Flappy Bird Lặng Lẽ Lên Sóng


Người đăng: Lập Địa Thành Lợn

Sau màn trao đổi ngắn với Liễu về phương hướng tuyên truyền quảng bá trò chơi
trong những ngày sắp tới, Dương Khoa mới ung dung đi xuống dưới tầng một với
bài phỏng vấn chưa kịp đọc trong tay. Trông thấy mấy anh chị vẫn còn đang ngồi
với nhau chăm chú nghiên cứu đống bản thảo kế hoạch hắn bèn để tạm bài phỏng
vấn lên bàn làm việc của mình rồi tiến tới phá vỡ bầu không khí yên lặng:

“Thế nào các anh chị? Bản kế hoạch trò chơi mới này có chỗ nào khó hiểu chưa
hình dung ra được không? Cứ nói để em giải đáp cho đừng ngại.”

Không có ai đáp lại lời này của Dương Khoa, thay vào đó mọi người đưa mắt nhìn
hắn như thể hắn là một con quái vật chứ không phải con người. Thế nhưng hiện
tại Dương Khoa đã bắt đầu quen dần với cảnh mọi người ngạc nhiên trước những ý
tưởng mới lạ của hắn như vậy rồi, cho nên hắn vẫn điềm nhiên đứng mỉm cười
khoanh tay chờ đợi.

Mãi cho tới một lúc sau, Thiếu Hoàng mới quay sang Trọng Lâm phân phó:

“Lâm đâu, lấy cho anh cái cưa. Hôm nay anh nhất định phải bổ đôi đầu chú Khoa
ra để xem bên trong có gì.”

“WTF anh Hoàng đừng nghịch! Cưa xong rồi không lắp lại được như cũ để nghĩ nốt
kế hoạch chi tiết đâu!” Dương Khoa phối hợp pha trò. Chỉ đợi có thế mấy người
còn lại lập tức nhao nhao tán thưởng:

“Đúng là Khoa có khác anh Hoàng ạ, chưa biết đi vào lối chơi cụ thể sẽ như thế
nào nhưng xét riêng ý tưởng thôi đã thấy trò này đáng tiền mua rồi.” Trọng Lâm
lên tiếng khen ngợi.

“Ấn tượng thật đấy. Không ngờ cây cối với zombie, hai thứ nghe vốn chẳng liên
quan gì đến nhau mà lại có thể đặt vào chung một bối cảnh như thế này. Nghe
quá là độc đáo.” Hiền quay sang phía Duy Hải cảm khái.

“Anh Hiền đừng vội ngạc nhiên, sếp Khoa của chúng ta tinh quái lắm. Thế này
chưa ăn thua gì đâu, sau này anh sẽ còn gặp nhiều thứ ấn tượng hơn thế này
nhiều.”

“Thế hả.” Hiền cười đáp một cách bâng qươ. Thế nhưng trong lòng anh, một niềm
phấn khích không tên bắt đầu xuất hiện. Dường như anh cũng đang nóng lòng muốn
xem trò chơi cuối cùng sẽ thành hình dạng gì, là một tác phẩm đặc sắc hay là
một mớ hỗn độn chắp vá.

“Thôi nào, nếu mọi người không có thắc mắc gì thì ta phân công công việc luôn
nhé.” Thấy không còn sớm nữa Dương Khoa vỗ tay: “Ưu tiên phụ nữ trước, chị Lam
muốn nhận công việc nào trong bản kế hoạch này?”

“... Chị không có năng khiếu vẽ nhân vật kiểu như zombie cho lắm. Hay là cho
chị thiết kế sân vườn cùng với cây cối được không?” Thanh Lam đưa ngón tay lên
môi đắn đo suy nghĩ một lúc rồi trả lời.

“Được, thế thì trước mắt chị làm background sân chơi cho em. Sẽ có ba loại tất
cả: một cái là sân trước, một cái là sân sau có hồ bơi và một cái là mái nhà.
Lát nữa em sẽ gửi chị thêm một số chi tiết cũng như yêu cầu để chị có thể bắt
tay vào làm luôn. Còn đâu cây cối thì chị phải đợi em vài ngày nữa để em lên
danh sách chi tiết.”

