Làm Áp Lực


Người đăng: natsudragneellls

"Thánh Nữ. Nàng cũng nên đi xem xét một chút. Tử Nghiên nàng ta thật giống như
tên tiểu tử kia người hầu đi". Uyên Minh hướng lên Cát Ngân nói một câu.

Lúc này. Ngồi bên kia Cát Ngân không khỏi nhếch miệng cười đáp :"Cũng không
biết nàng ta đây là bị làm sao, đây là đối với thân phận Thánh Nữ bôi nhọ. Nếu
là để 2 vị Giáo chủ biết được. Ắt đưa tới nổi giận".

"Nhưng là, 2 vị giáo chủ giờ đã là Thần Vương. Đối với trong giáo sự tình đã
không quản. Chúng ta nên làm thế nào". Uyên Minh hỏi thăm.

Đối với Uyên Minh đặt câu hỏi. Cát Ngân cười cười trả lời :"Ngươi thật ngu
ngốc. Như vậy liền càng tốt. Hiện tại trong giáo Đại Thái Thượng Trưởng Lão
đang nắm quyền. Đó là chỗ dựa lớn nhất chúng ta. Chỉ cần 2 vị giáo chủ không
quản tới. Chúng ta liền có thể 1 tay che trời".

Sau đó nàng nói tiếp :"Về phần Tử Nghiên. Nàng ta mặc dù có nhiều người ủng
hộ. Nhưng là lần này hành động của nàng ta liền để cho nhiều người không hiểu.
Sẽ đưa tới nhiều người phản đối. Đó là chúng ta cơ hội tốt".

Nhật Nguyệt Thần Giáo mấy ngày hôm nay. Một cái cảnh tượng để cho người ta
không khỏi vì đó mà ngạc nhiên.

Đó là ngày nào cũng thấy Doanh Thiên chính là đi bộ khắp nơi.

Nếu là hắn đi một mình thì cũng thôi đi. Đằng này phía sau hắn. Tử Nghiên
chính là đi theo. Mà lại như hầu gái một dạng.

Chỉ thấy Tử Nghiên chính là tay xách một chiếc giỏ. Bên trong đầy ắp các loại
linh quả. Còn Doanh Thiên tay cầm bình rượu. Chính là vừa đi vừa uống.

Cái này thật giống thiếu gia nhà giàu đi dạo một dạng.

Cái này cảnh tượng . để cho không ít nam đệ tử ngứa mắt.

Dù sao kia chính là Tử Nghiên. Đường đường Thánh Nữ. Lại đi bưng quả rót rượu
cho một tên tiểu tử vô danh. Để cho người ta thật không cách nào hiểu nổi.

Cũng nguyên nhân vì. Số người ái mộ Tử Nghiên bên trong giáo. Thật sự rất
nhiều.

Thậm chí có Thần từng lên tiếng muốn nàng gả cho mình.

Lúc này. Doanh Thiên chính là chọn được một cái to lớn mát mẻ gốc cây. Trực
tiếp dựa vào. Bên cạnh Tử Nghiên cũng là nhẹ nhàng ngồi xuống đem linh quả cho
hắn ăn.

Cái này cảnh tượng để cho người ta đi qua cũng không khỏi đứng lại nhìn.

"Cái này,.... Thánh Nữ đây là bị làm sao, nàng tại sao lại giống như đang hầu
hạ hắn". Có nam đệ tử con mắt trừng lên nhìn một màn này.

"Tiểu tử này có cái gì tài cán. Mà lại có thể được đến Thánh Nữ ưu ái vậy
đây". Đây là câu hỏi vô số người nghi hoặc lúc này.

Chỉ thấy Tử Nghiên vậy mà đem rượu bưng lên tận miệng cho Doanh Thiên uống.
Linh quả cũng là tỉ mỉ lột vỏ bỏ vào miệng cho hắn. Cái này thật giống như là
hầu gái một dạng.

Chưa hết. Tiếp đó, nàng là đem ra một cây đàn. Sau đoa trực tiếp đàn cho hắn
nghe.

Bên trong tiếng đàn mang theo âm luật kỳ diệu. Đủ làm cho người say đắm. Âm
luật huyền ảo cho người nghe không khỏi vì đó mà thoải mái.

Trông thấy cảnh tượng này. Không biết bao nhiêu người không khỏi ao ước.

Bọn hắn trong mơ cũng muốn chính mình được như Doanh Thiên hiện tại. Có được
mỹ nhân ưu ái. Thử hỏi ai không muốn.

Từ xa kia. Uyên Minh con mắt chính là hằm hằm nhìn sang bên này. Trong mắt hắn
nổi lên từng tia ghen tị.

Trước đó, hắn ái mộ cũng không phải là Cát Ngân Thánh Nữ. Mà chính là Tử
Nghiên.

