Người đăng: Lập Địa Thành Lợn
Cứ việc thời gian còn lại của ngày hôm đó không nhiều, song sau khi buổi họp
kết thúc tất cả các thành viên của Ninja Studio vẫn bắt tay vào thực hiện
những công việc vừa được giao phó với một tinh thần hăng say. Thậm chí họ còn
động viên nhau ở lại trụ sở mới tới tận đêm muộn mà không hề kêu ca phàn nàn
gì, bởi lẽ giờ phút này ai nấy đều có chung một mong muốn y hệt Dương Khoa:
“Plants vs Zombies” – đứa con tinh thần của cả tập thể nhất định phải có một
sự khởi đầu hoàn mỹ.
Chỉ cần được như vậy là tốt rồi, còn lại chuyện khổ cực một vài ngày tới thì
không thành vấn đề. Bảy tháng miệt mài chế tác trò chơi bọn họ còn kham nổi
nữa là vài ngày bọ!
Ngay cả Dương Khoa hắn cũng hết lòng với công tác chuẩn bị phát hành “Plants
vs Zombies”. Thay vì về nhà ăn mừng một chập nữa với các thành viên trong gia
đình tối hôm đó thì hắn lại quyết định túc trực tại trụ sở mới qua đêm để nhận
server mới thay cho Thu Lan – người cần được nghỉ ngơi sau một ngày làm việc
mệt nhọc. Và rồi sáng ngày hôm sau hắn lại tất bật chạy đi ký kết hợp đồng bên
phía Navigame, sau khi dặn dò mọi người tiếp tục theo sát bất cứ động tĩnh gì
xảy ra liên quan tới “Plants vs Zombies” dù là nhỏ nhất.
Hắn vẫn luôn cảm thấy Thiên Không chắc chắn sẽ tìm cách ngáng chân Ninja
Studio giống như những gì Thu Thảo đã từng cảnh báo, chỉ là không biết chúng
sẽ ra tay từ đâu mà thôi. Do đó cần phải đề cao cảnh giác ngay từ bây giờ để
có gì còn lên sách lược đối phó sớm. Và chính nhờ sự lo xa ấy của bản thân mà
Dương Khoa đã phát hiện được dấu vết Thiên Không để lại, cho thấy rằng quả
nhiên là tập đoàn lưu manh này đang tìm cách nhắm vào Ninja Studio.
“... Tức là, chúng đề nghị Hiệp hội xem xét lại phân loại dành cho trò chơi
của chúng ta?” Sau khi trở về từ Navigame, đưa bản hợp đồng còn chưa ráo mực
cho Thu Lan cất đi xong Dương Khoa chạy đi gặp Thiếu Hoàng để hỏi cho rõ ngọn
ngành câu chuyện. Ban nãy bởi vì biết hắn bận công chuyện nên anh chỉ nói sơ
qua trong điện thoại chứ không nêu chi tiết cụ thể.
“Ừ, sáng nay nghe chú dặn dò anh đột nhiên sinh nghi. Thế là lúc chú vừa đi
xong là anh gọi ngay cho một thằng em xã hội đang công tác trong đó, nhờ nó
nghe ngóng giùm xem có tin tức gì mới liên quan đến trò chơi nhà mình không.
Quả nhiên là đám lưu manh đội lốt cán bộ này đang giở trò.” Thiếu Hoàng gật
đầu khẳng định.
“Kinh, anh Hoàng có nhiều em xã hội ra phết nhỉ.”
“Chứ sao ? ( ̄ヘ ̄) Thời buổi này không có đàn em để mà chết à?”
“Nhưng đàn em đó của anh có chắc vụ này do Thiên Không đứng sau không?”
“Không, nó chỉ nói là có người hành động như thế thôi. Nhưng chú cứ thử nghĩ
xem, có ai hơi đâu mà lại bày ra trò đó để đối phó với chúng ta cơ chứ?”
“… Anh nói cũng có lý.”
