Người đăng: Lập Địa Thành Lợn
“Vâng, rất vui vì ở đây có người nhận ra streamer Hani bé bỏng của chúng ta.
Như vậy thì, trước khi bắt đầu khiêu chiến sẽ là tiết mục GIAO LƯU! \( ̄▽ ̄)/ “
Ở phía quầy, sau khi chứng kiến Thảo Hân ngại ngùng vẫy tay chào hỏi các fan
nhận ra mình ngay lập tức chủ trì Yurin chuyển sang chế độ “bà tám”.
“Thôi nào chị, giao lưu gì chứ sự kiện khiêu chiến của gian hàng mình đang
diễn ra cơ mà? Cứ coi em như một du khách bình thường thôi là được.” Thảo Hân
vội vàng chữa lại.
“Nô nô nô, phải giao lưu chứ? Em mà là du khách bình thường thì việc gì chị
phải tốn công mời mọc em đến đây thế này? Lại còn hoá trang kín mít để qua mặt
chị nữa, cơ mà không được đâu streamer nổi tiếng ạ. ( ̄ヘ ̄) ”
“… Ôi chị Yurin. ( ̄_ ̄;) “
Đến đây thì Thảo Hân không biết nên nói gì với streamer đàn chị đứng cạnh nữa.
Chuyện tế nhị vậy mà cũng nói khơi khơi ra ngoài…. Có điều từ phản ứng cười
nghiêng ngả của đám du khách theo dõi khiêu chiến thì dường như mọi người
không mấy bận tâm trước lời nói hồn nhiên của Yurin. Chưa kể một vài người
nhận ra cô ban nãy còn tỏ ra đặc biệt quá khích, họ lớn tiếng cổ động cô đừng
ngại gì cả cứ việc trò chuyện vô tư thoải mái không sao hết, kể cả có “cướp
sô” của Yurin cũng được vân vân và mây mây….
Rất nhiệt tình.
Thôi kệ, giao lưu thì giao lưu vậy. Nguyên bản hôm nay Thảo Hân cô chỉ muốn bí
mật đến trải nghiệm trò chơi mới tại gian hàng của Ninja Studio sau đó tìm lúc
rỗi rãi gặp gỡ đàn chị một phen thôi, nhưng bị lộ ra thế này rồi thì thuận
tiện giúp đỡ bọn họ khuấy động bầu không khí cũng tốt.
“Vậy,… xin chào mọi người. Chắc mọi người cũng biết rồi, biệt danh của mình là
Hani. Mình là một fan hâm mộ các trò chơi của Ninja Studio, kiểu… rất là hâm
mộ luôn ấy.” Chiều lòng mọi người, Thảo Hân cầm lấy micro từ tay đàn chị Yurin
sau đó điềm đạm lên tiếng chào hỏi. Chỉ chờ có thế đám đông lập tức hò reo
hưởng ứng mãnh liệt. Không thể phủ nhận nữ giới trong cộng đồng người chơi vẫn
luôn được đón nhận và dành tặng sự ủng hộ ở bất cứ nơi đâu, chưa kể những
người đứng đây còn có một điểm chung là yêu thích các sản phẩm đến từ Ninja
Studio nữa. Cho nên chỉ bằng vào mấy câu giới thiệu bình thường không có gì
nổi bật Thảo Hân đã nhanh chóng trở thành tâm điểm của mọi sự chú ý nơi gian
hàng triển lãm.
Và tiết mục giao lưu bất ngờ ấy cũng lập tức khiến cho gian hàng của Ninja
Studio trở nên náo nhiệt, thu hút một đống du khách hiếu kỳ tại khu vực lân
cận tìm tới. Ngắm nhìn mặt tiền lố nhố toàn người là người, các thành viên
phục vụ đứng bên trong ai nấy đều che miệng cười trộm, bộ dạng vui vẻ đắc ý vì
mọi sự ngày càng diễn ra thuận lợi.
Tiết mục chuyện trò giao lưu giữa Thảo Hân và các du khách cũng không kéo dài
quá lâu, chủ yếu là bởi cần phải cân nhắc đến hàng người chờ đến lượt khiêu
chiến đang ngày một dài ra. Chẳng may trong số này lại có người sốt ruột như
thí sinh số 29 vừa mới rồi thì sự tình sẽ vô cùng phiền toái, thế nên Yurin
chủ động chấm dứt tiết mục giao lưu ngay khi cảm thấy câu giờ như vậy đã là đủ
nhiều.
