Chương 7 : Đột Phá Pháp Sư Cấp 2


Người đăng: VoDanhHoangThiChương 7 : Đột Phá Pháp Sư Cấp 2

Kể từ khi Hoàng Thiên có thằng em đến này đã được 2 tháng, thời gian này Hoàng Thiên tiến bộ rất nhiều, pháp lực gia tăng thêm, các ma pháp của hắn ngày càng thành thục, đặc biệt Băng thuẫn của hắn cũng đã chính thức trở thành một ma pháp.

Quân Mạc Tiếu bị Hoàng Thiên huấn luyện 2 tháng cũng tiến bộ rất nhiều, hắn cũng đã trở thành hỏa pháp sư cấp 1. Lấy thương làm vũ khí, với thương pháp cơ sở, cùng với hỏa ma pháp phụ trợ Quân Mạc Tiếu đã có thể đánh ngang ngửa với ma thú cấp 1 thậm chí có thể giết đối với ma thú cấp 1 cùi bắp.

Hoàng Thiên và Quân Mạc Tiếu cứ cách vài ngày lại đi săn ma thú một lần. Mỗi lần đều săn 2 con mới về, nhờ thế hắn mới nuôi thêm được 10 cái miệng ăn, 10 tên này là đàn em mới nhận. Do Hoàng Thiên muốn tổ kiến thế lực nên phải tạo nhân lực lòng cốt, trung thành với Hoàng Thiên tuyệt đối. Nên hắn cho Quân Mạc Tiếu đi tìm mấy tên ăn mày tuổi dưới 16 có tư chất về huấn luyện. Tuy bọn kia mới được nhận nhưng điều kiện đầy đủ, Hoàng Thiên có kinh nghiệm nên tiến bộ rất nhanh, cần thêm một thời gian là cả lũ sẽ trở thành pháp sư cấp 1.

Cũng mày Hoàng Thiên là thợ rèn nên vũ khí của bọn họ đều được hắn tự rèn cho, cho nên chi phí giảm đi rất nhiều, Hoàng Thiên đã chế tạo cho mỗi người một bộ nhưng hắn lại chưa đưa vì muốn đợi tới lần đi săn đâu tiên rồi đưa luôn.

Tại một tiểu viện nhỏ, tràng ngập âm thanh la hét từ sân nhỏ trước tiểu viện. Trên sân hơn 10 thiếu niên 15 16 tuổi đang tập luyện, tay mỗi người cầm vũ khí khác nhau, múa qua múa lại theo quy luật. Bọn họ là 10 cái miệng ăn của Hoàng Thiên, tuy số đông nhưng chưa có kinh nghiệm trong việc săn ma thú, họ chỉ rèn vũ kĩ kết hợp với ma pháp để chiến đấu thôi. Bọn họ đang gấp rút tập luyện để chuẩn bị cho lần đi săn sắp tới, họ biết Hoàng Thiên rất xem trong lần này bởi vậy họ không muốn bỏ phí một phút giây nào.

Bên ngoài láo nhiệt như thế nhưng bên trong căng phòng Hoàng Thiên đang ngồi minh tưởng trên giường. Xung quanh hắn các dòng ma pháp nguyên tố vây quanh, từng luồn ma pháp nguyên tố được hắn hấp thu tiến vào ba quả cầu trong đang điền của hắn. Ba quả cầu ngày là ma châu, muốn trở thành pháp sư thì phải ngưng tụ ma pháp nguyên tố tạo thành, nó giống như một cái túi đựng pháp lực vậy, ma châu càn lớn lượng pháp lực càng nhiều đồng nghĩa là mạnh hơn. Mỗi lần ma châu mở rộng đó chính là đột phá lên cấp pháp sư mớ, dung tích của ma châu tăng thêm rất nhiều thập chí là gấp đôi. Hoàng Thiên đã đột phá được hai viên ma châu băng hệ và phong hệ, nhưng chúng chưa có mở rộng chỉ là không thể hấp thu thêm ma pháp nguyên tố tố. Muốn mở rộng dung tích ma châu thì người tu luyện phải đột phá tất cả ma châu mới được. Hoàng Thiên bây giờ còn chỉ còn lôi hệ chứ không hắn đã tiến vào pháp sư cấp 2.

" Rắc rắc "

Từng luồng ma pháp lôi hệ tràng vào ma châu của Hoàng Thiên. Một âm thanh nhỏ vang nên, ba viên ma châu xuất hiện vết nứt , điều này không khiến Hoàng Thiên lo lắng mà khiến hắn vui mừng không thôi.

" Rắc rắc "

Vết nứt càng ngày càng nhiều. Lan rộng khắp ma châu.

" Xoảng "

Ba viên ma châu chính thức võ tan, Hoàng Thiên không hoảng hốt mà điều khiển băng, lôi, phong ba loại pháp lực nhanh chóng kết tinh tạo thành một lớp màng mỏng bao quanh nguồn pháp lực. Quá trình này khiến khắp người Hoàng Thiên đầy mồi hôi, trên mặt những giọt mồ hôi chảy xuống như mưa.

