Đè Đánh


Người đăng: luitan12

"Oanh" Hai thế công oanh vào nhau, thiên địa rên rỉ theo nhịp điệu ,
mặc dù Huyết Cuồng Mãng đánh ra toàn lực một đòn nhưng cũng không
thể ngăn cản được hai chỉ kia.

Nhị chỉ lấy bá tuyệt thiên hạ chi lực đánh vào Huyết Cuồng Mãng ,
Hỏa Thủy Chỉ như muốn thiêu tẫn huyết mạch, Mộc Ám Chỉ như muốn
rút tẫn sinh cơ.

Huyết Cuồng Mãng chỉ cảm thấy huyết mạch đang bị thiêu đốt, sinh cơ
đang dần qua đi, nó hoảng sợ gầm lên, hai mắt càng đỏ thắm.

Hiển nhiên là muốn sử dụng huyết mạch thần thông, chỉ thấy xung
quanh Huyết Cuồng Mãng hiện ra vô số phù văn hình thành một con màu
đỏ Giao Long hư ảnh, toàn thân đỏ thẫm, trên đầu có hai sừng, cơ
thể vừa giống vảy rắn lại giống vảy rồng, hiển nhiên con Huyết
Cuồng Mãng này có huyết mạch của Huyết Giao Long, mà nó đuổi theo
hai nàng chắc chắn là tại vì Huyết Vân thảo, nó muốn dùng Huyết
Vân Thảo để lột xác thành giao long nhưng lại bị các nàng cướp đi.

Hư ảnh Giao Long rống lên, mượn thiên địa chi thế, khí thôn thiên địa
lao về Lạc Thiên, tựa hồ không công kích trúng thề không bỏ qua.

"Tới hay lắm " Nhìn hư ảnh Giao Long Lạc Thiên hét một tiếng, Vạn
Niệm Quy Nguyên Quyết vận chuyển tới cực hạn, từng tế bào trong cơ
thể bắt đầu khởi động, cơ thể trở nên như kim cương bất hoạt, bất
tử bất diệt, hiển nhiên là Kim Cương Bất Hoại Thể cùng Bất Tử Cửu
Thể đồng tu tạo thành Kim Cương Bất Tử Thể.

Bên ngoài có hai màu lam bạch quấn lấy nhau, nhìn như Thần Tử từ
chín tầng trời hạ phàm, hiển nhiên Vạn Niệm Quy Nguyên Quyết là
một môn toàn diện như tên của nó vậy, Vạn Pháp đều trong Vạn Niệm
, Vạn Niệm đều có thể Quy Nhất, tu luyện, công phạt, luyện thể...
tựa hồ bất kỳ kỹ năng nào cũng có thể sử dụng.

Lạc Thiên dùng tay không lao thẳng về hư ảnh, bên ngoài có lam bạch
hai màu sắc chuyển động khắp toàn thân, chỉ cần bất kỳ công kích
nào muốn thương tổn cơ thể đều bị lam bạch hai màu sắc chống đỡ ,
có thể nói muốn công được Lạc Thiên trước hết phải phá vỡ được
tầng bảo vệ lam cùng bạch sắc kia, hơn nữa cho dù phá vỡ được thì
công kích cũng đã yếu đi sáu thành, còn lại có thể dựa vào cơ
thể đón đỡ.

Có thể nói lam bạch nhị sắc thủ hộ Lạc Thiên có thể miễn dịch
sáu phần tổn thương trong phạm vi chiến lực, cộng thêm luyện thể
pháp quyết đã tới lô hỏa thuần thanh sơ kỳ, bất kỳ công kích nào
trong phạm vi chiến lực đều khó có thể tổn thương được hắn.

Công pháp luyện thể bình thường thường từ nhất phẩm tới thập ngũ
phẩm, mà Vô Thượng công pháp luyện thể thì không có cảnh giới nhưng
lại có năm giai đoạn, tiểu thành, lô hỏa thuần thanh, đại thành ,
viên mãn, siêu thoát, mỗi một cảnh giới đều phân sơ kỳ, trung kỳ ,
đỉnh phong.

"Oành" Lạc Thiên lao thẳng về hư ảnh Giao Long, nhị sắc bắt đầu phá
vỡ, hư ảnh cũng bắt đầu ảm đạm, nhưng cả hai khí thế hung hãn
không sợ chết lao lên, có Kim Cương Bất Tử Thể thủ hộ, hắn chưa bao
giờ ngại thương thế quá lớn.

