Chuẩn Bị Nướng Gà


Người đăng: deptrai2k7

Hân vừa nghĩ, đã đi tới trước nơi đặt bí thuật.

- Đây là... 32 linh thạch?

Diệp Tiểu Hàn ngờ vực hỏi. Hắn chỉ nhận được 30 linh thạch. Vậy mà bí thuật
này có giá tới 32 linh thạch, còn thiếu 2 linh thạch nữa.

Đúng lúc Diệp Tiểu Hàn mới có được 2 linh thạch vì đã lấy Diệc Tam Hoàn. Hắn
cắn răng, dùng tổng cộng 32 linh thạch để mượn Bất Tử Dung Nham Thân bí thuật.

Dù 2 linh thạch với hắn rất có giá. Nhưng dù sao linh thạch vẫn có thể kiếm
lại được. Còn tinh thần của Lôi Động Động đã đả kích đến hắn, khiến cho hắn
cảm động, hâm mộ, học hỏi. Ý nghĩa của việc ấy là vô giá!

Hắn nhanh chóng lấy bí thuật và rồi đi tới phòng 132.

Lúc này Diệp Tiểu Hàn mới nhìn rõ Lôi Động Động.

Đây là một thanh niên khoảng 20 tuổi, dáng người thanh cao, mặc bộ đồ giống
như bằng nhung lụa. Nhưng vẻ mặt tiểu tụy của người hay mệt mỏi suy nghĩ thì
không thể giấu đi được. Còn nữa, tóc tai thanh niên bù xù, giày còn xỏ trái
chân.

- Cảm tạ Diệp sư đệ. Ta tiếp tục vào trong tu luyện, sư đệ về trước. - Lôi
Động Động mừng rỡ nói. Y lại lao ngay về phòng đóng cửa.

Diệp Tiểu Hàn hơi mỉm cười, thì thào:

- Lôi sư huynh tu luyện nhất định thành công!

...

Diệp Tiểu Hàn tranh thủ vào trong Vẫn Kiếm Chi Địa tu luyện Liễm Khí Thuật. Từ
đó cũng không có ai quấy rầy hắn. Diệp Tiểu Hàn miệt mài tham ngộ, giải nghĩa,
tu luyện. Hắn chỉ ngủ có 3 canh giờ. Nói là ngủ nhưng Diệp Tiểu Hàn cũng chỉ
nhắm mắt nghỉ ngơi 1 chút. Thời gian còn lại đều dùng vào việc tu luyện. Hắn
thấy Liễm Khí Thuật rất cao minh và hữu dụng nên hắn càng quyết tâm sơ thành
sớm hơn.

...

Mới sáng sớm, mặt trời chỉ vừa mới ló dạng. Kéo Diệp Tiểu Hàn ra khỏi thời
gian chìm đắm tu luyện là ánh sáng chói lóa do ngọc giản phát ra.

- Tiểu tử sai vặt, mang cho lão đại 6 con Linh Cầm ở Linh Thú Trại để ta bồi
dưỡng. - Giọng nói hóng hách này là của một người có khuôn mặt xấu xí với cái
mũi dài, thô kệch và đôi mắt nhỏ bé. Gã tên Trương Đại- ở phòng số 4.

Sở dĩ gã có thái độ như vậy bởi vì tu vi Trương Đại đã là Luyện Khí kỳ tầng 9-
nằm thứ 3 trên Huyền Môn Bảng, đã không còn là vị trí mà 1 tên đệ tử bình
thường có thể nghĩ tới.

Diệp Tiểu Hàn im lặng không nói gì đến khi hào quang tắt đi.

" lão đại sao...? Không ai được phép xưng với ta như vậy... chết tiệt! "

Diệp Tiểu Hàn chậm rãi lấy bản đồ và tìm xem vị trí của Linh Thú Trại. Hắn
cũng đã đang làm nhiệm vụ nên không thể không làm theo lời Trương Đại. Nhưng
hắn cũng không vội gì, lại tiến vào Vẫn Kiếm Chi Địa tu luyện tiếp.

Cùng lúc đó tại phòng số 4. Nam tử tên Trương Đại là một người to cao. Đúng
hơn là một hán tử thô kệch. Gã từng là ác mộng với nhiều đệ tử tu vi yếu kém.

Gã lúc này đang tu luyện 1 loại pháp thuât nào đó. Tay gã không ngừng bấm
tách, tách.

