Người đăng: Thánh Lăng
Trong khí Lăng đang gặp phải rắc rối không nhỏ ở Milan- Italya, ở Việt Nam,
không ít người bởi vì sự đột ngột mất tích của cậu cũng gặp phải rắc rối và
phiền nhiễu không kém.
Thời gian quay trở lại mấy tiếng trước đó...
- Tút tút… tút… tút… tút…
- Số điện thoại bạn đang liên hệ tạm thời không liên lạc được. Xin quý khách
vui lòng liên lạc lại sau. The number you have dialed is not available,
please…
- Quỷ thật! Anh ấy đi đâu mà không nghe máy nhỉ???
Vũ Trân Linh nhìn màn hình điện thoại trên tay mà buồn bực tự nhủ.
Bây giờ là 5h30 chiều, lớp học vừa mới kết thúc. Ngay từ thời điểm đầu buổi
học chiều, Lộc- cậu sinh viên giữ chức vụ phó bí thư lớp cũng đã tới chỗ của
Vũ Trần Linh để hỏi thăm về tin tức của Nguyễn Trọng Lăng.
Dù sao thì ngoại trừ Erica lực lượng mới xuất hiện, đa số người quen biết với
Lăng đều rõ ràng ai là bạn gái chính thức của cậu ta. Cả buổi sáng ngày hôm
nay Lăng không đi học, và cũng không thấy bắt máy điện thoại. Erica cũng tương
tự biến mất hút theo. Lộc thì không khỏi không tìm kiếm trợ giúp từ chỗ chính
quy bạn gái của Lăng để hỏi dò. Đại loại như tên khốn kia đang ở đâu, là về
quê hay là chỉ nghỉ ở nhà vân vân.
Tuy rằng không có nói quá rõ ràng, thế nhưng Vũ Trần Linh rất nhanh liền hiểu.
Đối phương đây là muốn tìm người yêu của cô để tính toán xử lý mừng ngày 20
tháng 10 cho các thành viên nữ ở trong lớp. Việc mà một cán bộ lớp- nam giới
như Lăng tất nhiên phải bụng làm dạ chịu chuẩn bị tham gia.
Đặc biệt là khi trong đám cán bộ lớp, bộ ba lớp trưởng và lớp phó đều là nữ.
Bộ ba hội sinh viên đứng đầu cũng chính là cô nàng, tương tự cũng là nữ giới.
Này không thể không để mọi việc chuẩn bị mừng ngày 20 tháng 10 hướng cả lên
trên đầu duy nhất bộ ba bí thư đoàn đứng đầu là nam giới Nguyễn Trọng Lăng.
Cũng chỉ có khi Lăng không thể thực hiện trách nhiệm hoặc không muốn làm, đám
cấp dưới hoặc thanh niên có nhiệt huyết trong lớp mới sẽ tự chủ chương. Tuy
rằng dù cho Nguyễn Trọng Lăng có thực sự đứng ra chịu trách nhiệm. Mọi việc
cũng không phải cậu ta nói gì thì làm như thế. Có điều như vậy nhìn qua cũng
sẽ chính thức và có lòng hơn. Cũng không có để cho các chị em trong lớp có cái
nhìn ý kiến với cậu chàng vào sau này.
Tóm lại ý kiến của Lộc cũng rất rõ ràng, mọi người đang chuẩn bị, bạn trai của
cô mà không sớm xuất hiện thì hầu như sẽ không còn có chuyện gì mà làm. Tiếp
đến sau đó còn muốn đứng ra tỏ vẻ mọi người cũng sẽ không rất thoải mái và vân
vân.
Đối với việc này, Vũ Trần Linh tuy rằng sẽ không quá đặt nặng, thế nhưng hiển
nhiên cũng sẽ không để đó làm ngơ. Nhất là khi sự biến mất của Nguyễn Trọng
Lăng cùng lúc đi cùng với sự biến mất của Erica. Cái này làm cho đang chuẩn bị
đại triển tay chân đoạt lại bạn trai đại kế của cô… Chẳng phải là chưa thực
hiện cũng đã muốn tuyên cáo thất bại.
- Haizzz! Mọi chuyện thật là tệ hại!!!
Thở dài thườn thượt, Vũ Trần Linh hơi làm ngẫm nghĩ liền nhấc lên điện thoại
gọi cho bạn cùng phòng của Lăng. Cô cũng muốn biết hiện tại bạn trai của mình
đang ở nơi nào.
- Tút …. tút tút…
Điện thoại rất nhanh liền kết nối hoàn thành.
- Alo! Có chuyện gì không hả Linh?
Giọng của Sơn, bạn cùng phòng của Lăng vang lên.
- Ừ! Cũng không có gì. Mình chỉ là muốn hỏi Lăng ngày hôm nay anh ấy có ở nhà
hay đi đâu không thôi. Mình gọi mà anh ấy không nghe máy.
Cô nàng giọng như bình thường trần thuật.
- Cái này.... Lăng nó hai ba ngày hôm nay ra ngoài vẫn chưa có về qua phòng
trọ. Mình cũng không rõ lắm hiện tại nó ở đâu.
