Bang Phấn Nộn Nộn Hồng Lâu.


“Không xong chẳng lẽ hắn phát hiện điều gì”. Chàng trai cũng ngay lập tức phản
ứng lại,vừa nghĩ trong đầu cách đối ứng với thiếu niên lang trẻ tuổi trí dũng
song toàn trước mặt vừa nghĩ làm sao để mình thoát thân.

“Đúng rồi”. Chàng trai vừa nghĩ đến điều gì đó.

“ A! Hóa ra ngươi cũng biết bộ lạc hùng mạnh ở phương bắc đấy sao ,nhưng rất
tiếc ta cũng không phải người trong bộ lạc đó mà chỉ là người của một bộ lạc
du mục mà thôi”.Chàng trai trẻ tuổi cố tỏ vẻ ngạc nhiên nói ,tuy vậy trên
gương mặt không giấu nổi vẻ lo sợ .

Những này điểm sự tình tự nhiên không thể qua mắt được anh chàng đẹp trai trí
dũng song toàn “Bạch tiểu Suất’, nhưng chàng thiếu niên lại nghĩ chắc hắn cũng
không phải người bộ lạc đó, nếu ra ngoài nên mang theo vài người hộ vệ chứ.Vì
ở vùng núi này có rất nhiều hung thú ,nếu không có chiến sĩ đi theo bảo vệ thì
lành ít dữ nhiều.

Còn gương mặt lo sợ của chàng trai thì hắn chỉ nghĩ vừa mới trải qua bị hung
thú truy sát nên mới hoang mang như vậy .

“A! Hóa Ra ngươi cũng không phải người bộ lạc đó à “. Bạch tiểu Suất nói với
giọng thất vọng và mệt mỏi.

“Nếu ta và ngươi đã có duyên gặp mặt thì ta cũng sẽ chỉ cho ngươi biết một số
thứ về vùng này .Đi theo ta !’.Bạch tiểu Suất với khuôn mặt buồn bã nói rồi
phóng như bay về một hướng, vừa chạy vừa thể hiện một thế tiêu dao tự tại ,tư
thế phóng khoáng,thẳng tắp nói lên khí chất của một người quân tử được đẽo
luyện hàng ngày mới có được ,mang theo chí khí anh hùng ,có lòng bốn phương.

Để lại đằng sau một người cư sĩ vừa đắc đạo phải khổ sở chạy theo với bộ dáng
ướt đãm mồ hôi kèm theo mùi huyết hải man rợn , vừa đi vừa lẩm nhẩm như thằng
vừa trốn trại Biên Hòa về.

Ở trong một khu cung điện ,trên bậc cao nhất có một người con gái trẻ đẹp xinh
xắn như búp bê,cô mặt một bộ quần áo làm bằng da thú nhưng trông rất sơ sài,cô
có khuôn mặt của một người thiếu nữ tuyệt sắc không kém Tây Thi,tuy nhiên chủ
yếu nhất là đôi lông mi dài thanh thoát tô điểm cho khuôn mặt ngọc ngà thêm sự
thiên chân đáng yêu của thiếu nữ mới lớn.Nhìn từ phía dưới có thể thấy trên
người cô gái tỏa ra một luồng khí thế bá đạo của một người thánh đế minh vương
kèm theo một tia lạnh lùng của một mĩ nữ băng sương.

Những đường cong vặn vẹo của cô gái ,thêm đôi thỏ trắng bồng bềnh nâng điểm
cho sự nóng bỏng rạo rực với đôi mắt tham lam của lũ đàn ông trong cung điện
.Tuy vậy cô gái cũng tỏa ra một luồng uy nghiêm đến đáng sợ ,chắc chỉ có những
người lãnh đạo xuất xắc mới có được .

“Đúng là tài sắc vẹn toàn” .Chàng trai trẻ nói một cách si mê trên gương mặt
hoa si, cảm thấy như có một cái kẹo ngọt ở trong lòng ,nhưng chàng trai trẻ
chúng ta không phát giác đến người bên cạnh.

Đó là Bạch tiểu Suất, hắn nhìn nữ vương với ánh mắt nóng bỏng hoa si,với những
tia sét ái tình phóng theo đôi mắt, kèm theo một khí chất phong trần tuyệt
đỉnh của một người đàn ông khó có được.

Vâng,sau vài giờ đi qua ,chàng trai trẻ bắt đầu đuổi kịp Bạch tiểu Suất và
được hắn ta đưa vào cung điện để bái kiến nữ vương diện hạ của bộ lạc ,là
người nắm giữ mọi quyền lực trong tay .

“Ngươi đến đây có mục đích gì ?’’.Nữ vương nói với giọng lạnh lẽo vô cùng ,tạo
áp lực trên tinh thần với chàng trai trẻ tuổi.

“Ta phải trả lời thế nào đây” ,đó là ý nghĩ thứ nhất xuất hiện trong đầu chàng
trai rẻ tuổi chưa đủ sức vào đời của chúng ta ,hắn vừa nghĩ vừa chọn lọc các
cách trả lời để lộ sơ hở ít nhất .

“Đúng rồi , ta phải có việc làm cái đã ’’,một sáng ý hiện lên trong đầu chàng
trai trẻ .

