Thăng Cấp Thành Yêu Nghiệt


Người đăng: Lập Địa Thành Lợn

Quá sốc trước tuyên bố xanh rờn và thành tích khó mà tưởng tượng nổi đối với
một “tay mới” như Thảo My, đám người Dương Khoa nhanh chóng bu lấy cô yêu cầu
cô tiếp tục thể hiện cho bọn họ xem. Trong đó nhiệt tình nhất là Kim Cúc, thay
vì để Thảo My chơi theo tuần tự thì bà chị streamer này lại tự tay chọn lựa
những màn chơi khó khăn bậc nhất, để xem rốt cuộc Thảo My có tài thật không
hay chỉ đơn thuần là ăn may.

Thảo My tất nhiên là có tài thật. Bất luận là màn chơi nào cô cũng đều nhanh
chóng vạch ra được lộ trình công phá tối ưu. Từng thử thách bị cô dễ dàng vượt
qua, hoạ hoằn lắm mới có một hai màn buộc cô phải chơi lại đến lần thứ hai do
chưa quen tay thao tác. Đến đây thì Dương Khoa chỉ còn biết chắp tay bái phục,
trong khi Kim Cúc ngay lập tức nổi lên tâm tư muốn mời Thảo My về phối hợp làm
content cùng với bộ môn Media – công việc mà sếp lớn vừa mới giao phó.

Khác với trailer và các đoạn clip quảng bá vốn chỉ cần giới thiệu lướt qua sản
phẩm là được, content của bộ môn Media thường đi sâu vào các khía cạnh của trò
chơi, hoặc liên quan đến quá trình tự thân trải nghiệm hòng duy trì sự quan
tâm của cộng đồng người chơi và fan hâm mộ đối với sản phẩm. Và đó cũng chính
là phương hướng mà Ninja Studio đi theo. Kể từ khi thành lập bộ môn tới giờ
đội ngũ Kim Cúc đã xây dựng được một lượng content “Plants vs Zombies” tương
đối lớn, bao gồm nhiều đoạn clip phân tích sâu rộng, hướng dẫn đầy đủ chi tiết
và thậm chí là cả những khoảnh khắc trải nghiệm thú vị của các streamer vân
vân…. Thành quả đem lại thì khỏi phải nói, tới thời điểm hiện tại “ông tổ” của
thể loại thủ thành sân vườn kiểu mới vẫn duy trì được một lượng người chơi ấn
tượng có phần công lao không nhỏ nhờ vào bộ môn Media này.

Thế nhưng trước yêu cầu tương tự liên quan đến “Angry Birds” mà Dương Khoa đưa
ra, làm một trong những thành viên cốt cán của bộ môn Kim Cúc lại cảm thấy có
chút băn khoăn. Thực ra không cần sếp lớn phải lên tiếng, trong những ngày
Dương Khoa đi Mỹ công tác cô và mấy anh chị em trong phòng đã bàn bạc với nhau
về việc xây dựng content cho trò chơi mới rồi. Nhưng vì sự tình chưa đâu vào
đâu cả cho nên ban nãy cô không dám khoe ra, chỉ trả lời ngắn gọn rằng bọn họ
sẽ về thảo luận sau khi GamExpo kết thúc mà thôi.

Còn vì sao lại nói sự tình chưa đâu vào đâu thì khá đơn giản: “Angry Birds” là
một trò chơi không có nhiều nội dung để tiến hành phân tích kỹ lưỡng, thế
nhưng độ khó của nó thì lại cao kinh người. Hay ít nhất là theo như đội ngũ
streamer bọn cô và mấy anh em nhóm Game Tester – những kẻ chơi trò chơi liền
tù tì suốt một tuần rồi nhưng vẫn chưa thể “phá đảo” thành công thì là như
vậy.

Đều là trò chơi về chim chóc có khác, giống nhau thế!

