Người đăng: nameros
Nước, là một thứ nguyên tố vốn dĩ không được đánh giá cao về mặt công kích.
Nhưng một khi đã làm được đến tận cùng, thủy độn cũng là một loại độn thuật
cực kỳ đáng sợ.
Trong nguyên tác, có hai tông sư về thủy thuật mà ngay cả Lâm Hàn bây giờ cũng
phải nghiêng mũ thán phục, tự nhận không bằng.
Một là Hokage Đệ Nhị, Senju Tobirama.
Hai là con quái thú không đuôi Hoshigaki Kisame.
Thủy thuật của hai kẻ đó đã được thăng hoa đến mức tận cùng, không chỉ là dùng
nước tấn công, mà còn là hòa mình vào nước, từng chiêu từng thuật đều mang sức
công kích cực kỳ kinh khủng. Còn nhớ một tia thủy tiễn của Đệ Nhị được phục
sinh bằng từ tạp giới còn có thể phá tan phòng ngự thổ lưu bích của đệ tam,
chứ đừng nói đến khi hắn còn thực lực nguyên vẹn.
Hiện tại, có vẻ như Vũ Linh Hà đã kế thừa rất tốt thủy độn, từng thuật từng
thức đều sử xuất cực nhanh, liên tục là thủy long đạn thuật, thủy thanh ba,
bạo thủy trùng ba, lớp sau đè lớp trước cuốn đến khiến cả tòa ốc đảo chìm
xuống đáy biển. Lan Hồng Tuệ cũng bị cuốn đến thất linh bát lạc, chỉ có thể
miễn cưỡng dùng thổ độn gia trì lên chân, bám chặt lấy mặt đất không buông,
nhưng cũng vì thế mà nàng không thể công kích.
Chakra thật kinh khủng!
Đó là những gì mà Lan Hồng Tuệ có thể cảm nhận, liên tục sử dụng nhẫn thuật
cao cấp như vậy, nhưng Vũ Linh Hà một chút biến sắc cũng không có, vẫn thản
nhiên kết ấn thi triển nhẫn thuật như muốn nhấn chìm nàng dưới đại dương. Lan
Hồng Tuệ ban đầu còn có ý định dĩ dật đãi lao, chờ đối thủ suy yếu sẽ vùng lên
phản kháng, nhưng xem ra, đối thủ chưa gục, có lẽ nàng đã gục trước rồi.
Phương án hai!
Nhẫn thuật trên tay đột nhiên buông lỏng, thổ lưu bích vốn đã lung lay đột
ngột đổ vỡ, bị dòng nước siết cuốn bay đi nơi nào. Một con thủy long du động
trong nước vốn chờ đã lâu, nó không chút chần chờ lao đến, há miệng gào thét
táp lấy đối thủ. Hàm răng sắc bén thoáng chốc đã đánh bay thân thể Lan Hồng
Tuệ. Chưa dừng lại ở đó, thân thể thủy long hơi căng phồng lên,...
Một vụ nổ kinh thiên vang vọng từ đáy nước, mặt nước vốn đã không được bình
lặng nay lại càng rung động kịch liệt, từ một vị trí trên mặt nước, một đóa
hoa súng bằng nước đỉnh thiên mà lập. Cột nước bắn cao đến mức người trên hòn
đảo cách đó hai trăm dặm cũng có thể thấy rõ mồn một.
Thủy Độn – Thủy Long Bạo!
Nhẫn thuật cấp S, được tinh giản lại từ Thủy Long Giảo Bạo, cấm thuật của Đệ
Nhị!
Một vụ nổ kinh hồn như vậy, không chết chắc chắn cũng sẽ bị thương! Hơn nữa
còn là thương không nhẹ.
Nhưng nàng nhầm!
Ở lại nơi đó, chỉ còn lại một khúc gỗ rách nát trôi theo dòng nước.
Thế thân sao?
Vũ Linh Hà đột nhiên kinh ngạc ngẩng đầu, một luồng áp lực đè nén khiến nàng
cảm thấy khá là khó chịu. Hơn nữa, ánh sáng dường như đang bị che lấp, khiến
khu vực xung quanh Vũ Linh Hà trở nên cực kỳ tối tăm.
Trên bầu trời, từ ba hướng khác nhau, ba Lan Hồng Tuệ đồng loạt kết ấn, đất đá
từ khắp nơi cùng tụ lại một điểm, thoáng chốc đã tích thành một viên thiên
thạch khổng lồ bao trùm cả khoảng không ba trăm mét. Không chút dừng lại,
thiên thạch từ trên trời giáng xuống, mang theo âm thanh ma sát với không khí,
ghê rợn khiến người ta thấy váng cả đầu.