Chỉ là hắn lao tâm khổ tứ. Dốc sức đi lấy lòng nàng nhưng đều bị từ chối. Tử
Nghiên chính là không quan tâm tới hắn.

Cho nên hắn thành ra hận nàng.

Hiện tại. Trông thấy Doanh Thiên được nàng ưu ái. Hắn càng hận hơn. Cũng vì đó
mà hận Doanh Thiên. Trong mắt hắn thậm chí lóe lên sát ý.

Đúng lúc này.

Từ xa đi tới một nhóm người.

Người tới không ai khác chính là Cát Ngân cùng nàng thân cận mấy người.

Chỉ thấy Cát Ngân chậm rãi đi lại gần. Sau đó một bộ ngạc nhiên hướng Tử
Nghiên thốt lên :"Nha. Đây chẳng phải Tử Nghiên sao. Làm ta còn tưởng là nha
hoàn nào cơ đấy".

Câu này nói ra rõ ràng có ý mỉa mai. Ai cũng có thể hiểu được bên trong hàm ý.

Nhưng là Tử Nghiên lại giống như một bộ không có nghe thấy. Nàng chỉ im lặng
mỉm cười mà thôi.

Cát Ngân cũng chưa có dừng lại. Nàng tiếp tục nói :"Tử Nghiên. Ta nghe nói cô
ở bên trong Vô Ngục đạt được to lớn cơ duyên".

"Không tính cái gì to lớn cơ duyên. Chỉ là kiếm được chút đồ vật mà thôi". Tử
Nghiên mỉm cười đáp lại.

"Ta vốn thắc mắc. Không biết vị này đến cùng là ai". Cát Ngân chỉ Doanh Thiên
hỏi tới.

"Doanh Thiên". Doanh Thiên nhàn nhạt đáp.

Tử Nghiên cũng là nói ra :"Là ta Công Tử".

"Cái gì công tử hay không công tử. Rõ ràng chỉ là một tên tiểu tử bình
thường". Bên cạnh Cát Ngân một cái thiên kim tiểu thư khinh thường nói ra.

Nghe vậy Cát Ngân liền đưa tay cản lại nói :"Sao lại nói vậy, ta thấy vị công
tử này cũng là tuấn tú. Tu vi cao thâm. Thật là xuất chúng. Rất thích hợp để
cho Tử Nghiên Thánh Nữ hầu hạ nha".

Trong lời này tràn đầy trào phúng. Nghe được vậy. Đi theo Cát Ngân người đều
nhao nhao cười lớn.

Cái này để cho người xung quanh ủng hộ Tử Nghiên không khỏi tức giận. Tức giận
vì Tử Nghiên bị vũ nhục. Càng giận hơn chính là Doanh Thiên. Chỉ vì tên tiểu
tử này mà Tử Nghiên mới bị nhục nhã.

"Ài, ở đâu tới mấy thứ không biết điều. Ồn ào nhức đầu". Đúng lúc này, Doanh
Thiên lên tiếng.

Hắn lên tiếng để cho đám người đang cười kia không khỏi sững lại.

Một cái có vẻ quyền quý tiểu thư chỉ mặt Doanh Thiên quát lên :"Tiểu tử. Có
biết trước mặt ngươi là ai sao".

"Là ai nha". Doanh Thiên nhìn cũng không nhìn. Bình thản uống một hớp rượu
nói.

Thấy Doanh Thiên bộ dáng này để cho người ta không khỏi ngứa mắt. Liền quát
:"Nghe cho kỹ. Đây là Cát Ngân Thánh Nữ".

"Thánh Nữ nha, nghe như thật to lớn. Không biết". Doanh Thiên bình thản nói.

Hắn bộ này khẩu khí không quan tâm liền làm cho mấy người cũng không khỏi vì
đó mà tức giận. Cho dù là Cát Ngân cũng nhịn không được nhíu mày.

Nàng dù sao cũng là Thánh Nữ. Trong giáo không ai không biết. Người người tôn
kính. Nhưng là cái tên trước mắt này từ đầu đến giờ liền nhìn nàng cũng không
nhìn. Cái này để nàng cũng cảm thấy có chút khó chịu.

"Được rồi. Nếu không có việc liền đi chỗ khác. Chớ phiền ta tâm trạng". Doanh
Thiên phẩy phẩy tay. Muốn đuổi người đi một dạng.

Chỉ chờ có thế. Lập tức một tên nam tử nhảy ra chỉ vào mặt Doanh Thiên quát
lớn :"To gan. Ngươi dám bất kính với Thánh Nữ. Đây là tội lớn".

"Đúng vậy. Hắn nghĩ mình là cái dạng gì. Dám đối với Thánh Nữ bất kính". Lúc
này nhiều người đối với Doanh Thiên liên tục công kích.

