Người đăng: Lập Địa Thành Lợn
“Ừ hứ, không ngờ ông sếp trẻ tuổi tài ba của chị bây giờ lại thành ra đổ đốn
thế này.” Đôi mắt hơi hơi híp lại Thu Lan mở lời châm chọc: “Chất lượng sản
phẩm của mình không bằng người ta nên đành phải chơi chiêu trò “dìm hàng” sản
phẩm người ta xuống, thói xấu học được ở đâu mà nhanh thế cơ chứ. Lại còn dám
bảo mình chỉ nói nhăng nói cuội thôi để lừa các chị đây nữa. ┐( ̄ヘ ̄)┌ “
“… E he he. ( ̄ヮ ̄;) ”
“Với cả đừng có cười cái kiểu gớm ghiếc đó đi nữa Khoa em, kiểu cười đó chỉ có
My em cười trông mới duyên dáng đáng yêu thôi. Bắt chước là không tốt.”
“Đùa, đây là một sự kỳ thị trắng trợn! Sao em cười kiểu ngây thơ đó lại thành
ra gớm ghiếc được chứ? ( ̄︿ ̄ ) "
“Mặt như ông cụ non còn đòi cười kiểu ngây thơ, đúng là.” Thu Lan ngừng lại
một lúc để suy ngẫm rồi đổi giọng nghiêm túc: “Cơ mà chị thấy lần này em gây
sự có chút quá. Nơi đông đúc phóng viên báo chí vậy mà lại nói năng không giữ
mồm giữ miệng để bọn họ chớp lấy cơ hội đăng tin giật gân, làm hỏng hết cả
hình tượng tốt đẹp vốn có của em.”
“Chưa kể nếu muốn “gõ” đội ngũ Hoasgame thì cũng đâu cần phải đến mức phải mổ
xẻ khuyết điểm trò chơi đối thủ như vậy? Em không biết chứ dạo gần đây các
công ty trò chơi bắt đầu coi trọng nội dung ý tưởng chế tác trò chơi của nhà
mình rồi đấy, đối ngoại bọn họ có thể mạnh miệng chê bai chứ về công ty một
cái kiểu gì cũng đem nó ra nghiên cứu tìm cách biến nó thành của mình luôn. Em
nói năng huỵch toẹt vậy lại thành vô cớ làm lợi cho đối phương.”
“Biến nó thành của mình à? Thế thì lại mang tiếng nhục muôn đời thôi chị…. Em
đùa đấy, chị Lan cứ yên tâm đừng lo lắng.” Vốn định tiếp tục cười đùa, song
thấy Thu Lan có vẻ nghiêm túc thật sự Dương Khoa đành lựa lời trấn an: “Nói
thực là em chẳng để bụng chuyện hình tượng đâu, đôi lúc sống có cá tính một
chút cho nó thoải mái tự tại. Với cả chỉ cần những lời em nói được chứng minh
là đúng đắn thì sẽ chẳng có vấn đề gì hết, đám truyền thông vô lương tâm kia
rồi sẽ phải ngậm miệng thôi.”
“Còn về phần tại sao hôm đó em lại phân tích khuyết điểm cụ thể như vậy thì,…
thực ra em cũng đã suy xét kỹ lưỡng trước khi phát ngôn công khai rồi. Đầu
tiên, nếu đã quyết chí đập tan nhuệ khí của đám Hoasgame đó thì cần phải có
những luận điệu công kích sắc bén, có lý có cớ rõ ràng thì mới có thể tác động
tới cộng đồng người chơi. Chứ nếu công kích một cách chung chung đại khái thì
hiệu quả sẽ không đáng kể.”
“Thứ hai, những ý tưởng mà em chủ động ném ra đều là những ý tưởng cũ mèm,
trên thị trường đã có ối trò chơi ứng dụng chúng rồi. Chỉ là tương đối hiếm
thấy mà thôi, vì dù sao thể loại mô phỏng cũng không phải là thể loại trò chơi
đại chúng. Em không mang mấy ý tưởng đó ra thì sớm hay muộn người khác cũng sẽ
tự mình nghĩ đến, nhất là khi thành tích trò “Trường học ma pháp” đó không
được như mong muốn kiểu gì cũng sẽ có người truy lùng căn nguyên vấn đề, từ đó
mò mẫm ra được những điều em đã nói.”
