Người đăng: tathichthoi
Trước cửa biệt viện mang phong cách cổ xưa là hai nữ tiếp viên với trang phục
cổ trang đứng đó. Mặc dù, gọi là trang phục cổ trang, thế nhưng nó đã được
chỉnh sửa lại rất nhiều. Váy chân đã được làm ngắn lại, tay và cổ áo được may
những hoạ tiết đơn giản và hài hoà. Nếu nhìn vào vạt áo, chúng ta có thể thấy
rõ hai gò bồng đảo thoắt ẩn thoắt hiện, như là muốn có người tìm đến và khám
phá. Có thể nói, những thứ làm nổi bật lên vóc dáng của người phụ nữ, đều được
thể hiện qua bộ trang phục này.
Nam Phong không thể rời ánh mắt ra khỏi hai mỹ nhân này được, hắn vừa ngắm
nhìn vừa tấm tắc khen ngợi. Yu Mina đứng cạnh bên phải nhéo vào hông hắn một
cái, thì mới làm hắn ngừng hành động của mình lại.
“Xin chào quý khách! Không biết ngài và quý cô đây hôm nay đến là muốn trao
đổi hay là mua bán vậy!” giọng nói của hai mỹ nữ này trong veo như làn nước,
khiến cho hắn sướng rên cả người lên. Thế nhưng, hắn lại chẳng hiểu gì cả vì
hai nàng đang dùng tiếng Hàn để giao tiếp.
Nhìn thấy Nam Phong đứng hình thì Yu Mina biết ngay là hắn không hiểu bọn họ
đang nói cái gì rồi, nàng bước lên trước và nói: “Excuse me! Chúng tôi hôm nay
đến là muốn giao dịch!” Nghe thấy Yu Mina giao tiếp bằng tiếng Anh thì hai cô
nàng này hiểu ra ngay và nhanh chóng thay đổi ngôn ngữ để giao tiếp, nàng nói:
“Xin mời hai vị cho chúng tôi biết, thứ mà hai vị muốn giao dịch, đó là gì
được không?”
Nam Phong lôi từ túi sách của mình ra một hộp ba tê, hắn nói: “Đây là thứ mà
chúng tôi muốn giao dịch trong ngày hôm nay. Mời cô kiểm tra!”
Mỹ nữ tiếp viên sau khi nhìn thấy đồ vật mà Nam Phong lấy ra thì vô cùng ngạc
nhiên, nàng cũng không biết nó là cái gì. Mỹ nữ tiếp viên nhanh chóng nhận lấy
ba tê hộp từ tay của hắn và cho vào máy quét. Sau khi quét xong thì sắc mặt
của cô nàng này vô cùng sửng sốt, nàng vội nói: “Xin mời hai vị vào bên trong,
để chúng tôi gọi cho quản lý.”
Nam Phong cũng vô cùng tự nhiên mà đi theo sự hướng dẫn của một trong hai mỹ
nữ. Hắn cũng không sợ hai cô nàng này định làm gì gian dối với hộp ba tê của
mình, vì hắn biết một gian hàng uy tín như thế này, sẽ không làm những việc
tổn hại đến hình tượng của mình.
Nhã gian mà hắn đi vào được trang trí theo phong cách cổ điển, trông rất là
tao nhã và cổ kính. Nam Phong ngó nghiêng nhìn xung quanh, hắn lúc này vô cùng
thích thú với cách bài biện ở nơi đây. Thực ra, đây cũng là lần đầu hắn được
đến một nơi thiết kế theo phong cách cổ điển, thế nên không tránh được có phần
thất thố.
…
Một lúc sau, Nam Phong nhìn thấy một vị công tử mặc một bộ trang phục cổ trang
màu xanh nước, đang đi từ trên xuống một cách thong thả. Dáng vẻ người này vô
cùng nhã nhặn và lịch thiệp, trông giống như một thi nhân am hiểu cầm, kỳ,
thi, họa vậy. Người này tiến đến trước mặt của Nam Phong, đặt hộp ba tê xuống
bàn và nói: “Tôi tên là Yoon Seong Woo. Không biết huynh đệ tên là gì? Có thể
nói cho tôi biết, hộp đồ ăn này là lấy từ đâu đến được không?”
Nam Phong trả lời: “Tên của tôi là Nam Phong, còn cái này lấy từ đâu thì xin
lỗi, tôi không thể nói ra được.” Như đã đoán trước được câu trả lời của Nam
Phong, người này chỉ cười nhẹ một cái rồi tiếp tục nói: “Hộp đồ ăn này được
bảo quản một cách vô cùng cẩn thận. Loại đồ hộp như thế này, dường như đã
không còn được sản xuất tại thời kỳ này nữa. Tôi muốn trả bốn nghìn tinh tệ
cho hộp đồ ăn này, không biết ý của ngài là?”
Nam Phong liếc nhìn Yu Mina, hắn không hiểu rõ về tiền tệ của thế giới này. Yu
Mina liếc mắt với hắn một cái, rồi nàng ra ký hiệu cho hắn. Nhìn ký hiệu của
nàng thì hắn hiểu ra ngay được, hắn nói: “Huynh đệ! Chắc là anh cũng biết giá
trị thực sự của hộp thức ăn này rồi hả? Tôi muốn năm nghìn. Không hơn không
kém.”
“Thành giao!” Người thanh niên cổ trang này đồng ý luôn mà không nhíu mày một
cái, khiến cho Nam Phong vô cùng bất ngờ. Hắn còn tưởng rằng sẽ phải cùng
người này cò kè mặc cả, hắn nghĩ: “Đúng là một trong tứ đại gia tộc mà! Nói
đến tiền mà sắc mặt không đổi chút nào.” Nam Phong cũng sảng khoái đồng ý, hắn
biết đây là một cái giá có lợi đối với hắn.
Người thanh niên cổ trang này muốn mời Nam Phong dùng bữa nhưng bị hắn từ
chối. Người này cũng không tỏ vẻ gì là khó chịu cả, mà chỉ nói, sau này nếu
Nam Phong còn thứ gì như vậy nữa thì bán cho hắn đầu tiên. Nam Phong nghe vậy
thì sảng khoái đồng ý.
Đợi cho Nam Phong và Yu Mina đi xa, người thanh niên cổ trang này nhìn sang
thuộc hạ bên cạnh mình và nói: “Phái người theo dõi hai người này cho ta.”
Nam Phong bây giờ đang rất vui mừng với số tiền đầu tiên mà hắn kiếm được. Hắn
không biết rằng, sẽ có một trận phong ba lớn đang chờ đợi hắn phía trước.