Lạc Thiên gầm lên, tay không nắm lấy hai sừng Giao Long dùng sức, hư
ảnh giao long gầm lên nhưng không thể chống đỡ được kết quả bị xé
vỡ.

Nhìn Lạc Thiên như chiến thần đồng dạng tay không xé rách Giao Long hư
ảnh Nam Cung Oánh cùng Nam Cung Thanh Thanh chê miệng kinh hô, hiển
nhiên không thể tượng tượng được Lạc Thiên mới Phá Cung nhất trọng
lại mạnh như vậy.

Lạc Thiên đứng trên không, tựa như Thái Sơ Chiến Thần, Bá Tuyệt Lăng
Vân, bễ nghễ thiên hạ, hai nàng không thể tin được thường ngày bị
các nàng xem như "Huynh Khống " suốt ngày đi theo bảo vệ Lạc Tuyết
bé trai kia là nam tử trước mặt.

Dựa thế không buông, Lạc Thiên lao về Huyết Cuồng Mãng, bá đạo
tuyệt luân dùng tay không vật lộn cùng lục giai Huyết Cuồng Mãng ,
hiển nhiên dùng huyết nhục chi khu chiến đấu mới có thể khiến cho
Lạc Thiên cảm thấy hứng thú, còn dùng nguyên lực diễn hóa chiêu
thức chiến đấu cùng đối thủ, Lạc Thiên đã không thể cảm nhận được
huyết mạch sôi trào khi chiến đấu, bởi vì kiếp trước hay kiếp này
theo hắn thấy đã không có hoặc rất ít thiên tài cùng thế hệ có
thể khiến hắn nhấc lên một tia chiến ý.

Lạc Thiên dẫm lên đầu Huyết Cuồng Mãng đánh vào đầu nó, dùng lực
móc ra từng miếng vảy, Huyết Cuồng Mãng máu me đầm đìa ,gầm lên
nhưng không thể làm được gì, cuối cùng càng đánh càng yếu.

"Há" Gồng lên dùng mạnh nhất một quyền, Lạc Thiên đánh ngay đầu
của Huyết Cuồng Mãng, một quyền này đánh xuyên đầu của Huyết
Cuồng Mãng, đại địa rung chuyển, đoạn tuyệt sinh cơ của Huyết
Cuồng Mãng.

"Hô" Nhìn đã chết Huyết Cuồng Mãng, Nam Cung Thanh Thanh cùng Nam Cung
Oánh thở nhẹ một hơi, vừa rồi các nàng còn lo Lạc Thiên có chuyện
, bây giờ Huyết Cuồng Mãnh đã chết xem như thở nhẹ một hơi.

"Ngươi không sao chứ " Hai nàng đồng thanh quan tâm hỏi.

"Không sao, tìm một chỗ nghỉ ngơi đi " Lạc Thiên không sao cả nói .
Vừa rồi hắn cũng không dùng toàn lực, hơn nữa với lực phòng thủ
của hắn Huyết Cuồng Mãng muốn tổn thương được hắn rất khó.

Đêm tối, Lạc Thiên cắt lấy một phần thịt của Huyết Cuồng Mãng ra
nướng, mùi vị bay khắp nơi.

Nhìn miếng phía trước, Nam Cung Thanh Thanh cùng Nam Cung Oánh nuốt
nước một miếng nước, hiển nhiên hôm nay các bị Huyết Cuồng Mãng
đuổi đi đã rất mệt, rất cần bổ sung thể lực.

Tu luyện giả phải đạt đến Nhân Tôn cảnh mới có thể ích cốc, có
thể nói phải tới Nhân Tôn cảnh mới xem như một tu luyện giả chính
thức, còn bốn cảnh giới trước chỉ là rèn luyện cùng đặt nền
móng mà thôi.

"Lạc Thiên, không ngờ chiến lực của ngươi lại mạnh như vậy, e rằng
cả Thiên Đồ đại lục cũng chẳng có mấy ai cảnh giới như ngươi mà đã
mạnh như vậy đi " Nam Cung Oánh còn mắt sùng bái nhìn Lạc Thiên hỏi
.

"Bình thường mà thôi " Đối với Nam Cung Oánh ánh mắt sùng bái Lạc
Thiên bình tĩnh nói.