“Được rồi, giờ thì để không làm mất thêm thời gian nữa sau đây sẽ là tiết mục
khiêu chiến của thí sinh đẹp lung linh chơi game tài tình số 30. Xin mọi người
hãy dành một tràng pháo tay cổ động Hani bé bỏng của chúng ta!”
“Hú hú! (vỗ tay nhiệt liệt)”
“Ôi lại bé bỏng….” Buông một câu phản đối lấy lệ, Thảo Hân quay người cầm lấy
chiếc máy tính bảng lên nhấn một cái. Tức thì màn chơi đầu tiên quen thuộc
hiện ra trước tầm mắt mọi người thông qua màn hình TV. Trong lúc đám đông tự
giác an tĩnh trở lại để thưởng thức tiết mục khiêu chiến, cô khẽ nhắm mắt lại
hít một hơi sâu ổn định tâm tình sau đó mở mắt ra.
Chỉ thấy thần sắc của Thảo Hân bỗng dưng thay đổi một cách đột ngột, không tỏ
vẻ ngại ngùng câu nệ như trước nữa mà thay vào đó là vẻ chuyên chú dứt khoát.
Tựa như cô đã biến thành một người hoàn toàn khác vậy.
“Oa! Hani phiên bản nghiêm túc!”
“Cố lên em êi!”
“Ồ Hani của chúng ta nghiêm túc rồi đây. Nào, chúng ta hãy cùng chờ xem liệu
Hani có thể khiêu chiến thành công không nhé.”
Trước vô vàn ánh mắt chờ mong, Thảo Hân lập tức chạm ngón tay vào một điểm
trên màn hình, sau đó vẽ một đường cong rồi thả ra. Động tác cực kỳ mau lẹ và
chuẩn xác, con chim màu đỏ đầu tiên được phóng đi không những tiêu diệt thành
công một con lợn ở phía cuối điểm bay mà còn thuận tiện phá sập cấu trúc căn
phòng, dẫn đến một thanh gỗ rơi xuống đập thẳng vào đầu một con lợn khác bên
dưới.
Một đổi hai, trao đổi quá có lợi!
“Vãi!”
“Đỉnh!”
“Wow! Tuyệt quá, mới chỉ là phát bắn đầu tiên mà Hani của chúng ta đã triệt hạ
liền một lúc hai… con lợn! Một con chim triệt hạ hai con lợn, lần này Yurin
không có nói nhầm nữa đâu nha! Cấm cười! (sốt sắng)”
Giữa lúc mọi người còn đang choáng váng trước pha thi đấu xuất thần thì Thảo
Hân đã nhanh chóng bắn ra tiếp một con chim nữa. Góc độ thay đổi, lực đạo thay
đổi, thế nhưng kết quả thì vẫn như cũ: tổng số lợn bị tiêu diệt nâng lên con
số bốn chỉ sau hai phát đạn.
Đến đây chỉ còn lại một con lợn duy nhất nấp phía dưới cùng là còn sống sót mà
thôi. Và nó cũng không sống được bao lâu, thêm một phát đạn góc siêu cao nữa
là nó đã được đoàn tụ cùng các anh em.
“Vỗ tay!” Một fan hâm mộ gào lên thật to, tức thì những người khác lập tức
hưởng ứng cổ vũ. Ngay cả Trác Hải cũng giơ tay vỗ nhẹ vài cái, từ khi theo dõi
khiêu chiến đến giờ không phải là hắn chưa thấy có người vượt qua thử thách
nhanh chóng thế này. Thế nhưng vừa nhanh vừa chuẩn xác đến từng milimét như
Thảo Hân thì chưa hề có một ai.
Không hổ là một trong những thần tượng quốc dân của phân khu trò chơi diễn đàn
zoV a.
“Quá nhanh quá nguy hiểm! Hani của chúng ta chỉ cần vỏn vẹn không đầy nửa phút
để vượt qua thử thách đầu tiên. Tin chắc rằng không nhiều đấng mày râu ở đây
có thể đạt được thành tích này đâu ạ. ( ̄~ ̄) ”
Ở phía quầy chủ trì Yurin không ngừng nói lời tâng bốc, trong khi Thảo Hân mặt
không biểu tình điểm nhấn chuyển sang màn chơi tiếp theo. Và cứ thế, giữ vững
phong độ ấn tượng Thảo Hân liên tục chinh phục hết thử thách này đến thử thách
khác một cách chóng vánh. Nếu như không phải cả cô lẫn Yurin có ngừng lại một
lần để lên tiếng thanh minh thì dân tình còn tưởng rằng cô đã biết được nội
dung khiêu chiến từ trước để mà nhẹ nhõm vượt qua.