“Ừm, chị biết rồi.”

“Nếu vậy thì để anh và Hiền lo liệu thiết kế đám zombie đi.” Thiếu Hoàng xung
phong nhận việc.

“Ok, vậy thì còn lại anh Lâm với anh Hải.... Hiện tại đang là quá trình xây
dựng nền móng trò chơi nên mảng âm thanh tạm thời không động đến. Anh Hải sẽ
chạy sang bên anh Hoàng anh Hiền giúp đỡ thiết kế một số mẫu đồ vật nhé.”

“Được.”

“Đó, còn lại một số việc vụn vặt thì các anh chia nhau làm nốt. Về phần anh
Lâm thì anh phụ trách cho em nội dung mô tả của từ điển trong trò chơi nhé.
Anh Lâm thấy thế nào?”

“Mô tả? Nghĩa là sao?” Trọng Lâm hỏi lại.

“Trong trò chơi này của em sẽ có một quyển từ điển lưu trữ thông tin của cây
cối cũng như zombie. Tất nhiên là nếu chỉ có mỗi thông số kiểu bao nhiêu máu
hay tốc độ nhanh chậm thế nào thì đơn điệu quá, cho nên em muốn với mỗi loại
cây cối hay zombie phải có nội dung miêu tả tương ứng kèm theo. Và yêu cầu
then chốt của em là chúng phải ngắn gọn và hài hước.

Dứt lời Dương Khoa cúi người chỉ vào hình phác thảo con zombie trên bàn: “Lấy
ví dụ như con zombie bình thường này chẳng hạn. Bây giờ nếu là em thì em sẽ
miêu tả nó như thế này: Con zombie này thích não lắm, bao nhiêu cũng thiếu. Bộ
não cấp độ Anhxtanh? Bộ não cá vàng? Bộ não bốc mùi như tất đi một tháng không
giặt? Không quan trọng, nó muốn hết.”

“Hoặc em lấy một ví dụ khác, trong trò chơi của em sẽ có một loại zombie cầm
theo tờ báo trước mặt. Con này có đặc tính là một khi tờ báo bị tiêu hủy mất
thì nó sẽ nổi điên và chạy rất nhanh. Vậy thì mô tả của nó sẽ là: Con zombie
đọc báo đã phải dành ra cả thế kỷ để hoàn thành gần hết mục chơi sudoku trên
tờ báo này rồi. Chẳng trách tại sao trông nó phát cuồng lên như vậy khi mất tờ
báo. Đại khái như vậy.”

“Đó là công việc cụ thể em muốn anh hoàn thành trong thời gian tới, anh Lâm
thấy sao? Có làm được không?” Trải qua một hồi đưa ra ví dụ cho dễ hiểu Dương
Khoa chốt lại vấn đề. Chỉ thấy sau một vài giây ngẫm nghĩ, đột nhiên đôi mắt
của Trọng Lâm ánh lên vẻ tự tin: “Cái này anh làm được, Khoa yên tâm.”

“Tuyệt, anh Lâm tự tin như thế tât nhiên là em yên tâm rồi.” Dương Khoa gật
gù: “Vậy là phân công công việc cụ thể xong hết rồi nhé. Nếu không có ai hỏi
thêm gì nữa thì em xin trân trọng tuyên bố: dự án chế tác trò chơi chính thức
của năm nay với tên gọi “Plants vs Zombies” bắt đầu...”

“OK!!! (đồng thanh)”

“... sau khi chúng ta giải quyết nốt mấy thứ vụn vặt còn sót lại của “Flappy
Bird”. Thôi nào mọi người, phải xong dứt điểm một chuyện thì ta mới chuyển
sang chuyện tiếp theo được chứ?”

“Ùùùiiii! ( ̄д ̄;)”

“Lại thế nữa rồi! Chú có thôi đi không!”

“(phồng má) Không vui tý nào đâu Khoa, chị tụt hết cả hứng rồi!”

“Hì hì, em đùa tý ấy mà đừng dài thuỗn mặt ra thế mọi người. Giờ em nghiệm thu
nốt hệ thống thành tích trong “Flappy Bird” nữa thôi là xong. Anh Hoàng cho em
xem hôm qua bổ sung thêm thành tích nào đi, riêng chị Lam thì chị cứ lên gác
bắt tay vào công việc trước nhé.”