Cảm giác... giống như trời sụp vậy!
Thổ Độn – Thiên Thượng Sơn Hàng!
Một nhẫn thuật cấp S cực kỳ khủng bố, cũng là một trong những thuật giá trị
nhất mà Lâm Hàn tặng cho Lan Hồng Tuệ năm xưa.
Lâm Hàn không nhớ có thuật này trong nguyên tác, nhưng hắn nhớ, có một cấm
thuật cực kỳ khủng bố, khá tương tự với thuật này từng được thần nhẫn Madara
sử dụng.
Thiên Ngại Chấn Tinh!
Là cấm thuật của Rinnegan, triệu hồi một viên thiên thạch khổng lồ từ ngoại
không gian tới, mang theo xu thế hủy thiên diệt địa đè ép xuống đối thủ! Một
viên thiên thạch như thế, thậm chí có thể tiêu diệt cả nhân loại theo cách mà
khủng long tuyệt chủng, chứ đừng nói là giết chết một người.
Nhẫn thuật này, hẳn là hệ thống đã phân tích ra từ Thiên Ngại Chấn Tinh!
Vì vậy, năm năm trước Lâm Hàn đã không chút do dự bỏ ra một triệu rưỡi điểm
thưởng để lấy nó, coi như là nhẫn thuật bảo mệnh cho Lan Hồng Tuệ.
Nhưng mà...
Có lẽ Lan Hồng Tuệ đúng là không có thiên phú mạnh về nhẫn thuật, nàng vẫn
không hoàn toàn phát dương quang đại được thuật này.
Đứng bên dưới, Vũ Linh Hà mặc dù biết mình khó mà trốn tránh, nhưng nàng lại
không chút hoang mang ngẩng đầu, thậm chí miệng còn nhếch lên nụ cười khinh
thường!
Một câu nói khiến Lan Hồng Tuệ biến sắc!
Hai tay Vũ Linh Hà hợp lại, nhanh chóng múa lên những thủ ấn quen thuộc, rồi
dần biến chuyển thành những ấn mà chính Lan Hồng Tuệ chưa từng nhìn thấy.
Ấn cuối cùng, hai tay úp xuống đất, để ngang ngực, Lan nhi không biết, nhưng
Lâm Hàn biết, đó là thủ ấn bí mật của Hokage Đệ Nhị, cũng là đặc trưng của
thuật thủy độn siêu cường mà hắn sử dụng.
Thủy Độn – Phá Thiên Tiễn!
Lồng ngực nở rộng, từ cái miệng xinh xắn ấy đột ngột tuôn ra một dòng nước
không tính là lớn, nhưng tốc độ thì lại cực kỳ kinh khủng. Tia nước bắn thẳng
lên trời như đạn đạo, trên đường đi vậy mà ma sát với không khí khiến xung
quanh thủy tiễn bốc lên từng đợt hơi nước mù mịt, đủ để thấy lực trùng kích ấy
mạnh thế nào.
Phằng!
Thủy tiễn không chút khó khăn xuyên thấu thạch sơn đang giáng xuống, tạo nên
một cái lỗ hổng to tướng ngay giữa thạch sơn. Nhưng nếu cứ như vậy, Vũ Linh Hà
vẫn phải chịu lực giáng hủy diệt của thạch sơn, không đường né tránh.
Nhưng nàng vẫn tự tin như vậy...
Rắc rắc rắc...
Thạch sơn tưởng chừng kiên cố, đột nhiên phát ra những âm thanh rạn nứt đau
khổ, Lan Hồng Tuệ cũng biến sắc chứng kiến, thạch sơn của nàng vậy mà vỡ toác,
trở lại thành những mảnh đất đá rời rạc, chẳng có bao nhiêu lực công kích, rơi
xuống mặt biển.
Đất, có thể thấm nước, chứa lấy nước, nhưng cũng vì thế mà bị nước xâm nhập,
tàn phá từ bên trong, mấu chốt là nhẫn thuật của ai mạnh mẽ, chakra của ai
tinh diệu và hùng hồn hơn mà thôi.
Rõ ràng, Vũ Linh Hà là người chiến thắng.
Thủy Độn – Thủy Đạn Chi Thuật!
Theo ấn thức hoàn thành, một quả cầu nước đã hoàn thành trọn vẹn trước mặt Vũ
Linh Hà. Quả cầu xoay cực nhanh, mặt nước trên cầu cũng bập bùng không ổn
định.
Xíu xíu xíu xíu...
Những tia nước như đạn đạo bắt đầu từ quả cầu bắn ra, như súng liên thanh xạ
kích đầy bầu trời, mấy phân thân của Lan Hồng Tuệ còn chưa kịp phản ứng đã bị
trận mưa đạn này bao vây, hoàn toàn hủy diệt.
