Cầm Chân


Người đăng: Thorin (@

Ngoài phong ấn!

Khoảng hơn mười người đột ngột xuất hiện trên đỉnh Cửu Long Sơn, khuôn mặt
ngưng trọng nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trên Long Châu Đài.

Lớp sương mù che giấu cảnh tượng bên trong lúc này đã bị ma khí xua tán, để lộ
hoàn toàn khung cảnh hung hiểm cùng khí thế tràn ngập tà ác của ma tướng! Đồng
thời, cảnh tượng Lâm Hàn bị ma tướng ép đến không nhúc nhích được cũng được
mọi người thu vào trong mắt, Lâm Chấn Sơn xuất hiện, nắm đấm siết chặt lại,
nhưng vẫn cố gắng trấn định không nói câu gì.


  • Hừ! Học viện Cửu Long đúng là thủ đoạn hay, không ngờ đã tìm ra lỗ hổng để
    gian lận! Bội phục bội phục!
    Một lão giả quắc thước chợt hừ lạnh một tiếng, lời nói tràn ngập mỉa mai nói
    về phía đoàn người đông nhất.

Ở đây có hơn mười người, thì đã có tám người là cường giả cấp Thần của học
viện Cửu Long, số còn lại là cường giả cấp Thần đến từ năm thế lực khác! Tất
cả đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn tám cường giả của học viện Cửu Long, khiến họ
cảm thấy cực kỳ không được tự nhiên.

Lâm Chấn Sơn ho khan một tiếng, rất là vô sỉ biện minh:
- Khụ khụ! Chẳng là ta cử hắn vào đó để quan sát tình huống, chúng ta cũng
đều đã biết, rất có thể ma tướng sẽ lợi dụng cơ hội này chiếm lấy thân thể của
người có nhiều tạp niệm hơn! Dù là bất cứ ai bị chiếm thân thể, Lâm Hàn hắn
cũng có thể trợ giúp người còn lại chiến đấu với ma tướng, vậy chẳng phải có
một chút cơ hội bảo vệ phong ấn hơn hay sao?


  • Ý ngươi là ngươi đã biết trước Thiên Thanh sẽ bị chiếm thân thể?
    Lão già vừa rồi hơi sững lại, sau đó lạnh lùng hỏi một câu.


  • Không biết!
    Lâm Chấn Sơn lắc đầu, tiếp tục luyên thuyên:


  • Như học viện chúng ta đã nói từ trước, người thắng trong trận đấu này sẽ
    mang về cho sư môn năm mươi năm độc chiếm sáu phần mỏ tiên thạch! Nhưng chúng
    ta cũng phải chấp nhận rủi ro, đó là hai địch thủ trong trận trung kết có nguy
    cơ cực lớn sẽ bị đoạt thân thể! Nếu ma tướng xuất hiện, rất có thể phong ấn
    này sẽ bị phá vỡ, lúc đó còn cần các vị giúp học viện chúng ta cùng tiêu diệt
    lũ ma vật kia, đồng thời sửa chữa lại phong ấn này! Việc này cần mười lăm
    cường giả cấp Thần cùng dốc sức, còn mong các vị tạm thời bỏ qua mọi hiềm
    khích, vì sự bình yên của đại lục mà dốc sức một phen!


  • Hừ!
    Lão già kia hừ lạnh một tiếng, không phục phản pháo:


  • Ngươi nói vậy là ý gì? Đúng như chúng ta đã thỏa thuận từ trước, Lã Thiên
    Thanh đã nhập ma, có nghĩa là Lê Ân Tĩnh thắng! Nhưng các ngươi lại lén lút
    đưa người vào tiến hành vây công nó, vì vậy nó mới nhập ma dễ dàng như vậy!
    Nếu xét công bằng, lã Võ Đạo Môn chúng ta chiến thắng mới đúng!


  • Đủ rồi!
    Lâm Chấn Sơn định tiếp tục tranh cãi, nhưng một người phụ nữ xinh đẹp chừng ba
    mươi tuổi, mặc đạo bào xanh đen đột nhiên quát lên:


  • Hiện giờ không phải lúc tranh cãi những thứ này! Việc phân phối mỏ tiên
    thạch giữa học viện Cửu Long và Võ Đạo Môn chúng ta sẽ bàn lại sau, việc quan
    trọng hiện tại là chuẩn bị sẵn sàng đối đầu với Ma Tướng! Ta cảm thấy, ma
    tướng này rất mạnh, không dễ tiêu diệt như vậy đâu! Hiện tại hắn ở trong phong
    ấn, không phát huy nổi một phần thực lực, nhưng nếu để hắn thoát ra được, vậy
    thì không có bất cứ một ai trong số chúng ta có thể đơn độc đánh bại hắn, chỉ
    có đồng tâm hiệp lực mới là biện pháp tốt nhất!

