Người đăng: natsudragneellls
Lúc này, bên trong thức hải của Doanh Thiên. Hắc ám sinh linh chính là đang
chịu tầng tầng áp chế.
Bởi vì thức hải của Doanh Thiên quá mức đặc thù. Cho nên thời điểm hắc ám sinh
linh tiến vào liền không kịp trở tay. Bị sinh sinh trấn áp xuống.
Thực tế. Trước đó Doanh Thiên thi triển ra lực lượng quá mức mạnh mẽ. Cho dù
hắc ám sinh linh có lấy ra bản mệnh thiên phú, nhưng là vẫn không thể chọi
cứng với Doanh Thiên. Kết quả là bị trọng thương.
Cho nên nó nảy ra ý định muốn chiếm đoạt Doanh Thiên bộ thân thể kia.
Bởi vì nó nhìn ra Doanh Thiên chính là người trùng sinh. Mặc dù lực lượng
Doanh Thiên mạnh mẽ hơn nó một đoạn. Nhưng là cường độ linh hồn nhất định sẽ
vì trùng sinh mà đại giảm, không theo kịp nó.
Chỉ cần tiến vào thức hải của Doanh Thiên tiến hành tàn phá là có thể nhất cử
thành công, đoạt lấy Doanh Thiên bộ thân thể này. Về sau đối với nó hành động
sẽ càng dễ dàng, có thể nói là trăm lợi không hại.
Chỉ tiếc, nó tính toán vẫn là sai lầm. Doanh Thiên thức hải cực kỳ đặc thù.
Thời điểm nó vừa tiến vào liền bị một loạt khủng bố lôi điện đánh vào trên
thân. Chưa kể vô số đạo cực kỳ rắn chắc xiềng xích từ khắp nơi khóa chặt nó
lại.
Hắc ám sinh linh con mắt trầm xuống. Hướng Doanh Thiên cất giọng :"Ngươi cố ý
cho ta tiến vào thức hải? ".
"Đoán đúng, đáng tiếc không có phần thưởng". Doanh Thiên cười đáp.
Bởi vì Doanh Thiên thực lực hiện tại quá mức suy yếu, tại thời điểm thi triển
ra thủ đoạn kia, đã là dốc toàn lực. Mà hắn đối với hắc ám sinh linh tương đối
hiểu rõ. Bọn hắn sinh mệnh cực kỳ ương ngạnh, rất khó bị giết chết.
Cho nên Doanh Thiên cố ý sơ hở, để cho hắc ám sinh linh tiến vào thức hải của
mình.
Bên trong thức hải của Doanh Thiên bầu trời u ám tràn ngập đủ các loại lôi
kiếp.
Đây là năm xưa bị Thiên Đạo đánh lén, để lại dấu vết. Nhưng là những lôi điện
này hiện tại lại trở thành công cụ giúp Doanh Thiên trấn áp hắc ám sinh linh.
Hắc ám sinh linh bình tĩnh quan sát thật kỹ thế giới thức hải này. Hắn rốt
cuộc biết, muốn thoát khỏi cơ hồ là không có cơ hội.
Bởi vì bên trong thức hải của Doanh Thiên bố trí cực kỳ khủng khiếp.
Trên bầu trời vô tận chân mệnh treo lơ lửng. 81 cái Thái Sơ Chân Mệnh thả
xuống xiềng xích khóa chặt hắn. Lại thêm Nguyên Thủy Chân Mệnh rủ xuống thần
bí pháp tắc, tiến hành luyện hóa nó.
Chưa kể xung quanh bày lấy 10 cây cột đá khắc đầy huyền ảo phù văn. Bên trên
sinh trưởng lấy Thập Đại Linh Căn cũng đối với nó tiến hành áp chế.
Đủ loại thủ đoạn áp chế khiến cho hắc ám sinh linh không thể động.
Doanh Thiên lúc này mới chậm rãi đến gần trước mặt nó cười nói :"Thế nào ,
tuyệt vọng sao".
"Hừ, ta từ khi sinh ra còn chưa có biết tới tuyệt vọng". Hắc ám sinh linh cười
lạnh.
Sau đó nó bùng phát lực lượng. Vậy mà đem thế giới thức hải quấy đến điên
cuồng rung chuyển.
Nhưng là mặc kệ nó cỡ rung chuyển. Những xiềng xích kia vẫn là rắn chắc không
suy suyển. Vẫn trên người nó khóa chặt.
"Đừng phí công vô ích, đừng nói ngươi hiện tại. Cho dù khi ngươi toàn thịnh
thời điểm. Rơi vào đây cũng mơ tưởng thoát được". Doanh Thiên cười nói.
