Người đăng: Thánh Lăng
Một đầu mái tóc đen ngắn và thẳng tóc giả đúng kiểu nữ hoàng Ai Cập thời xưa!
Đồng thời xuất hiện cùng với nó là bộ trang phục đặc trưng màu trắng viền vàng
cộc tay, thường thấy trên tivi của người dân Ai Cập cổ đại.
Hơn nữa bộ quần áo này còn trải qua không ít cải trang. Mà càng là cải trang
thì lại càng là ít vải. Cái gì khe ngực khoét cái lỗ thủng a! Phần cổ áo nên
mở rộng ra a! Dưới nách xẻ dọc xuống thấp một chút a!!! Trước và sau áo được
nối lại bằng dây nối là được rồi a. Ngày xưa nơi đó cũng chỉ là được dây đay
buộc lại thôi á. Khẽ giật cái là chia ra làm đôi luôn đó có ma~ (kết cấu làm
sao càng lúc càng giống áo tắm hai mảnh tăng độ rộng???). Lại thêm vào phần
váy áo bên dưới lại nâng cao lên một chút lộ ra đôi chân dài trắng toát vân
vân.
"Tốt... tốt sexy lady!!!"
Lăng ánh mắt đảo quanh trắng toát toát nơi khe ngực cô nàng trước mặt mà đôi
mắt lấp lánh không chừng.
Cộng thêm với vẻ đẹp vốn có của bản thân Liliana. Lông mi nho nhỏ cong cong
vút. Da dẻ tinh mịn như như búp bê bằng sứ ngọc thạch. Ngũ quan tinh xảo như
một tác phẩm nghệ thuật hoàn mĩ.
Một nàng Cleopatra xinh đẹp như trong mơ của Nguyễn Trọng Lăng lúc này chính
đang chúm chím lấy đôi môi màu hồng nhạt của mình. Người đẹp ngượng ngùng ẩn
núp đằng sau khung cửa. Dáng vẻ khiếp khiếp nhược nhược, da mặt đỏ bừng lên.
Khí thế yếu ớt hé mở đi ra cánh cửa ngăn cách gian phòng với hành lang bên
ngoài.
- Vương... Vương!!! Ngài... Ngài đến rồi?
Liliana hai tay kéo kéo góc áo. Cúi cúi đầu xấu xấu hổ hổ, ngượng ngùng lên
tiếng chào. Ăn mặc thành ra như thế này... Quá... Quá dâm loạn đối với bản
thân cô á!!! Chỉ là Vương... Vương của cô, muốn cô ăn mặc vào trong trang phục
như vậy... Liliana cảm giác đầu của mình giờ tốt... tốt ngấy ngây ồ? Trước đó
cô ấy thậm chí không dám cả gặp mặt người tới báo tin luôn!
Phía đối diện cô, nghe xong tiếng hô mềm nhũn nhũn ấy của Liliana về phía mình
xong...
Lăng cũng là say~
Cậu cũng nữa không thể nào ức chế được xúc động của bản thân. Nhẹ nhàng vươn
đi ra tội ác cánh tay của mình về hướng đối phương. Trong ánh mắt đầy kinh
ngạc và ngẩn ngơ của Liliana...
Nhẹ nhàng véo lên má của cô ấy lấy một cái!!!
"Thật bỏ mẹ nó mềm a....!!!" Cậu ta trong lòng chính là như thế cảm thán than
thở lấy.
- Vương!!!
Liliana xấu hổ và giận dữ muốn chết hô to!!!
- Ừ? Lại còn muốn bị véo thêm???
Lăng theo bản năng nhỏ giọng tự nhủ. Đôi bàn tay thế nhưng một lần nữa hướng
về phía má bên kia Liliana muốn... Tới thêm một phát cho nó đồng bộ!!!
- A...!
- Phanh!!!
Cửa phòng ầm một cái đóng phịch lại. Liliana rất rõ ràng đã bị hành động bất
ngờ của Lăng dọa cho sợ... chết khiếp! Trong khoảnh khắc liền đóng sập cửa
lại, trốn ở bên trong cũng nữa không muốn đi ra luôn rồi!!!
