Người đăng: Thánh Lăng
….tiến vào bên trong hang động, bắt gặp đầu tiên là những bậc thang ngăn nắp
dẫn đường xuống dưới.
Một ngôi đền dưới lòng đất!
Đối với những người tôn thờ thiên nhiên ban sơ, thật khó có thể nghĩ đến, bọn
họ có thể làm ra được những công trình kiến trúc phức tạp tới như vậy— Kiến
thức và khoa học kỹ thuật thời cổ đại, có đôi khi thật sự vượt xa ra khỏi trí
tưởng tượng của con người hiện giờ.
Từ từ bước chậm đi xuống dưới, dễ dàng phát hiện bên trong ngôi đền toàn bộ
đều được khéo léo kết nối nên từ từng khối đá kín mít. Trải qua ban đầu vừa
mới nhìn thấy lúc ngạc nhiên, dọc theo bậc thang kéo dài dưới chân, Lăng và
Erica bắt đầu đi tới dựa theo lối ngầm nhanh nhất có thể.
Sardinia có khí hậu Địa Trung Hải, thế cho nên trên cơ bản không khí ở đây hẳn
là khá khô. Kì quái chính là, không khí dưới nền đất nơi này lại rất ẩm. Lẽ
nào ở gần đây có một cái hồ?
Trong lòng không khỏi âm thầm như vậy suy tư, hành lang chiều dài cũng có vẻ
dài hơn hai người từng nghĩ. Đi được ước chừng khoảng mười phút hoặc hơn. Dọc
theo con đường tuy rằng có một vài ngã rẽ, thế nhưng bởi vì Erica sử dụng phép
cảm nhận dẫn lối, thế cho nên bọn họ không có vì vậy mà bị lạc đường. Đây cũng
là nguyên nhân vì sao Lăng quyết định mang theo cô gái đi gặp mặt dị thần thay
vì đuổi cô nàng trở về. Cho tới sau đó nếu có gặp phải nguy nan, khi ấy anh
lại dùng quyền năng bảo vệ đưa cô rời đi là được.
Cứ như vậy, cuối cùng hai người bọn họ cũng đi tới phía cuối con đường, đồng
thời gặp được mục tiêu.
Một vị thần thực sự với sức mạnh ma thuật to lớn. Trái ngược lại, thứ tượng
trưng cho sức mạnh ma thuật to lớn đó—cũng chỉ có thể là… một vị Dị Thần!
- Sát thần, ma nữ, cùng kẻ phản loạn. Đã bao nhiêu lâu rồi, ta mới gặp được
những vật còn sống thú vị như các ngươi, mặt đối mặt như thế này?
Chảy từ sâu trong ngôi đền dưới lòng đất này là một con suối ngầm.
Lối đi lát đá giờ bị chặn lại, trước mặt là khổng lồ không gian gian phòng,
tựa như một hang động ngầm, và nơi đâu cũng thấy toàn là đất và cát. Đối với
một quốc gia tôn thờ nước như một hiện thân của thần linh, con suối này có lẽ
là thánh thể nơi diễn ra những nghi lễ hiến tế thời xưa.
Một người đàn ông khổng lồ còn ở độ tuổi trung niên sung mãn, giờ đang ngồi
trên chiếc bàn thờ lớn nằm gần phía mép nước, bên bờ của con suối ngầm.
Mái tóc có lẽ chưa bao giờ được cắt tỉa, cũng như bộ râu che hết toàn bộ phần
mặt dưới. Một loạt đặc điểm rất dễ dàng mang lại những ấn tượng mãnh liệt cho
lần gặp mặt đầu tiên. Diện mạo trông hoang sơ đầy sự tự nhiên, cùng chiều cao
dù ngồi cũng dễ dàng vượt quá hai mét.
Thông thường, với mức chiều cao đó, thì sẽ phải trông khá là gầy. Tuy nhiên
đối phương lại khác hẳn. Những cơ bắp khổng lồ căng phồng lên, chỉ nhìn không
thôi cũng đã cho người cảm giác thấy bị áp bách. Cơ thể tỏ rõ vẻ cường tráng,
lại mang theo một phần nào đó thần thánh, uy nghiêm.
Dù cho rõ ràng ông ta chỉ đang mặc một bộ đồ khá là rách nát—Những miếng vải
đã dính đầy bụi bẩn và một chiếc áo giáp bằng da thú cũ che khuất phần ngực.
Một chiếc áo choàng đã rách tơi vải đang khoác trên người, nhưng lại có vẻ gì
đó uy nghi, đáng sợ.
Chỉ ngồi ở nơi đó không thôi cũng đã khiến cho người ta phải muốn cúi đầu quỳ
lạy. Giọng nói của ông ta rất trầm, nghe như một tiếng gầm gừ từ vực sâu dưới
lòng đất vọng lại.
Tựa sấm, những âm thanh đó rất khô khan và nặng nề.
- Hòn đảo nhỏ này vốn dĩ là một phần lãnh thổ của ta, nhưng giờ thì nó đã bị
một đám phàm nhân vô danh cướp mất và tàn phá. Bị đánh thức ở một nơi như thế
này, tuy ta đã rời khỏi cõi trần trong một thời gian rất dài, suy ngẫm về
những chuyện đang xảy ra, có lẽ ta trước đó đã quá nhân từ chăng?
- Như vậy,… các ngươi, hỡi những kẻ xâm nhập! Nếu như không có thể mang lại
cho ta câu trả lời hài lòng về sự xuất hiện của chính mình ở nơi này, vậy hãy
chuẩn bị hứng chịu lấy sự thịnh nộ đến từ đôi chuỳ của ta đi.
