Phục Dụng


Người đăng: ༺༂ℭừʊ⚜ζℜắทջᴬʳᶥᵉˢ༂༻

Vào phòng, Hoàng Hạo Thiên nhẹ ngồi xuống ghế hít thở sâu, Ngọc Lam Nhi nhanh
tay rót một chén trà, hắn cầm lấy uống cạn.

Ngọc Lam Nhi mỹ lam mâu nhìn Hoàng Hạo Thiên, có chút lo lắng hỏi:

- Điện hạ, nãy Lam Nhi nhìn đám Nhị, Ngũ vương tử có vẻ tức tối lắm, liệu sau
này ta có bị gây khó dễ hơn không?

Hoàng Hạo Thiên cười khinh bỉ nói:

- Hừ, có bản vương tử ở đây nàng không phải lo. Trong mắt ta thì bọn hắn chỉ
như lũ Ruồi giấm mang gen não tàn của thí nghiệm lão Moocgan thôi.

Ngọc Lam Nhi lộ khó hiểu, nghi hoặc hỏi:

- Lão Moocgan là ai? Sao tên nghe lạ vậy? Gen não tàn là gì vậy điện hạ?

Hoàng Hạo Thiên chợt tỉnh mình nói có hơi “bác học”, cười cười đáp:

- Khụ, lão Moocgan được gọi là một nhà sinh học có kiến thức về sinh vật uyên
thâm mà ta đọc trong một cuốn cổ thư tương truyền là từ trên trời rơi xuống.
Còn gen não tàn thì nàng cứ hiểu đại loại là ngu ngốc là được.

Ngọc Lam Nhi tuy vẫn không hiểu gì lắm nhưng thôi không hỏi nữa: Thập vương tử
nổi tiếng kiến thức thâm sâu, trên trời dưới biển cái gì cũng biết, có giải
thích nữa chưa chắc ta cũng đã hiểu.

Chợt có tiếng từ bên ngoài truyền đến:

- Thập vương tử, thần là Diêu thái y từ Dược Phòng, nghe lệnh Vương thượng
tới đưa Kim Sang Đan cho điện hạ.

Hoàng Hạo Thiên đối Ngọc Lam Nhi lên tiếng:

- Lam Nhi nàng ra lấy đi.

Ngọc Lam Nhi gật đầu, xoay người đi ra ngoài.

Ngọc Lam Nhi thấy Diêu thái y đang cầm một bình đan dược, cúi người hành lễ
nói:

- Nô tỳ là cung nữ thiếp thân của Thập vương tử, nghe mệnh ra ngoài nhận Kim
Sang Đan cho điện hạ, người vẫn còn cảm thấy khó chịu nên không tiện ra ngoài
a.

Diêu thái y ôn hòa đáp:

- Vậy phiền cô nương đem vào cho Thập vương tử a. Dược phòng còn nhiều việc,
ta xin về trước không thể vào hành lễ với điện hạ được. Chúc điện hạ mau bình
phục.

Nói xong, Diêu thái y cầm bình đan dược đưa cho Ngọc Lam Nhi rồi xoay người đi
về.

Ngọc Lam Nhi vào phòng, dâng bình đan dược cho Hoàng Hạo Thiên.

Hoàng Hạo Thiên mở nắp bình ra, một mùi đan dược tỏa ra xộc vào mũi, nhìn bên
trong có 3 viên đan.

Ngửi một hơi, Hoàng Hạo Thiên nhận xét:

- Đúng là Kim Sang Đan, tuy nhiên chưa đạt tới độ tinh thuần cao, chỉ tới 7
phần 10 tinh thuần thôi, xem ra luyện đan sư này trình độ kém a. Thôi thì với
vết thương nhỏ này thì bản vương tử miễn cưỡng chấp nhận vậy.

Luyện đan sư này mà nghe thấy lời này của Hoàng Hạo Thiên thì quả thực phải
thổ huyết. Đan sư luyện đan bình thường đạt 6 phần mười là đã ổn rồi, mức tinh
thông thuần thục thì đạt 7 đến 8 phần 10, còn 9 đến 10 phần 10 chỉ có siêu cấp
thiên tài luyện đan hoặc tu vi cực cao a.

Ngọc Lam Nhi vẻ mặt cười khổ, nàng cũng biết chút ít về đan dược a: Tiêu chuẩn
của vương tử nhà ta cũng cao quá a. Điện hạ chỉ ngửi thôi mà đã đánh giá được
vậy, chỉ có tạo nghệ mới làm được thế, chẳng lẽ điện hạ còn giấu tài?

Không nghĩ nhiều nữa, Hoàng Hạo Thiên mau chóng nuốt vào một viên Kim Sang
Đan.

Hoàng Hạo Thiên cảm thấy trong người dược lực ngấm vào, một cỗ sảng khoái dâng
lên. Hắn thử đồng thời hấp thu linh nguyên khí chữa thương thì chợt thấy hai
cỗ dược lực và linh nguyên khí cùng hòa trộn vào nhau khôi phục thương tích.

Chỉ sau 10 khắc, Hoàng Hạo Thiên triệt để khỏe lại hoàn toàn, thương tích biến
mất, thậm chí còn thấy thực lực được đề cao chút:

- Linh nguyên khí quá thần kì a, còn có thể dung hòa với dược lực đề thăng
dược tính lên gấp chục lần.

Sảng khoái đứng dậy, Hoàng Hạo Thiên vặn mình vài cái.

Đứng một bên Ngọc Lam Nhi trợn tròn mắt, nói giọng không tin nổi:

- Điện.. điện hạ, người đã phục hồi xong rồi?

Hoàng Hạo Thiên mặt cười to:

- Ha ha, thế nào? Thấy bản vương tử bá đạo không?

Ngọc Lam Nhi quá kinh ngạc nói:

- Không thể nào! Người bình thường phục dụng Kim Sang Đan dù có là vết thương
nhỏ cũng phải mất 3 phút hồi phục, còn điện hạ trong 10 khắc đã xong. Tu vi
cũng từ không mà trong 3 ngày đã đạt Khí Mạch cảnh lục tầng. Rốt cục người đạt
được kì ngộ gì a?

Hoàng Hạo Thiên tiêu sái hất mặt cười:

- Thập vương tử của nàng há phải người tầm thường. Còn về kì ngộ thì đây là
bí mật. Nam nhân luôn phải có vài bí mật không được nói, dù là người thân
nhất. Nàng chỉ cần biết bản vương tử từ nay hoàn toàn lột xác a.

Nghe vậy, Ngọc Lam Nhi cũng thôi không hỏi, trong lòng dâng lên sự tự hào ấm
áp và hạnh phúc: Lão thiên thật không phụ lòng người a.

Hoàng Hạo Thiên thu lại nụ cười, hướng Ngọc Lam Nhi nói:

- Được rồi, giờ phải đi đến Vương điện gặp phụ vương a, nàng đi theo ta.

Hít một hơi bình tĩnh, đôi mắt tinh anh sáng lên, Hoàng Hạo Thiên sải bước
cùng Ngọc Lam Nhi đi tới Vương điện.


Nhân Đế - Chương #8