Người đăng: Lập Địa Thành Lợn
“Top 1 á? Từ từ chờ em chút.... Anh Đức vừa chúc xong một cái là có kết quả
ngay rồi này, đúng top 1 luôn!... Thôi có gì em gọi cho anh sau nhé.” Dương
Khoa vội vàng cúp máy rồi trèo xuống giường: “Đâu, top 1 đâu cho em xem nào.”
“Đây, tên ở hàng trên cùng đấy.” Một tờ giấy nhăn nhúm được Thiếu Hoàng chìa
ra cho hắn xem, quả nhiên là vị trí đầu tiên thuộc về Ninja Studio.
“Tuyệt vời!” Dương Khoa ngay lập tức cũng reo hò khoái chí. Quả nhiên không
nằm ngoài dự liệu của hắn, siêu phẩm thủ thành một thời này hoàn toàn có thực
lực tranh giành ngôi vị quán quân. Giờ thì chỉ cần chinh phục nốt những vị
giám khảo khó tính và cộng đồng nhân viên tham gia đánh giá trò chơi tại vòng
chung kết ngày mai nữa thôi là có thể rinh cúp vàng về rồi.
“Top 1 thế này thì chắc là không còn gì đáng ngại nữa rồi anh Hoàng nhỉ?... Ơ,
anh Hoàng chạy đi đâu đó?” Thoáng thấy Thiếu Hoàng lại nhấc chân chạy vội ra
ngoài hành lang, Dương Khoa bèn theo ra đến cửa gọi với.
“Đi chơi tiếp. Trưa bọn anh liên hoan bên kia đường, khi nào a lô cho chú là
chú nhớ sang đấy nhé.” Dứt lời thân ảnh Thiếu Hoàng tiến vào trong thang máy
mất hút.
“Thiệt tình, làm gì mà vội vàng thế không biết nữa?” Dương Khoa khẽ lắc đầu
rồi lại đóng cửa trèo lên giường. Kế đó hắn mở điện thoại ra báo tin cho người
thân và thành viên trong phòng làm việc cùng biết.
“-Chúc mừng anh Khoa nhé. Khi nào vòng chung kết diễn ra hả anh?” Ngay khi một
loạt tin nhắn vừa mới gửi đi, Dương Khoa đã lập tức nhận được hồi âm đến từ cô
bạn gái ngọt ngào của mình.
“-Chiều mai.”
“-Tuyệt, đúng buổi em không có tiết học. Hôm đó em đến cổ vũ các anh nhé,
thuận tiện đem cho anh một bất ngờ luôn.”
“-Bất ngờ gì thế? Lại chen chân vào đội ngũ nhân viên đánh giá à? ( ̄д ̄;) ”
“-Bí mật. ( ̄ヘ ̄) Thôi em đang học, tối buôn.”
“Chậc, xem ra cô nàng lại có mưu đồ gì rồi. Cũng không biết là tốt hay xấu
nữa, hôm ấy nhỡ miệng đúng là phức tạp.” Thấy Thảo My lại tỏ vẻ thần bí Dương
Khoa bèn ném điện thoại sang một bên, hai tay gối đầu nhăn mặt trông có vẻ cực
kỳ bất đắc dĩ.
…
Cùng lúc đó, tại gian hàng triển lãm trò chơi của GETA.
Không được náo nhiệt như gian hàng của Navigame, thế nhưng với vị thế là một
ông lớn của làng trò chơi điện tử trong nước nơi đây vẫn hấp dẫn một lượng du
khách nhất định tìm đến dạo chơi. Cứ việc năm nay GETA không đầu tư mạnh tay
vào công tác quảng bá như mọi năm, song các tín đồ thế giới ảo vẫn cảm thấy
thích thú và thoả mãn khi chứng kiến những sản phẩm của công ty được giới
thiệu tại mặt tiền của gian hàng.
Trong số đó, có hai trò chơi thu hút được nhiều sự chú ý nơi du khách nhất, và
trùng hợp thay chúng đều xuất phát từ bàn tay của một người. Trò chơi thứ nhất
là “Grand Chef”, để kỷ niệm sinh nhật một tuổi đội ngũ thiết kế trò chơi của
GETA dưới sự cố vấn của Thu Thảo sẽ tung ra một phiên bản cập nhật khổng lồ
trong thời gian ngắn sắp tới. Những nội dung, tính năng mới sắp sửa xuất hiện
được đội ngũ đem ra “nhá hàng” tại hội chợ năm nay, và chúng đã ngay lập tức
chiếm được cảm tình của hầu hết các fan hâm mộ trò chơi vì đem lại cảm giác
khá thú vị.