- Chỉ còn chưa tới 1 tháng nữa, cũng nhanh thôi.

Nhưng mà sau 2 canh giờ, gã vẫn ngồi đấy. Trong lòng thầm hỏi tên sai vặt tai
to lớn mặt nào thì chợt nghe gõ cửa.

- Trương sư huynh, nhận hàng nhận hàng đây. - Tiếng gọi vô cùng nhỏ. Nếu chú
ý kĩ sẽ nhận ra đây là giọng của Diệp Tiểu Hàn.

Trương Đại cười lạnh. Thân ảnh gã chớp nhoáng đã ra đến cửa.

Tay của gã đã trực dọa tên này 1 phen.

- Sao lâu vậy? - Trương Đại cao hơn Diệp Tiểu Hàn đến 1 cái đầu nên trông
càng hung dữ.

- Thưa sư huynh, tại hạ phải khổ sở tìm cách bắt trộm Linh Cầm. Mong sư huynh
thứ lỗi vì chậm trễ. - Diệp Tiểu Hàn tỏ ra lịch sự nói.

Trương Đại thoáng suy nghĩ qua. Gã cũng không bắt bẻ được gì nên cũng tạm thời
bỏ qua. Gã chỉ cần có Linh Cầm ăn là được.

Linh Cầm!

- Linh Cầm đâu !? - Trương Đại khẩn trương nói.

- Khoan, ngươi vừa bảo... ăn trộm? - Gã hơi ngẩn ra nhưng rất nhanh liền để
ý.

- Ấy, Trương sư huynh nhỏ tiếng lại chút. Tại hạ đã mất trăm phương nghìn kế
để bắt trộm. Lúc đó tại hạ còn phải làm 1 cái lọng nữa. - Diệp Tiểu Hàn hơi
biến, nói nhỏ. Hắn còn đưa tay lên miệng, làm động tác giữ im lặng.

Trương Đại định nói gì thì chợt nhận ra, chính gã là người sẽ ăn Linh Cầm và
cũng chính gã là đã sai khiến Diệp Tiểu Hàn đi lấy...

Trương Đại nhìn lên con Linh Cầm phía sau Diệp Tiểu Hàn, chợt thấy thiếu mất 2
cái đùi! Gã giận dữ quát:

- Ngươi dám ăn bớt 2 cái đùi? Chúng nó đâu?

Con Linh Cầm thường có tu vi Luyện Khí kỳ tầng 2, khi nướng lên mùi vị rất
thơm ngon. Trương Đại thích nhất là ăn 2 cái đùi, đúng là vừa ngon vừa bổ. Ai
ngờ tên sai vặt này không những ăn trộm mà còn dám ăn xén...

- Không không, sư huynh đừng hiểu lầm. Do tại hạ bất cẩn, khi ăn trộm khiến
cho 2 cái đùi lìa khỏi thân. Là lỗi của tại hạ. - Diệp Tiểu Hàn hơi cúi người,
tỏ ra mình vô tội nhưng lời nói lại nhận lỗi bất cẩn về mình.

- Thôi được rồi, lần sau cứ đường đường chính chính lấy danh nghĩa của ta mà
bắt. - Trương Đại áp chế lửa giận. Gã cũng không muốn so đo với tên này. Việc
của gã lúc này là nướng Linh Cầm ăn a.

- Đa tạ Trương sư huynh. - Diệp Tiểu Hàn thức thời lui đi.

Hắn nhanh chóng chạy về nhà kho.

Sự thật là Diệp Tiểu Hàn đã lấy được 2 cái đùi. Khi hắn đến Linh Thú Trại,
không biết cách nào để có Linh Cầm nên Diệp Tiểu Hàn đánh liều đi trộm. May
mắn là hắn thấy có 1 con Linh Cầm lạc đàn. Diệp Tiểu Hàn ngay lập tức đoán đấy
là Linh Cầm và bắt gọn. Kĩ thuật của hắn rất tốt vì con Linh Cầm không thể kêu
được 1 tiếng nào khi bị tóm.

Hắn chuẩn bị dọn dẹp đống đồ ngổn ngang này chút. Hắn cũng đang muốn nướng 2
cái đùi Linh Cầm ăn xem có mùi vị ra sao!


Nhất Lộ Thành Tiên - Chương #18