Tu Luyện


Người đăng: ngolam159789

Dùng Mộc Độn kéo dài thời gian, đồng thời che mắt đối thủ.

Trong thời gian đó, tranh thủ kết ấn, thi triển thuật thuỷ phân thân.

Lúc này, Lâm Hàn có thể ngay lập tức sử dụng thuật Phi Lôi Thần để dịch chuyển
đến một vị trí khác, chỗ kunai mà hắn bắn ra đầu tiên đều là loại đã được khắc
sẵn ấn ký.

Nhưng Mộc Độn lại cho Lâm Hàn một kinh hỉ, sức chịu đựng, sự dẻo dai của Mộc
Độn vượt quá xa thuỷ độn và thổ độn, khiến thời gian cho hắn được kéo dài lên
gấp đôi. Trong đầu hắn ngay lập tức nổi lên một ý tưởng khác.

Hắn cùng phân thân ngay lập tức sử dụng kunai, giả như muốn đánh lén râu quai
nón. Nhưng thực chất, đó chỉ là một ấn ký Phi Lôi Thần khác mà thôi. Cái hắn
muốn chính là vị trí gần râu quai nón nhất, có thể ra đòn chí mạng một cách
nhanh nhất có thể. Vì hắn biết, thuỷ phân thân không thể đánh lừa râu quai nón
quá lâu được.

Dù thế, Lâm Hàn vẫn rất cẩn thận sử dụng một thanh kunai có quấn bùa nổ để tấn
công. Vì hắn không biết mình có thể đánh trúng được râu quai nón hay không
nữa. Thủ đoạn dự phòng luôn là cần thiết khi đối mặt với kẻ địch mạnh hơn
mình.

Hơi ngoài ý muốn, Lâm Hàn đã đánh trúng. Nhưng kunai lại chỉ chích được một
chút qua da của râu quai nón mà thôi. Không thể không nói, chân khí hộ thể của
một võ giả là quá mạnh, khiến Lâm Hàn thực sự thấy hâm mộ không thôi. Chỉ
tiếc, trong giới Ninja, làm được điều này chỉ duy nhất có Lôi Độn, điển hình
là thuật Lôi Thần Khải Giáp của Raikage và Thiên Điểu Lưu (Chidori Nagashi)
của Uchiha Sasuke.

Không! Thực ra còn một loại nữa, đó là thuật thuỷ hoá của Hozuki Suigetsu.
Nhưng thứ này hình như thuộc về huyết kế giới hạn.

Dù thế, Lâm Hàn cũng muốn nghiên cứu thử một chút. Vừa rồi, lĩnh ngộ về hình
thái biến hoá của hắn lại có một chút tiến triển. Có lẽ, thuật thuỷ độn gia
thân, tăng thêm hình thái biến hoá có thể tái tạo được thuật này ở dị giới thì
sao?


Được người khác đỡ dậy, râu quai nón nhếch nhếch mép, giọng nói vẫn tràn đầy
trung khí nói ra:
- Được lắm! Ngươi không chỉ là đánh trúng ta, mà thực tế còn đánh bại ta! Ta
thấy được, lực lượng thực tế của ngươi không mạnh, nhưng thủ đoạn của ngươi
lại quá quỷ dị! Được rồi, từ giờ phút này, ngươi là đệ tử của Kim Cương Đường!
Nói cho ta biết tên của ngươi!


  • Cũng không có gì! Chỉ may mắn thôi! Ta tên là Lâm Hàn! Vừa rồi có chỗ đắc
    tội, xin ngài đừng để bụng.

Trái ngược với sự nghiêm túc và lạnh lùng vừa rồi, Lâm Hàn ngượng ngùng gãi
gãi đầu, rất là hữu hảo xin lỗi. Nhìn hắn hiền như cục đất đứng đó, chẳng ai
liên hệ được hắn với phần tử thích chơi “bom” đã làm phần lưng râu quai nón
nát bét như bây giờ.

Râu quai nón rất hào phóng xua tay, lấy trong người ra một lệnh bài nho nhỏ,
chỉ chừng ba ngón tay, vứt cho một người mặc pháp bào đỏ trùm đầu không biết
xuất hiện từ bao giờ.


  • Lâm Hàn! Nam! Mười bảy tuổi! Xuất thân thành Băng Nguyên, con trai trưởng
    của thành chủ Lâm Tuyệt! Thực lực phán đoán sơ bộ: Võ sư cấp mười! Năng lực
    thực chiến phán đoán: Cấp Võ Tôn! Thuộc tính: Thuỷ - Thổ - Mộc!

