Bảo Khố


Người đăng: luitan12

“Đã vậy thì chiến vậy, ta cũng muốn kiến thức một chút Chân Quân rốt cuộc mạnh
tới bao nhiêu.” Từ Đông cùng Thăng Lão Lục cũng gật đầu chậm rãi nói.

“Mở.” sau đó hai người đồng thời hét, theo sau hai người bên cạnh mỗi người
đều xuất hiện một thanh kiếm, cái này hai thanh kiếm quanh thân quấn lấy hắc
quang, hai thanh này mười phần hắc ám, trên còn mang theo một cỗ sắc bén như
có thể chém tận thế gian bất luận cái gì.

Đây là Đạo Tâm viên mãn diễn hóa ra sức mạnh, nó thuộc về hắc ám một loại,
hiển nhiên nội tâm bọn họ hắc ám nhiều hơn quang minh cho nên diễn hóa ra như
vậy.

Bình thường Tôn Chủ cực hạn có đạo tâm viên mãn đã xem như là đủ, dù sao muốn
đột phá đạo tâm không phải là chuyện dễ dàng như vậy, vì muốn đột phá đạo tâm
vậy phải có ý chí kiên định dù gặp chuyện gì cũng không thay đổi, cùng với
trải qua vô tận tang thương năm tháng, vượt qua rất nhiều lịch lãm mới có thể
để đạo tâm đột phá.

Không giống như Lạc Thiên có thiên địa thần vật Thương Thiên Chi Lệ giúp hắn
có thể nhờ vào nó mà trải qua luân hồi mấy ngàn đời, trải qua vô tận tang
thương cay đắng, trong đó hắn đã nếm thử tư vị bị phản bội, bị diệt tộc, được
người khác yêu, được yêu người khác… Mà mấy người này hiển nhiên không có loại
này kỳ ngộ nên phải theo thời gian trải qua mới có thể đột phá, mà cho dù có
trải qua họ cũng chưa chắc có thể, dù sao không phải ai cũng có ý chí kiên
định như Lạc Thiên.

“Toàn lực một trận chiến đi.” Tiến Kinh Thiên nhìn hai người diễn xuất đạo tâm
sức mạnh cũng không ngoài ý muốn hết một tiếng, theo đó quanh thân hắn xuất
hiện một thanh đao cái này thanh đao vừa quanh minh lại hắc ám, tựa như đại
diện cho hai loại tín ngưỡng vậy.

Từ gốc độ bên ngoài xem đến Tiến Kinh Nhân là một vị khó mà nói tới được hắn
là một người như thế nào, dù sao có ác tới cũng sẽ có lúc nhân từ, sinh linh
lúc xuất hiện đã là như vậy, chính vì thế rất ít người dùng đạo tâm diễn hóa
ra sức mạnh để phán xét một người.

Cái này thanh đao hình dáng là do đạo tâm diễn ra, rất giống với chân khí của
hắn, có thể nói tu sĩ có được đạo tâm viên mãn trong hầu như có hơn chín phần
là diễn xuất ra hình dạng của chân khí, dù sao bọn họ quen thuộc với hình dạng
như vậy, trong chiến đấu sẽ không cảm thấy có cái gì không khỏe.

“Oành.” Theo đó mười cái Thần Ngân đồng thời xuất hiện, mà khi nó xuất hiện
lúc thời không vạn đạo như muốn sụp độ, tựa hồ chúng nó bị cái gì đó áp lực đè
lên vậy.

Theo đó một cỗ khí đãng bát hoang, khinh thường chúng sinh, vạn cổ vô địch từ
Tiến Kinh Nhân tản mát mà ra, hắn giờ khắc này hai mắt đục ngầu càng sáng
chói, cử chỉ ở giữa chúng Quân chư Thần đều phải phục bãi, hắn nhìn Từ Đông
cùng Thanh Lão Lục miệng phun châm ngôn: “Khởi.”.

Theo đó “Leng kenh” từng tiếng vang lên, tựa như sắt thép va chạm vào nhau
vậy, hơn trăm vạn thanh đao lập tức hiện ra, mỗi thanh đao trong tất cả đều
gánh chịu lấy đại đạo, lĩnh vực, thần thể, đạo tâm, thần ngân năm loại sức
mạnh của hắn, nói không ngoa chút nào giờ khắc này một thanh đao trong trăm
vạn thanh đao kia đủ san bằng cái này thời không, đánh sập cái này Vô Cực đại
lục nếu không bị không gian gia trì.