“Okay sếp Khoa! (giơ tay chào)”

Anh Hiền cùng với Hoàng làm thử mấy mẫu zombie trước đi, để em làm thử một số
mẫu đồ vật đi kèm.”

“Bổ sung thành tích hả? Đây ra đây.”

Kế đó, mọi người nhanh chóng ai về chỗ nấy bắt đầu thực hiện công việc vừa
được phân công. Về phần Dương Khoa, sau khi trông thấy một vài thành tích vừa
được bổ sung thêm khôi hài hơn hẳn so với những thành tích cũ hắn gật đầu tỏ
vẻ hài lòng:

“Thế là ổn rồi đấy anh, ta đóng mã nguồn rồi tải lên thôi. Nhớ đăng tin tại
trang chủ của Ninja Studio lẫn mấy trang mạng xã hội lớn nhé. À này, chị Lan
đã đăng ký bản quyền chưa?”

“Hôm thứ hai đăng ký xong rồi.”

“Ok. Với cả đăng tải xong thì anh nhớ làm thêm bản đánh giá nữa nhé anh Hoàng.
Trò chơi này anh là trưởng dự án đấy chứ không phải em đâu.”

“Ờ đấy, chú không nhắc thì anh quên khuấy đi mất…. E HÈM! LÂM ĐÂU RA NỊNH NỌT
ANH MÀY COI?”

Trọng Lâm: ( ̄■ ̄;)

“Thôi nào, anh Hoàng đừng trêu nữa. Cho tất cả mọi người tốt hết đi.... Anh
Hưng? Có chuyện gì thế?” Chợt thấy có một cánh tay từ phía sau vỗ nhẹ vào vai
mình, Dương Khoa quay người lại thì thấy Hưng đang trù trừ muốn nói gì đó.

“Ờ thì, lúc nãy sếp Khoa bảo là có công việc khác dành cho… anh mà. Thế rốt
cuộc nó là gì vậy?”

“Ai da, tý thì em quên bẵng đi mất! Là thế này, bây giờ em muốn anh viết cho
em một ứng dụng phân phối trò chơi. Kiểu bình đài nền tảng của mấy công ty lớn
ấy.”

“Nền tảng để người chơi mua trò chơi đó hả?”

“Đúng vậy. Anh Hưng cũng biết đấy, sau này phòng làm việc của chúng ta sẽ ngày
càng sản xuất ra nhiều trò chơi. Cho nên ta phải tập hợp chúng lại vào chung
một chỗ, chứ không thể cứ phân phối đơn lẻ trên trang web thế này được.”

“Anh hiểu rồi. Cơ mà cái này hơi khó làm, với lại anh chưa có kinh nghiệm gì
cho nên....”

“Cho nên cái này em không yêu cầu deadline (mốc thời gian cần phải hoàn thành
công việc). Anh cứ thong thả đi, vừa làm vừa tham khảo học hỏi xem các nơi
khác người ta làm thế nào, sau đó tổng hợp lại kiến thức rồi làm ra sản phẩm
của mình. Hơn nữa trong quá trình viết ứng dụng gặp vướng mắc gì anh cứ hỏi
anh Hoàng cho em. Anh ấy thông thạo hết đấy.”

“Vậy được, anh sẽ làm ngay.” Hưng gật đầu.

“Ok, thôi mọi người làm việc đi nhé. Có gì không hiểu cứ chạy sang gặp em, em
sẽ giải đáp tận tình.” Xong xuôi tất cả Dương Khoa trở về chỗ ngồi của mình,
mở ra công việc còn dang dở hắn xoa xoa hai bàn tay khởi động rồi bắt đầu đánh
máy lách cách.

...

Cuối ngày hôm đó, “Flappy Bird” đã được đưa lên hệ thống phân phối trò chơi
của Ninja Studio. Chỉ là lần này khác hẳn với “Fruit Ninja”, trò chơi này
không có được bất kỳ sự giúp đỡ tuyên truyền nào đến từ cánh truyền thông báo
chí chủ lưu. Song song với đó trên trang chủ của phòng làm việc cũng như tại
những trang mạng xã hội liên kết khác cũng chỉ có những mẩu tin tức ngắn gọn,
với nội dung không mấy nổi bật là thông báo rằng trò chơi vừa chính thức ra
mắt.

