Nhầm Phòng


Người đăng: Susan

Trên con đường HR của thành phố S-thành phố phồn thịnh nhất Trung Quốc-Có một
cô gái mặc áo sơmi trắng quần tây đen, mang giày bata đen, tóc buộc đuôi gà.
Gương mặt xinh đẹp chả cần phấn son. Cô đang đứng trước tập đoàn Hoàng Khanh.
Tập đoàn này nghe nói tuyển nhân viên tiêu chuẩn rất cao. Nhưng cô nghe bạn cô
là Hà Khánh My khoe vào rất dễ nên cũng định xin việc vào đây làm. Cô nộp hồ
sơ từ tuần trước và hôm qua được mời đi phỏng vấn.

Bước vào bên trong, khung cảnh rất lộng lẫy. Rất sang trọng, thỉnh thoảng có
một vài người mặc đồ công sở đi qua đi lại. Cô tiến lên hỏi anh bảo vệ gần
cổng:

-Anh ơi! Em đến xin việc làm. Cho hỏi phỏng vấn ở đâu ạ?

Anh bảo vệ nhìn cô không chớp mắt. Vì cô xinh quá mà. Anh vui vẻ đáp:

-Em đi thẳng, lên lầu hai và rẽ trái nhé.

-Vâng em cảm ơn.

Cô đi như lời chỉ dẫn, đi thẳng, lên lầu hai, rẽ trái. Khổ nỗi cô chẳng biết
phân biệt hướng phải trái. Nên cô nhắm mắt đi đại. Thật là cô rẽ vào bên phải
rồi. Cô đi và gặp một cảnh cửa dán chữ:"không phận sự miễn vào". Chắc đây là
phòng phỏng vấn nên mới đề bảng thế nhỉ? Thế là cô mở cửa bước vào. Cùng lúc
đó trong phòng cũng có tiến mở cửa. Là một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai.
Hình như mới tắm xong, trên người chỉ quấn chiếc khăn che đi hạ bộ. Cô quay
lưng lại và nói với vẻ gấp gáp:

-A xin lỗi xin lỗi, tôi chưa thấy gì hết chưa thấy gì hết. Xin lỗi anh. Xin lỗi thành thật xin lỗi.

Sau đo cô ôm tập hồ sơ phóng thắng đến phòng phỏng vấn. Cô vô tình làm rơi tấm
sơ yếu lý lịch. Người đàn ông nhặt lên. Khóe miệng nhếch lên. Cất tiếng nói
đầy ma lực:

-Lê Nguyễn Mộc Miên à? Thú vị thật.

~•~•~•~•~•~•~•~•~~•~•~•~•~•~~•~•~•~•~•

Ủng hộ Susan nha các nàng ????????


Người Yêu Tôi Là Đại Boss - Chương #2