Người đăng: ༺༂ℭừʊ⚜ζℜắทջᴬʳᶥᵉˢ༂༻
Trung niên nam tử đây chính là đương nhiệm Đại Vương của Đại Quang Vương Triều
Hoàng Cảnh Triết, cường giả Nguyên Đan cảnh. Vương thượng Hoàng Cảnh Triết có
tổng cộng 10 vương tử và 3 vương nữ, Hoàng Hạo Thiên chính là út vương tử.
Hoàng Hạo Thiên nhanh chóng ổn định thân hình, lập tức chắp tay nói:
- Đa tạ phụ vương giải nguy, nhi thần không ngờ Nhị vương huynh lại vì một
tên Thị vệ đắc tội động thủ nhi thần mà ra tay với Thập đệ của mình. Mong phụ
vương làm chủ.
Hoàng Cảnh Triết bắn ra một tia giận dữ, hướng vấn Hoàng Hạo Minh:
- Minh nhi, chuyện này là thật?
Hoàng Hạo Minh mặt đổi sang nghiêm túc như cắt, chắp tay biện hộ:
- Bẩm phụ vương, nhi thần cũng là vì muốn giữ phép tắc cung quy mà thôi,
không thể để Thập vương đệ giết người tùy tiện! Cũng trách tại nhi thần xuất
thủ hơi quá tay, suýt gây thương cho Thập vương đệ. Thỉnh phụ vương tha tội.
Hoàng Cảnh Triết có nét hòa hoãn hơn, nghiêm giọng nói:
- Người đã không sao thì thôi không cần làm quá. Vậy còn ngọn nguồn là gì?
Sao tên Thị vệ này lại tấn công Tiểu Thập? Tại sao Vân Nhi cũng bị thương thế
này?
Nhị và Ngũ vương tử chưa kịp mở lời, Hoàng Hạo Thiên đã mang vẻ oan khuất nói:
- Thưa phụ vương, ban đầu là Ngũ vương huynh nhìn trúng nhan sắc của cung nữ
thiếp thân của nhi thần rồi cho người đến xin nhượng lại, nhưng nàng vốn đã là
nữ nhân của nhi thần nên không thể không khước từ. Thế nhưng bản tính Ngũ
vương huynh vốn không chịu thua, liền sai đám nô tài động thủ với vương nhi,
rồi liền cả bản thân cũng xong vào. Để tự vệ nên nhi thần đành khiến cho Ngũ
huynh thụ thương. Sau khi bị nhi thần đánh bại, thì Nhị vương huynh cũng xuất
thủ bao che cho Ngũ vương ca. Nhi thần từ lúc sinh mẫu phi đã mất, nay chỉ còn
nàng ấy bầu bạn từ nhỏ, mong phụ vương làm chủ a.
Hoàng Hạo Vân tức nghiến răng, mặt lộ sợ hãi nhìn Vương thượng. Hoàng Hạo Minh
thì vẫn rất bình tĩnh, lòng thầm mắng tên Thập đệ này quá mau miệng đi.
Đại vương Hoàng Cảnh Triết mặt triệt để phẫn nộ, Hoàng Hạo Minh còn kịp nói
thì đã hướng Hoàng Hạo Vân mắng to:
- Hừ! Thường ngày ngươi trầm mê tửu sắc, cưỡng đoạt dân nữ ta đã chẳng buồn
nói đi, nay còn định trắng trợn cướp người của đệ đệ, gan ngươi lớn quá rồi!
Hoàng Hạo Vân chạy đến quỳ xuống khẩn cầu Vương thượng, bộ dạng hối lỗi cầu
xin:
- Phụ.. phụ vương, nhi thần biết lỗi rồi, mong phụ vương tha tội a.
Hoàng Hạo Minh ra mặt phụ:
- Phụ vương, lần này lỗi của Ngũ đệ quả thực đáng trách, nhưng nhìn đệ ấy
cũng thực sự sợ hãi rồi. Xin phụ vương giảm nhẹ trách phạt cho Ngũ vương đệ.
Hoàng Hạo Thiên thấy thế thì gương mặt ủy khuất, ra hiệu cùng với Ngọc Lam Nhi
ra vẻ tội nghiệp nhìn Hoàng Cảnh Triết.
Hoàng Cảnh Triết tức giận nhìn Hoàng Hạo Vân nói:
- Phạt ngươi 1 năm cấm túc và cắt bổng lộc, đóng cửa hối lỗi không được uống
rượu hay quan hệ nữ nhân. Trái lệnh nghiêm trị không tha!
Hoàng Hạo Vân một mặt hướng Hoàng Cảnh Triết đa tạ khai ân, một mặt thì khủng
hoảng trong lòng:
Chó má! Một năm trời không rượu với mỹ nhân, ta biết sống sao đây! Đều tại tên
Hoàng Hạo Thiên khốn kiếp!
Mặt bớt giận vài phần, Hoàng Cảnh Triết lại hướng Hoàng Hạo Minh nói:
- Còn ngươi đệ đệ không bảo vệ lại đi bênh vực nô tài, đáng phạt. Phạt ngươi
hai tháng bổng lộc. Mau về đi.
Hoàng Hạo Minh hành lễ lui về, lòng đầy hoang mang: Không ngờ lại kinh động
đến phụ vương vậy. Còn tên Thập đệ này quá quái lạ, rõ ràng mới đây còn xung
được mạch nào mà bây giờ đã Khai Mạch cảnh Lục tầng, sức chiến đấu thì vượt
cấp ngang với cửu tầng, thậm chí còn mạnh hơn. Mà sao hắn lại cảm nhận được ta
đến đã lâu?
Mắt u ám nghi hoặc có vài tia sát khí, Hoàng Hạo Minh miệng lẩm bẩm:
- Sắp tới phong vân khó tránh đây a.
Hoàng Hạo Thiên vẻ mặt tươi cười, tán đi ủy khuất, hướng Hoàng Cảnh Triết cúi
người:
- Cảm tạ phụ vương đã làm chủ cho nhi thần.
Vương thượng Hoàng Cảnh Triết bình tĩnh trở lại, mắt trở nên sâu không nhìn
thấu nói:
- Tiểu Thập, xem ra ngươi bị thương không nhẹ. Ta sẽ bảo thái y đem Kim Sang
Đan cho ngươi chữa trị.
Hoàng Hạo Thiên vui mừng đáp lễ:
- Tạ ơn phụ hoàng!
Kim Sang Đan là đan dược chữa thương nhị phẩm do Thiên Nguyên cảnh cấp bậc
luyện đan sư trở lên mới có thể luyện đan thành, dược lực khá cao. Đối với vết
thương nhỏ của Hoàng Hạo Thiên thì chỉ cần một viên trong 1 canh giờ là có thể
khỏi hẳn.
Xoay hướng trở về, Hoàng Cảnh Triết ngừng lại một chốc, nói:
- Tiểu Thập, nghỉ ngơi chữa trị xong thì đến Vương điện gặp phụ vương.
Nói đoạn, Vương thượng nhanh chóng bước rời đi.
Hoàng Hạo Thiên mặt có hơi trầm tĩnh một khắc, rồi lại hướng Ngọc Lam Nhi tiêu
sái cười dắt tay nàng vào phòng.