Bạch tiểu Suất suy nghĩ một chút rồi đỏ mặt nói :
-“Tại vì …tại vì ...khi ta đi cùng nữ hoàng xuống bộ lạc xuất hành ! Vì cứu nữ hoàng ta đã thất thố với người nên đã bị giáng chức xuống cọ răng sói!.
Nói đến chỗ xuất hành, Bạch tiểu Suất dừng một chút trên mặt có chút hoa si
rồi hét lên câu cuối cùng thì xấu hổ đỏ bừng mặt mà cúi đầu xuống .
Để lại 1 người cao tăng thiền tu suốt mấy năm ngơ ngác ,mặt cứng đờ ,môi phát
bạch ,trên trán có những giọt mồ hôi chảy xuống , thân thể run rẩy một hồi như
thằng tẩu hỏa nhập ma ,miệng cứ lầm bầm :
-“Nữ vương!Nữ vương của ta mất rùi !” , tình huống của chàng trai trẻ có thể ví von như con người yêu bị thằng bạn hớt tay trên vậy , nó đau lắm .
Một lời nói hiện lên :
Tình yêu là gì nhỉ ?.
Tình yêu có nghĩa là cô độc, có nghĩa là mãi mãi cô độc .
Tình yêu tuy rất ngọt nhưng đôi khi cũng có thể bị ngọt chết .
Nó sẽ ngọt chết .
Đôi khi tình yêu chỉ là thứ người cô đơn như ta tưởng tượng ra để an ủi bản
thân .
Ngày mới chớm yêu là mùi vị ngọt dịu nhưng ngọt quá sẽ tiểu đường .
Tiếp ngay sau đó là bão táp mưa sa .
Tình yêu giống như trời xanh mây trắng nhưng đôi khi bỗng nhiên nổi bão lên.
Chẳng trốn được đi đâu,thường khiến ta trở tay ko kịp.
Tình yêu là thứ đã tạo ra ta
Và cũng là thứ hủy diệt ta
Gửi những người bị người yêu đá Người cô đơn trích dẫn
Talatrumcv
…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………..
Truyện ngoài lề
Bạch tiểu Suất kinh ngạc nhìn chàng trai trẻ tẩu hỏa nhập ma ,mang theo ánh
mắt lo lắng nhìn hắn ta ,trên người không tự chủ thả ra khí chất của một người
hiệp nghĩa thương dân .
Vài phút trôi qua , sau 15 phút chập mạch , chàng trai đã tỉnh táo lại và tự
nhủ sao mình lại bị thế nhỉ (P/s : Do ta chứ ai ), rồi bất chợt như có cảm
giác ai đang ngó mình , chàng trai bắt đầu nhìn xung quanh thì bắt gặp một đôi
mắt lo lắng chiếu rọi vào mình ,đó là đôi mắt phượng của một thiếu niên anh
tuấn ,phóng khoáng ,võ công cái thế đại hiệp (P/s: theo định nghĩa của thằng
main còn theo ta nó chỉ là thằng vô dụng thui ).
-“Ngươi có bị sao không!” .Bạch tiểu Suất lo lắng hỏi và mang theo một sự bất đắc dĩ .
-“Ta không sao cả ! Cảm ơn ngươi !”.Chàng trai trẻ nói với giọng vui vẻ.
Chàng trai trẻ suy nghĩ một chút rồi nói :
-“Thôi ta đưa ngươi về chỗ công tác của ngươi đi !Đi theo ta !.Nói đến chỗ công tác Bạch tiểu Suất có chút xấu hổ đỏ bừng trên khuôn mặt soái ca.
Chàng trai trẻ lại lọc cọc đi theo như một thằng tiểu đệ trung thành vậy .
Khi đi trên đường ,bây giờ chàng trai trẻ của chúng ta mới để ý tới bộ lạc
nanh sói phồn hoa như thế nào , người đi trên đường tấp nập , có các quầy hàng
xen kẽ nhưng hơi thưa thớt , bán mấy đồ dùng rất cũ kĩ , toàn làm bằng xương ,
mà người ở đây cũng rất khỏe , nâng một cái thạch đầu bự chà bá mà nhẹ nhõm
như những viên sỏi vậy .
Một giờ qua đi khi chàng trai trẻ của chúng ta vẫn đang say mê xem mọi thứ lạ
lẫm xung quanh thì Bạch tiểu Suất đột nhiên dừng bước.
Trước người 2 thiếu niên trẻ tuổi là một nơi tương đối rộng lớn , có lẽ chỉ là
một phiến đất trống mà thôi , nhưng ở đó lại bày mấy bộ nanh sói trông tinh
xảo ,chói mắt lạ thường , những đường nét đó ,những hoa văn đó tuy rất đơn sơ
nhưng được đánh bóng sạch sẽ vô cùng có thể thấy người đã đánh bóng chúng tỉ
mỉ như thế nào , kèm theo bên cạnh là bộ dụng cụ đánh bóng thời nguyên thủy
làm bằng những khúc xương đi qua mài dũa sắc bén .
-“Đây là nơi chúng ta sẽ làm việc “. Bạch tiểu Suất nói vơi giọng nghiêm chỉnh như một người đã được rèn luyện trong quân đội.
-“Đây sao nhưng ngươi không thấy nó đơn sơ lắm sao “. Chàng trai trẻ nói với giọng bất đắc dĩ .
-“Chẳng lẽ ngươi chưa từng làm công việc này sao “. Bạch tiểu Suất lớn giọng nói mang theo ý dò xét thể hiện sự trí dũng song toàn của một người chỉ huy lâu năm .
Cũng phải thôi bởi vì cọ xương là một truyền thống truyền từ đời cha ông trong
các bộ lạc tại đại lục này ,bởi vì khi cọ xương ta có thể rèn luyện cơ bắp ,
rèn luyện tính cần cù ,chịu khó , rèn luyện căn cơ của một người dũng sĩ trong
chiến đấu ,rèn luyện cả tính nhẫn nại trong tinh thần, và cũng là để thi đấu
giành tài nguyên 1 năm tổ chức một lần, vì vậy việc cọ xương rất trọng yếu tại
các bộ lạc này.
-“Chẳng lẽ ta lại sơ sót rùi “.Chàng trai trẻ lo sợ nghĩ ngợi .
-“A! tại vì trong bộ lạc của ta thường có dụng cụ thuận tiện hơn mà ,những dụng cụ này, ta dùng có chút không quen “.Hắn nói với điệu bộ bất đắc dĩ kèm theo trên mặt sự lo lắng nồng đậm .
-“A! Hóa ra là thế ngươi không phải lo ! Ta lúc trước cũng thế thôi rồi làm là nó quen à !”. Bạch tiểu Suất vui cười nói , sơ ý để lộ khí chất phóng khoáng ,hào phóng trong người ,thể hiện người có nhiều kinh nghiệm trong nghề .
P/s: Truyện tự sáng tác mong mọi người ủng hộ nhiều bằng cách nên nguyệt phiếu
,nện kim đậu
lão đại vạn tuế