" Được rồi, ngươi không muốn nói thì thôi, nhưng ngươi rất hay đi ra
ngoài hay sao, tại sao lại quen thuộc sống ở bên ngoài vậy ?" Nam
Cung Oánh hiếu kỳ hỏi . Nam Cung Thanh Thanh cũng nhìn sang Lạc Thiên ,
hiển nhiên vừa rồi nhìn Lạc Thiên rất quen thuộc nướng thịt, mà
theo các nàng biết hình như Lạc Thiên chưa bao giờ bước ra khỏi nhà ,
cho dù là bên ngoài lạc gia cũng chưa từng đi, theo lý thuyết Lạc
Thiên không nên quen thuộc như vậy.

Lạc Thiên nhìn hai nàng hiếu kỳ cười trừ không nói, đời trước lúc
hắn ra ngoài thường sống như thế này, dần dần cũng dần quen thuộc
.

"Được rồi, các ngươi ra ngoài có báo trước với cậu hay không ? "
Lạc Thiên nhìn hai nàng hỏi.

"Tất nhiên, nếu không có phụ thân đồng ý ngươi nói bọn ta làm sao
có thể ra ngoài " Nam Cung Oánh chột dạ nói, còn Nam Cung Thanh Thanh
ánh mắt có chút tránh né.

Nghe Nam Cung Oánh nói, Lạc Thiên như cười như không nhìn nàng, kỳ
thực trong lòng đã rất rõ, chỉ là vẫn đánh giá thấp nàng tùy
hứng tính tình, chỉ mới Phá Cung nhị trọng đã giật giây tỷ tỷ
chạy vào Long Chiến Sơn chỗ sâu tìm dược thảo, nếu hai nữ có
chuyện e rằng Nam Cung Gia chắc chắn sẽ loạn lên mất.

" Được rồi, ăn đi " Nhìn thịt nướng đã chín, Lạc Thiên chia cho hai
nữ.

"Hảo" Nam Cung Thanh Thanh cùng Nam Cung Oánh đón lấy thịt nướng bắt
đầu ăn.

"Hừm, không ngờ ngươi lại nướng ngon như vậy, nếu không mở một quán
thịt nướng đi, ta sẽ đầu tư cho ngươi vài vạn nguyên thạch " Nam Cung
Oánh có chút trêu chọc nhìn Lạc Thiên, nhưng thật ra trong lòng cũng
rất ngạc nhiên với tài thịt nướng của Lạc Thiên.

Nguyên thạch phân làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm.

" Hay là thôi đi, nếu ta mở quán thịt nướng thì e rằng ngươi suốt
ngày tới ăn không, nguyên thạch thì không kiếm được nhưng còn phải
nuôi ngươi cái này tham ăn hàng " Lạc Thiên bình tĩnh nhìn nàng nói.

"Xì, đồ keo kiệt " Nam Cung Oánh khinh thường nhìn Lạc Thiên nói.

Đối với Nam Cung Oánh khinh thường Lạc Thiên lơ đãng.

"Được rồi, ăn xong thì nghỉ ngời đi " Lạc Thiên nhìn hai nàng nói.

Đêm khuya, từ Long Chiến Sơn nhìn lên bâu trời có thể thấy được ánh
trăng, Lạc Thiên đôi mắt thâm thúy mà đau thương đứng tại một đồi
núi nhìn lên ánh trăng kia, hắn không khỏi nghĩ tới sư tôn cùng các
vị sư tổ, không khỏi nghĩ tới những nữ tử đã từng dây dưa với hắn
từ kiếp trước.

"Có lẽ lúc trở về nên làm một sự lựa chọn " Nhìn ánh trăng như
phản chiếu gương mặt tuyệt mỹ vô song của các nàng Lạc Thiên trong
lòng nỉ non.

"Ngươi không sao chứ " Đang suy nghĩ bỗng nhiên có một giọng nói lãnh
nhược vang lên, không cần quay đầu lại hắn cũng biết là Nam Cung
Thanh Thanh.

"Không sao " Lạc Thiên không quay đầu lại trả lời.

Mặc dù là vậy nhưng Nam Cung Thanh Thanh vẫn có thể cảm nhận được
bóng lưng kia có nhàn nhạt tang thương cùng đau thương, nàng rất hiếu
kỳ vì sao thiếu niên mới mười hai tuổi đã có thể lộ ra như vậy tang
thương cùng đau thương, nhưng nàng không hỏi, từ nhỏ nhìn Lạc Thiên
lớn lên nên nàng rất hiểu tính cách của Lạc Thiên, nếu không thích
thì ai cũng không thể hỏi ra được cái gì.