“Vậy thì chẳng bằng ta nói luôn cho được tiếng thiên tài đúng không? Tiếp
tục.”
“Sau cùng, có ý tưởng cải tiến trò chơi trong tay là một chuyện nhưng có áp
dụng thành công được hay không thì lại là một chuyện khác. (cười khẩy) Chỉnh
sửa cải tiến một trò chơi đã thành hình và chuẩn bị đưa ra phát hành không
phải là một chuyện đơn giản đâu, làm không khéo có khi thành “cải lùi” như
chơi. Đó là còn chưa nói đến chuyện xuất phát điểm của “Trường học ma pháp” là
khá cao khi bản thân trò chơi đã chinh phục thành công đội ngũ giám khảo tại
GamExpo. Sẽ không có ai nguyện ý mạo hiểm nghe theo một kẻ như em chỉnh sửa
lại nội dung trò chơi đâu, cứ việc em cũng mang theo cái mác thiên tài trong
nghề chứ chẳng phải hạng vô danh gì.”
“Lại nói, cho dù có quyết tâm tiến hành chỉnh sửa đi chăng nữa em cũng không
nghĩ đám Hoasgame sẽ vội vàng ứng dụng những ý tưởng của em vào “Trường học ma
pháp” đâu. Bởi vì tuy những ý tưởng đó không mới nhưng chưa từng có trò chơi
nào dám đưa toàn bộ chúng vào cả. Không có kiểm chứng thực tiễn còn lâu bọn
chúng mới dám mạnh tay triển khai, đến cái trò “Mèo cầu vồng” của bọn chúng
còn bị liệt vào danh sách buộc phải thu hồi khỏi thị trường do quá giống
“Flappy Bird” là đã đủ để thấy bọn chúng chỉ quen ăn sẵn chứ đếch có cái gan
tìm tòi khám phá cái mới rồi.”
“… Thật mừng khi thấy em vẫn kín kẽ như ngày nào Khoa ạ.” Thu Lan học theo
Liễu cầm lấy tách trà của mình lên chuẩn bị thưởng thức: “Ok, em đã nói vậy
thì chị không còn lăn tăn gì về vụ em có những phát ngôn gây hấn hôm nọ nữa.
Chỉ là chị vẫn có cảm giác đợt phát hành trò chơi lần này em hơi bị… áp lực
sao sao đó, không được ung dung như mấy lần trước. Có phải là lần này em đang
bị thiếu tự tin không?”
“... Cũng có thể coi như vậy. Chị Lan cũng biết đấy, trò chơi lần này từ đầu
đến cuối đều là do anh Hải và anh Quế hợp tác xây dựng nên, em chỉ là người
đứng ngoài đóng góp ý kiến mà thôi. Sản phẩm cuối cùng có hơi khác biệt so với
tưởng tượng trong đầu một chút nên lo lắng là điều dễ hiểu.”
“Không đúng.” Một mực im lặng thưởng thức tách trà từ nãy tới giờ Liễu bất ngờ
xen vào: “Chị không nghĩ hành động gây hấn lần này của Khoa là do thiếu tự
tin. Đây đâu phải là lần đầu tiên em cho đoàn đội tách ra thực hiện dự án
riêng như vậy, “Flappy Bird” có cần em trực tiếp nhúng tay đâu mà khâu phát
hành vẫn bình thường êm đẹp đấy thôi? Chưa kể ban nãy Khoa em cũng nói “Angry
Birds” chắc chắn có chỗ đứng trên thị trường rồi, với con mắt tình tường như
em thì chắc hẳn nó sẽ khó mà có cửa thất bại.”
“...”
