Người đăng: Hà Mộng aka Husky
- Sau khi đi khỏi Yêu thần ký ,hắn quyết định dẫn Nhiếp Ly và mọi người về
thế giới hiện đại vì cũng lâu rồi không về nhà ,chắc lúc về phải đánh một trận
lol.
-Còn về thực lực hắn không cần tu luyện cũng được trực tiếp dùng hệ thống bật hack cho nó nhanh chớ ngu gì để thời gian quý báu tu luyện.
-Có lẽ hắn hơi dựa vào hệ thống nhưng có thì dùng thôi ,hắn cũng không quan tâm lắm bởi vì đến giờ mọi thứ đối với hắn thật là đơn giản.
"Về nhà thôi nào"
-Nói rồi hắn tụ lực lượng vào tay nhưng có vẻ nó đã khó kiểm soát hơn trước nó mạnh mẽ và nhanh hơn trước rất nhiều ,sau một lát kiểm soát lực lượng hắn biết suy nghĩ dựa vào hệ thống ngu ngốc đến như thế nào ,bởi vì chỉ có chính tay mình nắm giữ lực lượng mới là vĩnh hằng.
-Nhưng mà liên minh huyền thoại đang mời gọi hắn ở nhà a,phải làm thế nào bây giờ ,thôi đánh một trận liên minh rồi tu luyện vậy.
-Hắn đấm thẳng vào không khí ,tiếng kính vỡ ra nhưng nó không có giống như lúc hắn vào yêu thần ký nó khác xa ,xa tít tắp.
"Thí mẹ rồi"
-Hắn biết không gian này là gì "Không Gian Cuồng Nộ" ,thứ mà ngay cả chủ thần đời trước cũng không muốn gặp nó là không gian nhưng cũng không hải không gian nó có thời gian lực lượng riêng.
-"Lực hút mạnh quá"
-Hắn đang bị không gian này hút vào nó mạnh quá hắn cảm thấy bất lực đây là lần đầu hắn cảm nấy như vậy.
"Đậu mé cái đéo"
"Bố đéo sợ cùng lắm thì mình chết thằng ly nó thay mình nó thay tiếp quản cái
hệ thống này thôi".
-Rồi hắn bị Không Gian Cuồng Nộ hút vào lực lượng của hắn đang vơi dần đi ,Tinh thần bất ổn rồi bất tỉnh sức mạnh của Không Gian Cuồng Nộ quá mạnh đối với hắn.
-Rồi cả linh hồn và thân xác của hắn bay theo Không Gian Cuồng Nộ ,hắn thề nếu còn sống hắn chắc chắn sẽ không để chuyện này xảy ra bất cứ lần nào nữa.
-Rơi vào một không gian không hay không biết có lẽ nó là cơ hội duy nhất để hắn làm lại từ đầu bởi vì ngay lúc này ngoại trừ hệ thống hắn chẳng còn gì cả.
-Lúc này rơi giữa khoảng không trung thời gian như muốn dừng lại và hắn đã cảm nhận được nó Thời gian chi lực ,lực lượng này huyền bí đến kỳ lạ nhưng có lẽ đây cũng là thời điểm thích hợp để nó xuất hiện a.
-Không ,không chỉ có thời gian chi lực còn có cả phong lực nữa mặc dù không đủ để bay nhưng nó cũng đủ để cứu hắn khi mà rơi tự do giữa không trung rồi.
"Đùng,Đùng,Đùng",cả cơ thể của hắn đập vào ngọn núi này rồi đến ngọn núi khác
nãy giờ ít nhất cũng ba lần lần rồi.
"Đau vãi "
-Thời gian chi lực đang bảo toàn cơ thể hắn rất tốt bởi vì hắn đang hồi phục với tốc đọ chống mặt a,ơ nhưng có gì đó sai sai.
-Cả cơ thể hắn đang teo nhỏ lại đừng nói là trông lúc hồi phục nó cũng hồi phục luôn số tuổi của hắn nha.Đệt hắn không dừng được hơ hơ chết hắn rồi.
-Cơ thể bị teo nhỏ lại về mức tiểu học ,hắn cảm thấy sao mình mệnh khổ thế đéo nào ấy đầu tiên là bị sét đánh chết,rồi dính thính mà éo đớp được tới giờ lại bị cái không gian cuồng nộ khốn nạn đầy xuống đây.
-"Mệt quá" ,hắn bất tỉnh ngã nhào xuống mặt đất.
-Cách hắn khoảng vài mét một người con gái bước tới bồng hắn mang đi.
"Tại sao chỗ này lại có một đứa bé"
"Thật là đáng yêu a"
-"Tác đã quay lại và ăn hại hơn xưa ,dạo này chuyên tâm tu luyện nên không viết truyện với lại cũng vì hơi lười nữa".