Đối Tác Chỉ Còn Trên Danh Nghĩa


Người đăng: Lập Địa Thành Lợn

“Y theo bản thảo này mà chế tác chứ gì? Không thành vấn đề, chú cứ phân công
nhiệm vụ cụ thể đi rồi bọn anh tiến hành ngay.” Vẻ mặt hứng chí Thiếu Hoàng
đột nhiên giơ tay: “Báo trước anh không phụ trách mảng âm thanh nhé.”

“Phân công thì ai giỏi gì làm nấy như mọi khi thôi, anh Hoàng làm.... À từ từ,
Game Engine đã hoàn thành đâu mà nhảy vào chế tác trò chơi luôn hả anh? Làm
Game Engine cho xong đi đã, gà chưa đẻ đã đòi ăn trứng rán rồi.” Vốn định
thuận miệng phân công công việc luôn, song thấy bộ dạng hăm hở của Thiếu Hoàng
Dương Khoa lập tức phát giác ông anh này có ý đồ “cầm đèn chạy trước ô tô”.

“Ầy, thì cứ phân công trước đi chú để có gì bọn anh còn nắm được tinh thần.
Game Engine cũng sắp sửa hoàn thành rồi mà.” Thiếu Hoàng đổi giọng năn nỉ.

“Sắp sửa là bao lâu nữa?”

“Ờ..., đại khái là ba bốn tuần nữa đi. Cũng còn tuỳ thuộc vào năng suất của
đám Định phòng bên kia.”

“Ui thế thì sắp sửa cái gì, còn lâu! Đi giúp đội bên kia làm nốt Game Engine
cho em đi, bao giờ mọi thứ sẵn sàng em mới phân công. Không có kiểu gì anh
cũng lén lút làm trước là cái chắc.”

“Chẹp, chú lại làm anh thất vọng rồi. Lại còn đúng hôm Giáng sinh thế này có
chán không chứ. ( ̄︿ ̄) “

“Này sếp Khoa, nhân nói đến chuyện Game Engine thì nó cũng sắp sửa ra lò rồi,
chúng ta nên xem xét đến chuyện đặt tên cho nó đi.” Hiền thả tập bản thảo
trong tay xuống bàn lên tiếng hỏi Dương Khoa.

“Em có sẵn tên rồi anh. Gọi “Shadow” (bóng ảnh) như thế nào?”

“Engine “Shadow”?... Nghe cũng được nha, khá hợp với tên phòng làm việc
“Ninja” của chúng ta.” Nghe thấy cái tên Dương Khoa đưa ra Hiền nghĩ ngợi vài
giây rồi nhanh chóng gật đầu tán đồng. Những người khác cũng cảm thấy cái tên
ấy tương đối hay ho, thế nên chẳng mấy chốc bộ Game Engine còn chưa thành hình
đã có cho mình danh hiệu chính thức.

“Vậy chốt lại như thế nhé, sau này Game Engine hoàn thành em sẽ đăng ký dưới
cái tên ấy.” Đoạn Dương Khoa ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ treo tường, thấy hiện
tại đã sắp đến giờ nghỉ trưa thế là hắn đổi ý thôi không đốc thúc mọi người đi
làm việc nữa. Thay vào đó hắn ngồi lại với mấy anh em để tiếp tục giảng giải
sơ qua một số nội dung chi tiết về dự án “Age of Empires” sắp tới.

Cùng lúc đó, tại đại bản doanh của GVN.

“Con bé Liễu bên Ninja Studio đã liên lạc lại với chúng ta chưa thế Nhiên?”
Mang theo vẻ mặt sốt ruột vì đã phải chờ đợi quá lâu Quốc tiến ra gian ngoài
của phòng làm việc lên tiếng hỏi.

“Chưa thấy gì cả anh ạ.” Thư ký Nhiên ngẩng đầu đáp lại, giọng điệu từ tốn.

“Bảo sẽ nhắn lại ngay mà sao lâu thế nhỉ?” Bực bội, Quốc đứng tại chỗ lẩm bẩm
một hồi rồi lại quay bước đi vào gian trong. Kể từ lúc Liễu và Hồng Nhung ra
về đến giờ người trưởng phòng phát hành của GVN này đã đi đi lại lại như vậy
mấy lần rồi, và theo thời gian trôi qua hắn ngày càng trở nên mất kiên nhẫn.