Nghe thấy người phụ nữ nói, mọi người cũng bình tĩnh trở lại, chăm chú quan
sát tình huống trong phong ấn Long Châu Đài. Sẵn sàng đón đánh ma tướng bất cứ
lúc nào!

Trong phong ấn, Lê Ân Tĩnh nhìn xoáy sâu vào Ma Tướng đã xâm chiếm Lã Thiên
Thanh, nàng hoàn toàn hiểu rõ về thỏa thuận kia, và chính bản thân nàng cũng
chấp nhận mạo hiểm để hoàn thiện kế hoạch “câu ma” này! Chỉ có Lã Thiên Thanh
đáng thương, hắn không biết rằng mình đã bị chính sư thúc lợi dụng, mang ra
làm quân cờ để đổi lấy lợi ích cho sư môn mà thôi!

Nhìn thấy Ma Tướng dùng khí thế ép chặt Lâm Hàn, Lê Ân Tĩnh nhanh chóng phát
động lĩnh vực, giảm đi một nửa áp lực của đạo cảnh cho hắn. Lâm Hàn thấy sự đè
nén trên người đã nhẹ đi, nhanh chóng phát động sát khí trong kiếm Hàn Tuyết,
chống trả lại khí thế như thiên địa của ma tướng, tay phải cũng nhanh chóng
kết ấn, muốn phát động thuật phi lôi thần trốn chạy!

Khực!

Cái gì?

Lâm Hàn hoảng hốt nhận ra, thuật phi lôi thần của mình hoàn toàn bị vô hiệu
hóa, không gian xung quanh bị đè nén đến mức cực kỳ bền chắc và vững chãi, Lâm
Hàn muốn vặn xoắn không gian để xuyên qua, nhưng không hề có một chút tác dụng
nào!

Phập!

Thanh ma đao mạnh mẽ xuyên phá trái tim của Lâm Hàn, ma tướng cười lên ha hả,
trong mắt tràn ngập một màu khát máu.

Rào!

Lâm Hàn kia thoáng chốc đã biến thành một bãi nước trong ánh mắt kinh nghi của
ma tướng. Đây là lần phát động thế thân cuối cùng của hắn, Thủy thế thân!

Đứng bên cạnh Lê Ân Tĩnh, Lâm Hàn một tay che ngực, lau đi dòng máu đỏ tươi
đang rỉ ra! Ma tướng vừa rồi thực sự quá nhanh, nắm thời cơ cũng quá tốt, lại
thêm việc Lâm Hàn thi thuật thất bại, dẫn đến bị chậm một nhịp, không ngờ đến
lúc ma đao chém trúng thì mới kịp phát động thế thân, vì vậy, trên ngực hắn
cũng đã chịu một vết thương sâu đến ba phân, thiếu chút nữa thì xuyên tim,
khiến Lâm Hàn không tránh khỏi hoảng sợ!

Nhìn ma tướng đang tràn ngập khát máu nơi kia, Lâm Hàn âm thầm ước tính sự
chênh lệch giữa mình và hắn! Kết quả khiến Lâm Hàn không khỏi buồn bực, ma
tướng quá mạnh so với mình, nếu miễn cưỡng vừa đánh vừa chịu đòn, mình cũng
chỉ chống chịu được trong vòng một phút rưỡi!

Thực lực của ma tướng hiện tại dù bị hạn chế bởi phong ấn, nhưng ít nhất cũng
phải ngang với một cường giả Thánh cấp mười! Thậm chí còn vượt qua giới hạn
đó, vì kinh nghiệm và cảm ngộ của hắn đã vượt quá xa cảnh giới kia!


  • Còn nhớ chúng ta phối hợp thế nào khi đối đầu kẻ địch mạnh hơn chứ?
    Lâm Hàn cười cười, một nụ cười không dễ nhìn cho lắm, nhưng cũng coi như đủ để
    trấn an cả Lê Ân Tĩnh và chính hắn.


  • Tranh thủ được bao lâu?
    Lê Ân Tĩnh nghiêm túc hỏi lại.


  • Một phút rưỡi! Đó là cực hạn!
    Lâm Hàn hơi cắn răng nói.


  • Được! Một phút rưỡi là đủ rồi! Tôi sẽ sử dụng cấm chú mạnh nhất của mình,
    còn nếu vẫn không xử được hắn, vậy thì chúng ta tới số rồi! Cậu có sợ không?
    Lê Ân Tĩnh mỉm cười, một nụ cười xinh đẹp, tràn ngập ấm áp trong cái khung
    cảnh bão táp mưa sa thế này. Nụ cười ấy, khiến cho cõi lòng căng thẳng của Lâm
    Hàn như mềm lại, mọi tạp niệm như bị vứt bỏ, hắn tập trung toàn bộ tinh thần
    nhìn chằm chằm vào ma tướng đang tiến lại gần kia.