- Tuy ta còn đang bị thương, và giờ đang phải chờ đợi dưỡng khí. Thế nhưng so
sánh với một tên thần xấc láo nào đó vài ngày trước, cầu mong rằng các ngươi
có cũng đủ sức mạnh giống như hắn, nếu không muốn bị ta xé nát xác ra!
Sự thật đúng như những lời ông ta vừa nói.
Trên vùng cơ ngực rắn chắc của đối phương, đến giờ còn mang theo một thanh
hoàng kim kiếm màu vàng khổng lồ được cắm chặt ở nơi đó.
Nhưng phần thân của thanh kiếm ấy đã bị gãy, rõ ràng không còn có chuôi kiếm.
Những gì còn sót lại có lẽ chỉ là hai phần ba chiều dài ban đầu của nó. Mọi
chuyện đều biểu hiện cho một việc, trận chiến trước đó đã từng diễn ra thảm
thiết đến nhường nào, cùng với… Chủ nhân của thanh hoàng kim kiếm kia, kết quả
gặp phải có lẽ cũng không quá dễ chịu.
Đương nhiên! Dựa theo những gì mà hiện tại Lăng cùng Erica biết được, hoàng
kim kiếm chủ nhân- dị thần Verethragna, trước đó cũng quả thật bị đối phương
đánh cho phân liệt ra thành nhiều phần, từ đó mới biến hoá ra một đám một đám
thánh thú hoành hành trên đảo. Cứ như vậy mà suy đoán thì, trước mắt vị này
thần linh, sở hữu sức mạnh to lớn và nguy hiểm có thể nghĩ. Cho tới lời nói đe
doạ hiện tại của ông ta, hiển nhiên cũng không phải là chuyện có thể phớt lờ
bỏ ở ngoài tai. Suy nghĩ như vậy lướt qua, Erica cùng Lăng bởi vậy sắc mặt giờ
tràn đầy ngưng trọng.
Bọn họ phải nên trả lời như thế nào?
………
Châu chấu! Thật nhiều châu chấu xuất hiện! Đen kịt châu chấu tụ tập giống như
một màn nước lũ, trong khi tiếng kêu cùng âm thanh gặm nhấm sàn sạt nối liền
giống như vô số hạt cát rơi, khiến người tê cả da đầu.
Đối mặt với vẻ mặt ngưng trọng cùng chậm chạp không biết trả lời ra sao của
Lăng cùng Erica, bên trong hang động, hay hoặc nói đúng hơn là từ phía ngay
sau lưng của dị thần Melqart, thình lình bỗng hiện ra vô số đen nhánh châu
chấu đang tụ tập. Rất rõ ràng, đối phương cơn giận đang nổi dần lên! Một cuộc
chiến tranh có vẻ đã không thể nào tránh khỏi. Khả năng nghĩ lại thì, mục đích
mà Erica dẫn anh tới nơi này, không phải cũng chính là vì muốn anh đánh bại
trước mắt dị thần, cướp lấy quyền năng của đối phương đó ư?
Một khi tình huống đã như vậy thì... Đối phương muốn chiến, vậy anh liền ban
cho nó chiến tranh!
Suy nghĩ như vậy bay nhanh, máu ở trong người Lăng không khỏi vì thế mà sôi
trào ùng ục. Nói cho tới cùng thì, diệt thần sư cùng dị thần tồn tại, vốn dĩ
cũng chính là thiên địch của nhau. Lời nói không hợp, vậy cũng không cần phải
nhiều abcd, chiến cái thống khoái đi!
Khả năng ngay tại thời điểm Lăng muốn dùng quyền năng đưa Erica trước rời khỏi
nơi đây, từ trong cơ thể của anh, bỗng dưng giống như có thứ gì đó muốn trào
ngược ra bên ngoài.
- Aaaaaaaaa……!
Đau đớn đến bất ngờ, khiến cho Lăng không khỏi hai chân gục xuống, há miệng
kêu la.
- Này, anh… anh không có sao đấy chứ?
Vốn dĩ trước đó bởi vì đối mặt trực diện với dị thần Melqart uy áp mà khiến
cho cả người bủn rủn vô lực, sợ hãi mà đứng chết chân tại chỗ Erica, hiện tại
bỗng thấy đứng bên cạnh Lăng đột nhiên gục xuống kêu đau, cả người giống như
toát ra một nguồn nào đó sức mạnh, vẻ mặt lo lắng chạy tới đỡ lấy Lăng đồng
thời lên tiếng thăm hỏi. Thoáng trong khoảnh khắc còn từng xuất hiện tuyệt
vọng suy tư, lần này chết chắc rồi, đối thủ vậy mà quá mạnh, ngay cả là Diệt
thần sư giống như anh ta vừa gặp mặt cũng đã bị đả đảo nằm xuống.
- Không, tôi không sao!
Thân thể tuy rằng có chút thoát lực, thế nhưng Lăng bản thân hồi phục lại rất
nhanh. Duy nhất vấn đề hiện tại là, ở trong khoảnh khắc ngay vừa rồi, anh
chàng rất rõ ràng mà cảm nhận được, có một thứ gì đó vừa mới từ trong cơ thể
của mình trốn đi. Mà nếu như anh không đoán nhầm thì…
- Còn muốn chạy! Chớ đi!
- Đuỳnh đoàng!
Tiếng gầm lên giận dữ của dị thần Melqart vang vọng bên tai, cùng với chớp
giật âm thanh đột ngột nổ vang lên như sấm. Lăng cùng Erica theo bản năng giật
mình đưa mắt nhìn về. Kết quả chính là...
…..........
Kết thúc chương 257.