Tất cả đều là phân thân?
Chỉ thoáng va chạm như thế, tất cả Lan Hồng Tuệ trên trời đều tan thành khói
bụi! Thậm chí mình còn không nhận ra đâu là thực thể. Thuật phân thân này...
không phải loại bình thường!
Vũ Linh Hà đoán đúng, đó là cấm thuật Ảnh Phân Thân mà Uzumaki Naruto đã thành
danh!
Nhẫn thuật mà cả Lâm Hàn cũng không sở hữu.
Rào rào...
Những đòn thủy độn của Vũ Linh Hà dần chấm dứt, bụi nước lại rơi ngược từ trên
trời xuống, khiến cả tòa ốc đảo Thiên Sứ vốn tràn ngập ánh nắng này giờ đây
lại gặp phải cơn mưa rào phi lý. Mặt đất vừa bị nắng to, vừa bị mưa rào hành
hạ, có vẻ phá lệ kỳ quái.
Oanh!
Vũ Linh Hà kinh ngạc xoay người lại, nàng còn chưa kịp phản ứng, bên má phải
đã chịu phải một kích khai sơn phá thạch, khiến dung mạo nàng cũng trở nên vặn
vẹo, thân thể cũng theo đó mà bắn ngược lại, lướt nhanh đến mức chẻ đôi mặt
nước thành hai nửa.
Chết tiệt...
Vũ Linh Hà cảm nhận đau đớn trên gò má, trong lòng lại phán đoán xem đối thủ
là luồn ra sau lưng mình từ lúc nào?
Bất chợt, nàng giật mình nhận ra, có lẽ, ngay từ đầu kẻ địch chưa từng di
chuyển!
Nhìn đối thủ quần áo rách mướp thế kia, rõ ràng là chịu phải thương tích! Ả ta
vậy mà mạnh mẽ chịu đựng thủy long bạo của mình?
Còn khúc gỗ kia, không phải thuật thế thân, mà là thuật biến thân!
Mục đích là khiến mình cho rằng đó không phải vị trí của bản thể, lơ là cảnh
giác, lợi dụng nhẫn thuật cấp S kia giương đông kích tây, kiếm thời cơ áp sát
bản thân!
Hiện tại, Lan Hồng Tuệ đang bất chấp thương thế, kích phát bát môn độn giáp,
liều chết bắt lấy một cơ hội hiếm hoi này!
Khai Môn – Mở!
Hưu Môn – Sinh Môn - Thương Môn: Mở!
Liên tiếp mở bốn cổng, chakra của Lan Hồng Tuệ trở nên cực kỳ mạnh mẽ, khuôn
mặt nàng đỏ bừng, mắt trắng dã, tóc tai dựng đứng như bị điện giật, gân xanh
nổi đầy trên mặt và cả tay chân. Tốc độ của nàng vốn đã nhanh, nay còn nhanh
gấp mười lần, như một ngọn tên bắn đuổi theo Vũ Linh Hà còn chưa kịp kiểm soát
lại cơ thể kia.
Pặc!
Vũ Linh Hà cảm thấy chân mình bị siết chặt, thân thể đang bay ngược cũng bị
kéo giật lại. Áp lực vừa buông lỏng, nàng đã cảm thấy dưới lưng tê rần, đối
thủ một cước không chút lưu tình đạp mạnh, khiến thân thể nàng không tự chủ
được mà đổi hướng 90 độ bay lên trời.
Đau!
Đau quá!
Vũ Linh Hà cũng đã lăn lộn cả năm nay, nhưng chưa bao giờ nàng phải chịu đòn
đau đến vậy.
Vừa xoay mặt lại, Vũ Linh Hà lại một lần nữa giật mình kinh ngạc, đối thủ
không thấy nữa?
Âm thanh như gào lên sau lưng khiến Vũ Linh Hà kinh hãi, nhưng nàng chưa kịp
làm ra phản ứng, đã một lần nữa trúng đòn, thân hình lại như lưu tinh bay
xuống mặt biển!
Nhưng chỉ bay được mười mét, Vũ Linh Hà đã cảm thấy trên gáy tê tái, đến mức
nàng như muốn ngất xỉu, đối thủ vậy mà nhanh hơn cả tốc độ rơi của nàng, một
lần nữa bồi kích.
Cứ như vậy, đến khi rơi xuống đất, lãnh trọn một cước lên má rồi đổi hướng
lướt lên ốc đảo Thiên Sứ, Vũ Linh Hà đã trúng đòn ít nhất bảy lần.
Lăn lộn trên mặt đất, trong ánh mắt nghiêm nghị của đối thủ, nàng vậy mà lại
biến thành một bãi nước!
