Người đăng: Thánh Lăng
Ta là ai?
Ta từ đâu tới?
Và…. Ta đang muốn làm gì?
Nằm nhoài mình trên bờ cát trắng dài, ánh mắt xa xăm mờ mịt nhìn về phía cao
cao trên bầu trời trong xanh, mây trắng lượn lờ trôi. Trí nhớ kí ức bên trong
đầu dựa theo hồi ức bồi hồi dần dần thức tỉnh, Nguyễn Trọng Lăng cuối cùng
cũng nhớ tới lý do vì sao mình lại xuất hiện ở nơi này.
Phải? Đúng rồi!
Trước đó không lâu một vài giờ hay gì đó đại loại thế, anh vẫn còn đang sát
cánh cùng với Athena đồng loạt chiến đấu chống lại dị thần Perseus cùng với
một tên dị thần khác được đối phương vừa mới triệu hồi ra- quân thần
Verethragna, trong cuộc chiến ước hẹn lúc bình minh.
Đáng tiếc! Bởi vì sự xuất hiện cùng tham gia bất ngờ từ phía dị thần
Verethragna nguyên do, khiến cho kế hoạch tác chiến ban đầu mà anh cùng Athena
đặt ra cuối cùng cũng không có thu được hiệu quả giống như bản thân hai người
đã từng mong muốn. Càng chết người hơn cái chính là, vốn dĩ ý định đánh lén
trước tiên xử lý chiến lực giảm nhiều do trúng phải quyền năng hoá đá của
Athena mà bị thương hai cánh tay dị thần Perseus, Nguyễn Trọng Lăng bản thân
chưa từng nghĩ tới, kết quả sau cùng ngược lại là chính mình lại bị mới tới dị
thần Verethragna một đòn liền đánh bại thảm hại, hơn nữa còn bị đưa vào trong
thời khắc sinh tử nguy cơ.
Cho tới sau đó….
Anh ấy thì không hiểu ra sao bị đưa tới nơi này!
“Kì kì quái quái hằng năm có, năm nay nó lại đến nhà ta!”
Tuy rằng không biết tại sao bản thân mình lại đột ngột bị ném tới nơi đây, thế
nhưng Nguyễn Trọng Lăng bản thân có thể khẳng định, ít ra thì anh còn không có
chết. Đầu cũng không có bị giống như tưởng tượng trước đó bị Verethragna một
kiếm chém bay. Đã như vậy kiếm lời một cái mạng, anh ấy thì tạm thời tha thứ
không cần quan tâm những chi tiết nhỏ nhặt giống như tại sao mình lại xuất
hiện ở nơi này vân vân đi.
“Đầu tiên là phải biết rõ được nơi đây là nơi nào, ngày này tháng này lại
thuộc năm nao cái đã!”
Nhoàm người ngồi bật dậy, ánh mắt nhìn lướt ngang về phía xa xôi trong tầm mắt
thị trấn tại một bên khác của hòn đảo, Lăng một bên đè xuống trong lòng bao
phủ âm thầm lo âu, một mặt cũng tự định ra cho mình nho nhỏ mục tiêu ban đầu.
Kể từ khi cái ngày anh bị cuốn vào vòng xoáy của thế giới phép thuật này, đối
với việc bản thân một ngày nào đó có thể sẽ gặp phải các loại chuyện kì kì
quái quái đấy, anh ấy đã sớm có chuẩn bị tâm lý sẵn từ lâu. Lần này chỉ là
không nghĩ tới chuyện kì quái khó hiểu ấy lại sẽ diễn ra tại thời điểm không
ngờ như thế mà thôi. Nguyễn Trọng Lăng luôn có một loại cảm giác, bản thân
mình dường như trong lúc vô tình đang rơi vào vòng xoáy toan tính của một kẻ
nào.
Chỉ có thực lực cao cường mới có thể ung dung vượt qua hết thảy. Không nghĩ
tới suy đi tính lại cuối cùng vẫn là quay trở lại về điểm xuất phát ban đầu.
Nói chung tóm lại vẫn là cần phải đánh giết càng nhiều thần linh hơn cướp lấy
quyền năng mới càng an toàn nha!
Ánh mắt lấp loé không yên, cuối cùng vẫn là manh mối chi tiết quá ít không đủ
để có thể lý luận sắp xếp ra điều gì. Đầu óc bay nhanh tiếp tục không ngừng
suy nghĩ, bước chân nhưng một phút không ngừng. Rất nhanh, khoảng cách nơi thị
trấn trước đó Nguyễn Trọng Lăng từng nhìn thấy từ phía xa đã gần ngay trước
mặt không đủ một kilomet.
Chỉ là ngay vào tại lúc này, một loại cảm giác cảnh báo quen thuộc quái dị đột
nhiên nảy ra trong lòng anh.
“Ừ? Có dị thần xuất hiện!”