“Ghê quá, chơi như máy vậy.”
“Ừm, em gái Hani bé bỏng của tui nó đặc biệt thế đấy. Chơi game giỏi lắm.”
“Vãi cả “của tui”. Nhận vơ vừa thôi…. Nhưng mà đúng là chơi giỏi thật. Nó làm
cho hành trình thi đấu của ông số 29 vừa rồi trở nên tầm thường.” Được thưởng
thức những pha thi đấu mãn nhãn đương nhiên là đám du khách theo dõi không kìm
được cảm xúc, từng lời ngợi khen tung hô cứ thế đều đặn vang lên suốt quá
trình khiêu chiến diễn ra.
“Thiên địa ơi tôi là ông số 29 đây. Mấy ông đã chê bai rồi lại còn nói to, cố
ý trêu tôi đó hả? (; ̄Д ̄) ”
“Chứ sao nữa! ( ̄ヮ ̄) (đồng thanh) “
Bị trêu chọc, Trác Hải nhún vai ngậm miệng không buồn phản bác. So đo với đám
nhân vật quần chúng của bộ truyện chẳng bằng theo dõi nốt hành trình khiêu
chiến của thần tượng quốc dân Hani thì hơn. Mà lại, hiện tại Hani cũng vừa vặn
vượt qua màn chơi thứ 8 để đến với màn chơi thứ 9 – màn mà hắn không may sảy
chân ban nãy.
Để xem suy nghĩ của mình có phải là chính xác không nào! Trác Hải bất giác
nheo mắt lại chăm chú nhìn màn hình TV.
Câu trả lời đến với Trác Hải ngay sau đó. Sau một hồi lia camera quan sát,
Thảo Hân chỉnh con chim boomerang hướng lên góc 60 độ, cao hơn góc bắn của hắn
ban nãy rồi kéo căng ná hết cỡ. Không cần phải nói thêm cũng biết tiếp theo cô
sẽ sử dụng kỹ năng quay về của con chim hòng đẩy cột đá rơi xuống kích nổ
thùng thuốc nổ bên dưới.
“Quả nhiên, dùng kỹ năng quay về mới là chính xác.” Mắt nhìn con chim xanh lá
cây mỏ dài lượn một vòng rồi quay lại đụng vào viên đá nhỏ nhất trên cột đá
bên phải, dẫn đến cột đá sập xuống kích nổ thùng thuốc nổ thành công Trác Hải
lặng lẽ thở ra một hơi. Lực đạo vừa mạnh hơn, góc độ lại thuận hơn thì chẳng
có cớ gì không thành công được hết. Tiếp đó, trước sự chứng kiến của hắn Thảo
Hân chơi theo đúng “bài vở” mà hắn đã từng lên kế hoạch trong đầu, vừa vặn tận
dụng hết toàn bộ số chim đa dạng đủ mọi chủng loại để tiêu diệt gọn gàng đám
lợn tinh quái.
Bỗng dưng lại cảm thấy tiếc nuối rồi. Kế hoạch ngon lành vậy mà lại sảy
chân....
“Tuyệt vời, Hani của chúng ta đã đến với thử thách cuối cùng rồi ạ. Chỉ còn
một chút xíu nữa thôi, liệu Hani sẽ ra về tay trắng hay là kỳ tích sẽ xuất
hiện, chúng ta hãy cùng chờ xem!”
Trái ngược với Yurin ngày một kích động, Thảo Hân vẫn điềm nhiên như không
điểm nhấn tiến vào màn chơi thứ 10 rồi quệt ngón tay đảo khắp màn hình một
lượt. Lẫn này thử thách có vẻ khá khó khăn, thứ cần phải công phá không còn là
một công trình đơn lẻ nữa mà là một tổ hợp công trình bằng gỗ dựng liền nhau.
Nhiều căn, nhiều tầng, nhiều phòng, thật chẳng biết nên miêu tả nó là gì cho
chính xác.
Chưa kể, những con lợn lại chia nhau ra nấp trong một số phòng chứ không dồn
cục vào thành cụm. Số lượng cũng khá ít, bình quân không đủ mỗi phòng một con.
Cuối cùng, để khẳng định lại một lần nữa màn chơi này là một màn chơi khó
người chơi sẽ chỉ có năm “phát đạn” thuần một màu sắc vàng óng – năm con chim
Chuck với khả năng gia tốc để gây thêm sát thương và bay đi xa hơn.