Đây là một bộ Đao Trận, cái này mỗi một thanh đao trong phẩm chất đều cực kỳ
cao, nếu tụ tập lại với nhau, cộng thêm trận pháp gia trì vậy nó có thể nói là
không kém chút nào Vũ Trụ Chi Binh.

“Gia trì thêm không gian đi.” Vô Phong nhìn bên cạnh nói một câu, bây giờ trận
chiến đã dần ra ngoài tầm kiểm soát, hắn không nghĩ tới lão giả này lại mạnh
như vậy, nếu đơn đấu hắn không dám nói mình có thể hay không đánh thắng lão
giả.

“Vù.” Nghe Vô Phong nói bên cạnh hắn có hai người lập tức biến mất, hiển nhiên
là đi gia trì không gian.

“Để bọn ta kiến thức thực lực của Chân Quân đi.” Nhìn trăm ngàn vạn thanh đao
kia Từ Đông cùng Thănh Lão Lục cảm nhận được vô tận áp lực chậm rãi nói.

“Rung rung.” Theo đó một tiếng, một cái có hình dáng cối xoay gió vậy xuất
hiện phía sau bọn họ, cái này vật bề ngoài tản mát ra quang mang cùng vô số
phù văn, mỗi một sợi quang mang mang theo sắc bén khiến lòng người phát lạnh,
còn phù văn thì từ bề ngoài nhìn sẽ khiến người cảm giác cực kỳ cổ xưa, tựa hồ
từ thời Thái Sơ sinh linh còn ngu muội lúc đã xuất hiện vậy.

Đây là một trong át chủ bài của họ, hiển nhiên có thứ này mới là điều khiến họ
tự tin đánh một trận chiến, bây giờ vận dụng lúc mọi thứ cũng là lúc kết thúc.

…….

Tại một địa vực trong, hoàn cảnh xung quanh mười phần yên tĩnh, tại đây có rất
nhiều kiến trúc bị phá hủy, thây người chất thành đống, vốn trước đó tiêng kêu
la thảm thiết bây giờ đã không còn.

Tại trên một đống xác chết, Phượng Vũ đứng trên đấy như nữ tu la bất cứ lúc
nào cũng có thể đồ sát vạn linh, nàng thần thái bây giờ vẫn là như vậy lạnh
lùng, tựa hồ không có cái gì gọi là không khỏe khi giết hàng trăm vạn sinh
linh vậy.

Mà phía dưới xác chết tất cả đều nằm ngổn ngang, có xác chết da ngoài bị bóc
lột lộ ra xương khô, mà quanh xương khô còn thỉnh thoảng nổi lên quang mang,
cái này vừa nhìn đã khiến người phát lạnh, bởi vì chỉ có Thánh Tôn trở lên lúc
chết xương của họ vẫn còn phát ra quang mang, hơn trăm vạn Thánh Tôn, trong đó
còn có Tôn Chủ, thượng vị Tôn Chủ, tất cả đều bị Phượng Vũ trấn giết.

Một bên Kiếm Nhất ngồi xếp bằng, hắn ngồi đấy như thiên địa đều vây quanh hắn,
vạn đạo nghe lệnh, pháp tắc theo pháp.

Mà bên cạnh hắn thì nằm đấy hôn mê sáu người, mà sáu người này hiển nhiên là
trước đó đánh nhau cùng hắn, bây giờ đã bị hắn trấn áp đánh tới hôn mê cùng
phong ấn sức mạnh, nếu không phải vì chưa thể trấn giết bọn họ vậy thì từ lâu
sáu người này đã chết.

Còn bên cạnh Lạc Thiên cũng ngồi đấy, giờ khắc này sinh linh trong địa vực này
đã bị Phượng Vũ đồ sát hết, nên hắn thả lỏng Bá Hộ Kim Tháp không gian trấn áp
đi tới chờ Thiên Từ Thiên.

“Bên kia thế nào.” Vẫn đang lạnh lùng Phượng Vũ khó có một tia nhu hòa nhìn
Lạc Thiên hỏi.

“Vẫn còn tốt, đang tàn sát lẫn nhau, tổ mẫu vẫn bình an.” Lạc Thiên cũng cười
khẽ, hắn biết nàng hỏi cái gì nên chậm rãi trả lời, trước khi tới đây hắn đã
để một tia nguyên thần cùng chấp niệm trong Nê Hoàn Cung của Yến Phương Thanh,
mặc dù không gian ở đó bị trấn phong nhưng hắn tu luyện là Hư Vô Chi Lực loại
sức mạnh gần bằng Bản Nguyên Hư Vô nên có thể bỏ qua tất cả ràng buộc cảm nhận
được.

