Thi Đấu ( Hạ )


Người đăng: deptrai2k7

- Trận thứ hai, Tần Như Nguyệt với Hoàng Khôi.

...

- Trận thứ mười hai, Thẩm Thanh Quỳnh với Trương Hữu Khương.

...

- Trận thứ ba mươi tư,...

...

- Trận cuối cùng, Lôi Động Động với Đoàn Mông Vũ.

Một ngày thi đấu dài dằng dặc chuẩn bị kết thúc. Nhưng Diệp Tiểu Hàn lại không
thấy dài chút nào, thậm chí hắn còn cảm thấy chưa đủ.

Sở dĩ hắn cảm thấy như vậy là do đã được chỉ giáo rất nhiều điều bổ ích. Diệp
Tiểu Hàn sau khi kết giao cùng nam tử họ Lạc đã trò chuyện từ sáng tới chiều
tà.

Ví dụ như: hắn hỏi tới Huyền Môn bảng thì nam tử họ Lạc nhẹ giọng giải thích
đôi chút; rồi khi hắn cảm thấy đói, nam tử họ Lạc có nói rằng lên Trúc Cơ kỳ,
tu sĩ sẽ có thể Ích Cốc, chỉ cần hít Linh Khí cũng thấy no nê,...

Trận cuối cùng giữa hai người đang đứng trên đài cao kia là trận đấu quyết
định đến khả năng gia nhập Huyền Môn của 2 người. Đây cũng là 1 trong những gì
Diệp Tiểu Hàn vừa biết được.

Lôi Động Động là đệ nhất Hoàng Môn bảng, tu vi đã qua Luyện Khí tầng 7, là hạt
giống của Hoàng Môn.

Còn phía đối diện, Đoàn Mông Vũ tu vi cũng đồng dạng Luyện Khí tầng 7. Người
này có chút bí ẩn. Bài danh trên Hoàng Môn bảng chỉ là vị trí thứ 6. Bất quá
khi chiến đấu, y thể hiện chiến lực mạnh mẽ, áp chế nhiều đệ tử khác bài danh
cao hơn trên Hoàng Môn bảng, 1 đường tiền vào trận đấu cuối cùng.

Lôi Động Động không biết có phải do có chữ Lôi trong tên hay không mà y sử
dụng pháp thuật hệ lôi rất thành thục và đa dạng.

Vì 2 người đã là Luyện Khi kỳ tầng 7, tu vi có thể giúp duy trì chiến đấu bằng
pháp thuật trong 1 khoảng thời gian nên cả 2 đều không do dự sử dụng chân khí
ngay từ đầu.

Lúc này Lôi Động Động đang cầm 1 thanh lôi kiếm, chém tới đối thủ.

Còn phía bên kia, Đoàn Mông Vũ cũng đang cầm một thanh vũ khí, rõ ràng là một
hắc kiếm đen kịt.

Chỉ thấy hắc kiếm trong tay Đoàn Mông Vũ có chút quỷ dị, cứng cáp vô cùng, có
thể trực tiếp đối chọi với lôi kiếm của Lôi Động Động.

- Lôi sư huynh có lên.

- Đoàn sư huynh cố lên.

Ngay dưới võ đài, đám đệ tử đang chia ra 2 trường phái cổ vũ cho 2 người Lôi,
Đoàn. Chỉ có lẻ tẻ vài người như Diệp Tiểu Hàn mới yên lặng chăm chú quan sát.
Nam tử họ Lạc cùng với 1 nhóm, ở bên cạnh Diệp Tiểu Hàn, đang không ngừng hò
hét tên của Lôi Động Động.

Diệp Tiểu Hàn lặng yên chăm chú quan sát từng đường kiếm, đừng đạo lôi điện,
từng đoàn hắc quang nhanh như cắt đối chọi nhau.

- Có vẻ Đoàn sư huynh đang yếu thế. - Diệp Tiểu Hàn nhận thấy mỗi khi hắc
quang đối chọi với lôi điện lại có chút giống như e dè, không dám mạnh mẽ
chiến đấu. Tuy vậy, kĩ thuật của Đoàn Mông Vũ khi dùng hắc kiếm không hề kém
lôi kiếm của Lôi Động Động nên vẫn có thể sòng phẳng chiến đấu.

- Mặc Ảnh Lôi Phong Quyết. - Bỗng 1 tên đệ tử kêu lên ngay khi chứng kiến Lôi
Động Động tự biến thành lôi ảnh, chớp nhoáng như gió bay.

- Đúng là Mặc Ảnh Lôi Phong Quyết, 1 trong tam đại bí thuật Hoàng Môn! - Lại
có vài đệ tử nhận ra hình dáng lúc này của Lôi Động Động liền kêu lên.

" đây là bí thuật sao? " - Diệp Tiểu Hàn nghĩ nghĩ.

Bí thuật là một dạng của pháp thuật chỉ dành riêng cho người tu luyện một loại
công pháp nào đó. Tuy nhiên cũng có một vài bí thuật không cần tu luyện công
pháp riêng vẫn có thể sử dụng được.