Rốt cuộc là cái đám này muốn chơi hay nghỉ đây? Mà muốn chơi hay nghỉ thì cũng
phải báo lại một tiếng chứ, mấy hôm trước tìm cớ bắt liên lạc nhiều lắm cơ
mà?”

Không có được câu trả lời, Quốc đành thở hắt ra một hơi sau đó lại ngồi phịch
xuống ghế. Ngày hôm qua sau khi nghe thấy thư ký truyền đạt lại “tối hậu thư”
do Ninja Studio đưa ra, biết không thể trốn tránh được nữa nên ngày hôm nay
hắn đành phải xuất hiện ở đây để gặp mặt Liễu và Hồng Nhung, mặc dù trong thân
tâm hắn không hề muốn chút nào.

Và cứ việc đã dùng đủ mọi chiêu số trong quá trình gặp mặt trao đổi, thế nhưng
cuối cùng thì hắn vẫn phải miễn cưỡng chấp thuận phân phối lợi nhuận phát hành
“Fruit Ninja” hai tháng vừa qua ngay tại chỗ với đối phương.

Kết quả này tất nhiên là khiến cho Quốc cảm thấy khó chịu ít nhiều, bởi lẽ
nguyên bản âm mưu của hắn là muốn trì hoãn công tác phân phối lợi nhuận thêm
một thời gian nữa. Thế nhưng ngày hôm qua con bé tên Liễu ấy không biết lên
cơn gì mà đột nhiên đổi giọng đưa ra “tối hậu thư” khiến hắn không thể không
nhượng bộ lui bước.

Dù sao thì chuyện công ty đối phương tuy nhỏ bé nhưng lại không hề dễ trêu
không phải là bí mật gì đối với những người trong giới cả. Đến nay vẫn không
có cơ quan truyền thông nào dám đứng ra bôi đen công kích thẳng tên Ninja
Studio là minh chứng thuyết phục nhất. Cộng thêm việc mình là bên hành xử
không đúng trong vụ việc vừa qua, nếu còn không nhượng bộ thì GVN ăn thiệt
thòi là cái chắc.

Trong lòng tự cổ động bản thân rằng dằn vặt cái đám Ninja Studio ấy như vậy là
được rồi, sau khi tiến hành phân phối lợi nhuận xong xuôi Quốc lập tức chuyển
chủ đề sang chuyện khuyến mãi mùa Giáng sinh. Thế nhưng đáp lại hắn là vẻ mặt
vô cảm của Liễu và câu trả lời máy móc như đã được lập trình sẵn: “Chuyện này
cô không làm chủ được mà phải hỏi ý kiến sếp lớn.”.

Con ** nó, ra cái vẻ gì thế? Chuyện khuyến mãi này hai bên đã đánh tiếng với
nhau từ lâu rồi chứ có phải là mới đem ra bàn bạc đâu mà giờ mới đi hỏi ý
kiến? Thêm nữa chút chuyện nhỏ này mà cũng cần phải được sếp lớn thông qua à?
Vậy thì lập ra mấy cái chức vụ trưởng phòng phát hành các thứ để làm cái gì,
để sáng sớm mỗi ngày đảo qua phòng sếp cho sếp ngắm à?

Nghĩ là vậy nhưng khi đó Quốc vẫn bình tĩnh cho hai người Liễu và Hồng Nhung
về để bàn bạc với Dương Khoa. Chỉ có điều đến thời điểm hiện tại vì chờ lâu
nên trong lòng hắn đã có chút lo được lo mất, không biết sự tình cuối cùng có
được như dự tính của bản thân không nữa.

“-Tưởng tượng tiếng chuông điện thoại bàn tại đây.”

“A lô?” Ở gian ngoài, nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên Nhiên không
chút do dự nhấc máy lên thưa. Bên gian trong Quốc đột nhiên nghe thấy thanh âm
một mực chờ mong từ nãy đến giờ không kìm lòng được lại đứng lên chạy ra gian
ngoài. Có điều khi trông thấy vẻ mặt cấp dưới của mình càng ngày càng trở nên
ngưng trọng trong lòng hắn cũng ẩn ẩn có dự cảm không tốt.

