Người đăng: VoDanhHoangThiChương 6 : Quân Mạc Tiếu.
Về tới nhà Hoàng Thiên nằm vật xuống giường, không thèm tắm rửa gì cả. Hôm nay Hoàng Thiên đánh nhau với Hỏa lang thú đã kiệt sức còn phải vác về khiến hắn mệt mỏi. Giờ phút này hắn chỉ muốn đánh một giấc tới sáng mà thôi.
Nhà Hoàng Thiên thuê khá nhỏ, một phòng ngủ, nhà bếp và nhà tắm gộp chung, có cái sân khá rộng có thể chứa được hơn 10 người. Hắn tìm mãi mới được ngôi nhà này, vừa rộng rãi vừa hợp túi tiền.
*
Ánh sáng bắt đầu thay chỗ cho bóng tối, mọi cảnh vật từ từ hiện lên. Trong căng phòng một thiếu niên nhúc nhích thân thể.
" Aaa. Ngủ đã thật "
Hoàng Thiên ngồi dậy duỗi thẳng người, hai mắt lờ đờ chép miệng. Cái mũi của hắn đột nhiên nhảy lên, ngửi ngửi xung quanh rồi kì quái tự hỏi.
" Mùi hôi ở đâu vậy ta? "
“ A… chết cha chưa có tắm "
Ngửi thấy mình toàn mùi hôi, hắn chợt nhớ tối qua mệt quá nên chưa tắm. Vội chạy vào nhà tắm.
" Ta lạc trôi giữa đời, ta lạc trôi giữa trời… . "
Từ bên trong nhà tắm phát ra tiếng hát khó nghe đến cực điểm, sếp tùng mà nghe được chắc chắn sẽ đập bờm đầu hắn luôn. Mãi cho đến khi cánh cửa nhà tắm mở ra, âm thanh tra tấn lỗ tai mới kết thúc.
" Oa. Thật thoải mái "
Tay cầm khăn lau nước trên thân thể cường tráng của mình Hoàng Thiên cảm thán nói. Bây giờ hắn cao 1 m 7, sáu múi hiện rõ, thân hình đầy đặn không quá lớn, cùng với khuôn mặt điển trai tạo thành một siêu cấp soái ca. Mỗi tội mặc đồ y như thằng khùng, áo này quân kia, nhiều chỗ còn vát tùm lum. Y như trời ban vẽ đẹp mà quên ban não vậy, hắn đi trong trấn thì sẽ là tâm điểm của bản tin vịt.
" Hôm nay đi Tần ký xem có ma pháp rẻ rẻ không mới được "
Mặc xong quần áo, Hoàng Thiên suy nghĩ múc đích hôm nay của mình là gì, đầu tiên đi mua sách ma pháp, rồi tới tiệm rèn làm việc. Hắn Mở cửa phòng ra, ánh nắng chiếu sáng căng phòng, Hoàng Thiên hít một hơi thật sâu sau đó cất bước. Như mọi ngày sáng hắn được nghỉ làm ở tiệm rèn, chiều hắn mới đi. Dù sao hắn cũng cần thời gian luyện tập ma pháp, nên xin Diệp thúc nghỉ buổi sáng.
Sáng sớm, đường phố cũng khá vắng vẻ. Chỉ có vài chủ quán hay tiểu nhị đang lật đật dọn hàng. Hoàng Thiên đi một lúc thì dừng lại, trước mặt hắn là một toa nhà rất hớn, gồm hai lầu. Trên cửa có treo dòng chữ .
" Tần ký "
Thấy Hoàng Thiên đang đứng cửa nhìn vào, quản lý cửa hàng liền ra chào hỏi.
" Chào quý khách, không biết ngài cần gì? "
" Ta cần mua Quyển trục ma pháp "
" Ngài đợi ta một chút "
Yêu cầu Hoàng Thiên đợi, quản lý liền đi vào tròng, lấy từ trong tủ ra một sấp quyển sách đầy màu sắc đặt lên bàn. Rồi hướng Hoàng Thiên nói.
" Mời quý khách chọn "
Hoàng Thiên cũng tiến lên chọn lựa. Những quyển sách này là Quyển trục ma pháp, còn màu sắc đại biểu cho hệ ma pháp. Hoàng Thiên kiếm một lúc, trên tay hắn cầm hai quyển trục, Hoàng Thiên lẩm bẩm đọc tên hai quyển sách trên tay.
" Băng thứ "
" Gia tốc "
Trong đống Quyển trục ma pháp Hoàng Thiên chỉ tìm được hai quyển băng và phong mà thôi không có lôi. Mà hai loại kia thì chỉ có hai quyển mà thôi. Hắn đang suy nghĩ xen lên mua cái nào cho thích hợp.
" Mình có Băng thuẫn hệ băng rồi, hệ lôi thì không có chắc nên chọn Gia tốc "
Hoàng Thiên suy nghĩ một hồi rồi hướng quản lý hỏi.
" Không biết cửa hàng có bán Quyển trục ma pháp lôi hệ không? "
Quản lý nghe Hoàng Thiên hỏi cũng tìm kiếm lại một hồi rồi nhìn Hoàng Thiên trả lời.
" Thật xin lỗi, không có lôi hệ ma pháp, hình như là lôi hệ ma pháp tại Thanh Vân trấn chưa có xuất hiện a "
" Vậy sao, thế thì ta lấy quyển Gia tốc này "
Nghe nói không có, Hoàng Thiên cũng không để tâm vì hắn sớm đoán được rồi chỉ là hỏi cho chắc ăn thôi. Tên quản lý tưởng không ma pháp lôi hệ thì Hoàng Thiên sẽ không mua nữa, nhưng Hoàng Thiên lại mua quyển trục Gia tốc khiến hắn cười tươi, sau cầm quyển sách Gia tốc đưa cho Hoàng Thiên cùng giá của quyển trục.
