Trở Về


Người đăng: Shenwilliams

Khi trở về tông môn thì Lôi Minh trông có vẻ khá thê thảm. Ăn mặc rách rưới,
dáng vẻ vô cùng chật vật nhưng tinh thần trông rất tốt. Khi gặp lại Trương
chấp sự khá bất ngờ:

“ Không tệ, nhìn có vẻ ngươi thành công rồi.”

“ Đa tạ trương chấp sự giúp đỡ”

“Ta không làm gì cả, tất cả do ngươi cố gắng mà thôi.”

Theo lời Trương chấp sự, Lôi Minh tìm đường đến Đan các. Vì trí nhớ kiếp này
Lôi Minh chỉ có một phần, nên khi đến Đan các lại quên mất quy củ. Khi nhìn
một ngoại môn đệ tử trông cửa Đan các cứ hết xoa tay, lại gõ gõ lòng bàn tay,
Lôi Minh cũng không nhớ nổi quy củ nơi này.

“ Người là đến cầu đan dược?”

“ Không sai”

Lôi Minh tuy là đến giao nhiệm vụ đấy, nhưng cầu đan dược cũng là một phần, vì
vậy đáp lời. Nhất thời, vẻ kiêu căng trên gương mặt đệ tử gác cổng lộ ra:

“ Nếu không biết quy củ thì làm sao xin đan dược, ngươi có thứ tinh tinh thạch
không”

“ Không có”

“ Không có vậy ngươi đến làm gì, cút đi”

Lôi Minh ngây người một lúc. Lúc nào thì cầu đan dược phải nộp thứ tinh thạch,
không phải luyện đan sư thu một nửa khi thành đan sao? Nhất thời Lôi Minh thấy
mình cũng hồ đồ mất rồi.

Lúc quay người rời đi thì Lôi Minh va phải một người, đành quay lại xin lỗi.
Khi nhìn thấy trang phục của người đó thì ồ lên:

“ Ngươi là người của đan các?”

“Phải”

Bất ngờ là người này cũng không tỏ vẻ là kiêu căng của luyện đan sư. Phải biết
địa vị luyện đan sư rất cao, trội hơn so với người khác đồng cấp bậc, như
luyện đan sư nhất cấp thì ngang hàng với Trúc Cơ kỳ nội môn đệ tử. Người này
tuy là luyện đan sư, nhưng lại dễ nói chuyện hơn rất nhiều.

“ Ta đến giao Lôi Lăng hoa”

“ Ồ, nhiệm vụ đó là của sư phụ ta, ta có thể nhận và trả công giúp sư phụ,
ngươi có thể gọi ta Trương Hành”

“Vậy thì đa tạ, tiểu đệ Lôi Minh ”

Lôi Minh lấy ra đủ mười cây Lôi Lăng hoa, đưa cho Trương Hành, Trương Hành hỏi
lại:

“ Ngươi cần đan dược gì?”

“Ta cần đan dược chữa thương, và một số dùng cho tu luyện”

“Ngươi chỉ nhận được một viên Ôn Tâm đan, còn lại phải dùng thứ tinh thạch
hoặc thảo dược để đổi.”

Lôi Minh lấy vài cây thảo dược cấp hai ra, đổi được hai bình đan dược cấp
thấp. Lôi Minh đa tạ rồi trở về phòng của mình. Nhưng vừa trở về phòng thì gặp
một kẻ gây sự.

“ A, tên phế vật như ngươi còn dám quay lại tông môn, ta phải cho ngươi một
bài học”

Một ngoại môn đệ tử, tu vi mới luyện khí trung kỳ, xông tới cho một quyền vào
mặt Lôi Minh. Cho rằng Lôi Minh không còn sức đánh trả, nên một quyền này đánh
thẳng tới. Lôi Minh nghiêng người, vỗ một chưởng, người đó lập tức bay ra xa,
toàn thân vì đau đớn nên vặn vẹo.

“ Nói cho Ngọc Thiên Hành, ta đã trở lại”

Lôi Minh bắt đầu bế quan, tranh thủ đột phá luyện khí hậu kỳ. Thật ra thương
thế của Lôi Minh đã khỏi hẳn, nhưng Lôi Minh vẫn đổi một viên chữa thương đan
dược. Một mặt để người ngoài không nghi ngờ, mặt khác dùng để ứng phó khẩn
cấp. Nuốt một viên Hóa Khí đan, Lôi Minh vận công luyện hóa.