Theo ý tứ của đa số các thành viên bộ môn, để content về “Angry Birds” được
người người nhà nhà đón nhận theo chiều hướng tích cực tốt nhất là nên xoáy
sâu vào hình tượng nhân vật độc đáo cùng chi tiết lược bỏ góc bắn lẫn thanh
lực đầy thử thách – hai điểm nhấn sáng giá của toàn bộ trò chơi. Nhưng đó chỉ
là một phần nhỏ, trọng yếu là bên cạnh đó phải có những đoạn clip trải nghiệm
trò chơi có khả năng hấp dẫn người xem. Mà để hấp dẫn người xem thì có hai con
đường để đi: một là “nát” đến mức không thể nhịn cười, hai là “siêu đẳng”
khiến cho ai ai trông thấy cũng phải thán phục.

Cái trước thì dễ ợt, chỉ cần cho cô hoặc hai “danh hài” Huy Chu – Nhật Phong
ngồi trước màn hình máy quay là xong ngay. Muốn “nát” bao nhiêu sẽ có bấy
nhiêu. Nhưng cái sau mới thực sự là một bài toán khó.

Thế cho nên khi nghe thấy Liễu đả động đến chuyện chiêu mộ Thảo Hân Kim Cúc
lập tức bộc lộ quan điểm ủng hộ. Gì chứ tài chơi game của Hani bé bỏng nó ở
cái tầm thần nhân rồi, chỉ cần gia nhập bộ môn Media một cái sẽ vừa vặn tháo
gỡ khúc mắc đang vướng phải. Chuyện dương thịnh âm suy gì gì đó chỉ là cái cớ
vớ vẩn cô dùng để che giấu thôi.

Có điều ủng hộ thì ủng hộ, thế nhưng Kim Cúc cũng biết trong tương lai gần
Thảo Hân khó có thể gia nhập Ninja Studio như kỳ vọng của những người ngồi
đây. Ai bảo đối phương vẫn còn đang đi học chứ, lại còn là năm cuối cùng của
đời sinh viên nữa. Đưa mục tiêu ra trường đúng hạn lên mức ưu tiên hàng đầu là
đúng đắn hết mực rồi, chẳng ai có thể nói gì được.

May sao, chưa kịp buồn bực vì hy vọng nhen nhóm bị dập tắt thì Kim Cúc lại bất
chợt phát hiện một tài năng thiên bẩm gần ngay trước mắt. Xin phép sếp lớn
cùng bà chị một câu, cô kéo ngay Thảo My tới chỗ của mình thì thầm nhỏ to về
dự định làm content liên quan đến “Angry Birds” trong tương lai, đồng thời gửi
tới đối phương lời mời gia nhập đội ngũ. Trong khi Thảo My thì không biết là
do nể nang hay do bản thân nảy sinh ít nhiều hứng thú mà sau khi lắng nghe bà
chị huyên thuyên một tràng xong lại không thấy từ chối ngay, thay vào đó cô
lại nói muốn có thêm chút ít thời gian để suy nghĩ.

Không từ chối ngay tức là còn có cơ hội, Kim Cúc hiểu rất rõ điều ấy. Thế là
tiếp theo đó cô lại không tiếc công sức mời chào Thảo My thêm một chập nữa để
có được cái gật đầu của đối phương. Về phần Dương Khoa, thấy cảnh này hắn chỉ
mỉm cười biểu thị ủng hộ lựa chọn của cô bạn gái đáng yêu, sau đó quay sang
trao đổi với Liễu về những tin tức tình báo bản thân thu thập được trong những
ngày vừa qua. Chuyện công việc cụ thể của từng phòng ban dạng này hắn sẽ không
nhúng tay can thiệp, chỉ cần kết quả tốt đẹp thì các thành viên dưới trướng cứ
thoải mái mà triển khai công việc theo ý muốn của họ.

Có điều cuộc trò chuyện của hai cặp đôi rất nhanh chóng bị gián đoạn. Ước
chừng mười phút sau đó, từng tốp du khách từ bốn phương tám hướng bắt đầu đổ
xô tìm đến gian hàng triển lãm của Ninja Studio. Một tốp không nói không rằng
tiến tới quầy trải nghiệm demo “Angry Birds” rồi cứ thế say sưa chơi đùa, đến
nỗi du khách đợi đến lượt phía sau thỉnh thoảng phải kêu rên mới chịu ngừng.
Một tốp khác thì tản đi khắp ngóc ngách gian hàng để chiêm ngưỡng những thứ
khác mà Ninja Studio mang tới hội chợ năm nay. Nhưng đông nhất vẫn là tốp du
khách tụ tập trước quầy khiêu chiến, mấy người này luôn miệng hô hào rằng hôm
nay nhất định sẽ rinh được quà về chứ không giống mấy thằng thất bại trước đó,
cùng với cổ động trợ uy Yurin vân vân....