" Ngày mai ngươi có tính trở về hay không " Nam Cung Thanh Thanh nói
sang chuyện khác, đã trốn nhà đi hai ngày, nàng sợ trong nhà sẽ
loạn lên vì hai nàng mất tích, hiển nhiên lần này là các nàng
trốn ra ngoài.

"Được " Suy nghĩ một lát Lạc Thiên cũng đồng ý, chỉ còn bảy ngày
nữa là gia tộc tỉ đấu, hắn phải lấy được giải nhất để rời đi
một thời gian.

"Phải rồi, hình như các ngươi lạc gia còn bảy ngày nữa là gia tộc
tỉ đấu, lần này ngươi sẽ tham gia chứ ?" Nhìn Lạc Thiên đồng ý Nam
Cung Thanh Thanh trên mặt hiện lên một tia ý cười hỏi, theo nàng được
biết Lạc Thiên rất thần bí, tính cách lại hờ hững với mọi thứ ,
lần này nói không chừng hắn cũng không thèm để ý cái gọi là gia
tộc tỉ đấu cũng nên.

"Sẽ tham gia, hơn nữa sẽ lấy được đệ nhất " Lạc Thiên quay sang nhìn
nàng nói, dưới ánh trăng chiếu rọi Nam Cung Thanh Thanh hiện ra càng
mỹ lệ rung động lòng người.

"Vậy sao, tới lúc đó ta nhất định sẽ tới xem " Nhận được Lạc Thiên
trả lời Nam Cung Thanh Thanh cười nhìn hắn nói.

Đếm tối cứ như vậy qua đi, sáng sớm ngày mai Lạc Thiên, Nam Cung
Thanh Thanh cùng Nam Cung Oánh lên đường rời đi, trên đường về có vài
con yêu thú nhưng đều bị Lạc Thiên giải quyết.

Trở lại Minh Châu Thành, nhìn hùng vĩ tòa thành kia, Lạc Thiên
cùng hai nữ bước vào, ven đường người đi náo nhiệt, ở Minh Châu
Thành tu luyện giả cảnh giới Tiên Thiên cùng Phá Cung, thầm chí là
Trúc cơ tu sĩ cảnh có thể nói là đi đầy đường, hiển nhiên Minh Châu
Thành không hổ là đệ nhất thành trì của Nam Thiên Giới,

" Tiểu Thanh " Đang đi ba người bỗng nhiên Nam Cung Thanh Thanh nghe được
người gọi mình, ba người quay đầu lại thấy một nam tử tuổi tầm hai
hai phía sau theo bốn người hầu, nam tử khuôn mặt anh tuấn, ánh mắt
cao ngạo, cả người mặc lam y, khí thế bất phàm, là một Trúc Cơ
đỉnh phong, phía sau mang theo bốn người đều là Nhân Tôn nhị trọng.

"Tề Hữu " Nhìn nam tử trước mắt, Nam Cung Thanh Thanh cùng Nam Cung
Oánh chán ghét nói.

"Tiểu Thanh, ngươi vừa đi đâu về vậy, ta tới gặp bá phụ nhưng bá
phụ nói ngươi trốn đi được hai ngày, bây giờ cuối cùng cũng nhìn
ngươi không sao ta cũng yên tâm " Tề Hữu không nhìn Lạc Thiên mà nhìn
về Nam Cung Oánh mỉm cười gật đầu rồi chuyển sang Nam Cung Thanh Thanh
quan tâm nói.

" Tề Hữu, làm ơn sau này đừng gọi ta Tiểu Thanh, ta và ngươi còn
không quen thuộc tới như vậy, còn nữa ta đi đâu đó cũng không phải
là việc liên quan tới ngươi " Nhìn Tề Hữu, Nam Cung Thanh Thanh chán
ghét nói, hiển nhiên đối với Tề Hữu dây dưa không ngớt rất bất
nhẫn.

"Haha, Tiểu Thanh, chúng ta từ nhỏ lớn lên cùng nhau, gọi vậy cũng
sẽ không ảnh hưởng gì đi, hơn nữa hai ngày nay không thấy ngươi nên ta
rất sốt ruột " Tề Hữu không thèm để ý tới thái độ của Nam Cung
Thanh Thanh nói .


Nhất Niệm Thiên Chủ - Chương #7