Mà nếu Mặc Ảnh Lôi Phong Quyết được xưng là một trong tam đại bí thuật thì tất
nhiên thuộc lọai thứ hai.

Nhìn Lôi Động Động sử dụng Mặc Ảnh Lôi Phong Quyết thì Diệp Tiểu Hàn cảm thấy
rất mạnh mẽ. Cả ngày hôm nay hắn đã chứng kiến không ít pháp thuật và cả Bí
thuật nữa nhưng chưa từng cảm thấy sức mạnh đáng sợ như Lôi Động Động lúc này.

Phía bên kia, chỉ thấy Đoàn Mông Vũ cười lạnh. Y cất hắc kiếm đi, 2 tay bấm
quyết. Bỗng nhiên trên võ đài nhiệt độ thay đổi. Cơ thể của Đoàn Mông Vũ bắt
đầu trôi nỗi, từ bên trong, rất nhiều dung nham tràn ra, bao lấy cả thân thể.

- Di... Đây còn là Bất Tử Dung Nham Thân! - Đến lúc này thì ngay cả những đệ
tử bài danh cao hơn Đoàn Mông Vũ trên Hoàng Môn bảng cũng phải kinh ngạc.

- Đây đúng là bí thuật luyện thể của Huyền Môn...?

- Sao Đoàn sư đệ lại có thể sỡ hữu? Vậy mà hắn còn thể luyện được đến tiểu
thành? - Rất nhiều người có kiến thức rộng rãi đồng loạt bàn tán sôi nổi phía
dưới.

Việc này còn làm cho lão đạo họ Long vốn nhắm mắt từ đầu thì bây giờ phải mở
mắt ra nhìn. Sâu trong mắt y lóa ra một tia tinh quang không ai biết. 1 tờ
giấy liền cháy xém, 1 đạo ánh sáng vô sắc vô thanh từ người y bay đi.

Kết quả trận đấu cũng trở nên đơn giản. Bất Tử Dung Nham Thân cứng rắn vô
cùng, kèm theo khả năng tị hỏa tị lôi, khiến cho Lôi Động Động không thể làm
gì được. Và rồi khi Đoàn Mông Vũ tung ra chiêu sát thủ liền chiến thắng trận
đấu.

- Đoàn sư huynh đại tài.

- Chúc mừng Đoàn sư huynh.

Đám đệ tử ủng hộ Đoàn Mông Vũ nhao nhao chúc mừng y. Bất quá nam tử họ Đoàn tỏ
ra lạnh nhạt, chẳng thèm quan tâm.

- Tiểu bì Hoàng Môn hôm nay, Đoàn Mông Vũ dành chiến thắng. Bây giờ là thời
gian trao thưởng. - Lão đạo họ Long nhẹ nhàng hạ xuống võ đài, mỉm cười 1 cái,
tay đặt lên vai Đoàn Mông Vũ. Ngay lúc đó, chẳng ai hay có một luồng khí nóng
chui ra từ tay lão đạo, đi vào cơ thể Đoàn Mông Vũ.

...

Đột nhiên có 1 bàn tay chạm vào vai Diệp Tiểu Hàn ngay khi hắn vừa nghĩ tới
cảm giác mình đang đứng trên võ đài và được 1 vị sư thúc chạm vào vai.

- A. - Diệp Tiểu Hàn giật nảy mình, theo bản năng quay lại.

- Sao ngươi phải giật mình vậy? - Chỉ thấy sau lưng hắn là một thiếu nữ có
đôi môi nhỏ mọng, khá xinh xắn, đang cười khúc khích.

- Tống sư tỷ! - Thấy khuôn mặt quen thuộc, Diệp Tiểu Hàn liền bớt sợ, bình
thản nói.

Bất quá hắn lúc này mới để ý. Nam nhân xung quanh hắn đang nhìn Diệp Tiểu Hàn
với ánh mắt ngạc nhiên. Còn có một vài nữ nhân thì che miệng, đánh giá Diệp
Tiểu Hàn vãi lần.

- Là ta đây, sư đệ, đi theo ta! - Tống Hoàng Tuyết có dáng vẻ của một cô
nương có vẻ ngoài ngây thơ nhưng bên trong lại có chút tinh nghịch, kéo áo
Diệp Tiểu Hàn đi.

- Đi đâu vậy sư tỷ? - Diệp Tiểu Hàn bị kéo nên đành đi theo, vừa đi vừa hỏi.

- Đi gặp sư tôn của ta. - Lúc đi, Tống Hoàng Tuyết vừa cười vừa nói rất vui
vẻ.

'' Ọc ọc " - Hai người đi được một đoạn thì bụng Diệp Tiểu Hàn kêu lên.

- Diệp sư đệ đói sao? - Tống Hoàng Tuyết quay ra, thấy Diệp Tiểu Hàn đang hơi
xấu hổ, thì che miệng cười, hỏi.

- Ta đúng là hơi... đói. - Diệp Tiểu Hàn xấu hổ nói ra.

- Đi, đến nhà ăn trước. - Tống Hoàng Tuyết nghe được, kéo ngay Diệp Tiểu Hàn
ngoắt sang 1 phía, đi tiếp.


Nhất Lộ Thành Tiên - Chương #7