“... Cảm ơn, tôi sẽ chuyển lời đến anh Quốc.” Từ tốn cúp máy, thư ký Nhiên
quay người về phía Quốc nhẹ giọng: “Có tin xấu anh ạ, bên Ninja Studio nói sếp
họ không đồng ý với mức giá khuyến mãi 50% mà chúng ta đưa ra.”

“Vậy theo bọn chúng mức giá khuyến mãi nên là bao nhiêu?”

“80%”

“** kiếp! Bọn trẻ con này muốn chơi chúng ta đấy à? Có thằng ngu nào muốn lỗ
một đống tiền như vậy không?” Nghe thấy mức giá khuyến mãi thiên văn phản ứng
đầu tiên của Quốc là trợn ngược đôi mắt, sau đó là tức tối chửi bới loạn cả
lên. Rất nhiều loại động vật nổi tiếng vì sự ngu si đã được hắn mang ra để làm
vật quy chiếu với cao tầng của Ninja Studio.

Thấy cảnh này ngoài mặt thư ký Nhiên không dám nói năng câu nào, thế nhưng
trong lòng cô thì lại cho rằng đây đích thị là Ninja Studio muốn chơi bọn họ
một vố chứ còn sao nữa? Đơn giản vậy thôi mà ông sếp này của cô cứ cố tỏ ra
không hiểu để làm cái gì?

Dù sao thì bọn họ cũng là những kẻ khơi mào trước, chả nhẽ đối phương không
thể tìm cơ hội trả đũa lại?

Làm thư ký thiếp thân cho Quốc, chuyện đùa bỡn Ninja Studio thông qua việc trì
hoãn phân phối lợi nhuận đợt vừa rồi hiển nhiên là cô nắm được vô cùng tường
tận. Hết thảy căn nguyên đều bắt nguồn từ cuộc điện thoại tập đoàn Thiên Không
gọi tới hồi cuối tháng mười, khi hội chợ GamExpo đã kết thúc được vài ngày. Và
nội dung của cuộc gọi đó chỉ có một điều: đó là mong muốn GVN tham gia vào
công cuộc hạ bệ phòng làm việc của Dương Khoa do chính bọn họ khởi xướng.

Vốn dĩ ban đầu sếp của cô không dính dáng gì đến chuyện này, thế nhưng người
trưởng phòng truyền thông của công ty tên Trường – cặp bài trùng của Quốc
không biết được Thiên Không cho chỗ tốt gì mà nhận lời với bên đó rồi tìm đến
sếp của cô đặt vấn đề phối hợp chèn ép người ta. Kèm theo đó người này không
quên nói mấy lời nợ ân tình này nọ, khiến cho ông sếp hám lợi nhỏ của cô đồng
ý theo vào không chút phân vân.

À, mà thực ra ông sếp của cô dễ dàng bị thuyết phục như vậy còn là bởi trong
lòng có sẵn cơn tức không lấy được quyền phát hành trò chơi “Plants vs
Zombies” về tay nữa, bởi nay người ta đủ lông đủ cánh rồi nên không muốn đem
đứa con yêu quý của mình giao cho người khác. Không được như ý một cái là tìm
đủ mọi cách để dằn mặt đối phương ngay lập tức, mặc kệ họ có là đối tác chiến
lược hay không.

Đúng là vừa hám lợi vừa nhỏ mọn.

“Anh Quốc à, vậy chúng ta có còn tiếp tục triển khai đợt khuyến mãi “Fruit
Ninja” nữa hay không?” Chờ cho Quốc chửi bới chán chê thư ký Nhiên mới thỏ thẻ
xin ý kiến. Cứ việc không ưa tính tình của người đàn ông trước mặt, nhưng vì
trót dại dốc cạn vốn liếng đầu tư vào con người này nhằm đảm bảo con đường sự
nghiệp của bản thân thông thuận rồi nên cô đành phải nặn ra nụ cười chứ không
dám bình phẩm gì thêm.

“Tiếp cái * gì nữa? 80% thì không bằng để nguyên mức giá đấy cho xong! Có
thằng ngu nào đi buôn thích biếu tiền cho khách hàng không?”

“Vậy thì để em gọi điện xuống dưới kia bảo mọi người dừng hết công tác liên
quan anh nhé.”