“Thưa nữ vương đáng quý , ta là người của bộ lạc du mục ,nhưng trong quá trình
du mục ,ta bị chia tách ra và chạy đến đây,may nhờ có đại hiệp cứa giúp ta mới
toàn mạng trở lại,mong nữ vương sắp xếp một công việc ở đây để báo đáp ân cứu
mạng của vị đại hiệp đây’’.Nói rồi chàng trai ngước nhìn về phía Lộc tiểu Thảo
(Nữ vương) rồi lại ngước nhìn về phía bạch tiểu Suất với gương mặt lo lắng.

“Ngươi chắc chứ’’.Nữ vương mang theo nồng đậm sự nghi ngờ nói ,thể hiện sự mưu
trí của một người minh vương.

Chàng trai dung chốc lát rồi nói;

“Ta chắc chắn’’ .

“Hảo !Bạch tiểu Suất đâu mang hắn đi nhận công việc mới ! Từ nay hắn sẽ là phụ
tá cho ngươi” .Lộc tiểu Thảo nói với giọng ranh mãnh ,mang theo nụ cười nham
hiểm .

Gương mặt của Bạch tiểu Suất mang theo chút bất đắc dĩ lại mang theo chút sự
đồng tình thương cảm mà nhìn chàng trai trẻ non nớt yếu đuối .

“Bạch đại hiệp khi bất đắc dĩ cũng thật soái ca ’’,đó là lời tự nhủ của chàng
trai lúc bấy giờ khi bị cu bạch nhìn ngắm .

Trên một con đường nhỏ ,có hai chàng thanh niên song vai cùng nhau ,đó là Bạch
tiểu Suất và chàng trai trẻ .

“Ngươi có biết công việc của ngươi là gì không ’’. Bạch đại hiệp nói với giọng
thê lương chồng chất ,mang theo khí thế phong trần .

“Là gì ?”, chàng trai nghi hoặc hỏi .

Bạch tiểu Suất dừng bước một chút ,quay mặt lại về phía chàng trai mang vẻ mặt
hoang mang ,đặt tay lên vai hắn ,trong mắt mang theo nồng đậm nước mắt bắt đầu
nỉ nê nói với giọng thương cảm :

“-Chúng ta sẽ đi ra bên đường và rùi … rùi sẽ bị bọn bang Phấn nộn nộn hồng
lâu bắt đi khách” .Nói đến đây nơi lúc , cúc hoa của Bạch tiểu Suất không
ngừng co giật, nước mắt bắt đầu trào dâng như biển mà rơi ,trên gương mặt chứa
nồng đậm sự sợ hãi .

Chàng trai trẻ đứng hình , gương mặt cứng ngắc ,bờ môi bầm tím thâm thúy , đôi
mắt vô hồn nhìn về phía trước , cả người mất đi sức lực , toàn thân run rẩy dữ
dội . Trên gương mặt mang theo sự bàng hoàng ,khó có thể tin tưởng , tinh thần
lực bị đả kích trầm trọng.

Trong đầu của hắn bây giờ chỉ có ý nghĩ :

“Chạy mau lên ! chạy mau !.”

“ Thế giới này thật nguy hiểm đâu đâu cũng gay và đam mỹ !”.

“ Ba ba ơi lại đây cứu bảo bảo với !”.

“ Ta sợ!.”

“Ta sợ!.”

‘Ta sợ!.”

P/s: /ne thế giới này nguy hiểm quá chạy thôi ai cứu ta không vậy /chay…

……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………….

Truyện ngoài lề

Bạch tiểu Suất dừng bước một chút ,quay mặt lại về phía chàng trai mang vẻ mặt
hoang mang ,đặt tay lên vai hắn ,trong mắt mang theo nồng đậm sự thương hại
bắt đầu nói với giọng thương cảm:

“- Chúng ta sẽ ra đường và rùi…rùi sẽ đi cọ rửa răng của lũ sói xám”.Nói đến
chỗ nanh sói thì bạch tiểu Suất hơi dừng một chút ,trên gương mặt không thiếu
nổi sự thê thảm .

“Bạch đại hiệp lúc thương cảm cũng rất dễ thương đó chứ”,chàng trai tự nhủ nói
trong lòng .

Đột nhiên ,chàng trai phản ứng lại nói :

-“cọ rửa răng sói”.chàng trai trợn mắt há mồm nói với một giọng ngạc nhiên.

“Chẳng lẽ đại hiệp ta ôm bắp đùi lăn lộn thảm đến mức phải cọ nanh sói sao
O”.đó là ý nghĩ thứ nhất xuất hiện trong đầu chàng trai trẻ tuổi chưa đủ sức
vào đời của chúng ta .

-“ Sao đạo hữu phải cọ nanh sói chẳng lẽ ở đây không có việc gì khác sao”. Chàng trai trẻ nghi hoặc nói.

Bạch tiểu Suất suy nghĩ một chút rồi xấu hổ nói :

-“Tại vì …tại vì ……..”>>>!

P/s: Mọng mọi người ủng hộ ,còn muốn biết tiếp theo nhân vật Bạch tiểu Suất
nói gì thì mời đọc chương tiếp theo . 

-Truyện do ta mới sáng tác mong mọi người ủng hộ .

Và cuối cùng cầu nguyệt phiếu ,cầu kim đậu  ..

lão đại vạn tuế 


Nguyên Sơ Huy Hoàng Thời Đại - Chương #7