Giao Kiếm


Người đăng: deptrai2k7

Đích đến là 1 căn nhà kho có chút hoang tàn. Nhà kho nằm bên trong khu nhà đệ
tử ở đây, xung quanh đều có tường bao, chỉ có 1 lối ra duy nhất.

Mặt ngoài của nhà kho đã bị phá hủy. Tường đất cũng bong tróc ra không ít.
Diệp Tiểu Hàn không tin có một căn nhà như vậy ở chốn tu tiên giới thế này.

- Từ ngày hôm nay đến 1 tháng sau, Diệp sư đệ hãy ở tạm đây nhé. - Long Nham
vừa cười nói, y vừa mở cửa phòng ra.

Bên trong ngổn ngang đồ đạc. Chỉ thấy có một khoảng trống nhỏ có một chiếc
giường với một cái bồ đoàn bên trên.

" Ta thực sự phải ở nơi này sao? " - Diệp Tiểu Hàn đã bắt đầu mập mờ cảm giác
không ổn. Bất quá cảm giác ấy chỉ mập mờ khiến hắn không chú ý.

- Diệp sư đệ cầm lấy cái ngọc giản này. Nếu ai cần gì sẽ trực tiếp gọi cho sư
đệ thông qua nó. Thôi ta có việc rồi, đi trước đây. - Long Nham đưa ra 1 cái
ngọc giản màu đỏ rồi y chào tạm biệt và đi mất.

- Haiz, vào thăm quan chút. - Diệp Tiểu Hàn thở dài 1 tiếng, định bước vào.

Bỗng cái ngọc giản phát sáng. Hồng quang chói lòa tạo thành 1 khuôn mặt. Bên
trên khuôn mặt là dòng chữ:

Tiêu Tấn Viêm - Phòng số 69

- Sư đệ mau đến Luyện Khí Đường lấy thanh đoản kiếm ta vừa đặt và mang đến
đây. - Tiêu Tấn Viêm nói rất nhanh. Ngay khi hắn dứt lời thì hồng quang đã vụt
tắt.

- Người gì mà bất lịch sự, chẳng chào hỏi mà đã sai khiến ta như vậy. - Diệp
Tiểu Hàn thầm khó chịu.

Bất quá hắn cũng ngay lập tức lấy bản đồ ra, tìm đường đi tới Luyện Khí Đường.

...

- Huyền Môn thật rộng a. - Lúc này hắn đang đứng trước một nhà rèn có màu đen
thui với ống khói nghi ngút. Chỉ cái nhà rèn này mà đã hơn đứt mấy nơi rộng
lớn ở Hoàng Môn. Còn nữa, khu nhà ở đệ tử Huyền Môn rộng thênh thang, lại có
nhiều khu đất trồng cây cỏ, hoa lá, nhà ở đệ tử Hoàng Môn chắc chắn không thể
bì được.

- Bách đường chủ, cho ta nhận hộ thanh đoản kiếm của Tiêu Tấn Viêm sư huynh.
- Chỉ thấy có một gã đại hán to lớn, mình mảy sáng bóng, đang đi đi lại lại
bên trong. Lúc thì gõ ra âm thanh trầm đục. Lúc thì có tiếng xèo xèo của kim
loại nóng cho vào nước. Diệp Tiểu Hàn sau khi đợi và quan sát 1 lúc thì nói.

- Tiêu Tấn Viêm? À, cái thanh Thủy Hỏa Kiếm này. Đây cầm lấy, bảo hắn ta ghi
sổ nợ rồi. - Bách Trọng dừng lại 1 chút, lấy ra 1 thanh đoản kiếm vẫn còn đang
làm nguội, đưa cho Diệp Tiểu Hàn.

- Cảm ơn Bách đường chủ.

Nếu luận về thân phận và tu vi thì Diệp Tiểu Hàn phải gọi một tiếng sư bá.
Nhưng Bách Trọng là người thẳng tính, không thích rườm rà, lại hay nhận luyện
khí giúp đệ tử khác. Cho nên y thường thích gọi là đường chủ hơn.

Diệp Tiểu Hàn nhớ rằng Tiêu Tấn Viêm kia ở phòng 69 nên liền tìm tới.

" Cốc cốc "

Hắn gõ cửa phòng. Mỗi căn phòng ở đây đều rộng lớn, đủ cho 3 người ở. Nhưng
mỗi đệ tử đều được phân 1 căn phòng như thế. Đãi ngộ của Hoàng Môn và Huyền
Môn thật sự khác nhau.

- Ai đó? - Một giọng nữ vang lên.