Tư liệu của Lâm Hàn liên tục tuôn ra từ miệng râu quai nón, như đã được chuẩn
bị trước vậy. Lâm Hàn cũng hờ hững, học viện Cửu Long biết tư liệu của hắn là
bình thường, không biết mới là lạ đó. Đọc đến đây, râu quai nón hơi ngừng lại,
hỏi Lâm Hàn:
- Hiện tại ngươi có thể lựa chọn tu luyện trong thành, tới hồ nước phía đông
hoặc xâm nhập rừng rậm phía tây! Nơi cư trú do ngươi tự lo, ta chỉ chịu trách
nhiệm ghi lại vào lệnh thông hành của ngươi mà thôi!

Lâm Hàn hơi trầm ngâm một chút, hỏi lại:
- Vậy sau này có thể đổi nơi cư trú được chứ?


  • Có thể! – Râu quai nón hờ hững gật đầu.


  • Vậy được! Ta tới hồ nước trước đã!


Râu quai nón gật đầu, ra hiệu cho người mặc pháp bào đỏ. Người kia nhẹ nhàng
đưa lệnh bài lên trán, sau đó lại đưa tay khua múa vài cái, lệnh bài hơi sáng
lên rồi tắt, cuối cùng được giao cho Lâm Hàn.


  • Bây giờ về nghỉ ngơi, sắp xếp mọi việc đi thôi. Sau một tuần sẽ có người
    tới triệu tập ngươi cùng những người mới khác. Có một nhiệm vụ khảo hạch dành
    cho các ngươi, hãy chuẩn bị cho tốt đi!

Lâm Hàn hơi đánh giá lệnh bài trong tay một chút, nhẹ gật đầu rồi nhanh chóng
rời đi.

Phía sau, râu quai nón cười cười nói với người mặc pháp bào đỏ:
- Sao hả? Một tên rất thú vị! Lực chiến đấu của hắn cũng không tồi. Năng lực
quỷ dị, giống ma pháp sư, mà lại không giống, giống võ giả, nhưng cũng không
giống. Quan trọng là, ta thấy được, hắn có năng lực tương đồng với ma pháp sư
hệ thuỷ, hệ thổ, thậm chí còn cả hệ Mộc! Nếu chọn hắn, ngươi có thể giảm bớt
nhân thủ, việc chia chác cũng không khiến ngươi rơi vào tình thế khó xử!


  • Ta tự biết cân nhắc! – Dưới áo choàng, một giọng nói trầm trầm vang lên:

  • Ta không biết năng lực của hắn đến đâu! Để ta quan sát thêm mấy ngày nữa
    đã.


  • Tuỳ ngươi! – Râu quai nón nhún vai:


  • Dù sao chuyện là của ngươi, do ngươi quyết định. Ta dù gì cũng chỉ là người
    ngoài mà thôi.

Áo đỏ hừ lạnh một tiếng, phất tay đi thẳng, không thèm để ý thêm đến râu quai
nón.


Lại nói đến Lâm Hàn.

Sau khi tới báo tin cho Lâm Ôn, Lâm Hàn tạm biệt em trai, tiến về phía cửa
Đông, kiếm một chỗ cư ngụ cho mình.

Lâm Hàn mới biết được cách sử dụng Mộc Độn, hắn muốn tu luyện ngay tức khắc.
Hắn cảm thấy, thời khắc đột phá của mình đã đến rồi.

Lâm Hàn lựa chọn hồ nước, chứ không chọn rừng rậm cũng là có lý do của hắn.
Hashirama thế nào hắn không biết, nhưng Lâm Hàn hắn đang sử dụng Mộc Độn trên
cơ sở là Thuỷ Độn và Thổ Độn. Ở hồ nước, Thuỷ và Thổ đều rất đầy đủ, thậm chí
cây cối cũng xanh tốt vô cùng, là một địa điểm tốt nhất trong giai đoạn mới
làm quen hiện tại.

Quan trọng là, trong rừng có ma thú, không thích hợp để tĩnh tâm suy diễn.

Dễ dàng thông qua cửa phía Đông, Lâm Hàn ngay lập tức đã nhìn thấy hồ nước
rộng bạt ngàn trước mắt.

Rộng không thấy bờ!