Hoàng Thiên vừa khống chế pháp lực để không phân tán vừa khống chế pháp lực nguyên tố nhanh chóng gia cố tấm màng pháp lực mong kia.

Thời gian trôi qua rất nhanh, trời bắt đầu chuyển thành màu đen. Ba viên ma châu mới của Hoàng Thiên cũng dần hình thành với hình dáng to hơn trước rất nhiều.

" Ong “

Ba viên ma châu chính thức hình thành, lượng pháp lực từ từ ổn định lại

Hoàng Thiên mở mắt, thở ra một hơi.

" Phù…"

" Thành công rồi "

Cảm nhận lượng pháp lực trong cơ thể nhiều hơn lúc trước khiến Hoàng Thiên vui mừng không thôi.

Hoàng Thiên bước xuống giường. Cảm thấy cả người ướt sũng đành cười khổ, khống chế pháp lực khiến hắn căng thẳng không thôi, làm cho cơ thể luôn trong trạng thái hoạt động liên tục, khiến mồ hôi đổ ra như mưa.

" Thôi đi tắm cái đã "

Hoàng Thiên lẩm bẩm một câu rồi đi vào nhà tắm.

" Sảng khoái "

Từ nhà tắm bước ra, trên mặt Hoàng Thiên đầy thỏa mãn.

Hắn duỗi người một cái rồi đi ra khỏi phòng. Thấy nhóm Quân Mạc Tiếu đang luyện tập khiến hắn cảm thấy vui vẻ.

" Bốp bốp bốp "

Hắn vỗ tay rồi nói.

" Mọi người tập hợp "

Sau khi giọng nói của Hoàng Thiên vang nên, chưa đầy 30s trước mặt hắn đã xuất hiện một đội ngũ chỉ tề với Quân Mạc Tiếu làm chỉ huy.

Hoàng Thiên nghiệm giọng quát.

" Mạc Tiếu " ( Quân Mạc Tiếu gọi tắt Mạc Tiếu)

Quân Mạc Tiếu cúi người đáp lớn.

" Có, thưa lão đại "

Hoàng Thiên đứng nghiêm túc nói.

" Ngày mai ngươi dẫn anh em đi săn ma thú để ma luyện rõ chưa "

" Rõ "

" 5 người tạo thành một tổ, mỗi tổ bầu ra một người làm đội trưởng.

" Rõ "

Hoàng Thiên lại nhìn bọn người sau Quân Mạc Tiếu tiếp tục nói.

" Còn các ngươi làm gì thì làm, lo bảo toàn mạng sống cho ta "

Đám người kia ngây người một lát rồi đồng thanh đáp.

" Vâng thưa lão đại "

Hoàng Thiên bỏ nét mặt nghiệm túc kia đi, trở nên hiền hòa hơn nói.

" Ta hôm nay có chuyện vui, khao các ngươi một bữa "

" Hoan hô "

Đám người đồng thanh.

Lúc này trong đám người giọng nói bắt đầu vang lên.

" Lão đại ta muốn uống rượu "

" Lão đại có gì vui vậy? "

" Ngươi tránh ra ta hỏi trước, lão đại ngài có phải cua được em nào không? "

Hoàng Thiên nghe thấy thì đen mặt, rồi mặt hắn trở lên âm hiểm hỏi.

" Có tin ta thu lại lời hay không? "

" Dạ tin dạ tin "

Bọn họ tay ôm miệng, chân đá tay đấm tên vừa mới hỏi kia.

" Tha cho ta, cứu mạng với lão đại. "

Tên nhiều chuyện kia vừa chạy vừa la khiến không khí tiểu viện của Hoàng Thiên trở lên khuyên náo hơn.

Đám người vừa rượt vừa hô lớn.

" Ngươi đứng lại cho ta "

Tên kia quay đầu lại le lưỡi nói.

" Ta đâu có ngu, đứng lại cho các ngươi đánh à "

" Ha Ha Ha "

Hoàng Thiên và Quân Mạc Tiếu ở bên ôm bụng cười. Sau đó Hoàng Thiên hướng Quân Mạc Tiếu dặn dò.

" Nhớ chú ý an toàn cho bọ hắn "

" Vâng lão đại, ngày không dặn ta cũng phải bảo vệ bọn họ"

Quân Mạc Tiếu nhìn lũ ôn đang đùa giỡn kia nở nụ cười trả lời Hoàng Thiên.

Hoàng Thiên cũng nhìn lũ ôn kia nở nụ cười rồi gật đầu không nói.

Bọn ôn kia cứ thế mà giỡn, họ không sợ Hoàng Thiên tránh mắng vì cho tới bây giờ mối quan hệ giữa họ và Hoàng Thiên kéo gần hơn, họ biết tính của Hoàng Thiên, chơi là chơi còn làm là làm. Cuộc rượt đuổi mãi tới khi đi trời tối hẳn mới thôi. Đêm đó họ ăn uống cười đùa rất vui vẻ, họ biết sau này không biết còn có cơ hội này không.


Nguyệt Ảnh Kiếm Sư - Chương #7