Trò chơi thứ hai, chính là dự án trò chơi hành động được đội ngũ Thu Thảo dẫn
đầu âm thầm phát triển trong hơn nửa năm qua. Khác với “Grand Chef”, thông tin
xung quanh trò chơi này cho đến bây giờ vẫn không được tiết lộ nhiều, thậm chí
ngay đến cả cái tên chính thức cũng không có chứ đừng nói tới ngày ra mắt dự
kiến các thứ.
Thứ duy nhất về trò chơi mà du khách có được khi đến với gian hàng triển lãm
chỉ là một đoạn clip ngắn được dàn dựng tương đối công phu. Nội dung của nó
cho người ta biết rằng trò chơi mang bí danh “Cát bụi” này sẽ xoay quanh
chuyện đời của một vị công chúa trên con đường đòi lại tất cả những gì đã mất
từ tay kẻ thù. Tất nhiên là vị công chúa này không phải là một cô gái chân yếu
tay mềm, những thước phim được lấy trực tiếp từ trò chơi đang thiết kế dở dang
đã chứng minh điều đó.
“Vãi *, công chúa gì mà múa dao dẻo thế? Tự dưng thấy lạnh háng!”
“Đảo ngược thời gian? Lại còn ứng dụng cả vào trong chiến đấu? Tham vọng đấy,
chưa biết đến lúc chơi sẽ như thế nào nhưng bây giờ cứ cho một like đã.”
“Hình như trò chơi có thêm cả chất phiêu lưu giải đố nữa hay sao ấy. Cái đoạn
chiến đấu với mấy con rắn xong sử dụng năng lực tác động vào địa hình trông
thú vị phết.”
Mặc dù nội dung về trò chơi mà đoạn clip đem lại cũng không nhiều nhặn gì, thế
nhưng du khách thập phương vẫn tỏ ra đặc biệt hứng thú với năng lực tua ngược
thời gian mà nhân vật chính trong trò chơi sở hữu. Kết hợp với tiết tấu chiến
đấu nhanh gọn đẹp mắt và những nội dung đặc sắc kèm theo, “Cát bụi” nhanh
chóng trở thành một trong những điểm nhấn của hội chợ triển lãm GamExpo năm
nay.
“Đám đông ngoài kia đang phát cuồng vì trò chơi mới của em đấy Thảo ạ.” Tại
hậu trường gian hàng, người trưởng phòng thiết kế Bá An trông thấy Thu Thảo
trở về bèn tìm đến bắt chuyện: “Cuộc phỏng vấn thế nào rồi?”
“Tàm tạm thưa anh, em cũng không tiết lộ thông tin gì ngoài những thứ đã nằm
trong đoạn clip đâu.” Có chút mệt mỏi Thu Thảo đáp lại. Ưu nhã thả mình ngồi
xuống ghế, cô với lấy chai nước đặt trên bàn nhấp một ngụm cho đỡ khát. Vừa
nãy phải đối phó với cánh báo chí truyền thông thực sự là tốn nước bọt, nếu
không phải vì bản thân đảm nhiệm vai trò trưởng dự án thì còn lâu cô mới chịu
đứng ra nói nhiều như vậy.
Thế rồi, con mắt của Thu Thảo chợt mở to khi thấy nội dung của một tờ giấy nằm
gần đó. Vội vàng thả chai nước thiếu chút nữa thì đánh rơi xuống, cô cầm tờ
giấy lên đọc lướt qua thật nhanh rồi hỏi cấp trên của cô đứng ngay cạnh:
“Anh An, đây là kết quả chính thức của tranh tài GamExpo năm nay đấy à?”
“Đâu?... Ừ đúng rồi.”
“Có từ bao giờ vậy?”
“Quyết nó vừa mang tới xong. Anh cũng chưa kịp đọc đâu, sao thế?”
“Không,… không có gì.” Chỉ sau vài giây vẻ bình tĩnh lạnh lùng đã quay trở về
trên khuôn mặt Thu Thảo. Dù vậy thì nội tâm cô lúc này lại đang dậy sóng vì
một cái tên xuất hiện trên giấy.