Thậm chí Lâm Hàn còn nghĩ rằng đây là biển, chứ không phải hồ nữa. Nước ở đây
trong vắt, có màu xanh lục bảo tuyệt mỹ. Nếu trong thời hiện đại, nơi này đã
là một địa điểm du lịch lừng danh hút khách rồi!

Đưa mắt nhìn xa xa, thậm chí còn thấy được vài toà kiến trúc được xây dựng
giữa hồ. Những toà kiến trúc này đều được gia cố bởi pháp trận để có thể tồn
tại trên mặt nước, giá trị không phải là nhỏ. Chúng hầu hết là thuộc về các sư
phụ, để họ sắp xếp đệ tử của mình vào tĩnh tu, cũng có một số trường hợp, đệ
tử dùng công lao rất lớn để đổi lấy được một toà kiến trúc giữa hồ như thế.

Lâm Hàn hiện tại gần như tay trắng. Hắn không có điều kiện để đạt được một toà
kiến trúc như thế, nên tốt nhất là đánh chủ ý tới bên bờ.

Quanh bờ hồ được bao bọc bởi rất nhiều cây cối. Thậm chí, có thể nói đây chính
là rừng rậm, còn hồ nước nằm giữa rừng mà thôi.

Theo lịch sử, mảnh rừng này vốn là thuộc về rừng rậm Táng Hồn, cùng mảnh rừng
phía Tây kéo dài về phía Nam, sáp nhập vào đại rừng rậm. Nhưng không biết học
viện Cửu Long và rừng rậm Táng Hồn đã xảy ra chuyện gì. Cuối cùng vùng phía
Đông cùng hồ nước thuộc về học viện, vùng phía Tây thì học viện vĩnh viễn
không được động đến.

Lâm Hàn từ tốn đạp lên từng cành cây, di chuyển trong bìa rừng. Đi khoảng nửa
ngày, hắn đã di chuyển tới vị trí cách cổng thành chừng hai trăm dặm. Lúc này,
hắn đột nhiên ngừng lại.

Nơi này khá tốt! Không có ai chiếm giữ!

Trước đó, cứ đi chừng mười dặm là sẽ có người cư trú. Nhưng lần này, đã đi
được gần mười lăm dặm mà chưa có ai! Lâm Hàn xoay người, đi ngược lại chừng
năm dặm, đáp xuống đất, đánh giá xung quanh.

Tuy rằng nói vùng hồ nước này không đủ đất để ở, nhưng chỉ là tính những địa
thế đẹp mà thôi. Còn những đoạn phổ thông thế này thì cũng không có mấy người
chiếm giữ.

Ở vị trí thế này, hầu hết là người thích thanh tĩnh, hoặc là người cần điều
kiện đặc thù để tu luyện. Chứ không mấy ai lại ra hoang dã chịu khổ làm gì, ở
trong thành đầy đủ tiện nghi, không sướng hơn sao?

Quan sát tình huống xung quanh, Lâm Hàn thầm gật gật đầu. Xung quanh là một
vùng rừng non, cây cối không quá to lớn, cổ xưa gì.

Hây!

Trực tiếp sử dụng thể thuật Konoha, Lâm Hàn nhanh chóng đốn hạ đám cây rừng,
nhằm dọn dẹp ra một vùng sinh hoạt cho mình.

Quyền đấm, cước đá. Thậm chí cả mộc diệp toàn phong cũng dùng ra. Tốc độ của
Lâm Hàn nhanh vô cùng, mỗi một chiêu lại một cây đổ xuống. Chỉ qua hai phút,
một mảnh đất trống chừng hai mươi mét đã được hình thành.

Lâm Hàn thầm gật đầu, hai tay kết ấn liên tục, sau đó ấn xuống đất:

Thổ Độn – Liệt Thổ Chuyển Chưởng!

Mặt đất hơi rung rung, sau đó nứt ra, hình thành một cái hố nhỏ chừng bảy tám
mét vuông. Đồng thời, một đường rãnh cũng được dẫn thẳng từ hố ra hồ lớn cách
đó gần trăm mét.

Nước từ hồ lớn nhanh chóng tràn qua đường rãnh, dẫn vào trong hố nhỏ, tạo
thành một cái ao nước sạch sẽ. Lâm Hàn thoả mãn gật đầu, nguồn nước đã xong
rồi, tiếp đến là nhà ở! Khâu này hơi phức tạp một chút, nhưng tranh thủ luyện
tập luôn, cũng tốt.

Tiếp tục kết ấn!

