Hỗn Nguyên Thế Giới .


Người đăng: $NGỘ@

Lý Lịch Vũ mơ màng như ảo mộng mở mắt lim dim.

“ Ta đang ở đâu, nơi này là đâu . Ta có phải chết rồi không .”

Những câu hỏi của hắn vang vọng khắp cái không gian im ắng này . Hắn ngồi dậy
xoa đầu nhớ đến những gì xẩy ra, hắn mỉm cười.

“Thôi, chết cũng tốt . Cái thế giới không có niềm vui thú ấy ở lại chỉ thêm
mệt mỏi mà thôi . Biết đâu kiếp sau ta sẽ được sinh ra với những điều mới mẻ
hơn .”

Lý Lịch Vũ hắn biết chứ, mấy năm nay những người bạn hay vui đùa cùng hắn ,
thầy cô yêu thương, người họ hàng thân mến … họ điều dối trá . Thứ họ muốn
không phải thứ gì khác mà chính là cái gia sản đồ sộ ấy . Hắn tuy sinh ra
trong một cái gia đình giàu có nhưng cũng không bị những thứ tiền tài che mắt
. Hắn hiểu, cho nên hắn im lặng . Hắn nhìn những con người giả tạo ngày đêm
bên cạnh ra vẻ ân cần nịnh hót cứ như là đang múa kịch cho hắn xem vậy, hắn
lười quan tâm mấy con rối diễn ra sao hắn chỉ muốn biết con nào diễn tốt hơn
thôi.

Sau một hồi suy nghỉ về cuộc sống đầy hắc ám của mình, Lý Lịch Vũ càng thêm
trong mong vào cuộc sống sắp tới . Dù không biết nó có giống như kiếp này
không nhưng hắn vẫn muốn chờ …chỉ có một tia cơ hội thôi mà, không phải sao.

“Ha ha, đừng buồn nữa ngươi chưa khổ thế đâu .”

Một giọng nói đầy huyền bí vang lên, hắn nghe mơ màng như gió thoảng qua tai
. Lặp tức, hắn cảnh giác . Dù sao bản năng con người không thay đổi được.

“ Ai đó .”

“Ha ha .”

Đáp lại hắn chỉ là tiếng cười vô nhân tính . Tràn đầy xúc cảm luôn làm hắn mơ
hồ . Hắn cũng không phân biệt người này giới tính gì.

Một đoạn thời gian trôi qua, trong lúc hắn muốn giận dữ bùng nổ thì âm thanh
kia lại vang lên : “ Ngươi có muốn tự nắm giữ số phận không, ngươi có muốn
điều khiển Thiên địa theo ý ngươi không, ngươi có muốn là nam nhân vô số vợ
không và còn nhiều nữa . Ngươi muốn hay không.

Lý Lịch Vũ nghe những câu nói đó cũng không mắng điên khùng gì mà im lặng suy
nghỉ.

“Có”

“Ngươi có cách gì ư, ta có phải trả giá cho những thứ đó không .”

Sao một hồi suy tư, hắn lựa chọn tin những lời điên khùng của người đó.

“ Được, thông minh . Ta chỉ cho ngươi biết là ngươi không phải trả gì hết .
Mà ngươi phải tự kiếm những điều kia . Ta chỉ cho ngươi cái ‘cơ hội’ thôi .”

“Vậy, ‘cơ hội’ của ta ngươi làm sao cho .”

“Ngươi không cần hỏi nhiều, ký vào tấm giấy này rồi tự tìm hiểu ta còn có
việc không đùa cùng ngươi .”

Giọng nói kia biến mất nhanh như cách nó xuất hiện . Nhìn trong tay còn cây
viết cùng miếng giấy kim tuyến kỳ lạ . Hắn do dự, không biết nên ký không.

“Mẹ, làm liều vậy .”

Hắn liều, dù sao cũng chết . Sợ cái tờ giấy thôi à . Hắn chưa từng biết sợ là
gì.

“soẹt”

Một dấu gạch xuất hiện trên trang giấy rồi từ thình thành một chữ Vũ.

Không còn biết gì, hắn dần mơ màng quên lãng hết thẩy.


Hỗn Độn sơ khai.
Một chấn động làm run rẩy cả một vùng vô hạn . Một linh hồn sơ khai đang dần
nảy nở trong cái thế giới này.


Không biết bao lâu nghìn năm hay tỷ năm hắn tỉnh lại, nhìn xung quanh tràn
ngập khói khí màu xám, dù không biết nó là gì nhưng Lý Lịch Vũ vẫn cảm nhận
được năng lượng nó mạnh mẻ như thế nào . Điều bất ngờ là mỗi một tia đi qua
hắn thì hắn càng thêm mạnh mẻ . Khi nhìn lại mình thì hắn giật mình.

“ Thân thể ta đâu .”

Lý Lịch Vũ sờ khắp cơ thể mình thì phát hiện thân thể cứ như một hồn ma không
thể nào chạm được.

“A”

Một luồn đau nhứt kinh khủng kéo tới khuông mặt hắn nhăn nheo dữ tợn . Hắn đau
không chịu nổi, mỗi một giây hắn cảm giác như một năm . Dần dần ý thức hắn
trở nên mơ hồ . Lại tiếp tục một đoạn thời gian sao hắn hết đau đớn chỉnh lại
những ký ức lộn xộn.

“Vô Thượng Phá Niệm Pháp”

Đây là những gì hắn hiện tại chỉnh lý được, hắn cảm giác được trong đầu còn
rất nhiều thứ khác nữa nhưng không tài nào nhớ ra được.

“Thôi, nhiêu đây là đủ cái này chắc là công pháp gì gì đó của bọn Tung đây mà
thôi luyện đại đi, được cái nào hay cái đấy .”

Công pháp này chia làm 2 chuyển, hắn phát hiện hình như công pháp này luyện
cái gì đấy không phải pháp lực, tiên lực gì mà thứ huyền ảo hơn . Hắn khoanh
chân xếp bằng tu luyện theo cuốn thư trong đầu.

Hắn không biết sự xuất hiện của hắn làm một vòng khí lưu mà tím gồm nhiều tia
màu tím hợp lại xẩy ra biến cố, một tia trong đó chạy thoát khỏi cái vòng
tuần hoàn vô hạn này.

( mệt thật, ta mệt quá, bữa nào rảnh viết bù cho hôm nay viết tối quá không
kịp, lấy 1k chữ đở đi )


Nhị Thứ Nguyên Ảo Mộng - Chương #2