Doanh Thiên không có để ý đến bọn hắn. Hắn quay qua nói với Tử Nghiên :"Đuổi
chúng đi".

Nghe được Doanh Thiên phân phó. Tử Nghiên bèn đứng dậy.

Tại thời điểm nàng đứng dậy. Bên trong cơ thể Linh Lực điên cuồng vận chuyển.
Khiến cho không khí rung động.

Lập tức, một cỗ uy thế to lớn bao trùm lên tất cả mọi người ở đây.

Cỗ uy thế này ép cho bọn hắn đều muốn thở không nổi.

Lúc này. Mới có người chợt nhớ ra. Tử Nghiên lúc này đã không còn là lúc trước
Tử Nghiên. Nàng là một tôn hàng thật giá thật Linh Thánh.

Cho dù là Cát Ngân. Mặc dù cũng xưng hào Thánh Nữ. Nhận hết thần giáo bồi
dưỡng tài nguyên. Nhưng hiện tại tu vĩ cũng chỉ là Linh Hoàng mà thôi.

Linh Hoàng so với Linh Thánh. Đây là cách xa một trời một vực.

Tử Nghiên chân mệnh ngoại phóng. Lập tức, tròn 30 cái chân mệnh hiển hiện.
Trong đó chủ chân mệnh sáng rực rỡ nhất, phóng xuất ra tinh thuần đạo vận.

Trông thấy cảnh này. Ở đây người đều là trợn mắt há mồm.

Không khỏi có người lắp bắp :"30.... 30 cái chân mệnh.... Cái này... Làm sao
có thể".

30 chân mệnh hiển hiện. Đủ làm cho người ở đây nhìn thấy đều phải giật mình.

30 chân mệnh. Coi như 2 vị giáo chủ cũng không có đạt tới số lượng này.

Phải biết. Chân mệnh càng nhiều. Tốc độ tu luyện càng nhanh. Sinh mệnh lực
cũng càng cường đại. Đồng nghĩa thọ nguyên cũng càng nhiều.

Chợt. Có người nhớ ra điều gì giật mình nói ra :"Không đúng. Trước đó ta nhớ
Tử Nghiên Thánh Nữ chân mệnh chỉ là 24 cái. Hiện tại lại thế nào 30".

Câu này vừa thốt đi ra. Lập tức ai cũng đều nghĩ đến một điều :"Bí pháp mở
rộng chân mệnh".

"Bí pháp mở rộng chân mệnh". Cát Ngân nghiến răng nói thầm.

Trước đó nàng cùng Tử Nghiên tranh đoạt Thánh Nữ vị. Nàng chân mệnh cũng tương
đương Tử Nghiên.

Nhưng là hiện tại lại cách đến quá xa. Bất luận tu vi thực lực. Chân mệnh cùng
tiềm năng. Nàng đều so với Tử Nghiên thua kém.

"Lui đi". Tử Nghiên nhẹ giọng quát một câu. Nhưng mà bên trong ẩn chứa cường
đại lực lượng.

Đem mấy người Cát Ngân chấn cho lui về phía sau.

Tử Nghiên cường đại. Các nàng cũng là không cách nào chống lại. Cho nên dứt
khoát rút lui.

3 ngày sau đó.

Biệt viện chỗ Doanh Thiên ở lại trở nên náo nhiệt.

Nguyên nhân là vì hôm nay. Một đám trưởng lão cùng nhau tiến đến.

Trong sân biệt viện. Lúc này chư vị trưởng lão chính là kéo tới mấy chục
người. Tu vi cơ hồ đều là Linh Thánh cùng Thông Thần Cảnh.

Một vị trưởng lão lên tiếng nói với Tử Nghiên :"Thánh nữ. Ta nghĩ ngươi vẫn là
nên công bố bí pháp mở rộng chân mệnh thì hơn".

"Đúng vậy, người nên vì bản giáo mà cống hiến". Mấy vị trưởng lão khác phụ họa
theo.

Tử Nghiên lúc này yên lặng nhìn xung quanh một lượt. Trong những người hôm nay
tới, nàng đều nhận ra rất nhiều. Đa số chính là phe phái của Đại Thái Thượng
Trưởng Lão. Cũng có vài người trước đó là thân thiết cùng nàng. Nhưng xem ra
hiện tại đều đã đầu nhập vào phe bên kia.

Nàng thở dài nói ra :"Là Đại Thái Thượng Trưởng Lão bảo các ngươi tới muốn ta
giao ra bí pháp sao".

"Thánh Nữ nói vậy là không đúng, chúng ta cũng vì bản giáo mà suy nghĩ. Thử
nghĩ một chút, bí pháp chân quý, nếu là có được bản giáo thực lực sẽ tăng lên
mảng lớn. Bản giáo sẽ càng hưng thịnh". Một vị già cả trưởng lão một bộ chân
thành khuyên nhủ.