Hái Lôi Lăng hoa là cấp hai nhiệm vụ, nên tạm thời Lôi Minh không cần hoàn
thành thêm nhiệm vụ nào nữa torng vòng ba tháng, Lôi Minh hoàn toàn yên tâm tu
luyện. Hai tháng sao, một luồng nguyên khí xoay tròn mãnh liệt, dâng trào lên
rồi biến mất. Lôi Minh mừng rỡ phát hiện tu vi tăng mạnh, giờ đã là luyện khí
hậu kỳ đỉnh phong. Quả nhiên, nhờ hắc châu nên tốc độ tu luyện tăng cường rất
nhiều. Chỉ còn một bình Hóa Khí đan nhưng Lôi Minh tin chắc có thể đạt được
luyện khí đỉnh phong, có cơ hội trúc cơ.

Đến Tiền Đăng các nhận mười thứ phẩm tinh thạch, Lôi Minh nhất thời nhớ số thứ
tinh thạch mình tích cóp hai năm, nhất thời hận ý lại tăng lên một phần. Rồi
chuyển bước, đến Tàng Thư các.

Tàng thư các có ba tầng, tầng một dành cho luyện khí kỳ, tầng hai dành cho
Trúc Cơ kỳ nội môn đệ tử, tầng ba chứa nhiều quý hiếm bí tịch chỉ Kim Đan kỳ
mới có tư cách xem. Lôi Minh lấy thân phận lệnh bài, rồi vận hành chân khí để
chứng minh đạt đến tiêu chuẩn. Đệ tử nhập môn và đạt đến luyện khí hậu kỳ có
cơ hội đến tàng thư các chọn công pháp và võ kỹ, nếu không phải trả thứ tinh
thạch mới được. Lôi Minh từ khi nhập môn vẫn giữ gìn cơ hội đó, nhưng giờ thì
không cần nữa. Có hắc châu, tốc độ tu hành sẽ tăng vọt, nên sau này sẽ có
nhiều cơ hội hơn.

Ông lão canh giữ Tàng Thư các vẫy tay cho đi. Lôi Minh vào tầng một, thấy rất
đông người bên trong. Thi đấu ngoại môn sắp được cử hành, nên số lượng người
ngày càng đông, số thư tịch được mượn ngày càng nhiều, một số công pháp mạnh
mẽ và võ kỹ hầu như chạm tay là bị cướp mất.

Lôi Minh không vội lựa chọn. Luyện khí kỳ cũng không trọng công pháp, vì chủ
yếu làm nền tảng cho đến khi trúc cơ căn cớ tình huống mới lựa chọn là tốt
nhất. Lôi Minh chủ yếu đến tìm một số võ kỹ thích hợp bản thân. Kiếp trước chủ
yếu võ kỹ cùng công pháp sau này mới có thể sử dụng, nên giờ tìm một số sử
dụng tạm cũng được.

Lôi Minh chậm rãi tìm tòi, cuối cùng tìm thấy một lôi hệ thân pháp, tên là Lôi
Hành giả, chủ yếu dùng nguyên khí gia tốc tạm thời, đạt tốc độ cực nhanh,
nhưng rất khó thành, nguyên nhân khi di chuyển quá nhanh sẽ khó có thể khống
chế bản thân. Một quyển nữa là Lôi Đình nộ, vận chuyển lôi hệ nguyên khí tấn
công, hoặc thông qua vũ khí tăng sức mạnh.

Cảm thấy khá thỏa mãn, Lôi Minh đi đến chỗ hối đoái hai môn võ kỹ. Nhưng vì
người quá đông nên tạm thời phải chờ. Trông lúc vô tình quan sát, thấy được
danh sách một số bí tịch hiếm thấy nhất thời ngây ra.

“ Vị sư huynh này cho hỏi, tại sao cuốn Nguyên Khí đạn này chỉ có giá mười thứ
tinh thạch, theo sư đệ biết thì giá cả thấp nhất là năm mươi thứ tinh thạch
chứ”

“Chuyện này sư đệ hỏi người khác có lẽ không biết, nhưng ta may mắn tìm hiểu
được nguyên nhân. Nghe nói trước đây có một thiên tài, sáng tạo ra rất nhiều
võ kỹ, uy lực so cùng giai thì mạnh hơn gấp bội, nhưng rất tiếc, nhìn được
không dùng được”

“ Tại sao vậy”

“ Tuy là uy lực gấp đôi, nhưng tiêu hao lại là gấp bốn lần. Hắn có hai đan
điền nên nguyên khí rất nhiều, nhưng người bình thường thì không, nên võ kỹ đó
chỉ để nhìn mà thôi”

Lôi Minh mừng rỡ, tuy hắn không có đan điền thứ hai, nhưng hắc châu thậm chí
gấp mấy lần đan điền tác dụng. Tâm động, nên khi hối đoái hắn quyết định mua
cả quyển bí tịch này về. Mặc kệ ánh mắt xung quanh, Lôi Minh trở về nhà gỗ.
Lấy ra ba bản võ kỹ, nhất thời Lôi Minh lại trở nên bận rộn.


Nguyên Lôi - Chương #5