“Đó, anh báo cho chú biết thế để chú liệu trước. Chuyện này thực ra nó khá là
vô thưởng vô phạt, có gây ra ảnh hưởng thì cũng không đáng kể gì cho cam. Nhất
là bản thân trò chơi của mình cũng chẳng có chi tiết nào để người ta bắt bẻ
nữa, thế nhưng anh sợ là chúng còn có âm mưu gì khác chứ không chỉ đơn giản
như vậy đâu…. Thôi anh đi phỏng vấn ứng viên tiếp đây.” Dứt lời Thiếu Hoàng
trở lại với công tác tuyển dụng còn đang dở dang của mình, để lại Dương Khoa
đứng ngoài hành lang đăm chiêu suy nghĩ về thông tin vừa mới nhận được.
Phân loại trò chơi điện tử, đây là một công việc được thực hiện để xếp tất cả
các sản phẩm mang tính đặc thù này vào từng nhóm khác nhau. Trong đó phổ biến
nhất, thường thấy nhất chính là phân loại theo độ tuổi. Tuỳ vào từng yếu tố
trò chơi sở hữu cho mình mà nó sẽ được gắn những cái mác tương ứng, từ ai cũng
chơi được cho đến cấm trẻ dưới 18 tuổi tiếp xúc vân vân....
Tại thế giới cũ thì công việc này thường được những tổ chức phi lợi nhuận nằm
rải rác trên thế giới thực hiện, song khi sang đến đây thì nó lại nằm dưới
quyền quản lý của Hiệp hội trò chơi của từng nước và Hiệp hội trò chơi thế
giới. Nghe thì có vẻ rất gì và này nọ, thế nhưng trên thực tế thì nội dung lẫn
quy trình đánh giá các thứ chẳng khác là bao so với hệ thống phân loại tại
“Địa cầu 1.0”.
Tức là, quanh đi quẩn lại các nhà chức trách vẫn chỉ xem xét đánh giá xem trò
chơi này có yếu tố bạo lực máu me cờ bạc rượu chè chịch choạc chính trị không
thôi. Nếu có thì tuỳ vào tần suất xuất hiện, mức độ nặng nhẹ của chúng mà quy
định lứa tuổi được cho phép tiếp xúc với trò chơi. Vẫn chỉ có chừng ấy tiêu
chuẩn được mang ra nhai lại, không hơn.
Trước đây việc phân loại cho các trò chơi do Ninja Studio chế tác như “Fruit
Ninja”, “Flappy Bird” hay “Cut the Rope” được một tay Thu Lan thực hiện khá
suôn sẻ, không gặp phải bất cứ trở ngại gì. Cho đến “Plants vs Zombies”, vì
bận rộn với công cuộc xây dựng trụ sở mới nên Thu Lan đã giao cho Cẩm Tú thực
hiện công việc ấy song song với việc đăng ký bản quyền cho trò chơi. Cũng
giống như đàn chị, Cẩm Tú đã không gặp chút khó khăn nào trong việc hoàn thành
nhiệm vụ được giao. “Plants vs Zombies” được gắn mác phù hợp với mọi người từ
10 tuổi trở lên vào đúng cái ngày nó đăng quang tại GamExpo, và mặc dù không
có cùng cái mác phù hợp với mọi lứa tuổi như ba trò chơi trước đó song đây vẫn
là một kết quả hoàn toàn chấp nhận được.
Chỉ là, theo như lời một “thằng em xã hội” của Thiếu Hoàng báo lại thì ngay
khi kết quả vừa được công bố một cái là đã có ngay một lá đơn nặc danh được
gửi tới Hiệp hội, nội dung yêu cầu Hiệp hội cân nhắc thu hồi lại kết quả phân
loại trò chơi và đánh giá nó một cách khắt khe hơn. Chuyện lạ lùng nằm ở chỗ
mặc dù nặc danh nhưng nó lại đến tay những người có chức quyền một cách chóng
vánh đến mức đáng ngờ. Phải biết rằng trước đó Cẩm Tú đã từng chờ đợi gần cả
tháng trời mới có được kết quả phân loại trò chơi như ý.
Cứ theo đó mà suy, người ngu cũng biết trong chuyện này chắc chắn có gì đó mờ
ám, chứ đừng nói đến hắn hay Thiếu Hoàng.