Chỉ đơn giản vậy thôi. Không có phạm vi phá hủy lớn như chim bom, chim đẻ
trứng hay chim đỏ khổng lồ, cũng không có khả năng công kích “xuất kỳ bất ý”
như chim tách ba hay chim boomerang. với loại chim này trong tay người chơi
chỉ có thể tìm cách công phá bằng những phát bắn trực diện tựa như chim đỏ
thông thường. Tất nhiên, phạm vi bay và sát thương của kẻ trước sẽ cao hơn một
chút.
“Trông “khoai” phết. Không ngờ thế này mà ban nãy cũng có người thắng.” Trác
Hải không kìm được nhẹ giọng than thở sau khi nhìn thấy tổ hợp công trình,
đồng thời bao nhiêu nỗi tiếc nuối trong lòng mau chóng tan biến hết sạch. Nếu
bây giờ bảo hắn chỉ chơi một lần mà vượt qua được thử thách khó nhằn này thì
hắn cũng không dám cam đoan chắc chắn 100%.
100% cao quá, xác suất chắc chỉ rơi vào khoảng 10 hay 20% thôi. Tóm lại, hy
vọng đoạt quà là một hy vọng xa vời.
“Ồ, Hani của chúng ta bắt đầu tỏ ra do dự. Có vẻ như thử thách trước mắt tương
đối khó khăn, Hani.... Không, Hani đã kéo ná! Chỉnh góc độ, một góc độ không
quá cao! Chú chim đã được phóng ra, và Hani lựa chọn gia tốc ngay lập tức!
Trúng một con lợn rồi!”
“Chưa hết! Tòa công trình đang có dấu hiệu bị lung lay! Căn phòng chính
giữaaa... đã sụp đổ thưa quý bạn và các vị! Rất tiếc không thể triệt hạ được
bầy lợn nấp bên dưới nhưng không sao, đường đã thông và hè đã thoáng! Nếu
Yurin là Hani thì Yurin sẽ bắn một con chim giết ngay con lợn đang cười nhe
nhởn ở phía xa! Tin Yurin đi, chỉ cần bắn trúng nó thì chắc chắn thắng rồi.”
Bỏ qua lời mách nước không đáng tin cậy của Yurin, Thảo Hân tiếp tục kéo căng
ná canh góc phóng ba con chim tiếp theo tiêu diệt những con lợn ở gần trước
cho chắc ăn. Mặc dù quá trình diễn ra không hề dễ dàng gì, có lần cô suýt chút
nữa thao tác thất bại song kết quả cuối cùng vẫn rất tốt đẹp. Chỉ còn lại một
con lợn cuối cùng ở phía ngoài cùng bên tay phải tổ hợp công trình sau bốn
lượt công phá, và con đường từ chiếc ná tới chỗ đó không còn bất kỳ chướng
ngại vật nào nữa, nhờ vào công của phát bắn đầu tiên.
Vẫn biết là độ khó đã giảm xuống đáng kể song đám du khách bao quát Trác Hải
vẫn nín thở hồi hộp theo dõi phát bắn cuối cùng. Về phần Yurin, như thường lệ
giờ phút này cô đã bắt đầu “đọc rap”:
“Yurin lại bị hồi hộp quá trời rồi mọi người ơi! Chỉ còn một con lợn duy nhất!
Hani canh góc 60 độ! Không lại hạ xuống rồi, góc 60 đẹp mà tới luôn đi Hani!
Không Hani giữ nguyên quan điểm 60 là số xấu! Góc độ vào khoảng tầm 50 hay 55
gì đó, Hani BUÔNG TAY! Con chim bay lên cao sắp sửa hết lực rơi xuống rồi tăng
tốc đi Hani! Tăng t... tăng tốc rồi! Và con lợn cuối cùng ĐÃ BỊ TIÊU DIỆT!
Thật tuyệt vời, Hani của chúng ta đã khiêu chiến thành công!”
“Xin được chúc mừng cô gái đầu tiên, cũng là khách quý của chúng ta ngày hôm
nay đã khiêu chiến thử thách thành công! Một tràng pháo tay chúc mừng nào mọi
người ơi!”
Khỏi cần chủ trì nhắc nhở, ngay khi con lợn cuối cùng bị Thảo Hân tiêu diệt
đám đông đã vui sướng hò reo rồi. Ầm ĩ đến nỗi người ở gian hàng to đùng phía
đối diện cũng phải đổ xô ra xem có phi vụ gì “hot” mà làm loạn lên thế. Ngay
cả Trác Hải cũng vỗ tay chúc mừng một cách nồng nhiệt, chứ không qua loa lấy
lệ như ban nãy.