Nghe vậy. Hắc ám sinh linh trầm mặc. Bởi vì nó biết Doanh Thiên nói là thật.
Bởi vì một số nguyên nhân. Nó thực lực cũng là đại giảm. Nếu không, lấy nó
toàn thịnh trạng thái, cho dù là 10 cái Doanh Thiên hiện tại cũng không thể
thắng được nó. Nhưng là, trên đời này không có nếu không.
"Ngươi đến cùng là ai, lấy ngươi như vậy, không thể nào không có tên tuổi gì".
Hắc ám sinh linh hỏi. Nó biết, lấy Doanh Thiên dạng này tồn tại. Nhất định là
đỉnh thiên lập địa uy danh. Tuyệt không phải vô dạng hạng người.
"Doanh Thiên". Doanh Thiên chậm rãi đáp một câu.
"Doanh Thiên? ". Hắc ám sinh linh trầm ngâm. Nó lục lại trí nhớ của mình muốn
tìm ra một cái tương ứng danh tự.
Qua hồi lâu, như chợt nhớ ra cái gì. Hắc ám sinh linh con mắt co rụt lại nói
:"Ngươi chính là cái kia cấm kỵ".
Hắc ám sinh giờ giờ phút này trong đầu hiện lên một cái danh tự.
Cái danh tự kia tại trong năm tháng xa xưa kia chính là biểu tượng vô địch.
Không biết bao nhiêu kẻ nghe đến liền sợ vỡ mật.
Mặc dù hắc ám sinh linh chưa có chân chính gặp qua. Thế nhưng là đủ loại
truyền thuyết để hắn không khỏi than. Hắn biết, nếu quả thực Doanh Thiên là
ngươi kia, hắn lần này chỉ sợ lành ít dữ nhiều.
Doanh Thiên mỉm cười đáp lời :"Không tính là cái gì cấm kỵ. Chỉ là bọn hắn tự
nói mà thôi". Dừng một lát, Doanh Thiên nói tiếp :"Trước nói một chút chính
sự, các ngươi là thế nào lại thi nhau luân lạc tới thế giới này đâu".
Theo lý mà nói, hắc ám sinh linh dạng này tồn tại, hẳn là không nên tại Thần
Giới xuất hiện. Dù sao bọn hắn quá mức cường đại. Ở Thần Giới liền sẽ đánh mất
cân bằng, thậm chí đưa tới hủy diệt.
"Nếu ngươi giết chúng ta hơn mười, hẳn là phải rõ hơn ai hết lý do". Hắc ám
sinh linh cười lạnh.
Hắn rõ ràng Doanh Thiên là biết trong đó nguyên nhân. Nhưng là vẫn cố tình
hỏi. Tựa như là đang trêu nghẹo nó vậy.
Doanh Thiên mỉm cười :"Ân, cũng không tính là rõ ràng, chỉ là ta muốn biết vì
sao các ngươi lại phải chạy trốn đâu".
"Nếu là không trốn. Liền sẽ chết, nếu là ngươi, ngươi sẽ cam lòng chịu chết
hay sao". Hắc ám sinh linh nói ra. Trong lòng có một cỗ khó chịu khó tả.
Theo lý mà nói, nó dạng này khủng bố tồn tại, nhất định sẽ là tung hoành thiên
địa, nhưng là kết quả lại bị truy giết đến lưu lạc như vậy.
Doanh Thiên tiếp tục hỏi :"Theo lý mà nói, các ngươi là cùng nguyên cội, thế
nào lại xảy ra phân tranh đâu".
"Mỗi người trong lòng đều có chính mình định hướng, bọn ta muốn ăn thỏa thích,
còn bọn hắn thì lại muốn giữ lại, tất nhiên sẽ xảy ra chiến tranh". Hắc ám
sinh linh nói ra. Nó cũng không cần thiết phải giấu giếm Doanh Thiên. Bởi vì
nếu cần, hắn tùy thời đều có thể tra ra.
"Ta nhớ không lầm, bọn hắn là có tới 99, trong khi các ngươi chỉ có 56, hẳn là
thua kém đâu". Doanh Thiên nói tiếp.
Nghe vậy. Hắc ám sinh linh coi thường cười lạnh đáp :"Đông thì thế nào, còn
không phải vẫn thua dưới tay chúng ta". Nói đến đây, hắc ám sinh linh trong
con mắt bỗng nhiên hiện lên bất đắc dĩ :"Nếu không phải tại trong trận chiến
cuối cùng kia.... ".
"Nếu không phải tên kia nổi điên, đem các ngươi giết ngược, hẳn là các ngươi
đã thắng sao". Doanh Thiên tiếp lời.