Lúc này Cát Ngân cũng tới, nàng ta nói :"Ngươi thân là Thánh Nữ bản giáo,
chính là nên vì bản giáo mà suy nghĩ. Không thể như vậy ích kỷ".

Cát Ngân sau khi trở về chính là bẩm báo lên trên. Để cho Đại Thái Thượng
Trưởng Lão làm ra áp lực. Ép Tử Nghiên giao ra bí pháp.

Cũng vì Đại Thái Thượng Trưởng Lão cũng rất thèm khát bí pháp này. Cho nên mới
đồng ý.

"Ta không thể, bí pháp này các ngươi cũng không thể tu luyện. Cho nên không
cần phải ham muốn". Tử Nghiên lạnh nhạt nói ra.

"Hừ. Ngươi đây là ích kỷ. Không muốn vì bản giáo cống hiến". Cát Ngân lạnh
giọng.

"Bớt cho ta chụp mũ. Có tin hay không ta liền giết ngươi". Tử Nghiên lúc này
đã có chút tức giận.

Nàng tức giận là vì đám người này tham lam ngu xuẩn. Làm tốt liền đỡ. Làm
không tốt, toàn bộ Nhật Nguyệt Thần Giáo sẽ gặp đại họa.

Mà nàng lại sinh ra lớn lên ở đây. Nàng thật không muốn nó gặp chuyện gì.

Cát Ngân cũng là không sợ. Dù sao xung quanh trưởng lão không ít. Nàng thật
không tin Tử Nghiên có thể làm gì nàng. Dù tu vi yếu kém. Nhưng nàng vẫn là
Thánh Nữ.

"Tử Nghiên. Ngươi trước đó để lộ thần giáo bí mật. Hiện tại lại không muốn vì
bản giáo cống hiến. Chẳng lẽ tâm ngươi không còn ở bản giáo sao". Cát Ngân
cười lạnh nói ra.

"Tâm ta từ lâu đã không tại". Tử Nghiên nhàn nhạt nói ra.

Sở dĩ Cát Ngân nói như vậy. Chính là gài bẫy Tử Nghiên. Chỉ cần nàng thừa nhận
không còn quan tâm Thần Giáo. Liền có thể chụp cho Tử Nghiên cái mũ phản bội.

"Quả nhiên. Ngươi đã phản bội thần giáo. Nếu vậy ngươi nên tiếp nhận thẩm phán
đi". Cát Ngân quát lên.

"Các ngươi trong mắt hiện tại chỉ có bí pháp. Làm gì còn có cái gì vì bản
giáo. Nói cho các ngươi. Bí pháp này một khi lộ ra. Đừng nói các ngươi, toàn
bộ Nhật Nguyệt Thần Giáo sẽ vì đó mà gặp họa. Một khi lộ ra. Đừng nói Thần
Vương. E rằng càng cường đại hơn Thần Vương cũng sẽ tìm tới". Tử Nghiên giải
thích.

Quả thật. Phóng nhãn toàn bộ Thần Giới. Bí pháp này cũng là không có cái thứ
2.nếu lộ ra ngoài. Sẽ dẫn đến Thần Giới điên cuồng. Khi đó sẽ dâng lên một
trận gió tanh mưa máu.

Nhưng là lúc này. Cũng không có ai để ý nàng lời nói. Bọn hắn trong mắt chỉ có
bí pháp mà thôi.

"Không cần cùng nàng nói nhảm. Thân làm Thánh Nữ. Lại không vì bản giáo. Ích
kỷ. Phản bội bản giáo. Nên bắt giam lại chờ xét xử". Cát Ngân dõng dạc nói.

Lập tức. Mấy vị Trưởng Lão Thông Thần Cảnh lập tức muốn bắt lại Tử Nghiên.

Bọn hắn hôm nay đến đều đã chuẩn bị. Cho nên cũng không có gì lo lắng.

Tin tưởng cho dù là 2 vị giáo chủ có trở về cũng không thể trách phạt bọn hắn.

Nhưng là thời điểm bọn hắn muốn bắt Tử Nghiên lại.

Một cái lười biếng thanh âm vang lên :"Nếu đã đến, hôm nay cũng đừng rời đi.
Tất cả đều ở lại đi".

P/s: phàm nhân giai đoạn. Cũng không có gì đặc sắc. Sẽ cho nó nhanh gọn trong
khoảng đến chườn 100 là kết thúc.

Chờ lên Thần Cảnh sẽ mở rộng câu chuyện. Mở rộng máp. Sẽ có chiến tranh cấp độ
vũ trụ. Có âm mưu và đào hố dễ hơn.


Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn - Chương #86