Phát bắn đầu tiên vừa tiêu diệt thành công một mục tiêu vừa dọn dẹp chướng
ngại vật, ba phát bắn sau phát nào cũng đều công kích vào yếu điểm của tòa
công trình để lợi dụng việc cấu trúc căn phòng sụp đổ tiêu diệt lũ lợn bên
trong, phát bắn siêu xa cuối cùng thì siêu chuẩn xác. Chúng hợp lại với nhau
tạo thành một pha thi đấu hoàn mỹ, nếu như đây thực sự là lần đầu tiên tiếp
xúc với thử thách thì Thảo Hân quả thực là một thiên tài xuất chúng trong
khoản chơi game.
Mà đã là thiên tài thì tiếc gì mấy tràng vỗ tay công nhận?
Tiếp sau đó là tiết mục trao quà và giao lưu thêm một chập nữa với các du
khách và fan hâm mộ, nhưng Trác Hải biểu thị mình không có hứng thú với tiết
mục này. Xốc lại ba lô lần thứ n, hắn thối lui ra khỏi đám đông rồi xoay người
rời đi. Ninja Studio năm nay ngoại trừ trò chơi này ra thì không còn gì mới mẻ
nữa cả, cho nên không cần phải nán lại gian hàng thêm nữa cho mất thời gian.
Cho đến trò chơi “bắn chim” này thì tuy còn nhiều nội dung, yếu tố lạ lẫm chưa
nắm bắt rõ ràng song nhìn chung tổng thể chất lượng có thể tạm coi như không
tệ. Ít nhất lối chơi vẫn tuân theo phong cách mới lạ độc đáo nhất quán, xứng
đáng để cho người chơi và fan hâm mộ Ninja Studio “móc hầu bao”.
Ừm, tương lai hắn nhất định cũng sẽ “móc hầu bao”. Nhưng đó là chuyện của
tương lai. Còn bây giờ thì,... gian hàng bên cạnh này trông có vẻ không tệ.
Ghé thăm xem sao.
Nghĩ là làm, Trác Hải đảo bước rẽ vào gian hàng kế cận. Nhưng rồi chỉ được một
vài phút sau hắn đã lại bước ra, mang theo vẻ mặt bực bôi hắn thấp giọng chửi
bới:
“F*! * thể tin được, đến tận bây giờ vẫn có bọn làm game “Match 3” đạo
nhái “Bejeweled”. Ông đây đã nói không thích rồi còn cố lừa, phí 5 phút cuộc
đời!”
Bộ dạng rất hung hăng, kiểu như vừa bị kẻ khác lừa dùng thử sản phẩm mới hay
đại khái vậy. Khịt mũi coi thường thêm một cái nữa, Trác Hải vênh mặt lên
nghênh ngang rời đi…
“Ấy!”
… và bất ngờ va phải một người khác đang đi trên đường. Thấy người này loạng
choạng sắp ngã, hắn giật mình vội vàng vươn tay ra đỡ lấy, miệng lên tiếng xin
lỗi liên hồi:
“Xin lỗi xin lỗi. Tôi không để.... Ô, lại là bạn à? (⊙_⊙) ”
“... Chậc, xem ra chúng ta cũng có duyên đấy chứ?” Đối diện một Trác Hải bỗng
dưng sững sờ đến nỗi quên cả buông tay, một thân ăn mặc kín mít trở lại Thảo
Hân nhẹ giọng hồi đáp. Cứ việc mặt đối phương đeo khẩu trang cùng kính râm,
song hắn vẫn có thể cảm nhận được giờ phút này cô gái đang nở một nụ cười thay
vì tỏ ý trách móc hay gì đó.
Muốn không cười cũng không được. Giữa dòng đời tấp nập mà chưa đầy một tiếng
hai người bọn họ đã va vào nhau tới tận hai lần, mỗi một lần lại do lỗi của
một người. Quả là một sự sắp đặt thần kỳ của tác giả Lập Địa Thành Lợn... à
nhầm sắp đặt thần kỳ của số phận.
“Ờ thì....”
“Từ từ, có chuyện gì để sau hẵng nói. Giờ thì mau hộ tống mình đi khỏi đây
đã.” Mặc kệ Trác Hải ú ớ chưa kịp định thần, Thảo Hân bạo dạn nắm lại tay của
hắn sau đó vội vàng kéo hắn rời đi. Thân ảnh của cả hai dần hòa lẫn vào dòng
người qua lại đông đúc.