Náo nhiệt tưng bừng không thua gì mấy ngày trước đó.

Khách đến rồi thì phải phục vụ ngay, các nhân viên đang tranh thủ nghỉ ngơi
cùng với Kim Cúc nhanh chóng vào vị trí của từng người. Còn lại ba người Dương
Khoa, Thảo My và Liễu thì bọn họ cơ hồ không chút phân vân đứng dậy rời khỏi
gian hàng, nhường lại không gian cho du khách và nhân viên đi lại thuận tiện.
Kế đó, nhân vật chính của chúng ta trưng cầu ý kiến của hai cô gái một lớn một
nhỏ rồi quyết định cùng họ đi xem cuộc tranh tài phân khúc đoàn đội doanh
nghiệp sẽ diễn ra trong ít phút nữa.

Nguyên bản Dương Khoa chỉ tính đi một mình thôi, nhưng nay có sẵn Liễu và Thảo
My ở đây rồi thì cùng họ đồng hành một phen cũng tốt. Vừa đỡ buồn chán vừa có
người đóng góp ý kiến, cái nhìn ở một góc độ khác để mà tham khảo cho khách
quan.

Bốn tiếng sau.

“Và đó là toàn bộ nội dung mà đoàn đội đến từ Get Psyched muốn trình bày. Tiếp
theo, xin mời các vị giám khảo cùng nhân viên phụ trách đánh giá tiến hành
trải nghiệm trò chơi. Xin đừng quên thời lượng cho phần trải nghiệm là có hạn,
do đó….”

“Vậy là cuối cùng cũng hết tiết mục giới thiệu dài lê thê!” Lắng nghe xong
tiết mục giới thiệu trò chơi của đoàn đội dự thi cuối cùng, trong lúc MC tiếp
lời Dương Khoa nhàm chán che miệng ngáp một cái rõ to. Thế rồi hắn quay sang
bên cạnh hỏi thăm ý kiến của Liễu: “Chị thấy trò chơi này thế nào, em thì em
nghe có một nửa thôi đã chán chả buồn nghe tiếp rồi.”

“Sao, vẫn không lọt vào “mắt xanh” của em à? Chị thấy trò chơi đối kháng này
cũng được đấy chứ? Động tác ra đòn rất chân thực và mãn nhãn, nhân vật cũng đa
dạng tha hồ chọn lựa. Tóm lại là không có khuyết điểm nào quá lớn để chê
trách.” Liễu như thường lệ lại lấy làm ngạc nhiên trước đánh giá chất lượng
trò chơi của Dương Khoa.

“ỐI, chẳng qua là chị chưa để ý kỹ thôi.” Đảo mắt láo liên nhìn quanh, thấy
không ai chú ý đến mình Dương Khoa mới thấp giọng thì thầm: “Đòn thế của nhân
vật trông đẹp mắt thật nhưng chả có điểm nhấn gì cả, không tận dụng được thiết
lập bối cảnh của trò chơi. Tại sao cứ phải cho tất cả nhân vật tay đấm chân đá
như nhau? Phải em thì em đưa ngay nhân vật cầm súng vào cho nó chất!”

“Đừng đùa thế em. Cho nhân vật cầm súng thì thành thể loại bắn súng à?”

“Không hề, chỉ cần khéo léo trong khâu tạo dựng nhân vật là được.... Tóm lại
cái này kể chi tiết ra thì khá dài dòng, để khi nào rảnh rỗi em sẽ nói kỹ càng
cho chị nghe. Chị chỉ cần biết thiết kế của các nhân vật trước mắt chưa đủ
sáng tạo là được. Tiếp đến, cơ chế chiến đấu tổng thể của trò chơi này không
đạt chuẩn mực trong mắt em. Rất nhiều yếu tố hạch tâm thiếu sót, tỷ như Rapid
Cancel (Hủy lệnh siêu tốc) hoặc là Barrier Burst (Kích nổ bảo hộ) chẳng hạn.
Nếu có chúng thì lối chơi sẽ trở nên thú vị và biến ảo hơn rất nhiều so với
hiện tại.”