Đến lúc này mới dùng thủy thế thân!
Một năm hành sự quá thuận lợi, lại ít ra tay, vốn đã khiến Vũ Linh Hà quên đi
phải dùng thuật thế thân thế nào, đến thời điểm này, nàng mới nhớ ra sử dụng
thứ thuật đơn giản mà hữu ích ấy.
Nếu như đối thủ kiên quyết ẩn nấp, chờ đợi bản thân suy yếu sau khi dùng bát
môn mới ra mặt, vậy thì...
Trong lòng Lan Hồng Tuệ nổi lên cảm giác lo lắng.
Nhưng không!
Trái với nàng nghĩ, Vũ Linh Hà vậy mà lại xuất hiện.
Dậu – Tuất...
Chakra mạnh mẽ trên người Vũ Linh Hà đang bùng lên, khiến thân thể nàng cũng
chìm trong một mảng màu xanh lam rực rỡ.
Hai ấn tiếp theo, hoàn toàn là loại thủ ấn đặc biệt của Đệ nhị.
Thuật thức này...
Lâm Hàn nhớ cực kỳ rõ, bởi chính hắn cũng từng sử dụng nhẫn thuật này!
Sức mạnh đó, chakra đó, Lan Hồng Tuệ liệu có chống được không?
Thủy Độn – Thủy Long Giảo Bạo!
Mặt nước cuồng động, xoắn lại một điểm giữa như tạo thành một vòng xoáy khổng
lồ trên mặt biển. Từ đó, từng tia nước quỷ dị sắc bén phụt lên, vây kín toàn
bộ đường di chuyển của Lan Hồng Tuệ. Dù nàng có cố gắng né tránh, nhưng trên
tay và chân cũng đã trúng thủy đạn tới ba lần, máu tươi tràn ra khắp thân thể.
Thủy Độn – Đại bạo thủy trùng ba!
Một cơn sóng thần cao đến hơn trăm mét rít gào ập tới, bên trong cơn sóng ấy,
Lan Hồng Tuệ có thể nhìn rõ một con thủy long tràn ngập chakra, đang tỏa ra
ánh sáng lam đậm đặc, cặp mắt sáng chói đầy hung hãn nhìn về phía nàng, há
miệng gào thét như muốn ăn tươi nuốt sống bản thân!
Đây mới thực sự là cấm thuật cấp SS, hơn nữa còn phát huy cực kỳ nhuần nhuyễn!
Nếu chakra của Vũ Linh Hà mạnh hơn... vậy thì nhẫn thuật này sẽ trở nên cực kỳ
đáng sợ, thậm chí cả Lâm Hàn cũng muốn né tránh mũi nhọn.
Nhưng hiện tại né tránh là bất khả thi, Lan Hồng Tuệ đã bị trận mưa đạn bao
kín đường di chuyển rồi!
Chẳng lẽ chịu thua?
Chakra đang suy yếu, khiến ý nghĩ này trong Lan Hồng Tuệ càng trở nên mãnh
liệt. Nhưng nàng cố gắng khống chế bản thân phải tỉnh táo, ngẩng mặt nhìn Vũ
Linh Hà đầy quyết tâm.
Từ khi xuất đạo đến giờ, chính nàng còn không nhớ đã gặp bao nhiêu đối thủ
mạnh mẽ, từ một tên Võ Tông muốn xưng vương xưng bá ở cái làng mà nàng gây
dựng, đến một tên Pháp Đế muốn nàng dùng thổ độn về làm bà nông dân trồng dược
cho hắn, tất cả đều mạnh hơn nàng ở thời điểm đó, nhưng có bao giờ nàng đã
chịu thua chưa?
Đáp án là chưa! Và lần này cũng là như vậy!
Đỗ Môn – Mở!
Chakra một lần nữa bùng lên mạnh mẽ, thậm chí còn mạnh gấp đôi trạng thái sung
mãn nhất của nàng vừa rồi.
Cảnh Môn – Mở!
Quần áo rách toạc, chỉ có một chiếc áo nịt chắc chắn làm từ chất liệu đặc biệt
là có thể trụ lại, thân thể Lan Hồng Tuệ nổi đầy gân guốc, trên trán cũng lưu
chuyển huyết mạch cực kỳ dữ tợn, lúc này, chakra của nàng ít nhất đã mạnh hơn
khi mở bốn cổng mười lần!
Đây cũng là cực hạn mà hiện tại nàng có thể chịu đựng!
Chỉ có một phút! Một đòn! Dồn toàn bộ hy vọng vào một chiêu này!
Bát Môn Độn Giáp!
Cảnh Môn – Triều Khổng Tước!