Người Đến.


Người đăng: Thánh Lăng

Cả bầu trời mây đen giăng kín không ngừng áp sát. Gió thổi mạnh phần phật cùng
thời tiết rét lạnh buổi sáng làm người tâm thần càng thêm âm trầm. Voban hầu
tước người còn chưa đến thế nhưng đã không có ai còn có tâm tư để mà bàng
quan. Tất cả ánh mắt đều đang chờ đợi nhìn về.

Rất nhanh! Một âm thanh âm trầm trầm từ phương xa truyền tới.

- Ta từ một nơi thật xa cũng đã nghe được rằng nơi đây có tổ chức tiệc săn!

- Có vẻ như lần này ta đã đến trước khi nó bắt đầu?

Tiếng nói dứt! Người cũng đã hiện thân nơi này!!!

Chỉ thấy hầu tước Voban thân hình lơ lửng trên bầu trời, vẻ mặt cười gằn nhìn
về phía tất cả mọi người ở nơi đây. Phía sau lưng ông ta vẫn như cũ là một
biển mây đen cùng với mưa gió giá lạnh.

"Thật không chút mới mẻ nào cách xuất hiện" Lăng trong lòng tự nhủ.

- Chàng trai ! Không thể không nói...

- Tuy rằng cậu giờ đang đi chung cùng với tên ngốc mà ta căm ghét nhất kia.
Thế nhưng hành động mà cậu làm ra vẫn rất hợp với ta khẩu vị.

- Hiện tại ta cũng có chút chờ mong về lần đối đầu tiếp theo của chúng ta rồi
đấy !

Dường như cảm nhận ra được "oán niệm" của Lăng, vị hầu tước xứ Đông Âu ngay
sau lời dạo đầu ra mắt liền trước tiên mở miệng nói chuyện với cậu.

- Này! Ông bảo ai là tên ngốc cơ chứ!!!

Doni vẻ mặt bất mãn lên tiếng.

- Được rồi mà Doni ! Lão già này lúc nào mà chả phách lối như vậy~

Lăng giọng giễu cợt, đổ thêm dầu vào lửa.

Ngay khi Doni và Voban muốn lên tiếng nói chuyện, khoảng cách không xa nơi bọn
họ đang đứng chợt hiện lên cùng lúc hai bộ trận pháp ma thuật thật lớn, toả ra
ánh sáng xanh và đỏ. Một vài giây sau khi ánh sáng bao phủ hai bộ trận pháp ấy
tiêu tán đi, Lăng và Doni không khỏi đồng loạt giật nảy mình khi ở bên cạnh họ
bất thình lình hiện ra thật nhiều thật nhiều người. Phía bên kia Voban ngược
lại đối với đám người vừa mới xuất hiện bên cạnh ông ta không có gì kinh ngạc.

- And... Andrea???

Doni vẻ mặt ngạc nhiên hô lên.

- Erica? Sao cô cũng ở nơi này???

Lăng không chỉ có ngạc nhiên mà còn vô cùng nghi ngờ thốt lên hỏi.

Phía trước mặt đám người vừa mới xuất hiện rõ ràng được cầm đầu bởi một nam
hai nữ. Nam- chính là Andrea- phụ tá kiêm bạn tốt của Doni. Hai người phụ nữ
tương tự nhau đều có mái tóc màu vàng óng đồng thời còn sở hữu lấy một khuôn
mặt cực kì xinh đẹp cùng khí chất vô cùng quý phái. Một người trong đó vậy mà
chính là Erica trong bộ váy đầm màu đỏ quen thuộc.

- Hey! Thật vui vì cậu chưa bị đánh chết đó Doni!!!

Andrea mở đầu bằng một câu vui đùa chế nhạo, thái độ khác hẳn thường ngày.
Doni nghe xong cũng không khỏi giật mình ngạc nhiên. Đối phương vậy mà không
có giống như bình thường vọt đi lên quở trách? Nha! Đây thật sự là Andrea mà
anh ta vẫn biết ???

- Mà mà... Em có mặt ở đây rất kì quái sao?

- Vương muốn chiến tranh! Làm kỵ sĩ như em đương nhiên là phải tiến lên đi
theo cùng rồi~

- Ngược lại là anh đó, anh yêu! Chẳng lẽ là Erica bản thân đã làm điều gì đó
sai trái khiến anh yêu ghét bỏ? Vì sao cứ mỗi khi Erica vừa mới rời đi không
lâu thì anh lại làm ra những chuyện đặc biệt thú vị như hiện tại???

- Luôn đi chơi một mình là không có tốt lắm đâu à nha!!!

Erica trừng trừng mắt vừa tiến lại gần vừa nói chuyện.

- Ạch... Erica! Cô nghĩ quá nhiều!!!

"Lại còn là thú vị với cả chơi một mình nữa chứ! Cách nhìn của cô nàng này
cũng thật sự là quá ư đặc biệt" Lăng trong lòng thầm than.