Mộc Độn – Tứ Trụ Gia Thuật!

Bục bục…

Từ dưới lòng đất, vài nhánh cây bắt đầu sinh trưởng mạnh mẽ, cuối cùng xoắn
lại với nhau, tạo thành một hình trôn ốc ngay giữa khu đất trống.

Thất bại rồi!

Lĩnh ngộ về hình thái biến hoá vẫn không đủ a!

Tiếp tục!

Mộc Độn – Tứ Trụ Gia Thuật!

Mộc Độn – Tứ Trụ Gia Thuật!

….

Cứ như vậy, cho đến đầu giờ chiều, Lâm Hàn vẫn chưa từng thành công. Chakra
trong người hắn cũng tiêu hao rất nhiều, nhưng thế này vẫn chưa là gì so với
hắn, chỉ cần ngừng lại vài phút, chakra của hắn đã khôi phục được một phần
rồi. Chỉ là, tinh thần lại rất mệt mỏi, khiến Lâm Hàn rất muốn nằm xuống ngủ
một lát.

Ngồi xuống một lúc, Lâm Hàn bắt đầu dựa theo phương pháp minh tưởng của Ma
Pháp Sư, hồi phục tinh thần lực, đồng thời làm đầu óc mình tỉnh táo hơn.

Rắc!

Một âm thanh như có như không vang lên trong đầu Lâm Hàn. Đối với hắn, dường
như đây là một vụ nổ khổng lồ, đầu óc trướng đến đau nhức, chỉ muốn ngất đi
cho rồi.

Nhưng cảm giác đó đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh. Lâm Hàn tỉnh táo lại, chỉ
thấy đầu óc thanh minh vô cùng, tầm nhìn cũng trở nên sáng rõ, lực cảm giác
cũng trở nên tinh tế rất nhiều. Có nhiều thứ trước đó hắn không cảm nhận được,
nhưng bây giờ lại như có như không sờ được đến.

Tinh thần lực đột phá rồi!

Thiên phú về tinh thần lực của Lâm Hàn cũng tàm tạm, trước đây không cảm nhận
được nguyên tố, hắn không thể đột phá tinh thần lực. Nhưng bây giờ thì khác,
hắn đã có thể cảm nhận được thuộc tính thuỷ và thổ rồi. Nói không quá đáng,
bây giờ nếu Lâm Hàn không làm Ninja, hắn vẫn có thể làm ma pháp sư được, chỉ
là không quá lợi hại mà thôi.

Dù thiên phú về tinh thần lực không phải rất tốt, nhưng kết hợp phương pháp
minh tưởng, cộng với việc chakra tăng trưởng khiến tinh thần lực bành trướng,
tốc độ tiến bộ của hắn cũng không phải quá chậm, cũng ngang một người có tư
chất thượng phẩm rồi.

Đứng dậy vặn vẹo người một chút, Lâm Hàn lại tiếp tục kết ấn, luyện tập nhẫn
thuật.

Mộc Độn – Tứ Trụ Gia Thuật!

Rầm!

Lần này, cây cối sinh trưởng cực kỳ mạnh mẽ, cũng không tán loạn như vừa rồi,
mà chỉ có duy nhất một cây đại thụ sinh trưởng.

Cây đại thụ thực sự rất lớn, phải đến mười người ôm mới vừa, chiều cao cũng
chừng bảy mét. Ở giữa thân cây dần dần biến dạng, hình thành cấu trúc của một
ngôi nhà trên cây, có đầy đủ cửa chính, cửa sổ. Bên trong ngôi nhà cũng rục
rịch gồ lên, tạo thành bàn ghế và giường ngủ đầy đủ. Trên giường còn mọc ra
một lớp nấm màu trắng, tạo thành tấm đệm êm bằng thực vật cho Lâm Hàn.

Lâm Hàn thoả mãn gật gật đầu. Cuối cùng mình cũng thành công rồi!

Thành công bước đầu, Lâm Hàn đã dần ngộ ra nguyên lý. Con đường của hắn đã
hoàn toàn được chiếu sáng, chỉ cần thời gian phấn đấu, hắn chắc chắn sẽ có thể
đột phá mọi chướng ngại trước mắt.

Chakra hiện tại mạnh, nhưng chưa đủ. Vấn đề là do thân thể của hắn không chứa
được nhiều chakra như thế.