Nói cái gì cần phải vì Lăng che dấu hành tung và vân vân… Sơn hiển nhiên không
có suy nghĩ nhiều như vậy. Cậu dĩ nhiên không thể nào rõ ràng tình cảnh bây
giờ của cậu bạn mình. Hơn nữa Lăng coi như sống với cậu bạn cùng phòng của
mình thời gian thật lâu trước khi trùng sinh. Thế nhưng đối với Sơn mà nói…
hai người bọn họ thật ra quan hệ cũng là quen thuộc hơn được tầm hai ba tháng
ở chung phòng gần đây. Cũng không có gì quá thân thiết cả! Đấy là còn chưa nói
tới…
“Nó còn chưa có trả xe đạp cho mình đây này!!!” Sơn trong lòng âm thầm buồn
bực bổ sung. Có điều chuyện liên quan tới ngày hôm đó “tương lai chuẩn bạn
gái” của bản thân. Cậu ta cũng không có muốn rêu rao ra ngoài.
- Lăng rời phòng trọ ra ngoài hai ba ngày rồi chưa về???
- Thế Sơn có biết trước đấy Lăng là vì sao ra ngoài không?
Vũ Trần Linh lông mày đột nhiên có chút nhăn nhíu lại. Một cảm giác là lạ
không khỏi dâng lên trong lòng cô nàng lúc này. Giọng nói chuyện không khỏi
cũng có chút bức thiết.
- Cái này mà… Mình cũng không rõ ràng lắm.
- Linh hai ngày hôm nay cũng không gặp được nó à?
Mẫn cảm nhận ra được điều gì đó khác thường, Sơn… cũng nữa không dám nói
chuyện lung tung rồi. Thời điểm lúc này… Cậu chàng mới chợt nhớ ra. Có vẻ như
hiện tại cậu bạn cùng phòng của cậu… lời đồn là một tên tay ăn chơi thích bắt
cá hai tay đang nổi cộm ghê lắm. Cũng không ai biết rõ ràng thật hư ra làm
sao. Có khi hậu viện lúc này của tên kia lại đang cháy cũng không biết chừng!
- Ừ! Thôi được rồi. Nếu sau đó Sơn gặp được Lăng thì nhắn tin thông báo mình
một tiếng nhé. Cảm ơn Sơn nhiều. Mình tắt máy trước đây.
Nhận được đáp án, Vũ Trần Linh thì cũng nữa không có tâm tình tâm sự tào lao
rồi. Cô ấy bởi vậy đơn giản thì đưa ra kết thúc nói chuyện.
- Oke! Có gì mình sẽ nhắn tin cho!
Phía bên kia, Sơn nghe vậy xong cũng không có gì tỏ vẻ. Đơn giản có lệ một câu
liền nghe thấy tiếng cuộc gọi kết thúc. Cũng không biết đối phương là nghe
xong cậu ta trả lời mới tắt điện thoại hay là trước đó đã tắt luôn đi rồi.
“A men! Tất cả cũng không phải lỗi của anh!!!” Sơn trong lòng không khỏi vì
vậy tự nhủ. Có điều vẻ mặt như cười trên nỗi đau của người khác làm sao cũng
không thể giấu giếm nổi.
Cái này cũng không thể hoàn toàn trách bản thân cậu ta. Cốt là bởi vì trong
hai ba ngày này, cũng chính là sau cái đêm “tương lai bạn gái” của cậu đột
nhiên như xe bị tuột xích đòi về. Cũng là từ hôm đó trở đi liền “cắt đứt” quan
hệ làm cho tâm tình của cậu thật sự không làm sao tốt đẹp được nổi. Hiện tại
tên trời đánh thánh đâm dám mơ mơ hồ hồ một người chiếm hai slot (xuất) bạn
cùng phòng kia gặp rắc rối. Nói gì thì nói đối với đang FA (độc thân) lâu năm
như cậu hiện tại vẫn là rất có thể khiến người cảm thấy cân bằng hơn nhiều
đấy!!!
Lắc lắc đầu, ép buộc bản thân mình vứt đi cái mớ suy nghĩ ấu tính này ra khỏi
người. Sơn thì quyết định ngày hôm nay tự khao thưởng mình một chút giải tỏa
căng thẳng mới được. Ừ? Một bữa thịt chó Tam Trinh thì thế nào nhỉ??? Nghe
cũng có vẻ rất hợp khẩu vị.
Chỉ cần tìm thêm một vài tên bạn nhậu nữa liền oke! Nghĩ nghĩ, cậu chàng liền
tiện thể dùng luôn điện thoại liên lạc một vài tên bạn bè trong câu lạc bộ mà
mình đang tham gia.Lý do đơn giản là tâm tình có chút buồn, tháng này chưa
giải xui vân vân và vân vân. Nói tóm lại thì một câu you có tới đây dzô ta nào
hay không.
…
Kết thúc chương 139.
Đọc truyện bản gốc tại Truyencv.com. Bấm thank cuối mỗi chương, tặng nguyệt
phiếu, hồng bao và để lại comment của bản thân chính là bạn đang giúp tác giả
có thêm động lực ra chương nhiều nhiều hơn nữa. Thân!!!