Đứng ở bên ngoài hàng lang trống không nhìn lấy chỉ còn lại một mặt cửa gỗ im
lìm lìm ở trước mặt mình, như đang cười nhạo bản thân là một kẻ ngu si... Lăng
cũng không khỏi đầu óc ngẩn ngơ! Khuôn mặt tràn đầy vẻ lúng túng!!!
"Có cần thiết phải hoảng sợ như vậy hay không a???
Có điều kích động quả nhiên là ma quỷ...! Suýt... Suýt chút nữa mình thì bị
cánh cửa kẹp cho gãy tay luôn rồi~" Cậu ta trong lòng còn rảnh rỗi oán thầm.
Lời nói ra bên ngoài nhưng lại hoàn toàn khác biệt.
- Mà mà... Trông cô thật rất tuyệt vời đó Liliana! Tôi vừa rồi có chút không
kìm lòng được. Rất xin lỗi a, Liliana!
- Có điều hiện tại cũng đến giờ rồi. Chúng ta phải mau chóng đi ra thôi kẻo
mọi người đợi lâu.
Lăng giọng thản nhiên giống như chuyện không liên quan gì đến mình luôn, miệng
còn vội vàng lên tiếng thúc giục.
- Vương! Liliana có thế không mặc trang phục này nữa có được không!!! Tốt...
Tốt không được tự nhiên!
Phải đợi cho tới một lúc lâu sau, Lăng mới nghe được tiếng nhỏ giọng trả lời
qua cánh cửa truyền về.
"Ừm? Không muốn mặc???
Thế nhưng tôi còn muốn xem a!!!" Lăng vẻ mặt thành thật thầm nhủ.
Cũng không hiểu trong đầu của Liliana là nghĩ như thế nào đấy. Dù sao theo suy
nghĩ của Lăng mà nói... Bộ trang phục kia tuy nhìn qua rất sexy mát mẻ một
chút. Thế nhưng so với áo tắm hai mảnh còn nhiều vải hơn quá nhiều! Mà ở châu
Âu không phải vẫn luôn rất thịnh hành mùa hè ra bãi biển nghỉ mát hay sao? Nói
vậy lúc đó trang phục bãi biển cô nàng còn làm sao mặc???
Đáng thương Trọng Lăng ca... Anh ấy còn không có biết được rằng vô cùng bảo
thủ Liliana cũng chính bởi vì vướng mắc phản cảm đối với bại quần áo tắm mà
chưa bao giờ lựa chọn đi nghỉ ngoài bãi biển đông người luôn. Hơn nữa trải qua
quá khứ một lần nào đó đi tắm biển cùng với cô hầu gái của mình Karen... Cô ấy
nữa cũng không bao giờ muốn đi ra biển hay hồ gì luôn rồi.
- Như vậy không tốt sao, Liliana!
- Chỉ là quần áo cosplay thôi mà. Tất cả mọi người đều đi thay trang phục cả
rồi. Chúng ta cũng không nên trở thành ngoại lệ chứ! Như thế đi chơi sẽ mất
vui.
Lăng không thể không lên tiếng khuyên nhủ.
- Được... Được rồi, thưa Vương! Liliana đã... rõ ràng. Thế ... Thế nhưng...
- Thế nhưng làm sao?
Mãi mới đợi được cô nàng đáp lời, Lăng giọng ân cần mười phần hỏi lại.
- Ngài... ngài phải hứa không được làm... làm ra những hành động kì... kì
quái như vừa rồi nữa. Tốt... Tốt hentai á!!!
Liliana âm thanh ấp úng đáp.
- Ạch! Rất kì quái sao?
"Cô ấy là như thế nào định nghĩ từ hentai đó hả trời???" Lăng có chút đau tim
thầm nghĩ.
Ở phía bên kia đằng sau cánh cửa, nghe được lời nói thầm của Nguyễn Trọng
Lăng, Liliana còn đi theo bản năng ra sức gật gật đầu. "Vẻ mặt của Vương vừa
rồi tốt... tốt biến thái a! Thật... Thật đáng sợ!!!" Liliana lấy tay đỡ ngực,
cảm nhận lấy trái tim còn đang đập phù phù của mình. Mơ mơ màng màng định
nghĩa hành động của ai đó.
