Trở Về


Người đăng: luitan12

Đi một đoạn đường cuối cùng cũng trở về lạc gia, tại lạc gia có
bốn thị vệ là Nhan Tôn ngũ trọng canh cửa, hiển nhiên lạc gia tại
Minh Châu Thành cũng không phải là hư danh.

"Thiếu gia " Nhìn thấy Lạc Thiên bốn tên hộ vệ lập tức dùng tôn
kính ánh mắt nhìn Lạc Thiên, hiển nhiên chuyện Lạc Thiên có cửu
phẩm thiên phú đã truyền ra lạc gia, cũng chính vì vậy mọi người
nhìn lạc thiên càng thêm tôn kính, bởi không ai biết Lạc Thiên nếu
không chết non thì thành tựu sẽ cao bao nhiêu.

Chuyện này lạc gia đều biết Lạc Thiên cửu phẩm thiên phú, đây là
Lạc Thiên cố ý truyền đi, bởi vì hắn không sợ kẻ thù sẽ ám sát
lúc hắn còn chưa trưởng thành, hắn xưa nay không sợ khiêu chiến ,
bởi vì muốn làm một kẻ trả thù như hắn nhất định phải bước lên
con đường giết chóc, đối với hắn mà nói giết chóc mới có thể
khiến hắn nhanh chóng trưởng thành.

Từ trước tới giờ thiên tài thường ẩn nhẫn, nhưng họ lại không biết
ẩn nhẫn sẽ chỉ khiến bọn họ càng thêm hèn nhát, dần dần mất đi
đấu chí.

Muốn trở thành tồn tại Vô Địch trong các vũ trụ ai không từ giết
chóc tới máu chảy thành sông, thiên địa đều phun sát cơ chứ, có
thể nói đi con đường càng nguy hiểm thì thành tựu càng cao, tất
nhiên cũng cách cái chết càng gần, tu luyện giả đã đi lên con đường
này phải có một đạo tâm kiên định, tự tin, quản chi phía trước là
tử vong thì ngươi cũng phải tự tin mà xông tới, bởi vì khi ngươi
bước vào tu luyện con đường thì ngươi đã không có đường về, phải
có chết giác ngộ.

Gật đầu xem như chào hỏi, Lạc Thiên đi vào phía tây lạc gia.

Vừa về tới gia viên Lạc Thiên đã thấy Lạc Tuyết đứng đó, nàng đổi
một thân bạch y, khuôn mặt mạng theo chờ đợi cùng vui mừng, nàng
lãnh nhược mà đạm nhiên, khí chất dị thế mà độc lập, khuôn mặt
tuy còn ngây thơ nhưng đã bắt đầu phát truyển, hiển nhiên lúc lớn
lên chắc chắn sẽ thành một phong hoa tuyệt đại nữ tử.

"Ca Ca" Vừa nhìn thấy Lạc Tuyết đã nhào tới, hiển nhiên đã hơn
mười ngày không thấy Lạc Thiên nên rất sốt ruột.

" Sao hả, đã lớn vậy rồi còn như vậy " Lạc Thiên cưng chiều vuốt
mũi nàng nói.

"Hừ, ai bảo ca ca rời đi lâu như vậy " Lạc Tuyết nhíu nhíu cái mũi
nói, hơn mười ngày không ai nói chuyện làm nàng rất buồn chán.

"Haha, nếu rảnh rỗi vậy thì đi tu luyện đi, muội có một thân thiên
phú không nên lãng phí " Nhìn Lạc Tuyết nhíu nhíu cãi mũi Lạc Thiên
gõ đầu nàng một cái.

Có thể nói Lạc Tuyết thiên phú mặc dù không bằng hắn nhưng cũng đã
là đỉnh cấp, nàng có Thôn Phệ Huyết Mạch di truyền từ phụ thân
cùng phụ mẫu kiếp trước, cùng với lúc nàng vừa mới sinh ra Lạc
Thiên đã nhờ mấy vị sư tổ hợp lực lại mạnh mẽ dung hợp Hồng Mông
Thần thể cho nàng, sau đó phong ấn nàng lại để nàng tiến hành dung
hợp, cho tới ngày hắn chuyển thế mới phá phong.

Hồng Mông Thần Thể xếp thứ hai trong hai mươi thần thể, chỉ đứng sau
Thái Sơ Thần Thê mà thôi, thiên phú như vậy không chăm chỉ thì thật
có lỗi với Hồng Mông Thần Thể, hơn nữa hắn còn nhờ mấy vị sư tổ
tìm kiếm Hồng Mông Bảo Điển để chuẩn bị cho Lạc Tuyết, có thể
nói vì đạt được Hồng Mông Bảo Điển, Thiên Tinh Cung đã phải trả
một cái giá lớn không ai tưởng nổi, nếu nàng lãng phí thiên phú
thì hắn cũng không còn mặt mũi gặp mấy vị sư tổ.