“Dừng hết….” Nghe đến đây đầu óc của Quốc bất chợt tỉnh táo trở lại suy tính
thiệt hơn hai đằng. Thực ra việc khuyến mãi với mức giá “khủng” như vậy có lợi
hơn so với không khuyến mãi hay không thì vẫn còn là một ẩn số, nhưng nếu
quyết định không khuyến mãi nữa thì chắc chắn công ty sẽ lỗ vì bao công sức
chuẩn bị của mấy anh chị em bên dưới sẽ đổ xuống sông xuống bể.

Tất nhiên, khi đó người phải đứng ra chịu trách nhiệm sẽ là bản thân hắn. Chỉ
bởi vì tự tin nắm chắc có thể thuyết phục được Ninja Studio thực hiện khuyến
mãi theo ý muốn của mình nên Quốc đã không chút do dự cho cả đám nhân viên
dưới quyền thực hiện công tác chuẩn bị khuyến mãi rầm rộ, trong khi thoả thuận
giữa hai bên còn chưa đạt được.

“… Đừng dừng lại. Bây giờ em thử gọi điện cho bên đó hỏi xem có thể giảm mức
phần trăm khuyến mãi xuống được không, cứ nói là vừa liên lạc với anh thì anh
bảo thế.”

“Em nghĩ là không được đâu anh ạ.” Thay vì làm theo lời Quốc thì thư ký Nhiên
lại lắc đầu giãi bày tiếp: “Bên đó cương quyết lắm, cái gì mà nhất định 80%
không thêm không bớt một phần trăm nào cơ. Nếu chúng ta không chấp thuận thì
khỏi tổ chức khuyến mãi, một kỳ nghỉ lễ Giáng sinh mà thôi bọn họ không để vào
mắt.”

“Con * nó, một lũ đầu đất! Không để vào mắt cái con **!... Mà hôm nay lại là
hạn chót để quyết định mới tức chứ!” Nghe thấy thư ký Nhiên tung ra thêm một
tin tức xấu nữa Quốc ôm đầu tức tối đi vào gian bên trong đóng sầm cửa lại. Kế
đó, phía gian bên trong căn phòng loáng thoáng có tiếng đồ đạc bị quăng ném
vang lên.

...

Cuối cùng thì sau khi thiếu chút nữa quăng nát cây đèn bàn Quốc mới bình tĩnh
lại gọi điện liên lạc trực tiếp với Liễu bên phía Ninja Studio. Có điều chỉ
cần đả động đến chuyện sửa lại mức giá khuyến mãi là đối phương sẽ đem nguyên
văn nội dung cuộc trao đổi với thư ký Nhiên ra nói lại lần nữa, sau đó cúp máy
một cách cực kỳ phũ phàng.

Cực chẳng đã, Quốc đành phải cắn răng chấp nhận mức giá khuyến mãi Ninja
Studio đưa ra. Không có cách nào khác cả, banner đã được nhân viên cấp dưới
chuẩn bị sẵn sàng đâu ra đấy rồi, tin bài cũng chỉ chờ “giờ hoàng đạo” một cái
là tung ra luôn. Bây giờ nếu hắn xuống dưới chỗ nhân viên đang làm dưới kia
nói anh đùa thôi chứ đợt tới trò chơi không có khuyến mãi gì đâu cú lừa đấy
thì còn gì là uy tín trong mắt cấp dưới nữa?

Thất sách a! Sớm biết đám trẻ con này khó nhằn như vậy thì hắn đã chú tâm xử
lý công việc hơn một chút rồi. Mang theo ý nghĩ ấy Quốc tiến hành ký kết hợp
đồng giấy trắng mực đen với Liễu vào buổi chiều cùng ngày. Và mặc dù mọi thứ
diễn ra rất nhanh gọn và suôn sẻ vì đã được chuẩn bị sẵn từ trước, song xuyên
suốt khoảng thời gian ký kết ngắn ngủi bầu không khí luôn nằm trong trạng thái
ngột ngạt cực kỳ.

Hiển nhiên, làm người trong cuộc ai nấy đều hiểu rằng mối thù giữa Ninja
Studio và GVN đã kết. Đối tác sẽ chỉ còn trên danh nghĩa mà thôi.


Độc giả chú ý, ngày hôm nay tác giả thông báo một tin rất buồn ở mục bình
luận. Mong mọi người dành một vài phút để tìm đọc và nắm được tình hình.


Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu - Chương #291