- Có phải đây là phòng của Tiêu sư huynh? - Diệp Tiểu Hàn thấy kì lạ nhưng
vẫn lên tiếng hỏi.

- Không phải. - Giọng nữ trả lời dứt khoát.

- A... - Diệp Tiểu Hàn hơi ngẩn ra.

Wtf? Chẳng lẽ ngọc giản sai?

Diệp Tiểu Hàn đợi thời gian 1 nén hương, lại gõ cửa:

" Cốc Cốc "

- Lại ai đó? - Vẫn là giọng nữ vang lên.

- Tại hạ là Diệp Tiểu Hàn, nhận nhiệm vụ phụ giúp đệ tử Huyền Môn. Lúc này
tại hạ cần giao thanh Thủy Hỏa Kiếm cho...

Chưa đợi hắn nói hết câu, giọng nữ nhân liền ngắt lời, hơi bực bội:

- Ngươi về đi, ta không giao kêu ai giúp lấy kiếm gì gì cả.

Diệp Tiểu Hàn nhíu mày. Hắn lui lại nhìn lên số phòng. Rõ ràng đây là phòng số
69!

" Hay là do trí nhớ mình sai? "

Ngọc giản lại sáng lên.

- Sư đệ còn bắt ta đợi đến bao giờ nữa? Mau mau mang đến đây.

Vẫn là khuôn mặt của Tiêu Tấn Viêm kèm dòng chữ Tiêu Tấn Viêm - Phòng số 69
bên trên.

Hắn cảm thấy mọi thứ rất không đúng. Còn không đúng ở điểm nào thì khó nói.

" Cốc cốc " - Diệp Tiểu Hàn mặt dày tiến lên gõ cửa lần nữa.

- Tên rắm thối này. - Nữ tử bên trong gào lên, lao ra.

Bất quá Diệp Tiểu Hàn chợt hiểu. Phần bên trên cái bảng ghi số phòng đã bị
ngược, đáng lẽ đây là phòng 96 chứ không phải 69. Còn thực sự Tiêu Tấn Viêm ở
phòng 69!!!

Hắn vội kinh hãi. Hắn đã làm phiền nữ sư tỷ trong này, khiến cho nàng gào lên
như vậy.

Nói thì dài dòng nhưng Diệp Tiểu Hàn chỉ suy nghĩ trong chớp mắt. Hắn liền
quay đầu, 3 chân 4 cẳng chạy.

Nữ tử lao ra ngoài nhưng Diệp Tiểu Hàn đã kịp biến mất.

Nàng thầm hừ lạnh, miệng lẩm bẩm:

- Tên sư đệ không biết sống chết. Nếu lần sau gặp lại thì người biết tay
ta...

...

Diệp Tiểu Hàn đưa Thủy Hỏa kiếm cho Tiêu Tấn Viêm xong, liền định đi về căn
nhà kho.

Bất quá, hắn chỉ kịp nghỉ ngơi đôi chút, ngọc giản lại phát sáng.

- Sư đệ tìm Băng Linh sư tỷ ở phòng 96, lấy cho ta Diệc Tam Hoàn, sẽ có hậu
tạ nếu hoàn thành nhanh.

- Ta sẽ hoàn thành kịp lúc, Thanh sư tỷ!

-

Lần này là khuôn mặt một nữ tử bình thường, có tên là Thanh Tâm ở phòng 23.
Diệp Tiểu Hàn nghe thấy sẽ có hậu ta thì hớn hở. Làm nhiệm vụ lại còn nhận
được thêm linh thạch a.

Khoan! Hắn bỗng để ý.

Băng Linh sư tỷ ở phòng 96! Đây không phải là tên của nữ nhân sao, đúng là
người hắn vừa làm phiền khi nãy!

Việc cũng đã nhận, người ta còn bảo sẽ hậu thưởng nữa...

Hắn không biết nên làm gì đây...

Diệp Tiểu Hàn suy nghĩ, hắn loại trừ các khả năng.

Mình sẽ bị đánh? Không thể, Thái Thanh Tông nghiêm cấm xô xát ngoại trừ khu
Đấu Pháp Đài.

Mình sẽ bị ăn thịt? Càng không thể a...

Diệp Tiểu Hàn chảy mồ hôi ròng... chợt hắn nảy ra ý tưởng này.

Diệp Tiểu Hàn vội lao về nhà kho. Lúc này Diệp Tiểu Hàn mới an tâm nói chuyện
với Linh Miu.


Nhất Lộ Thành Tiên - Chương #16