Kenji thấy Rize biểu cảm trong lòng một trận hài lòng, hệ thống cho cái thân
phận này cũng quá đã, ngại ngươi là cái gì S cấp Ghoul, gặp ta vẫn phải lễ
phép chào một tiếng, hắc hắc, mặc dù không có chút tôn trọng, nhưng nghe vào
tai vẫn thật là thư sướng.

Touka một bên nghĩ nghĩ gì đó, không nhịn được buột miệng hỏi một câu: "Sensei
cùng ai tới đây vậy."

"Há, tất nhiên là một mình đến rồi." Kenji thản nhiên nói hoàn toàn không để ý
Touka khuôn mặt dị thường, một cảm giác tiêu dao phác họa trên mặt, thế gian
này có chỗ nào ta lại không đi được.

"A, ra vậy." Chữ a liên tục kéo dài biểu thị bất ngờ, Touka khuôn mặt bình
tĩnh, nhưng trong lòng không ngừng cười trộm, cái này mù đường thật có ý tứ.

Kenji thì một trận đau lòng,hừ khinh thường ta, trên đường ta nhưng đánh dấu
kí tự rồi, cái này đoạn đường sao làm khó được ta.

"A Touka, trên tay cầm gì vậy." Bây giờ Yoshimura mới để ý đến trên tay Touka
cầm lấy một chiếc khăn, không khỏi nghi ngờ hỏi.

"Uày uày... Đừng bảo là." Kenji một trận sợ hãi nhìn chăm chú vào chiếc khăn.
"Quả nhiên!!!."

"Điếm chưởng là thế này, đi học về không biết ai cầm phấn vẽ lung tung trên
tường nhà, tiện tay vừa mua khăn cũng liền lau sạch, góp phần bảo vệ dân phố."
Không quan trọng lời nói, nhưng trong mắt lại có chút vẻ đắc ý, liếc liếc phía
dưới xong rồi cũng đi lên lầu.

"...Xong..." Kenji mặt như đưa đám trắng bệch ngồi một chỗ, ly cafe trên tay
cũng run run, Hôm nay e rằng lại tiếp tục ngủ nóc nhà...

"Ân, Kenji-sensei...Kenji-sensei... Không sao chứ..." Yoshimura thiếu được
quan tâm, quay về hỏi, Kenji hiện tại biểu hiện có điểm không tốt lắm, không
phải mắc bệnh rồi chứ.

"A không có gì, cảm ơn điếm trưởng, là suy nghĩ một chút chyện riêng."

Kenji giờ này cái gì bệnh tật nha, hiện tại so bệnh còn khó coi hơn, nghĩ đến
tối nay một hồi bị tra tấn bởi tiếng la hét cùng với mùi máu hộc vào mũi,
trong lòng lại một bộ bất đắc dĩ, cái này Touka nhưng là cố ý chơi mình đấy,
"thật là một học sinh hư a."

"Kenji-sensei không ngại cùng lão già này nói chuyện riêng một chút chứ."
Yoshimura mỉm cười hòa ái phát ra lời mời.

"Trúng mánh!! Khỏi lo chỗ ngủ rồi." Kenji đợi mãi một màn này, mặt nạ không
lo, ăn uống không lo, quá đỉnh.


Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả - Chương #109