Bắn Đi!


Người đăng: tathichthoi

Yu Mina tháo khẩu M4A1-S trên vai xuống và đưa cho hắn. Khẩu M4A1-S này là một
loại súng dùng trong quân đội, ở thế giới của hắn thì cũng đã từng nhìn thấy
rồi. Với cấu tạo thân súng và cán súng màu đen, nòng súng khá là dài và có ống
giảm thanh gắn bên trên.

Nàng nói: “Tôi định đưa cho anh khẩu P14, bản chuyên dùng để bắn Zombie loại
hai này, thế nhưng nghĩ lại thôi. Cho dù tôi có đưa cho anh, anh cũng chưa
chắc đã dùng được vì sức ép khi dùng khẩu súng này rất là lớn. Đưa cho anh
khẩu súng thường này để anh tập bắn Zombie thường là được rồi!”

Nam Phong nhận súng trên tay của Yu Mina thì hắn vô cùng háo hức và cố gắng
tìm tòi. Khẩu M4A1-S này thì hắn cũng đã nhìn thấy rất nhiều rồi. Đặc biệt là
tựa game “CS: Go” thì hắn nhìn thấy nhiều nhất. Hắn cũng rất tò mò về khẩu P14
mà nàng đang vác sau lưng là như thế nào.

Khẩu P14 đấy màu bạc, nòng súng khá là to giống như là nòng của súng bắn khói
trong quân đội trật tự trị an hay dùng, tay cầm và chốt thì được lắp ngay sau
cán súng. Nó còn có một tay cầm ở gần nòng súng cho người dùng dễ dàng sử
dụng. Nhìn khẩu P14 này thì hắn biết ngay, đây là một khẩu súng có uy lực cực
lớn. Đặc biệt, khẩu súng này dường như không hề tồn tại ở thế giới của hắn.

Hắn nghĩ: “Đây cũng là chuyện đương nhiên mà! Trong cái thế giới mà lúc nào
cũng dễ dàng chết này, nếu mà thiết bị sử dụng cho sinh tồn không có cải tiến
thì con người làm sao mà sống sót được cơ chứ!”

Đi một hồi trên đường hắn và nàng vẫn không thấy một bóng Zombie nào đi lạc
cả. Yu Mina suy nghĩ: “Quái lạ! Sao lại không có một con Zombie nào thế này?
Hay là Zombie triều đi qua rồi!” Nàng nghĩ vậy còn Nam Phong thì nghĩ: “May
quá! Chẳng có gặp con Zombie nào trên đường cả!”

Cả hai đều đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ của mình thì nghe thấy có tiếng
động lạ cách đấy không xa. Yu Mina ra dấu cho Nam Phong im lặng, còn nàng thì
rón rén không một tiếng động tiến lại gần. Khi thấy nàng ra dấu hiệu không có
vấn đề gì thì hắn mới dám tiến lại gần.

Nam Phong nhìn thấy ngay gần đó là một con Zombie đi lạc. Điều trùng hợp ở đây
chính là con Zombie đi lạc này lại chính là cái con doạ hắn chạy gần chết ngày
hôm qua, hắn nghĩ: “Đúng là oan gia mà!”

Yu Mina thì nghĩ: “Hình như người này là người lần trước trong nhóm những
người đang chạy trốn khỏi Zombie triều! Thật không ngờ người này cuối cùng lại
chết ở đây!” Nàng ra hiệu cho hắn tiến lên giải quyết con Zombie này, nàng
nói: “Anh nhắm vào nó thật chuẩn rồi hãy bóp cò! Bắn từng viên một thôi để cho
không bị trượt!”

Nam Phong tay cầm súng nhưng có vẻ hơi run run, hắn làm theo chỉ dẫn của Yu
Mina khi ngắm chuẩn và bắn. Nam Phong bắn nhưng lực đẩy của khẩu súng làm cho
hắn bị giật người bay lại, cũng vì thế mà viên đạn bị trượt khỏi tầm ngắm và
lệch sang một bên. Cùng lúc đấy, súng bị cướp cò khiến hắn bắn ra một loạt đạn
vào không khí.