Không thể tin được, một mùa hè vừa rồi ngoài việc cố vấn cho Navigame cậu ta
vẫn có thể tiếp tục cho ra đời một trò chơi mới. Hiệu suất làm việc cao tới
nỗi khiến cho cô phải cảm thấy hổ thẹn không bằng. Chưa hết, trò chơi này của
cậu ta trải qua vòng sàng lọc hiện đang chiễm chệ ngôi đầu bảng, vượt qua rất
nhiều những ông lớn tên tuổi khác như Thiên Không, Hoasgame vân vân.
Dẫu cho top 1 này chỉ là tạm thời, nhưng với năng lực của cậu ta thì rất có
thể đây sẽ là cái top 1 chung cuộc. Khi xưa “Slither” do một mình cậu ta làm
ra còn có thể nhảy lên ngôi quý quân từ vị trí thứ 10, vậy thì nay có cả một
đoàn đội hậu thuẫn chẳng có lý do gì để thứ hạng trò chơi tụt lùi cả. Nghĩ đến
đây Thu Thảo chợt lên tiếng:
“… Anh An, chiều mai kế hoạch làm việc vẫn như bình thường chứ? Có công việc
đột xuất nào không?”
“Đột xuất thì không. Rốt cuộc là có chuyện gì mà em lại hỏi thế vậy?”
“Một chút việc riêng thôi, em định ngày mai về sớm một chút. Anh đỡ hộ em công
việc ở đây nhé.”
“Không thành vấn đề, cứ để đó anh lo cho. Mà ngày mai em về công ty làm việc
luôn cũng được, không có chậm tiến độ làm sếp không hài lòng thì chết.”
“Cảm ơn anh.”
Ngày định mệnh rốt cuộc cũng tới.
Từ sáng sớm, toàn đội của Dương Khoa đã tụ tập lại để chuẩn bị sẵn sàng mọi
thứ cho trận đánh cuối cùng, cộng thêm động viên lẫn nhau nhằm xua tan sự hồi
hộp xuất hiện trong lòng một số thành viên chưa từng bước lên sân khấu lớn lần
nào. Sau đó, với tâm trạng bừng bừng phấn khởi và tinh thần quyết thắng sục
sôi cả đội đã có mặt đúng giờ tại địa điểm diễn ra vòng chung kết tranh tài
GamExpo phân khúc đoàn đội doanh nghiệp – hội trường trang trọng bậc nhất của
quần thể kiến trúc Hiệp hội Trò chơi.
“Vâng, vậy là đội của Hoasgame đã tạm thời vươn lên xếp vị trí thứ nhất trên
bảng xếp hạng chung cuộc. Xin các vị khán giả cho họ một tràng pháo tay ạ!”
Giọng của MC cất lên vang vọng khắp hội trường ngay khi số điểm đánh giá chính
thức ra lò, kế đó phía dưới vị trí khán giả cũng rộ lên một tràng pháo tay
hưởng ứng.
“Tên Đạt kia trông vẫn vênh váo y hệt ngày xưa anh ạ.” Ngắm nhìn thanh niên
Đạt tỏ vẻ dương dương đắc ý trên đường trở về chỗ ngồi, Dương Khoa bĩu môi một
cái sau đó kéo Duy Hải lại gần thì thầm.
“Ừ, nhưng thôi kệ đi đừng quan tâm làm gì cho nhọc xác.” Duy Hải chỉ đáp lại
đúng một câu sau đó tiếp tục hướng về phía sân khấu theo dõi quá trình tranh
tài đang diễn ra. Về phần Dương Khoa thì hắn vẫn nghiêng người kín đáo dõi
theo đoàn đội Hoasgame thêm một lúc nữa, chỉ thấy đám người này ai nấy đều trở
về ngồi bên cạnh đoàn đội của tập đoàn Thiên Không. Thế rồi hai bên chuyện trò
với nhau về quá trình tranh tài vừa mới rồi một cách tự nhiên vô cùng.
“Xem ra hai bên có vẻ thân nhau.” Cảm thấy hai bên đi lại quá gần, Dương Khoa
lặng yên ghi nhớ chi tiết này vào trong đầu rồi mới chuyển dời sự chú ý về lại
sân khấu. Theo danh sách thứ tự các bên tranh tài chiều nay thì đoàn đội của
Ninja Studio xếp thứ sáu, tức là tiếp nối ngay sau đoàn đội vừa mới đi lên.