- Vương Salvatore, Erica Blandelli xin gửi lời chào đến ngài.

- Salvatore điện hạ, Nguyễn Trọng Lăng điện hạ, Alice Louise xin gửi lời
chào!

- Nguyễn Trọng Lăng điện hạ! Chúng ta lại gặp mặt.

Ba người ba loại lời chào, ba loại thái độ khác nhau hướng về phía Lăng và
Doni lên tiếng.

Erica vẫn là như cũ là vẻ mặt tự tin nở nụ cười ngạo nghễ. Andrea đối với Lăng
thái độ tương đối nhẹ nhàng thoải mái, khác hẳn với lần gặp trước.

Duy nhất chỉ có cô nàng tự xưng là Alice Louise có khuôn mặt mới lạ hoặc kia
thái độ rất tuỳ ý. Nhìn qua thật giống như là cô ta chỉ đang nói chuyện với
hai người thông thường mà không phải là hai vị Diệt Thần Sư- hai vị Ma Vương.

- Chào cô Erica!

- Còn có... Chúng ta lại gặp nhau, Alice!

Doni nét mặt tươi cười đáp lời. Tiếp sau đó mới quay sang nói chuyện với
Andrea.

- Gặp quỷ! Cậu vẫn bình thường đây chứ, Andrea?

Không tiếp tục quan tâm tới cuộc nói chuyện của Doni và Andrea, Lăng sự chú ý
ngay đầu tiên liền bị cô gái tóc vàng lạ mặt mới đến thu hút. Dù sao một người
có thể đi chung với Erica và Andrea chắc hẳn thân phận cũng không đơn giản gì.

- Ừ? Vị này là...?

Cậu ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía Erica.

- Đúng rồi! Chúng ta là lần gặp mặt đầu tiên. Điện hạ có lẽ còn chưa rõ ràng
về thân phận của tôi.

- Xin được tự giới thiệu một lần nữa. Tôi là Alice Louise. Cựu thành viên của
tổ chức Witenagemot (hội thông thái)....

- Xin đừng quan tâm tới cô ta, thân ái ! Đây chỉ là một người phụ nữ lớn
tuổi, nhàm chán, xấu bụng và yêu thích giả ngây thơ mà thôi~

- Thay vào hỏi thăm tin tức của cô ta, Erica nghĩ hiện tại anh yêu nên chú
tâm hơn vào mục tiêu của chính mình lần này đấy! Đám người kia sợ rằng rất
nhanh thì sẽ có hành động rồi!!!

Ngay khi Alice muốn một lần nữa giới thiệu về mình, đứng ở cạnh bên Erica thế
nhưng vẻ mặt cười giả tạo lên tiếng phá bĩnh.

- Đáng ghét Erica! Chen ngang khi người khác đang tự giới thiệu là rất vô lễ
đó có được không?

- Người đâu mà... càng ngày càng không đáng yêu rồi !!!

Alice phùng má trừng mắt nhìn về phía cô nàng tóc vàng đệ tử. Đổi lấy thế
nhưng chỉ là vẻ mặt phớt lờ không chút quan tâm của Erica.

Hai mắt vẻ giảo hoạt loé lên, Alice tức thời quay đầu ra vẻ rưng rưng muốn
khóc nhìn về phía Nguyễn Trọng Lăng.

- Điện hạ! Ngài xem xem...

Âm thanh nhu nhu mềm mềm thấm sâu vào lòng người.

- Alice! Xin nhờ! Cô thế nhưng còn lớn hơn đức vua của tôi sáu tuổi đấy
nhé!!!

- Có thể không ngây thơ như vậy giả vờ và làm nũng như vậy được không?

Giọng nói của Erica mang theo vẻ kì quái gì đó đột nhiên cắt ngang vang lên.
Alice nghe vậy vẻ mặt không khỏi cương cứng, cả người trông như con rối.

Đứng đối diện nghe được hai người phụ nữ từng câu từng câu thấy máu đánh phá
nhau, Lăng lặng lẽ lau mồ hôi hột trên trán xong liền quả quyết rời đi thật xa
hai người này. Phụ nữ... quyết đấu với nhau thật đáng sợ á!!!

Phía nơi xa xa từ phương hướng thành Rome cũng là vào lúc này bỗng đột nhiên
tiếp tục xuất hiện thật nhiều bóng người đang đi nhanh tới gần nơi đây...

"Đây lại là thế lực của ai???"

Mọi người trong lòng không khỏi đồng loạt nghi ngờ lên. Mọi chuyện có vẻ như
càng ngày càng phức tạp hơn rồi!!!

...

Kết thúc chương 161.

Đọc bản gốc truyện tại trang Truyencv.com. Nhấn thank cuối mỗi chương. Đề cử,
tặng Kim Phiếu và để lại comment nhận xét của mình về truyện chính là bạn
đang tạo nguồn động lực để tác giả ra chương nhanh hơn! Thân!!!


Nhật Kí Thần Linh - Chương #161