“... Chờ chút, em vừa nói mấy cái thuật ngữ gì vậy.” Liễu bật chợt ngừng lại
mở điện thoại ra như để tìm kiếm gì đó, vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt chuyển
thành hoài nghi: “Chị mặc dù không biết nhiều về dòng trò chơi đối kháng lắm
đâu nhưng có thể cam đoan là chưa bao giờ thấy ai nói gì về mấy thuật ngữ đó
của em cả. Em lấy ở đâu ra thế?”

“... A ha ha, là em tự nghĩ ra đó. Chị thấy em siêu không?”

Liễu: ( ̄- ̄)

“... Nói thế nào bây giờ nhỉ, thôi cái này cũng khó giải thích trong một chốc
một lát lắm. Sau này em sẽ giải thích cặn kẽ cho chị hiểu.” Biết được bản thân
lại vừa nói hớ Dương Khoa vội vàng thay đổi chủ đề câu chuyện: “Tóm lại cái
trò chơi này không có cửa ăn được trò chơi của Hoasgame đâu. Trò... gì ấy
nhỉ?”

“Trường học ma pháp.” Ở bên cạnh im lặng từ nãy tới giờ Thảo My đột nhiên lên
tiếng nhắc nhở.

“(Gật đầu) Ừ đấy. Chị Liễu ạ, năm nay có lẽ cúp vàng thuộc về Hoasgame thật
chứ chẳng đùa. Mấy công ty này làm ăn chán quá, quanh đi quẩn lại vẫn là những
ý tưởng trò chơi không mấy sáng tạo, hoặc là có chút sáng tạo nhưng lại chưa
đến nơi đến chốn.”

“Ừ thì điểm cao chót vót thế kia thì nhất thật rồi chứ còn sao nữa? Nhưng cũng
không thể trách các đơn vị khác được. Nghĩ ra cái mới đầy đủ đặc sắc rồi đem
nó áp dụng vào trò chơi khó khăn lắm đấy chứ có phải chuyện đùa đâu? Mà dù có
thành công thì cũng chưa chắc đã thắng được Hoasgame, dẫu sao người ta cũng là
công ty lớn nên ở một số khía cạnh sẽ có lợi thế nhất định."

“Khó khăn gì, em thì em thấy quá là “phình phường”. Chị không thấy từ đầu đến
giờ trò chơi nào em cũng vẽ ra được cả đống ý tưởng mới lạ có thể đưa vào áp
dụng à? ( ̄ω ̄) “

“Cho nên chị mới bảo em đúng là yêu nghiệt.” Tới đây Liễu chỉ muốn cốc đầu
Dương Khoa một cái cho đỡ khoe khoang: “Bảo là chuyên về một thể loại hay một
mảng nội dung còn đi một nhẽ, đây bất kỳ trò chơi nào em cũng có thể góp ý
được mới đáng sợ chứ. ┐ ( ̄、 ̄〃)┌ Chưa cần biết đem áp dụng vào thực tế nó sẽ
như thế nào, nhưng nghĩ ra được thôi cũng đã là quá giỏi rồi.“

“Hê hê hê, vậy là trong mắt chị em từ thiên tài thăng cấp lên thành yêu nghiệt
rồi hả?” Dương Khoa lập tức cười nhăn nhở vì được khen ngợi. Thấy Liễu quăng
cho hắn thêm một cái lườm rồi chú tâm trở lại với diễn biến trên sân khấu, hắn
bèn nghiêng đầu liếc mắt sang bên cạnh để xem cô bạn gái đáng yêu của mình
đang làm gì mà im lìm từ nãy đến giờ thế.

Nhắn tin trò chuyện với một ai đó à? Rất tốt, vậy thì mình cũng có thể làm
việc riêng vô tư rồi. Dương Khoa thò tay vào túi quần lấy ra điện thoại của
mình, sau đó cúi đầu ghi chép thật nhanh thông tin liên quan đến trò chơi mà
bản thân hắn cho rằng nó sẽ là đối thủ lớn nhất của “Angry Birds” thời kỳ “hậu
GamExpo” năm nay – “Trường học ma pháp” của Hoasgame.


Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu - Chương #384