Vậy rốt cuộc hành động ngáng chân này của Thiên Không sẽ gây ra ảnh hưởng gì
đến Ninja Studio một khi được đưa vào triển khai? Đáp án của câu hỏi đó đã
được Thiếu Hoàng trả lời luôn từ ban nãy, chuyện phân loại trò chơi dạng này
nói trắng ra là một chuyện khá vô thưởng vô phạt. Người chơi đến với một trò
chơi nào đó là vì phẩm chất, ấn tượng mà nó đem lại cho mình hoặc là do được
dân tình rỉ tai nhau. Và dù có là vì lý do gì đi nữa thì một khi đã xác định
trò chơi này phù hợp với họ là họ sẽ chơi, chứ mấy ai thèm quan tâm đến cái hệ
thống phân loại kèm theo?
Nó chỉ là một căn cứ để các bậc phụ huynh của người chơi hay những người có
chức trách trong xã hội dùng để tham khảo mỗi khi bàn đến vấn đề lựa chọn trò
chơi mà thôi. Và chính họ có những lúc còn chẳng thèm để ý chứ đừng nói người
khác.
Thêm nữa, khoan hãy bàn đến chuyện lá đơn rạch giời rơi xuống ấy liệu có được
thông qua hay không, cho dù tình huống xấu nhất là nó được thông qua đi chăng
nữa thì cũng chẳng phải là trời sập hay ngày tận thế gì cho cam. Nội dung của
“Plants vs Zombies” bày ra rõ rành rành trước mắt công chúng đó, tuy trong trò
chơi có những cảnh zombie đầu rơi máu chảy thật đấy thế nhưng mức độ có khi
còn thua xa mấy bộ phim hoạt hình cho thiếu nhi nơi đây. Nếu mà cho nó một mức
độ phân loại quá mức bất công thì không cần Dương Khoa phải lên tiếng, sẽ có
ối người nhảy ra bênh vực giúp đỡ hắn.
Bây giờ Ninja Studio có còn là một phòng làm việc độc lập vô danh nữa đâu?
Cộng đồng fan hâm mộ của nó sắp sửa ngang hàng một công ty trò chơi tầm trung
trong nước rồi, ai bảo nó liên tiếp đạt được những thành công vang dội chứ?
Nhưng nói đi thì phải nói lại, việc thay đổi phân loại này nếu biết lợi dụng
trên các phương tiện truyền thông cũng sẽ đem lại phiền toái không đáng có cho
Ninja Studio. Nhất là khi kẻ đứng sau hành động này là bè lũ nham hiểm Thiên
Không. Đại loại là chúng có thể phối hợp chuyện này với một chuyện nào đó tạo
thành thế công liên hoàn, hoặc dùng chuyện này thu hút sự chú ý của hắn để
ngấm ngầm thực hiện hành động khác. Dù là gì đi nữa thì nếu không chủ động lên
sách lược đối phó từ bây giờ thì hắn sẽ rất bị động một khi lớn chuyện.
“... Bất quá chuyện này cũng khá là dễ xử lý. Trong lúc mọi thứ còn đang mù
mờ, vậy thì đẩy mạnh công tác phát hành trò chơi luôn là thượng sách. Chỉ cần
trò chơi sớm sở hữu cho mình một cộng đồng gồm toàn những người ủng hộ ban
đầu, vậy thì cho dù tương lai sóng to gió lớn đến đâu đi chăng nữa cũng sẽ có
tầng lớp tiên phong này đứng ra chống đỡ. Không chỉ vấn đề này mà mọi vấn đề
khác cũng đều như vậy, có fan hâm mộ ủng hộ là có tất cả.”
“Còn về việc giải quyết tận gốc nếu như cái lá đơn hoang đường ấy được thông
qua,.... có lẽ mình chỉ cần bảo chị Liễu theo vào vụ này là được. Nếu cảm thấy
cần thiết thì cho chị ấy lên đôi co với đám nhân viên Hiệp hội luôn. Thành
công thì không nói, cho dù thất bại thì mình cũng đã tranh thủ được thêm thời
gian quý giá rồi. Khi đó kêu gọi cộng đồng fan hâm mộ nhảy vào giúp đỡ thêm,
kiểu gì cũng xong.”