" 500 ngàn thưa quý khách "
" Do ma pháp băng hệ khá hiếm, nên giá cả hơi cao mong ngài thông cảm. "
Sợ Hoàng Thiên thấy đắt quá mà không mua, tên quản lý liền đưa ra lí do.
" Ách. Ta chỉ có 450 ngàn thôi, không đủ rồi"
Hoàng Thiên mặt hiện lên vẻ hoảng hốt cùng ngại ngùng.
Nghe thấy Hoàng Thiên nói vậy tên quản lý cũng nhăn mày. Hắn đang suy nghĩ thì Hoàng Thiên lại nói tiếp.
" Thật sự ta rất cần nó a, nhưng lại không đủ, không biết có thể bán rẻ cho ta không "
" Cái này… "
Vị quản lý sấu số này bắt đầu trầm tư, không ngờ hắn lại bị dính vào tình huống như thế, tên quản lý nhìn lại Hoàng Thiên một lượt, lúc này hắn cảm thấy Hoàng Thiên không có nói dối, trông Hoàng Thiên ăn mặc như ăn mày thế kia thì tiền làm gì có nhiều. Nên hắn đành ngậm đắng nuốt cay thôi.
" Thôi được ta bán cho ngài với giá 450 ngàn "
" Thật sao, cảm ơn ngài "
Hoàng Thiên ngài mặt cảm ơn nhưng trong lòng lại mừng thầm.
" Kkkk, thế là kiếm được 50 ngàn "
Hai bên kết thúc giao dịch, Hoàng Thiên cũng về nhà, trên về người đã đông thêm rất nhiều, đặc biệt là tụi buôn tin vịt. Nhìn thấy Hoàng Thiên là bắt đầu bàn tán xôn xao, khiến Hoàng Thiên nhức đầu không thôi.
Về tới sắp tới nhà, Hoàng Thiên nhìn thấy thiếu niên hôm qua đang đứng trước cửa. Khiến hắn cảm thấy tốt càng thêm tốt, giờ hắn không sợ bị mất trắng 200ngàn nữa rồi vì 200 ngàn kia đã tớ cửa đợi hắn. Đi tới trước cửa nhìn thanh niên kia nói một câu rồi mở cửa đi vào.
" Ngươi tới rồi, vậy theo ta vào trong "
" Vâng chủ nhân "
Tên thiếu niên kia cúi người xuống hành lễ rồi theo Hoàng Thiên đi vào.
Trong sân Hoàng Thiên ngồi trên ghế nhìn tên thiếu niên hỏi.
" Ngươi tên gì "
" Ta tên Quân Mạc Tiếu "
" Sau này kêu ta là lão đạo rõ chưa "
Bị Quân Mạc Tiếu kêu là chủ nhân Hoàng Thiên cảm thấy không thích lắm, nên hắn lấy cách xưng hô trong bang cho quen.
" Rõ thưa chủ… lão đại "
Quân Mạc Tiếu cúi đầu đáp.
" Được rồi sau này ngươi theo ta sẽ không chịu thiệt đâu yên tâm "
Hoàng Thiên nói như thế để cũng cố sự trung thành của Quân Mạc Tiếu. Đàn em hồi trước của Hoàng Thiên luôn đi theo hắn vì Hoàng Thiên đối xử tốt với họ. Đối với Quân Mạc Tiếu thì Hoàng Thiên cũng sẽ đối xử thư thế.
" Cảm ơn lão đại, ta nguyện vì lão đại vào sinh ra tử "
Quân Mạc Tiếu nghe được lời Hoàng Thiên hai mắt liền phát sáng vội vàng cúi người cảm ơn.
" Không có nói tới tử ở đây, dù sau này nhiệm vụ có thất bại đi nữa ta cũng mong ngươi mang cái mạng về trước mặt ta, nghe rõ chưa "
" Rõ "
Nghe được lời của Hoàng Thiên, Quân Mạc Tiếu rơi vào ngơ ngác, lòng hắn bắt đầu rung động liền quỳ xuống trả lời Hoàng Thiên. Lòng hắn thầm quyết định sẽ trung thành với Hoàng Thiên, dù hắn phải chết đi chăng nữa cũng không kháng lệnh.
Lấy từ trong người ra một ít tiền đưa cho Quân Mạc Tiếu rồi dặn dò.
" Đây là 500 ngàn, ngươi cầm đi mua cho mình một cây vũ khí thích hợp và kĩ năng cơ bản về đây "
Nhận tiền của Hoàng Thiên, Quân Mạc Tiếu lòng mừng thầm, theo lão đại thật tốt a, lúc này độ trung thành của Quân Mạc Tiếu đã tăng lên rất nhiều. Sau đó hắn hướng Hoàng Thiên cảm ơn rồi đi ra khỏi căng nhà nhỏ của Hoàng Thiên.
" Cảm ơn lão đại "
Nhìn Quân Mạc Tiếu khuất khỏi tầm mắt, Hoàng Thiên thở dài.
" Ai. Lại phải tốn tiền nuôi thêm một mạng người nữa, số không cho giữ tiền rồi "
Hoàng Thiên lắc đầu đứng dậy rồi tiến vào phòng.