“Theo chị thấy, tất cả những nguyên nhân em vừa mới nêu chỉ là thứ yếu. Nguyên
nhân sâu xa của việc em chủ động gây hấn với Hoasgame thực ra chỉ là để cái
gọi là khả năng “Angry Birds” thắng lớn xảy ra mà thôi. Như vậy thì câu hỏi
đặt ra là, tại sao em lại muốn “Angry Birds” thắng lớn? Dựa theo lẽ thường và
tình cảnh hiện tại… Có phải là em lại có một mưu đồ nào đấy giấu bọn chị đúng
không?”
Dương Khoa: ( ̄~ ̄;)
“Chào sếp, chào các chị ạ. Sếp ơi, trò chơi “Angry Birds” đã được đưa lên nền
tảng “Nexus” rồi, mình có mở bán luôn bây giờ hay không?”
“… A, đợi chút! Đừng mở bán luôn bây giờ vội, để thông báo cho tất cả các
phòng ban chuẩn bị lâm trận đã.... Thôi hai chị này, có khi ta quay trở lại
với công việc thôi. Lúc khác ta lại chuyện trò tiếp nhé.” Giữa lúc Dương Khoa
đang không biết nên trả lời Liễu thế nào thì một nhân viên Ninja Studio kịp
thời xuất hiện cứu nguy. Ngay lập tức hắn chớp lấy cái cớ công việc đột xuất
bất thình lình để kết thúc buổi đàm đạo giữa ba thành viên cốt cán với nhau.
Và đương nhiên rồi, sếp đã nói vậy thì Liễu và Thu Lan cũng không mặt dày ở
lại làm khó tiếp. Hai người bọn họ ai nấy về với bộ môn của mình để chỉ đạo
thực hiện các công việc tương quan, sau khi đã nhất trí cho Dương Khoa nợ một
lời giải thích đến dịp tụ tập lần sau. Giống như kiểu không làm rõ ràng mọi
nhẽ thì bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua vậy, nghe rất chi là “hình sự”.
“Khổ quá, một phút sướng mồm để rồi phải che che lấp lấp mệt hết cả người.”
Tìm cho mình cái cớ để về phòng làm việc của bản thân, ngồi dựa cả người xuống
ghế Dương Khoa nhẹ nhõm thở ra một hơi. Nói chuyện phiếm thôi mà cứ như tra
khảo phạm nhân vậy, biết thế thì hắn đã chẳng mang chủ đề này ra.
Chuyện hắn gây hấn với đối phương tại hội chợ GamExpo vốn dĩ chỉ để xả cơn tức
là chính thôi mà, ngoài nó ra thì ừ cũng có một số tâm tư khác thật đấy nhưng
làm gì được ghê gớm như những điều bản thân vừa nêu? Nhất là cái hy vọng trò
chơi có thể thắng lớn trong dịp cuối năm sắp tới cùng mưu đồ bí mật đằng sau
nó – thứ bị Liễu đánh hơi thấy vào phút chót thì chúng chỉ mới được hình thành
thêm vào ngày hôm qua thôi, chứ đâu có nảy sinh trong đầu ngay lúc hắn đôi co
với thanh niên xấc xược bên phía Hoasgame?
Nói cái đấy ra thì lại mang tiếng yêu nghiệt thật sự mất. Trần đời làm gì có
ai tính toán không bỏ sót bất cứ điều gì chỉ trong một thời gian ngắn như thế,
có mà tài thánh!
“… Thôi, sau này lại trình bày cho hai bà chị biết cũng được. Đều là người một
nhà cả, giấu diếm cũng chẳng để làm gì.” Đánh mắt về phía chiếc máy tính bảng
quen thuộc đặt trên bàn, Dương Khoa lẩm bẩm một lúc sau đó cầm lấy nó bật lên:
“Số mày cũng sướng đủ đường đấy, có thằng anh “trải đường” cho rồi mà còn
không thành công nữa thì cũng chịu.”