Thực ra thì theo bảng chữ cái Ninja Studio phải xếp ở vị trí thứ năm, nhưng vì
vòng chung kết năm nay có sự xuất hiện của một trò chơi VR nên nó đã được ưu
tiên đánh giá trước. Theo đó vị trí của tất cả các đoàn đội xếp trên nó bị đẩy
lùi xuống một bậc tương ứng.
“Chà, anh thấy cái trò nối công tắc này của Mây Trắng ra gì phết đấy chú ạ. Có
chút gì đó độc đáo tựa như trò “Cut the Rope” của chú.” Trên sân khấu, do đoàn
đội thứ năm đến từ công ty Mây Trắng không giới thiệu trò chơi rườm rà như
những đoàn đội khác nên trò chơi của họ đi vào khâu thử chơi luôn. Sau một hồi
chăm chú quan sát quá trình chơi trò chơi Duy Hải chợt đưa ra đánh giá.
“Em cũng thấy trò này tương đối ổn, nếu là fan thể loại giải đố chắc chắn
không nên bỏ qua. Xem ra thứ hạng top 10 sắp bị xáo trộn rồi.” Dương Khoa gật
gù tán đồng. Cũng phải nói thêm rằng giống như bất kỳ cuộc tranh tài GamExpo
nào khác đã diễn ra trong quá khứ, thứ hạng top 10 được ban giám khảo Hiệp hội
đưa ra chưa bao giờ là tuyệt đối. Sẽ luôn có những trò chơi mặc dù nằm dưới
đáy danh sách nhưng lại được giám khảo và nhân viên tại vòng chung kết hoan
nghênh nhiệt liệt, tỷ như chính trò chơi nối công tắc này của Mây Trắng.
Xét cho cùng, vẫn là quan điểm giữa người với người luôn có sự khác nhau.
Những ý kiến đánh giá do đội ngũ giám khảo đến từ Hiệp hội Trò chơi đưa ra
chưa chắc đã nhận được sự tán đồng của những nhân vật quyền uy trong làng trò
chơi nước Việt. Càng không cần phải bàn đến 200 con người đang ngồi ở khu vực
bên dưới.
“Chà, thật không ngờ cái trò công tắc này lại được yêu thích đến thế. Quả này
bọn mình về chót là cái chắc rồi.” Ở khu vực bên cạnh nơi đoàn đội Dương Khoa
đang ngồi là đoàn đội của công ty trò chơi Zypress, giờ phút này Hiền và người
đồng nghiệp cũ của anh khi xưa đang nói chuyện phiếm với nhau trong lúc chờ
đợi đến lượt mình lên sân khấu. Mặc dù hai người nay đã là đối thủ của nhau
song bầu không khí chuyện trò vẫn rất hòa nhã và thoải mái, tuyệt không nhìn
nhau bằng cặp mắt hình viên đạn như trường hợp Thiếu Hoàng với TLC hay Dương
Khoa với Thiên Không.
“Cũng tội cho các ông thật, giá mà bỏ công sức ra trau chuốt lại hình ảnh nhân
vật có phải là tốt hơn không?” Hiền tỏ vẻ tiếc nuối thay cho người bạn, hiển
nhiên là trò chơi Zypress mang đến tranh tài năm nay anh đã được cho xem qua.
“Biết làm sao được, ông sếp cố chấp quá không khuyên can nổi. (cười mếu)”
“... Cố chấp quá thì sao không tìm nơi khác?” Hiền liếc ngang liếc dọc rồi thì
thầm vào tai bạn.
“Ban đầu cũng có ý định đó, nhưng rồi cân nhắc lại thì thấy thực ra nơi đây
cũng không tồi.” Người bạn của Hiền cũng thì thầm đáp lại: “Ông sếp tuy cố
chấp trong công việc thật nhưng được cái hết lòng vì anh em lắm, đứa nào cũng
được nhờ hết.”
“Ghê thế cơ à?”
“Ừ, với cả lương lậu đãi ngộ ở đây cũng khá. Công ty cũ của chúng ta thua
xa.... Mà này, hay là ông chạy qua chỗ tôi làm cùng đi. Ông mạnh về mảng đồ
họa thế kiểu gì cũng được nhận thôi, nếu cần thiết thì để tôi đứng ra đảm bảo
cho. Qua làm bên tôi rồi có lộc cùng hưởng nó mới thú.” Đột nhiên người bạn cũ
của Hiền lên tiếng rủ rê.