"Hừ" muội vẫn rất chăm chỉ đấy thôi, chẳng qua biết huynh về nên
mới tới xem " Lạc Tuyết cười hì hì nói, hiển nhiên nàng biết ca ca
rất xem trọng thiên phú của nàng, điều này làm cho nàng rất tự
hào.

"Được rồi, phụ thân có nói nếu huynh về thì qua gặp phụ thân "
Bỗng nhiên Lạc Tuyết nghĩ tới gì đấy rồi kéo Lạc Thiên đi về phía
đông gia viên.

Trên đường đi Lạc Tuyết líu ríu nói mấy ngày này trải qua, mặc dù
có chút buồn chán với những đề tài mới lớn của nữ hài nhưng Lạc
Thiên vẫn mỉm cười kiên nhẫn nghe, có thể thấy được hắn quan tâm
Lạc Tuyết như thế nào.

"Thiếu gia, tiểu thư " Vừa vào cửa đã có người hầu chào hỏi.

Lạc Thiên cùng Lạc Tuyết gật đầu rồi đi vào.

Trong phòng vẫn như trước ngồi đấy hai người, Lạc Phong Cùng Nam Cung
Vân.

"Nương, Phụ thân " Lạc Tuyết tiến tới gọi trước, buông tay Lạc Thiên
rồi tiến tới Nam Cung Vân ôm tay nàng.

"Trở về rồi sao " Nam Cung Vân gật đầu nhìn Lạc Tuyết rồi quay sang
nói với Lạc Thiên.

"Vâng " Đối với Nam Cung Vân hắn thái độ cũng nhu hòa hơn rất nhiều ,
trải qua lần trước hắn cũng không có dùng thái độ hờ hững nói
chuyện với nàng nữa.

"Đã tới đông đủ sao, vậy thì ngồi xuống đi, ta có chuyện muốn nói
với hai đứa " Lạc Phong trịnh trọng nhìn Lạc Thiên cùng Lạc Tuyết
nói.

Cả ba người đều ngồi im, thấy Lạc Phong trịnh trọng cũng lắng nghe
Lạc Phong nói,

"Các ngươi hẳn phải biết phụ thân cùng nương là Ngọc Thanh Môn chân
truyền đệ tử đi " Lạc Phong nhìn Lạc Tuyết cùng Lạc Tuyết nói.

"Lần trước bởi vì thành hôn cùng nương của các ngươi nên phụ thân
được cho phép trở về một trăm năm, vốn dĩ có thể ở thêm một thời
gian, nhưng bởi vì môn phái truyền lại tin tức, nghe nói tại Đoạn
Nhận Giới phong ấn truyền tống trận tới ma giới đã bị phá vỡ nên
Ma Tộc đã tràn vào Đoạn Nhận Giới, thậm chí đang thẩm thấu sang
các Giới khác, bây giờ tình hình rất nguy kịch nên môn phái triệu
tập đệ tử trở về, mà lần này ta cùng với nương là chân truyền đệ
tử nên cũng nhận được triệu tập " Lạc Phong không chờ Lạc Thiên cùng
Lạc Tuyết nói liền nói một mạch.

"Chính vì thế một tháng sau ta cùng nương sẽ phải rời đi, các ngươi
ở lại phụ thân thấy không an toàn, chính vì thế ta muốn chuyển gia
tộc những hạch tâm tới Thiên Huyền Giới cư trú, tới lúc đó nếu Ma
Tộc có đột kích cũng có thể chiếu ứng " Lạc Phong dừng lại một
lúc rồi nói tiếp.

"Ma Tộc lần này mạnh nhất là mấy giai " Lạc Thiên bình tĩnh hỏi .
Hiển nhiên Ma Tộc trong mắt Nhân Tộc chẳng khác gì yêu thú, họ chỉ
xem Ma Tộc là súc sinh, mà Nhân Tộc trong mắt Ma Tộc cũng là như ,
chỉ là gia súc mà thôi .Ma Tộc cũng được chia làm thập ngũ giai.

Lạc Thiên cũng chỉ lo lắng cho gia đình mà thôi, còn muốn nói chủng
tộc đánh nhau hắn cũng không quan tâm, phải nghĩ nhân tộc bây giờ dân
số quá đông, với sinh sản không có giới hạn như nhân tộc thì giết
một lại sinh một, cứ như vậy giết bao nhiêu mới hết, nếu không
thấy thì thôi, dù có biết hắn cũng sẽ không để ý, nhưng nếu thấy
thì hắn sẽ giúp nhân tộc một tay, dù sao coi như mình cũng là nhân
tộc một thành viên, có thể giúp thì giúp thôi, còn chuyện sau đó
hắn cũng không có thời gian mà để ý, ít ra hắn cũng không phải
thánh hiền.