Đoạn, Dương Khoa giữ nguyên tư thế ngồi thoải mái đưa ngón tay quẹt qua quẹt
lại trên màn hình. Chỉ thấy ở phía trên đó, một số mẫu thiết kế mobile trong
trò chơi “GunBound” tuần tự hiện lên. Nom dáng dấp trông chúng có vẻ khá là
hoàn thiện, cứ việc số lượng mẫu thiết kế chỉ mới ở mức hết sức khiêm tốn.
Bởi vì đã sớm chuẩn bị sẵn mọi thứ cần thiết từ trước, cho nên không có gi khó
hiểu khi GamExpo vừa kết thúc không được bao lâu phiên bản chính thức của
“Angry Birds” đã được tung ra thị trường.
Có hơi bị gấp rút, nhưng Ninja Studio có lý do để triển khai mọi thứ một cách
khẩn trương như vậy. Thói đời trâu chậm thì ăn bùn, tranh thủ lúc toàn dân đã
chuẩn bị sẵn sàng tiền của để “cúng” cho các công ty phát hành trò chơi thời
kỳ “hậu GamExpo” mình hoàn toàn có thể “vớt” trước một đợt chẳng việc gì phải
chờ ai. Chưa kể luận về tiếng tăm một trò chơi chỉ tham gia triển lãm đơn
thuần như “Angry Birds” chắc chắn sẽ không thể nào sánh được quán quân này á
quân nọ tại các cuộc tranh tài rồi, không chiếm được tiên cơ để về sau phải
cạnh tranh với nhiều đối thủ đáng gờm cùng một lúc sẽ rất mệt.
Ngoài ra, việc Ninja Studio quyết định sớm phát hành trò chơi mới nhất của
mình còn có một phần nguyên nhân đến từ cộng đồng, hay nói chính xác hơn là
đến từ những du khách đã trải nghiệm demo “Angry Birds” lẫn thử sức mình với
tiết mục khiêu chiến. Ngay khi hội chợ GamExpo kết thúc, những người này đã
lập tức khoe khoang cho toàn dân thiên hạ biết về sự tồn tại của một trò chơi
thoạt nhìn có vẻ đơn giản nhưng chơi vào rồi mới thấy “khó nhằn”. Chết một cái
là trò chơi này trông lại còn dễ thương nữa, chim chóc với lũ lợn con nào con
nấy tròn vo một cục ngộ nghĩnh vô cùng.
Và nếu như chừng ấy là chưa đủ sức thuyết phục thì sẽ có thêm những tấm ảnh,
đoạn phim ghi lại giây phút trải nghiệm tận tay trò chơi đầy trực quan để
thưởng thức. Cá biệt có kẻ còn đăng lên mạng hình ảnh những con thú bông cộng
thêm chú thích chiến lợi phẩm chỉ giành cho những người xứng đáng lên nữa,
giống như sợ thiên hạ chưa đủ loạn vậy.
Như một lẽ tất yếu, bộ môn chăm sóc khách hàng của Ninja Studio rất nhanh phải
gồng mình lên làm việc hết công suất trước làn sóng hối thúc sớm ngày phát
hành trò chơi bùng nổ mạnh mẽ. Đường dây liên lạc lúc nào cũng nằm trong trạng
thái bận rộn, các thành viên bộ môn thì cắt cử nhau ra một ngày chạy đi gặp
các sếp đến cả chục lần chỉ để thông báo tin vui rằng các fan hâm mộ đang nóng
ruột lắm rồi, bây giờ mà không phát hành trò chơi sớm e là họ kéo nhau đến đốt
công ty mất vân vân....
Bị dọa dẫm như thế tất nhiên là cao tầng công ty ai nấy đều vui vẻ như ăn Tết
Corona vậy, và đã vui thì lại càng phải thúc đẩy công tác phát hành trò chơi
lên thật nhanh cho niềm vui ấy nó được trọn vẹn. Hệ quả là chỉ sau buổi lễ bế
mạc GamExpo vỏn vẹn có vài ngày, trong khi các đối thủ khác còn đang đi vào
giai đoạn chuẩn bị sau cùng thì “Biệt đội chim điên” đã lặng lẽ cất cánh xuất
phát trước tiên.