“Tóm lại chuyện này chẳng đáng lo lắm. Cũng may trò chơi lần này là một siêu
phẩm nên chẳng phải tính đến việc nó có khả năng thành công hay không. Chắc
chắn 100% nó sẽ là trò chơi di động bán chạy của mùa thu đông năm nay rồi,
danh tiếng mà nó gây dựng lên chắc chắn sẽ khiến những kẻ có mưu đồ bất lương
phải dè chừng.” Nghĩ thông suốt mọi thứ, Dương Khoa mỉm cười rồi quay người
tìm đến phòng làm việc của Liễu. Cũng nên nói cho cô biết một tiếng để mai sau
có gì hai người còn biết đường phối hợp cùng nhau xử lý phi vụ này.
…
Cùng lúc đó, tại phân bộ trò chơi của tập đoàn Thiên Không.
“Thưa ông Tổng, chắc phải khoảng chừng đầu tuần sau “Wild Bullets” mới có thể
được đưa lên bình đài ạ.” Sau khi liên lạc với đội ngũ phát hành của công ty,
nắm được tình hình chủ quản Hậu bèn quay sang báo cáo cho Lôi Minh biết.
“... Tôi biết rồi.” Lôi Minh mặt không biểu tình trả lời, con mắt vẫn nhìn
chăm chú vào màn hình máy tính bảng trước mặt. Ở trên đó là demo của trò chơi
“Plants vs Zombies” vừa được ông hoàn tất, và cứ từ lượng cây cối trồng kín
sân vườn thì có thể thấy được chắc chắn ông đã chơi đi chơi lại phiên bản demo
này khá nhiều lần rồi.
Thời gian gần đây, bởi vì phải lo liệu công việc bên những phân bộ khác nên
Lôi Minh rất ít khi đả động đến công việc bên phân bộ trò chơi do chủ quản Hậu
phụ trách. Thế nên ông đã cực kỳ bất ngờ trước một tin tức không lấy gì làm
tốt đẹp vừa mới được nhân viên dưới trướng thông báo cho biết.
Đó là “Wild Bullets”, trò chơi mà cả ông lẫn những người khác đã đặt rất nhiều
kỳ vọng vào nó, năm nay chỉ về đích với vị trí thứ hai tại tranh tài GamExpo.
Và như để xát thêm muối vào vết thương, kẻ hạ bệ nó lại chính là trò chơi
trước mặt ông. Một sản phẩm đến từ kẻ thù dẫu còn non trẻ nhưng lại sở hữu cho
mình một thứ tiềm năng đáng gờm – Ninja Studio.
“... Vậy là, sau tất cả những nỗ lực thăm dò không một ai trong đội ngũ nhân
viên của anh biết được bọn chúng âm thầm chế tác nên trò chơi thủ thành trước
mặt tôi đây. Và rồi đùng một cái, nó xuất hiện tại GamExpo cướp lấy ngôi vị
đầu tiên mà đáng nhẽ ra nên thuộc về chúng ta?” Hồi lâu sau, Lôi Minh thả
chiếc máy tính bảng xuống mặt bàn rồi quay về phía chủ quản Hậu lên tiếng.
“... Vâng thưa ông Tổng.”
“Thật sự, tôi không còn lời nào để.... Mà thôi, quên đi.” Vốn định mắng nhiếc
chủ quản Hậu một hồi, song nghĩ lại Lôi Minh cảm thấy chuyện này cũng không
thể đổ hết trách nhiệm lên đầu đội ngũ nhân viên dưới trướng ông được. Chẳng
qua là Ninja Studio đã làm quá tốt trong việc giữ kín bí mật đến phút chót mà
thôi.
Cố gắng trấn định lại trong thoáng chốc, Lôi Minh suy nghĩ rồi nói tiếp: “Vậy
anh đã có kế hoạch gì để đối phó với chúng chưa?”