"Lần này e rằng sẽ có thập nhất giai yêu thú tới đi " Lạc Phong
ngưng trọng nói, hiển nhiên thập nhất giai đối với Nam Vực mà nói
là một cự đại yêu hiếp.

"Vậy gia tộc tỉ đấu thì làm sao " Lạc Thiên không thèm để ý tới
thập nhất giai Ma Tộc nói, ý hắn chính là xong tỉ đấu gia tộc hắn
phải rời đi không thể đi cùng Lạc Phong tới Thiên Huyền Giới, dù sao
nán lại thời gian đã rất lâu, hắn phải sớm tìm tới Thập Thiên Phù
Cơ, hắn lo lắng có chuyện xảy ra ngoài ý muốn.

"Ngươi " Nghe Lạc Thiên nói, Lạc Phong sao không hiểu ý Lạc Thiên ,
nhìn tiểu tử này kiên định dáng vẻ, tựa hồ mình có ngăn cấm hắn
cũng sẽ rời đi, Lạc Phong cảm thấy mình người làm cha rất thất
bại, ở trong lạc gia tất cả mọi người hầu như đều nghe hắn, vậy
mà thằng con trai này hết lần này tới lần khác cứ muốn chống lại
hắn.

"Lần này liên quan tới tiền đồ cùng con đường tương lai của ta, ai
cản ta đều không được " Nhìn Lạc Phong tựa hồ không muốn để hắn đi ,
Lạc Thiên hai mắt trở nên thâm thúy nhìn thẳng vào Lạc Phong không
nhường, hắn biết Lạc Phong lo lắng hắn, nhưng như hắn nói, ai cũng
không thể cản hắn bước lên đỉnh phong cùng báo thù, quản chi Lạc
Phong cũng không được.

"Được rồi, Tiểu Thiên muốn đi đâu, có thể nói với nương được không
" Nam Cung Vân nhìn hai cha con muốn đánh nhau giáng vẻ cười khổ
chuyển đề tài.

Nàng nhìn ra được, chuyện này làm không tốt chỉ sợ hai cha con sẽ
trở mặt, Lạc Phong là vì tốt cho Lạc Thiên, còn Lạc Thiên thì lại
không quan tâm, chỉ cần hắn nhận định thì không ai có thể cản được
.

"Vấn Thiên Sơn Mạch " Lạc Thiên chậm rãi phun ra bốn chữ khiến cho cả
ba người biến sắc.

Vấn Thiên Sơn Mạch, chính là tọa độ gần đây Lạc Thiên đối ứng được
khi đại Tổ Sư cho hắn tọa độ, Vấn Thiên Sơn Mạch nghe nói là Cấm
Địa nổi tiếng của Thiên Đồ đại lục, tương truyền từ rất lâu trước
đây, khi Thiên Đồ đại lục mới hình thành, lúc đó Vấn Thiên Sơn
Mạch vẫn chưa có tên, trên bầu trời xuất hiện một cột xoáy màu
xám, khi màu xám vòng xoáy hiện ra, những thứ chạm vào nó đều
tan biến.

Một ngày kia, vòng xoáy màu xám biến mất, chỉ hiện một bóng mờ
cùng trong tay cầm một cái hư ảo kiếm khí, bóng mờ kia tựa như
thần linh đã đứng tại đấy như là rất lâu, tựa hồ nó đứng đấy khi
thiên địa còn ban sơ, khí thế hạo hãn quét ngang thiên địa, tựa hồ
thiên địa ở trước mặt nó cũng chẳng đáng chú ý, sinh linh trước
mặt nó đều là như vậy hèn mòn, là như vậy không đáng nhắc tới.

"Tại Sao? " Cái bóng ngửa mặt nhìn lên Thương Khung hỏi, lại tựa như
đang hòi thế gian, cuối cùng cái bóng tân biến trong thiên địa, từ
đây nơi đó được gọi là Vấn Thiên Sơn Mạch.

Mà càng ghê gớm hơn là đồn đãi đã từng có rất nhiều vũ tôn thậm
chí Vũ Đế tới đó tìm hiểu Vấn Thiên Sơn Mạch, nhưng cuối cùng
không ai trở về, cuối cùng Vấn Thiên Sơn Mạch được liệt vào đệ
nhất cấm địa của Thiên Đồ đại lục .


Nhất Niệm Thiên Chủ - Chương #9