“Ồ, bên đó có mấy vị Chân Quân vậy?.” Một bên Kiếm Nhất khuôn mặt tuấn mỹ yêu
dị cũng tò mò khẽ hỏi một tiếng.

“Mười một vị, cùng với hơn ba mươi kẻ có sáu đầu Thần Ngân trở lên, còn lại
không đáng nhắc tới.” Lạc Thiên chậm rãi trả lời.

“Vậy chút nữa đi xem một chuyến đi, đã lâu không có ai làm đối thủ, đi đánh
với mấy người kia một trận cũng không tệ.” Kiếm Nhất cũng gật đầu rồi chậm rãi
đề nghị nói.

“Được thôi, nếu ngài muốn vậy chúng ta tham gia một chân vậy.” Đối với cái này
Lạc Thiên cũng gật đầu khẽ nói, hiển nhiên hắn cũng muốn kiến thức một chút
Thần Ngân Chân Quân rốt cuộc mạnh tới bao nhiêu, hắn bây giờ chuẩn bị đã đầy
đủ, nên có tự tin cho trận chiến tiếp theo.

Hơn nữa hắn cũng muốn biết Kiếm Nhất cái này phân thân cùng mấy người kia mạnh
bao nhiêu, có thể hay không đủ tư cách để Kiếm Nhất trực xuất bản tôn đi ra.

Phải biết Kiếm Nhất nhưng có thể nói là người mạnh nhất trong Thiên Tinh Cung,
dù là đại tổ sư Thiên Tử Thiên cùng tam tổ sư Cổ Vô Địch nếu không dùng ngoại
lực vậy rất khó mà đánh lại hắn, mà đối với Kiếm Nhất chiến lực vậy Lạc Thiên
chỉ có thể nhận xét một câu “Một kiếm hàn mang quét Thập Thiên, nhị kiếm trấn
áp vạn thế”. Cái này cũng có thể thấy được Kiếm Nhất kinh khủng như thế nào.

Phải biết năm đó hắn là một vị cực kỳ kinh diễm, đã từng đảo loạn cái này Thập
Thiên, trong đối thủ của hắn, ngoại trừ cảnh giới cao hơn lúc chưa từng có
cùng thế hệ nào tiếp nổi một kiếm của hắn, cũng chính vì thế người đời đặt cho
hắn một cái tên là Kiếm Nhất, mà sau đó vì một số việc nên hắn không xuất thế
nữa, nhưng mà tên tuổi của hắn đủ khiến kẻ nào lúc nhắc tới để có cảm giác như
có thanh kiếm kề trên cổ vậy, cảm giác cực kỳ kinh khủng.

“Vào đi.” Liền ba người bàn tán lúc Thiên Tử Thiên thanh âm triệu kiến vang
lên.

Nghe thanh âm này mấy người cũng không có gì tốt nói, trực tiếp biến mất tại
chỗ.

Trong một mảnh không gian trong, Thiên Tử Thiên đang đứng trước một cái không
gian, phía sau là Lạc Thiên ba người.

“Đã tìm được nhưng bây giờ không cách nào phá giải.” Nhìn cái này không gian
Thiên Tử Thiên khẽ lắc đầu nói, tuy rằng hắn có cách phá trận pháp nhưng bây
giờ thời gian không đủ cho nên nói vậy.

“Để ta tới thử xem.” Kiếm Nhất lạnh nhạt nói một tiếng, cũng không chờ mấy
người phản ứng một kiến hàn mang lóe lên, một kiếm mang theo khinh thường vạn
cổ, trong đó mang theo một cỗ tịch mịch mùi vị tản mát mà ra.

Một kiếm lấy trực tiếp nhất, bá đạo nhất phương thức đánh vào một tọa độ trong
không gian.

“Ầm” Một tiếng, một kiếm kia trực chỉ chém vào không gian nhưng không thể
xuyên qua, hiển nhiên là bị trận pháp ngăn cản.

“Vô dụng thôi, dù ngươi bản thể có đến cũng rất khó phá giải trận pháp, nó ít
nhất phải có trên năm mươi vị Chân Quân gia trì qua, muốn mạnh mẽ phá trận là
điều cực kỳ khó.” Thiên Tử Thiên khẽ lắc đầu rồi nói, hắn cũng đã thử qua dùng
sức mạnh để phá trận pháp này nhưng kết quả đều thất bại, mà từ trong đó hắn
cảm giác được rất nhiều khí tức của rất nhiều vị Chân Quân cho nên nói.


Nhất Niệm Thiên Chủ - Chương #101