- Được rồi Liliana! Tôi đã biết phải làm sao! Như vậy chúng ta bây giờ có thể
đi ra ngoài được chưa? Đã tốn thật nhiều thời gian chờ ở đây rồi.
Lăng không thể không lên tiếng cam đoan.
- Đã biết, thưa Vương!
Liliana lần này rất nhanh sẽ hồi phục lại. Cánh cửa gian phòng cũng theo đó
một lần nữa mở ra. Trong trang phục sexy nữ hoàng Ai Cập Cleopatra, Liliana
một lần nữa mang theo vẻ ngượng ngùng còn chưa tiêu tan kia xuất hiện trước
mắt cậu chàng.
Thế nhưng hiển nhiên lần này Lăng sẽ không tiếp tục có hành động gì quá khích
đấy. Ngược lại Liliana sau khi bình tĩnh lại tâm tình mới lần đầu tiên chú ý
quan sát kĩ càng đức vua của cô vẻ ngoài hiện tại.
Một mái tóc ngắn màu đen thông thường. Một khuôn mặt không đạt đến mức điển
trai thế nhưng ít nhất cũng khá ưa nhìn. Quần áo đang mặc đã đổi thành tạo
hình tương tự giống như quần áo giáp của một vị tướng quân thủ lĩnh đội quân
xứ Roma ngày xưa. Tất nhiên cũng sẽ chỉ có bề ngoài mà thôi. Đây rõ ràng cũng
không phải nặng nề áo giáp thật mà chỉ là đồ giả mạo bắt trước. Cộng thêm nữa
chiếc áo bào màu đỏ dài đang buộc ở sau lưng đại biểu cho chỉ có cấp bậc tướng
quân hoặc quan chỉ huy ngày xưa mới được mặc vân vân. Nói chung trông cũng rất
đẹp trai oai hùng!
Đoán chừng chỉ còn thiếu mỗi chiếc mũ giáp đặc trưng nữa thôi thì Vương của cô
sẽ có thể biến thân thành thật sự thủ lĩnh chiến binh La Mã trong lịch sử.
- Xinh đẹp và cao quý Cleopatra! Đêm nay! Em chính là duy nhất nữ hoàng trong
lòng của tôi rồi~
Đợi chờ cho ánh mắt của Liliana quan sát chính mình xong, thấy đối phương cảm
xúc đã hoàn toàn bình ổn lại... Lăng chính là như thế mang theo văn nghệ thanh
niên giọng điệu, cười thật tươi cúi xuống đầu chào. Tiếp sau đó hơi làm xoay
người, khuỷu tay hơi cong ý muốn Liliana khoác tay đi lên.
- Cùng đi thôi! Chúng ta liền đi tham quan xem quân đội của chính mình tối
nay là mạnh mẽ như thế nào!!!
Có lẽ biểu hiện của Lăng quá nhập diễn tạo thành tác dụng. (Anh ấy mang theo
vẻ mặt hào khí ngất trời- mũi hếch lên trời và hò hét nói).
Liliana trong thời ấy khắc ấy chỉ cảm thấy mình và đức vua của cô thật sự
giống như hoá thân vào trong lịch sử. Trở thành giống như Cleopatra cùng với
Julius Caesar năm xưa, cũng y như thế tay trong tay nắm trọn cả quyền lực của
đế chế Ai Cập.
- Vâng! Thưa Vương của em!!!
Lần này đã không còn chỉ là tự tin ở cảnh trong mơ, Liliana vẻ mặt mỉm cười
hạnh phúc khoác cánh tay của mình lên cùng nhà vua.
Bên trong nơi hành lang... mang theo nụ cười phóng khoáng thật to, Lăng chính
thức kéo theo nữ hoàng xinh đẹp của anh ấy tay trong tay đi về phía nơi tối
nay mọi người khởi hành!
Vương và Nữ hoàng chính đang nhập cuộc!!!
Loading map...
...
Kết thúc chương 149.