3.chương 3:cứu Mạng.


Năm phút trôi qua,vụ nổ kết thúc,lúc này bãi chiến trường đã hoang tàn một
mảnh như vừa có một vạn con ngựa gào thét mà qua, không có sự sống của bất kì
sinh vật nào cả.

Rồi chàng trai trẻ của chúng ta đứng dậy ,nhìn mọi thứ xung quanh,khóe miệng
nhếch lên và bắt đầu cười một cách điên cuồng.

Bỗng nhiên, cảnh tượng xung quanh tan vỡ,vỡ vụn,thay vào đó hiện lên trước mắt
quang cảnh vẫn là bảy con sói xám chẳng có tổn hại tý nào và thêm sự xuất hiện
của một thiếu niên lang trông uy vũ,phi phàm.

Thiếu niên lang mặc một bộ quần áo làm bằng da thú, đội mũ da trên đỉnh còn
kèm theo vài chiếc lông chim không rõ của loài nào,có thân hình khôi ngô, mẫn
tiệp, khuôn mặt trắng trẻo ,thân hình thẳng tắp như cây tre,trên thân tỏa ra
một luồng nồng đậm sát khí lạnh lẽo(lạnh lùng boy), một khí chất mà người dũng
sĩ chiến đấu nhiều ngày trên chiến trường mới có được,kèm theo là có đôi nét
khí chất của một người quân tử.

Còn đối với lũ sói lũ sói, chúng thể hiện sự địch ý bằng cách phát ra những
tiếng gầm nhẹ với thiếu niên có thể gây nên uy hiếp với chúng ở trước mắt.

Còn với chàng trai trẻ tuổi yếu ớt hay ảo tưởng sức mạnh của chúng ta thì đang
say mê,ngẩn người mà nhìn thiếu niên lang vừa mới xuất hiện đang hành tẩu,
xuyên toa qua các con sói xám hung tợn một cách nhẹ nhõm , như ngao du trong
một bầy cừu nhỏ bé,yếu ớt.

Đánh ra những chưởng tùy ý nhưng cũng khiến lũ sói lui bại dần,bây giờ trong
đầu chàng trai trẻ tuổi đã xuất hiện một ý nghĩ vô sỉ”ôm bắp đùi” với chàng
trai đang anh dũng chiến đấu với bầy sói hoang dã.

Thời gian dần dần trôi qua,đồng nghĩa với việc những này sói đang từng con một
bị loại khỏi cuộc chơi và về với ông bà tổ tiên,từng con từng con một biến mất
trong tầm mắt của chàng thanh niên trẻ tuổi chưa vào đời.

Đến con cuối cùng bị giết chết ,chúng ta có thể thấy sự thương cảm của chàng
trai với lũ sói bằng những giọt nước mắt lã chã mang đầy sự tiếc nuối về lũ
sói đồng hành trong suốt cuộc thao luyện đầy lí thú vừa rồi.

À sai rồi, là sự khóc thương cho thân phận nhỏ nhoi ,yếu ớt của một con người
giữa xã hội đầy bất công và khắc nghiệt này.

Khi chàng thiếu niên trông ngay thẳng,thật thà phủ bụi trên chiếc áo da làm
bằng da thú một cách nhanh chóng thì tức nghĩa là cuộc chiến đấu đầy thú vị
với đàn sói đã kết thúc.

Bây giờ trng suy nghĩ của chang tri chỉ có 3 chữ’thật lợi hai”(và soái nữa)

Thiếu niên đứng dậy,đi bên cạnh bảy con sói rồi nhấc bổng một con lên một cách
nhẹ nhõm,đi đến bên cạnh chàng trai trẻ trong miệng phát ra những ngôn ngữ kì
quặc rất khó hiểu.

Còn chàng trai trẻ của chúng ta đứng há hốc mồm ,trong đầu thì có nhiều suy
nghĩ:

“Thiếu niên này rốt cuộc là ai,chẳng lẽ là người bị bệnh thần kinh,hoặc là
cường hãn người ngoài hành tinh,hay là mình thật xuyên qua,…vô số suy nghĩ
lung tung bay quanh đầu chàng trai trẻ ngây thơ trong sáng của chúng ta.

5 phút trôi qua,sau cuộc trò chuyện vô nghĩa giữa hai bên vì cả hai không hiểu
ai nói gì thì lâm vào một trận trầm mặc .

Hai phương giống như một con búp bê cô độc bị vứt bỏ trong không khí trầm
lặng,buồn bã.

Nếu bây giờ có người ở đây thì có thể thấy trên khuôn mặt của hai chàng trai
thể hiện sự bất lực trong ngôn ngữ giao tiếp của hai bên vì không đồng chủng
loại.

Nhiều giờ trôi qua ,những tia nắng của mặt trời chói lọi chiếu xuống một khu
rừng già hoang vắng và chiếu cả hai thanh niên trẻ tuổi chưa đủ sức vào đời.


Nguyên Sơ Huy Hoàng Thời Đại - Chương #3