Con Zombie đứng đó nghe thấy tiếng động lạ thì hú lên một tiếng rồi lao đến
chỗ Nam Phong với một tốc độ rất nhanh. Yu Mina thấy không ổn thì vội vàng
tiến lên và sút ngay vào mặt của con Zombie này khiến nó đập người xuống đất.
Nàng nói: “Bây giờ nó ngã rồi! Anh bắn lại lần nữa đi! Lần này thì phải bắn
cho cẩn thận vào!”

Nam Phong ngồi dưới đất mếu máo nói: “Không được đâu! Tôi không làm được đâu!”
Yu Mina nghe thấy vậy thì vô cùng tức giận nhưng vẫn cố nén vào người và nói:
“Tôi bảo anh làm được thì anh sẽ làm được! Không có gì phải sợ cả!”

Thấy Nam Phong vẫn chần chừ không dám bắn thì Yu Mina vội vàng kêu lên: “Anh
làm gì vậy! Nhanh bắn nó đi, nó sắp đứng dậy rồi kìa!” Mặc dù khi nàng nói như
vậy thì Nam Phong vẫn ngơ ngác đứng nhìn. Yu Mina lúc này đang vô cùng gấp
gáp, không biết nàng đang suy nghĩ cái gì mà đột nhiên dang hai tay của mình
ra và nhắm mắt lại.

Con Zombie đứng dậy được thì gào lên một tiếng rõ to và lao thẳng đến chỗ của
Yu Mina đang đứng. Nó hiện tại đang rất là tức giận vì con người này dám đá nó
ngã xuống đất.

“Không! Không được!” trong đầu của Nam Phong bỗng vang lên một tiếng nói cực
to. “Cút ngay! Mày không được chạm vào cô ấy!” Hắn gào to một tiếng và nhanh
chóng lao đến chỗ con Zombie và nã một loạt đạn sáu viên vào nó.

Con Zombie này sắp tiến lại gần Yu Mina thì bị sáu phát đạn lao đến, ba viên
bắn trượt bay ra ngoài, ba viên thì trúng đích, trong đó có một viên trúng
ngay giữa đầu, khiến óc của nó bay loạn tứ tung ra ngoài.

Nam Phong không để ý đến con Zombie mà vứt súng trên tay đi và lao ngay đến
chỗ của nàng đang đứng. Hai tay của hắn bám lấy vai của nàng, lúc này hắn vô
cùng tức giận mà hét to: “CÔ LÀM CÁI GÌ VẬY! CÓ BIẾT NGUY HIỂM LẮM KHÔNG!!!”

Yu Mina hừ nghẹ một tiếng rồi nói với hắn: “Nếu tôi không làm như vậy thì anh
có dám bắn không? Nếu mà cứ để anh do dự như vậy thì sớm muộn gì chúng ta cũng
chết thôi, chết sớm hay muộn cũng giống nhau cả thôi! Với cả tôi cũng không có
ngu ngốc đâu! Cái con Zombie lãng nhách kia thì sẽ làm được gì tôi cơ chứ?”

Mặc dù là như vậy nhưng Nam Phong vẫn vô cùng tức giận, hắn hậm hực buông vai
của nàng ra. Nhưng rồi hắn giật mình, hắn nghĩ: “Không ngờ là mình đã giết
được Zombie rồi! Lại còn “heatshot” nữa chứ!”

Yu Mina ngồi xổm xuống nhìn xác con Zombie rồi quay sang Nam Phong nói: “Bốn
điểm! Tôi cho anh bốn điểm! Ờ, Ừm! Heatshot thì cho thêm một điểm nữa là năm.
Cũng vừa đạt đủ yêu cầu.”

Nam Phong vẻ mặt đắng như trái mướp nhìn nàng rồi nói: “Có cần phải kém đến
như vậy không?”


Cách đấy không xa, ở ngay trên đầu của Nam Phong, một người mặc áo choàng đen
đang đứng trên nóc một căn nhà và nhìn về hướng của hắn.

Tay phải của người này đang cầm một quyển nhật ký màu đen, hắn vừa đọc vừa
nhìn Nam Phong và nói: “Thật không ngờ mình lại là người đầu tiên được chứng
kiến “Sự khởi đầu của chúa tể nơi tận thế”. Chúa tể của tôi ơi! Chúng ta sẽ
gặp nhau sớm thôi! Mong rằng đến lúc đó ngài sẽ mạnh mẽ hơn bây giờ!”


Nhà Bây Giờ Cũng Xuyên Không? - Chương #13