Nhưng sinh cơ của hắn quá mạnh mẽ, lại kết hợp thêm trường sinh bí điển tu
luyện thân thể, gia tăng thể lực và khả năng chứa chakra, vấn đề này có thể
giải quyết rồi. Còn chuyện sinh sản chakra thì càng không đáng lo, tộc Senju
còn lo thiếu chakra sao?

Tu luyện hình thái biến hoá cũng có bước đột phá rất lớn. Vấn đề mà Lâm Hàn
mắc phải là tinh thần lực không đủ mạnh! Chỉ cần tinh thần lực đột phá, khả
năng khống chế sự vật của hắn sẽ tăng cao rất nhiều. Bằng chứng là việc các ma
pháp sư đều có thể dễ dàng thao khống hình dạng, cường độ của ma pháp thi
triển ra, không giống như Lâm Hàn, việc khống chế khá là nan giải.

Nhìn nhìn hồ nước trước mắt, Lâm Hàn có lòng muốn thử nghiệm xem sao. Hắn
nhanh chóng kết ấn, tốc độ tay lần này cũng có đột phá, đạt đến mức năm ấn một
giây, gần như đã đạt đến mức siêu cao thủ rồi.

Thuỷ Độn – Thuỷ Long Đạn Thuật!

Rào!

Mặt nước nổi gợn sóng mãnh liệt, một con rồng nước há to miệng gào thét lao
đi, tứ không kiêng kỵ tàn phá cây cối xung quanh. Chẳng mấy chốc, chu vi hơn
năm mươi mét xung quanh đều bị dọn sạch sẽ, chỉ còn lại vài cây trúc đang uốn
lượn, ngoan cường tự bảo vệ được bản thân.

Lâm Hàn đau đầu vỗ vỗ trán, vừa rồi hắn mới chỉ lo thi triển thuật, khống chế
không ổn cho lắm. Thuật thì thi triển được rồi, nhưng cường độ lại hơi quá
mức.

Để thế này cũng không hay a!

Thôi được rồi! Thử một chút đi.

Lâm Hàn nhắm mắt khôi phục, chờ cho chakra đã khôi phục được bảy phần. Hắn bắt
đầu từ tốn kết ấn. Lần này tốc độ cũng không nhanh, chỉ một giây một ấn, trình
tự kết ấn cũng hơi lạ, là do Lâm Hàn cũng chưa suy diễn trình tự này bao giờ,
lần này là lần đầu nghĩ ra, cũng là lần đầu thử nghiệm.

Mộc Độn – Thụ Giới Hàng Lâm!

Từ vài cây trúc còn sót lại kia, hàng loạt măng trúc bắt đầu sinh trưởng, lớn
lên, lại mọc măng trúc mới, lại lớn lên. Chẳng mấy chốc, cả vùng đất tan hoang
đã mọc thành một khu rừng trúc xanh mơn mởn, nhìn qua đầy u nhã, thanh lịch.

Nhưng Lâm Hàn lại lắc đầu cười khổ.

Thất bại rồi a!

Thụ giới hàng lâm thực thụ có thể tạo ra rừng cây từ đất trống, thậm chí là
mái nhà, giống như khi Hashirama bị hồi sinh đấu với Hokage đệ tam Sarutobi
Hiruzen vậy.

Nhưng Lâm Hàn hắn không làm được, hắn chỉ là kích thích đám gốc trúc đang tồn
tại sẵn, khiến chúng sinh trưởng nhanh hơn rất nhiều, tạo thành vùng rừng trúc
này mà thôi.

Cây của Hashirama biết công kích, là vì chúng được Hashirama tạo ra, nhưng
trúc của Lâm Hàn thì có sẵn, hắn chỉ kích thích chúng trưởng thành, nên cây
này chỉ có sức sống mạnh hơn trúc bình thường, đẹp hơn trúc bình thường. Còn
năng lực tự công kích… vậy thì chúng không có rồi!

Đây đâu phải là Thụ giới hàng lâm! Đây thuần tuý là thuật trồng gây gây rừng
mà thôi!

Lâm Hàn che mặt, khóc không ra nước mắt.


  • Ai?

Đột nhiên, tâm thần Lâm Hàn máy động, mãnh liệt quay người quát lạnh vào hư
không. Tinh thần lực vừa đột phá làm hắn cảm nhận rất tốt. Rõ ràng có một cỗ
hơi thở hơi dao động lúc vừa nãy! Có người đang theo dõi hắn!


Nhẫn Thuật Trà Trộn Dị Giới - Chương #16