  • Sợ! Sợ lắm chứ! Tôi sợ đôi uyên ương trẻ chúng ta lại phải tách ra quá sớm
    mà thôi! Mộc Độn – Hoa Thụ giới hàng đản!


Thấy Lê Ân Tĩnh đã biến cánh cung thành dạng pháp trượng, Lâm Hàn cũng nhanh
chóng thi triển nhẫn thuật, tiến hành cầm chân ma tướng.

Lâm Hàn biết, bản thân mình thiên về đánh bền bỉ, dùng khả năng phục hồi siêu
cường của tộc Senju để mài chết đối thủ. Trên thực tế, hắn cũng không có quá
nhiều thủ đoạn “dồn dame” vào một đòn, mà kiểu chiêu thức như thế lại là sở
trường của Lê Ân Tĩnh, vì vậy, từ trước tới nay, khi đối đầu với kẻ địch mạnh
hơn, hắn và Lê Ân Tĩnh luôn phân công rất rõ ràng.

Hắn kéo dài thời gian, để nàng đủ thời gian thi triển đại cấm chú, một kích đả
bại đối thủ!

Nói về dây dưa với kẻ địch, Lâm Hàn nhận số hai, chưa chắc có ai nhận số một!

Theo chakra vận chuyển, thụ giới của Lâm Hàn nhanh chóng rục rịch, trên thân
cây vốn bừng bừng sức sống kia nhanh chóng ra hoa, nở bung ra thành một rừng
hoa nguyên sơ mỹ lệ. Nhưng lúc này, chẳng có ai đủ tâm tư để thưởng thức khu
rừng đó.

Hoa nở, hàng loạt phấn hoa cùng độc hương nhanh chóng phát tán. Độc tố đi tới
đâu, đất đá trở nên khô cằn tới đó, cây cối ngược lại càng ngày càng tươi tốt,
sinh cơ càng thêm bừng bừng. Ma Tướng trừng mắt, không dám coi thường, nhanh
chóng điều động ma khí bao bọc toàn thân, cái thân thể hiện tại này không phải
là thân thể của hắn, không có cách nào chịu đựng độc khí bá đạo này một cách
trực tiếp.

Nhưng...

Đám phấn hoa nhỏ bé chết tiệt kia lại bám lên ma khí của hắn, nhanh chóng nảy
mầm trên lớp ma khí đó, điên cuồng hút lấy ma khí của hắn, như lấy được mồi
ngon, cứ như vậy điên cuồng sinh trưởng, chỉ trong tích tắc đã lớn bằng cổ tay
người lớn rồi!

Hừ!

Tốc độ hút năng lượng nhanh như vậy, nếu là một cường giả cấp Thánh bình
thường trúng phải, chưa chắc đã có thể làm gì được, bởi năng lượng vừa tích tụ
đã bị hút đi hết, không thể nào đủ lực bức chúng dứt ra. Nhưng ma tướng thì
khác, sức mạnh hiện tại của hắn đã vượt qua đẳng cấp Võ Thánh, ma khí vận
chuyển cực nhanh, thành một vòng xoáy xoắn chặt lấy gốc rễ đang cố đâm xuống
của đám cây cối, thoáng chốc đã chặt đứt hoàn toàn gốc rễ của chúng, khiến
chúng hoàn toàn mất đi năng lực, rền rĩ đổ xuống đất.


  • Ha ha ha... ngươi có trốn đằng trời!

Ma tướng cười lên sằng sặc, trong ánh mắt kinh hãi của Lâm Hàn, ma tướng không
cần nhìn cũng biết được chính xác vị trí ẩn thân của hắn, thân hình kinh khủng
như cuồng phong bão táp lao tới, hắn đi tới đâu, cây rừng bị tàn phá tới đó,
nát tung thành từng mảnh vụn.

Lâm Hàn một lần nữa cảm nhận được sự kinh khủng vừa rồi, tất cả khí thế trên
người ma tướng như tụ hoàn toàn lại trên người hắn! Khóa chặt mọi hành động và
không gian xung quanh hắn! Lâm Hàn lúc này không thể tránh, không thể né, chỉ
có duy nhất một lựa chọn là ngạnh bính!

Đây... là thủ đoạn của cường giả cấp thần!

Toàn bộ năng lực của lĩnh vực hoặc đạo cảnh được nén lại, khóa chặt lên người
một đối tượng nhất định! Thử tưởng tượng, năng lượng khủng khiếp có thể khống
chế không gian rộng cả dặm, hiện tại lại đè nén chặt lên một cá thế, điều đó
khủng khiếp biết dường nào!