Anh chàng trong nội tâm không khỏi bởi thế nhảy dựng. Không giật mình nhảy
dựng không được! Ai bảo trước đó vài giây bản thân anh ấy còn đang suy nghĩ
làm sao để chém giết dị thần tăng mạnh thực lực bản thân. Ngay tại trong
khoảnh khắc vài giây sau, dị thần lại đột nhiên liền xuất hiện tại ngay gần.
Cái này độ trùng hợp, bảo sao mà không khiến người ta kinh dị cho được!
Mang theo trong lòng kinh nghi ngờ vực không chừng, Nguyễn Trọng Lăng cuối
cùng vẫn là ngoan ngoãn đưa ánh mắt nhìn theo về phía phương hướng dị thần khí
tức cảnh báo vừa cảm nhận được kia.
Kết quả là anh ấy ngay lập tức nhìn thấy… chủ nhân khiến cho mình nhận lấy
cảnh báo thân phận thật sự!
Bởi vì đối phương thân thể thật sự là quá to lớn á! Ít nhất thì là đã đủ đồ sộ
khi so sánh với đám nhà một hai tầng nhỏ xinh thường thấy kiến trúc bên trong
thị trấn.
Thân thể chiều cao có tới hơn hai mươi mét, ước chừng tương đương với chiều
cao một toà nhà bốn đến năm tầng toà nhà cao tầng bình thường. Hình thể càng
là to rộng gấp đôi, gấp ba so với đám nhà cửa ở xung quanh. Làn da màu nâu sẫm
thô ráp cho người ta cảm giác da dày thịt béo cực kì chịu đánh, hay còn gọi là
dù đánh nó cũng không biết đau. Một con lợn rừng khổng lồ, hai bên miệng có
sừng, đỉnh đầu có chùm lông mao đen…vv. Hiện chính đang bốn chân chạy loạn,
cái đầu thì đâm quàng đâm xiên phá hoại hết kiến trúc này đến kiến trúc khác
bên trong thị trấn. Đối phương chính là chủ nhân khiến cho bản năng của Nguyễn
Trọng Lăng vừa mới phát ra cảnh báo vừa rồi.
“Hoá ra là một con thánh thú dị thần!”
Lăng trong lòng không khỏi ngạc nhiên lẩm bẩm.
Nhớ lại thì từ trước tới giờ anh đều là đối mặt với con người hình dáng dị
thần, giống như hiện tại gặp phải thánh thú hình dáng dị thần, còn thật đúng
là lần đầu tiên đây! Nói chung mới lạ hết sức.
Có điều không phải bộ dáng hình người dị thần cũng tốt, thú thật là vừa mới
trải qua dị thần Verethragna một đòn đánh bại giáo huấn cảnh cáo, đối với
không biết nguồn gốc năng lực hình người dị thần cái gì, hiện tại Lăng đã có
chút chùn chân sợ run nha.
Không biết! Nhiều khi chính là đáng sợ sợ nhất á!
Cũng chính bởi vì như vậy mà, hiện tại bỗng phát hiện ra mới thánh thú lợn
rừng dị thần thân ảnh, anh ấy cũng không có ngay lập tức nhiệt huyết vui sướng
nhảy bổ đi lên đánh nhau. Dù cho bản năng của một vị diệt thần sư khiến cho
một đối mặt dị thần liền máu nóng trong người không ngừng sôi trào lên, anh
chàng vẫn cố gắng kìm giữ bản năng dục vọng chiến đấu lại, muốn trước tiên cẩn
thận quan sát một chút.
Cái này cẩn thận quan sát một chút… Không nhìn kĩ còn không sao~ Một nhìn kĩ
anh ấy mới bỗng nhiên phát hiện…. Có vẻ như? Con thánh thú lợn rừng dị thần
trước mắt đây, còn đang cùng với người đánh nhau cái gì mà?
Hơn nữa một nhìn kĩ đối thủ đang cùng nó chiến đấu kia thì…
Oa kháo! Ấy vậy mà còn lại là của anh người quen?
Tóc vàng, da trắng, tay cầm thanh kiếm sáng lấp lánh, cùng bộ quần áo váy đầm
màu đỏ rực có chút viền đen như trang phục của một quý cô đang muốn đi tham
gia dạ hội!
Này không phải chính là cô nàng Erica chết bầm trước đó anh từng làm mất tích
ngoài ra còn người nào!
Phát hiện ra sự hiện diện của đối phương sau, lập tức Nguyễn Trọng Lăng cũng
không kịp đoái hoài suy nghĩ gì nhiều, bước chân thì thật nhanh chạy vội về
phía nơi Erica cùng con thánh thú lợn rừng đang chiến đấu á.
Dù sao đi nữa thì, lấy một thân thể kẻ phàm trần mà đi chiến đấu cùng với
thánh thú tồn tại sáng ngang dị thần như thánh thú lợn rừng trước mắt và vân
vân, thật sự là quá nguy hiểm á! Lăng bản thân cũng không muốn, chính mình vừa
mới gặp lại được đối phương thì, lại trơ mắt ếch nhìn thấy cô nàng kia lại xảy
ra bất chắc gì á!
…….
Kết thúc chương 243.