Im hơi lặng tiếng là vậy, cho nên không có gì khó hiểu khi trong những ngày
đầu ra mắt chẳng có mấy người để ý tới sự hiện diện của “Flappy Bird”. Phải là
một fan hâm mộ thường xuyên theo dõi tin tức của Dương Khoa cũng như Ninja
Studio may ra mới biết đến trò chơi.

“Hôm nay lên được 5000 thành viên rồi cơ đấy.”

Tại một căn nhà nằm ở khu vực hẻo lánh ngoại vi Hà thành, giờ phút này Sao
vàng đang tỏ ra khoái chí khi thấy con số thành viên vừa mới cập nhật của
trang fanpage (trang web của người hâm mộ một ai hay thứ gì đó lập ra) hiện
trên màn hình. Đây là một trang web nhỏ tự phát được Sao vàng thành lập nên từ
cái hồi “Bejeweled” còn đang làm mưa làm gió tại thị trường trong nước, và nó
vẫn luôn được phát triển trong âm thầm cho đến tận bây giờ.

“Cơ mà thành viên tích cực vẫn ít như thế nhỉ, chả có mấy bài viết hữu ích....
Chia sẻ cách thức để chơi “Fruit Ninja” trăm trận trăm thắng? Trời ạ, chỉ là
quay ngược màn hình lại thôi mà bày đặt viết tiêu đề giật gân thế?” Phì cười
lắc đầu trước nội dung bài viết mới nhất, Sao vàng tắt đi bài viết rồi ngả
người ngồi ngắm toàn cảnh trang fanpage một lúc.

Trước đó, trang web này được Sao vàng lập ra như là nơi để tôn vinh Dương Khoa
– siêu tân tinh của cộng đồng diễn đàn công nghệ zoV. Bất quá sau này Dương
Khoa dấn thân vào phát triển sự nghiệp riêng của mình, không còn hoạt động
trên zoV nữa nên Sao vàng đã phải đổi lại mục tiêu hoạt động của fanpage cho
phù hợp.

Đó là tôn vinh Ninja Studio.

Dù sao thì trang fanpage này vốn được lập ra để các fan hâm mộ có một nơi thảo
luận cũng như chia sẻ mọi thứ liên quan đến những trò chơi của Dương Khoa, vậy
thì tôn vinh chàng thanh niên ấy hay tôn vinh Ninja Studio thì cũng chẳng có
gì khác gì nhau cả. Đều là một thôi.

“Chậc, cái hồi đổi tên fanpage bị mất mấy ông hay đăng tin tích cực mệt mỏi
thật đấy. Đúng là cư dân zoV có khác toàn kẻ lập dị, đổi cái tên thôi cũng có
người không vừa lòng.” Chép miệng phàn nàn một hồi, Sao vàng lại phải ngồi
ngay ngắn lại để tự mình thực hiện công việc đăng tin.

“Trước lên thử trang chủ Ninja Studio xem có tin tức gì mới không đã.... Ô, có
thật luôn này. Trò chơi mới? Sao nhanh thế, “Fruit Ninja” vừa mới mở bán được
có hai tháng thôi mà đã có sản phẩm tiếp theo rồi?” Trông thấy tin tức mới
nhất được đăng trên trang chủ, Sao vàng ngạc nhiên bấm chuột vào đường dẫn.
Tức thì một trang web mới lập tức hiện ra.

“”Flappy Bird”? “Bird” thì là chim rồi, nhưng “Flappy” nghĩa là cái gì?... Mà
thôi, tý nữa suy nghĩ sau. Bây giờ phải tải xuống chơi thử cho nóng đã.” Đọc
hết nội dung ngắn gọn của bài viết, trông thấy đường dẫn đến nơi tải xuống trò
chơi Sao vàng hứng chí bấm vào. Chỉ vài ba phút sau, một trò chơi cực kỳ gọn
nhẹ đã được cài đặt thành công trên chiếc điện thoại di động đặt ở trên bàn.


Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu - Chương #168