Linh Hồn Đánh Tráo


Người đăng: lamanhquan

Cô nghĩ thầm (Từ lúc ta đi đến giờ cũng 1 ngày rồi nhân gian cũng trôi qua 1 năm không biết Mộ Vân thế nào rồi nhỉ)Cô đứng nấp vào một gốc cây nhìn hé qua cửa sổ thấy Mộ Vân đang ngồi vuốt ve còn hồ ly miệng thì thầm

-Tiểu Du ( Tên hồ ly) này sao Kiều Thanh cô nương tự nhiên bỏ đi không rõ tung tích nhỉ không biết có chuyện gì xảy ra không nữa

Giảo Nguyệt chạy lại gần vỗ vai Mộ Vân

-Ê huynh lo cho ta à

-Hả, Kiều Thanh cô nương đi đâu một năm nay làm ta ngày nào cũng đi tìm cô

-Không có gì, à con hồ ly tên Tiểu Du hả, nó lớn quá nhỉ

-Ukm.. tên ta đặt cho nó đấy...thôi để ta đi kiếm chút gì ăn vậy

-Ukm..đa tạ huynh

Giảo Nguyệt bế lấy con hồ li từ tay Mộ Vân ngồi xuống ghế vừa vuốt ve vừa nói

-Hồ ly à mày lớn nhanh quá chắc Mộ Vân chăm sóc mày tốt lắm nhỉ

(Ngáp ngủ) Ta cũng mệt rồi, tranh thủ Mộ Vân đi ta chợp mắt chút vậy.

Giảo Nguyệt tuy là tiên nhân nhưng pháp lực còn rất yếu ôm một con hồ li đã thành tinh mà không hề hay biết đợi cô ngủ say lúc này hồ li tinh mới hiện lại nguyên hình

-Giảo Nguyệt công chúa à, cô thật là khờ quá, hôm nay để ta giúp cô thực hiện ước muốn bấy lâu của mình nha hahaha(Cười độc)

Nói xong Tiểu Du lấy nguyên thần của Giảo Nguyệt, ả ta đã tu luyện mấy trăm năm giờ lại có thêm nguyên thần của Giảo Nguyệt pháp lực càng mạnh hơn. Tiểu Du dùng hoán thể chị thuật hoán đổi thân xác của hai người Tiểu Du giờ là Giảo Nguyệt còn Giảo Nguyệt chỉ là con hồ li yếu ớt không thể thoát khỏi tay ả ta được. Nhưng ả ta quên mất miếng ngọc bội vì vậy chân của hồ li vẫn còn đeo miếng ngọc


Nguyệt Vân Hồ Truyện - Chương #7