Cũng nhờ khả năng khóa định đó, ma tướng ngay từ đầu đã không hề bỏ qua vị trí
của Lâm Hàn, dù cho hắn có ẩn giấu bằng bất cứ cách nào, ma tướng cũng có thể
dễ dàng nhận biết được hắn ở đâu!

Chakra trong người điên cuồng điều động, quái lực thuật vận chuyển, thông qua
bàn tay nhập vào trong kiếm Hàn Tuyết! Chakra cũng tạo thành hai vòng xoáy bên
lưỡi kiếm, như cuồng phong súc thế, khiến uy lực của kiếm chiêu lại được kích
lên ba lần!

Đây chính là Quái Lực Đoạn Thủy! Kiếm chiêu mạnh nhất trong toàn bộ kiếm pháp
của Lâm Hàn! Không những lực chém mạnh vô song, hơn nữa còn kết hợp nguyên lý
chakra tiếp lực của kiếm pháp Đoạn Thủy, không những mạnh, mà còn nhanh như
gió, sắc bén vô bì!

Keng!

Uỳnh!

Âm thanh như kim thiết va chạm, ma tướng cũng cảm thấy cổ tay mình như run
lên, ma đao rung động mãnh liệt! Từ vị trí đao kiếm chạm nhau, sóng khí kịch
liệt khuếch tán, như cuồng phong bão táp thổi bay mọi thứ, dưới chân Lâm Hàn
nứt toác ra, hạ bàn của hắn cũng trượt mạnh về sau. Lâm Hàn hoảng hốt, nhanh
chóng vận chuyển phương pháp tá lực trong đao pháp của Trường Sinh bí điển,
dẫn toàn bộ lực đạo xuống chân, khiến bản thân trượt đi trên mặt đất, nếu
không lúc này hắn đã bị đánh lún sâu xuống dưới rồi!

Ma tướng mặc dù cứng rắn tiếp một chiêu mạnh nhất của Lâm Hàn, nhưng thân thể
lại không hề lui bước, chỉ vậy thôi đã đủ biết ai cao ai thấp rồi. Dù vậy, hắn
có vẻ hơi kinh ngạc thốt lên:
- Thần khí? Đúng là đao tốt! Sát khí thật mạnh, đúng là trời sinh để dành cho
ta! Ha ha... tốt, tốt lắm, thành ý của ngươi, ta nhận rồi! Chịu chết đi!

Rầm!

Từ dưới chân ma tướng, một bàn tay khổng lồ thoáng chốc vươn lên, nắm đấm cao
bằng thân hắn lao đến, trên nắm đấm bùng phát ra chakra xanh lam hùng mạnh,
khiến ma tướng thoáng chốc nổi lên cảm giác nguy hiểm.

Mộc Độn – Mộc Nhân Quyền!

Hơn nữa còn kết hợp quái lực quyền, khiến lực đạo của Mộc nhân vốn đã lớn, nay
càng mang theo sức mạnh hủy hoại thiên nhiên.

Rè!

Cái gì?

Lâm Hàn kinh hãi, nhìn ma tướng vốn di chuyển không nhanh, thoáng chốc lại
tăng vọt tốc độ, vượt qua quyền đầu của mộc nhân, giống như... thuấn thân
thuật vậy!

Mộc Độn – Mộc Nhân Chưởng!

Oành!

Hai bàn tay khổng lồ vươn lên khỏi mặt đất, vỗ mạnh vào vị trí ma tướng vừa
xuất hiện. Giống như đập con ruồi, phát ra âm thanh vang vọng cả dặm. Âm thanh
chát chúa khiến người ta nghe mà rợn người, không dám tưởng tượng đến cảnh bản
thân bị ép vào đó.

Kẽo...

Nhưng...

Hai cánh tay gỗ tưởng chừng cứng chắc vô song kia lại đang rền rĩ những âm
thanh kẽo kẹt đau khổ, dần dần bị tách ra, ma tướng cười lạnh nhìn chằm chằm
Lâm Hàn, hai cánh tay tràn ngập ma khí kia không ngờ lại có lực lượng khủng bố
tới mức từng chút từng chút đẩy mộc nhân chưởng tách ra, khiến Lâm Hàn cũng
không thể tin được.

Thủy Độn – Thủy Thanh Ba!

Mộc Độn – Thụ giới bích!

Hai nhẫn thuật nhanh chóng được thi triển, thủy thanh ba công kích, thụ giới
bích phòng ngự. Lâm Hàn đồng thời không ngừng lui về phía sau, tiến thành
chiến thuật du đấu. Chỉ khác là, bình thường du đấu đều dùng những chiêu thức
đơn giản và ít tốn sức, còn Lâm Hàn du đấu thì liên tục dùng đại chiêu, bởi
hắn không sợ việc kiệt sức, chakra của hắn hiện tại gần như là vô cùng vô tận!


Nhẫn Thuật Trà Trộn Dị Giới - Chương #126