Nghe Doanh Thiên nói như vậy. Hắc ám sinh linh cười lạnh :"Xem ra ngươi đều
nắm trong lòng bàn tay".
"Tốt, câu hỏi cuối cùng, tại thời điểm các ngươi vượt qua hư vô, có thấy cái
gì sao". Doanh Thiên câu hỏi này bỗng nhiên trở nên nghiêm túc một dạng. Quả
thực, liên quan đến vấn đề kia, để cho Doanh Thiên cũng phải coi trọng.
Nghe được Doanh Thiên câu hỏi, khiến cho hắc ám sinh linh không khỏi trầm mặc.
Qua hồi lâu nó mới cất tiếng nói ra :"Ý ngươi là, bên ngoài kia cái xác kia".
Nói đến đây, hắc ám sinh linh cũng không khỏi coi trọng lên.
Tại thời điểm nó vượt qua hư vô. Chính là bắt gặp "cái xác". Để cho hắn cũng
đều cảm thấy rùng mình.
"Như vậy là các ngươi đã thấy". Doanh Thiên gật đầu.
"Ha ha, nói cho ngươi một tin, nó hẳn là sắp tỉnh". Hắc ám sinh linh cười
lạnh.
Doanh Thiên cũng là không có ngạc nhiên, dù sao chuyện này cũng nằm trong hắn
suy đoán.
"Tốt, nói chuyện phiếm đã đủ, ngươi có thể nhắm mắt". Doanh Thiên gật đầu cười
nói. Sau đó thả ra vô thượng đại đạo tiến hành luyện hóa hắc ám sinh linh.
Doanh Thiên cũng không phải là muốn hấp thu hắc ám sinh linh. Mà là muốn đoạt
lấy trí nhớ của nó, hắn tin tưởng, trong trí nhớ của hắc ám sinh linh sẽ có
rất nhiều tin tức thú vị.
Hắc ám sinh linh tất nhiên sẽ không cam lòng chịu để Doanh Thiên luyện hóa.
Một khi hắn thành công, đồng nghĩa với việc nó chết chắc.
Trong giây lát, kinh khủng ma khí điên cuồng trào ra, đem thế giới thức hải
tràn ngập ma khí, khắp thế giới thức hải đều nhấc lên sóng to gió lớn.
Hiển nhiên là nó muốn làm ra giãy giụa cuối cùng.
Vô cùng vô tận ma khí kia trong nháy mắt lây nhiễm trên bầu trời vô tận chân
mệnh, có không ít chân mệnh đều bị nhiễm bẩn.
Thậm chí có cả Thái Sơ Chân Mệnh đều bị nhiễm theo.
Nhưng là Doanh Thiên cũng không có vội vàng. Hắn chỉ bình tĩnh nhìn lấy một
màn này.
Một lát sau hắn chậm rãi nói :"Đây là ta thức hải, cũng không đến phiên ngươi
làm loạn".
Một ngón tay ấn xuống. Trên bầu trời cuồng bạo lôi điện hướng hắc ám sinh linh
oanh thẳng mà xuống, đem nó oanh đến vô cùng tả tơi.
"Đây là,...Thiên Đạo " . hắc ám sinh linh con mắt ngưng lại.
"Tin tưởng, ngươi đối với lão tặc thiên khí tức rất quen thuộc". Doanh Thiên
mỉm cười.
Thần giới giới bích.
Lúc này hư không vỡ ra, một cái thân ảnh từ bên trong đi ra.
Hắn là một cái tuổi trẻ thanh niên. Đáng nói là, hắn khuôn mặt kia có thể nói
là tuấn mỹ vô song. Cùng với trước đó Doanh Thiên gặp mặt Cổ Huyền Thiên tương
tự mỹ mạo.
Hắn một mái tóc đen dài tới tận gót chân, chân trần. Thân hắn mặc lên một bộ
trường bào màu đen kỳ lạ. Trường bào này tựa hồ như được tạo thành bởi vô số
hạt li ti kết hợp một chỗ mà thành.
Khuôn mặt hắn lộ ra một nét ngây ngô cùng hiền lành. Hắn trên thân cũng không
có bất kỳ cái gì khí tức. Hoàn toàn là một người bình thường.
Thanh niên này con mắt nhìn quanh một lượt, trong miệng lẩm bẩm :"Rõ ràng vừa
rồi cảm nhận được một đạo kỳ lạ khí tức... ".
Sau đó hắn con mắt lóe lên huyết quang, trong con mắt tựa hồ có thể nhìn thấu
tuyên cổ, vượt qua thời gian không gian mà nhìn thấu thiên địa hết thảy.
Bỗng nhiên hắn lại mỉm cười :"Xem ra là người quen nha".
Sau đó thân ảnh của hắn mờ ảo biến mất.